Thứ Năm, 26 tháng 1, 2012

Trông mong Đảng tự thay đổi là điều vô vọng

Mở Miệng

Vô vọng

Bất đồng chính kiến

Triều đình mhà sản nói “ở nước Vệ không có ai bị bỏ tù vì bất đồng chính kiến” là đúng đấy chứ!
Từ khi thực dân Pháp bị đánh bại ở miền Bắc và sau đó là chính quyền Cộng Hòa sụp đổ ở miền Nam, dân nước Vệ làm gì còn “chính kiến” để mà bất đồng! Lâu rồi, nước Vệ chỉ tuyền là nhân dân đã “giác ngộ cách mạng”, một lòng một dạ tin yêu đảng, mang ơn đảng, luôn luôn ủng hộ đảng, luôn luôn nói theo ý đảng, luôn luôn làm theo ý đảng!
“Chính kiến” ở nước Vệ đã chết từ lâu, làm sao còn có “bất đồng”?
Mù quáng trước sự thật ư? Leo lẻo dối trá ư? Đảng nhà sản không quan tâm lắm đến sự khác biệt giữa sự thật và dối trá (và thật tình quan sát kỹ sẽ thấy dân nước Vệ cũng không mấy ai quan tâm lắm tới chuyện này!). Đảng nhà sản không coi dối trá là điều nguy hại. Ngược lại đảng thường xuyên chủ trương dối trá để đạt mục tiêu!
Lê Văn Tám là một sự bịa đặt trắng trợn nhưng có sao đâu! Vẫn nghiễm nhiên đi vào sách giáo khoa để “giáo dục” biết bao thế hệ! Còn có bao nhiêu trường hợp như vậy nữa?
Cán bộ từ cấp tỉnh đến trung ương đến cái gọi là bộ chính trị có ai chưa từng một lần viết báo cáo láo? Chưa từng một lần nhắm mắt làm ngơ để “đồng chí” của mình bịa chuyện báo cáo láo? Chưa từng một lần ngậm miệng làm ngơ để “tổ chức” bịa ra những sai lầm khi muốn thanh trừng, hạ bệ một ai đó?
Nếu các văn bản của đảng được cho phép xem xét một cách công khai và khách quan hầu như sẽ không có một “đồng chí” nào chưa một lần dính vào dối trá!
Coi thường sự thật vốn là văn hóa của đảng từ bao nhiêu năm nay, không có gì lạ. Điều đáng nói và nó đã để lại những hệ lụy nhãn tiền.

Góp ý, kiến nghị và liệu pháp “Tay nhúng chàm”

Thời gian gần đây rộ lên hiện tượng gửi góp ý, kiến nghị cho đảng. Người dân thường, khi thấy kiến nghị của các bậc “lão thành cách mạng”, của các “nguyên” cán bộ cao cấp, thường rất hởi lòng hởi dạ. Bởi vì kiến nghị của các vị này có trọng lượng hơn nhiều so với dân đen. Thế nhưng trên thực tế ý kiến của các “lão thành”, các “nguyên” này lại không có mấy hiệu quả. (Xin lưu ý, trong văn khố của đảng có lưu trữ đầy đủ “hồ sơ – báo cáo” của tất cả đảng viên, khi cần đảng có thể lôi ra bất cứ lúc nào)
Kiến nghị thường lấy sự thật trong xã hội làm căn bản, đó là: cán bộ tha hóa, luật pháp nhũng nhiễu, xã hội suy đồi. Thế nhưng như phần trên đã trình bày, trong sưốt thời gian tồn tại đảng, trong đó có những vị hiện đang tới tấp gửi kiến nghị, không mấy tôn trọng sự thật. Vì vậy, khi bị chất vấn với những bằng chứng là hiện thực xã hội những người đương quyền hiện nay sẽ dễ dàng đối phó bằng lập luận: “…khi các anh nắm quyền các anh có hoàn toàn tôn trọng sự thật không? Nắm quyền các anh đâu có mấy tôn trọng sự thật phải không? Thế bây giờ các anh yêu cầu chúng tôi phải tôn trọng sự thật nghĩa là thế nào?…”
Đáng tiếc lập luận này khá hợp lý!
Kiến nghị của các “nguyên”, các “lão thành cách mạng” có thể mang đến cho người dân đen một chút cảm xúc hồ hởi nhưng chắc chắn sẽ không mang đến hiệu quả tích cực đáng kể nào!

Có thể nào đảng tự thay đổi?

Đã có những phân tích dùng các sự kiện như Mùa Xuân Ả Rập, Miến Điện, chỉnh đốn đảng…v.v..., để tiên đoán là triều đình nhà sản sẽ tự thay đổi theo hướng nhân bản hơn! Những phân tích này thiếu ít nhất hai yếu tố quan trọng: đồng tiền và tham vọng bám chặt quyền lực của những tay đang cầm trịch đảng.
Nếu đảng có thể tự chỉnh đốn, việc đó 10 - 15 năm trước dễ thực hiện hơn nhiều. Theo nhận xét từ chính bên trong đảng, trung ương lúc đó có “đạo đức” hơn nhiều so với trung ương lúc này. Sự liên kết giữa quyền lực và đồng tiền lúc đó nếu có vẫn mong manh hơn lúc này nhiều. “Đường dây” làm ăn, lợi lộc thu được của một cán bộ TW lúc này chắc chắn cắm sâu và to lớn hơn nhiều so với một cán bộ tương đương 15 năm trước. Làm sao một người đã bỏ số tiền lớn để mua “ghế” có thể từ bỏ cái “ghế” đó trước khi thu hồi vốn? Vào lúc này đảng và đô la đã quyện chặt vào nhau, đô la thì không bao giờ mất giá!
Động thái phong tướng hàng loạt cho công an và quân đội là động thái kinh điển của các tay độc tài khét tiếng. Hít-le đã phong Nguyên Soái cho hàng loạt bại tướng cuả y nhằm mục đích giữ sự trung thành! Động thái phong tướng hàng loạt tại nước Vệ gần đây cho thấy những tay cầm trịch của đảng đang quyết tâm bám chặt quyền lực.
Đảng tự thay đổi là điều vô vọng.

Lưu trữ

Tự điển



Tự điển Việt Nam
đã được bổ sung những ý nghĩa "chính thức"