Sẽ hiếm có phiên tòa nào được nhiều người quan sát như phiên
tòa xét xử anh em nhà Đoàn Văn Vươn. Nếu vẫn cố thủ trong pháp chế XHCN
thì áp dụng chuyên chính để trấn áp là chuyện không còn phải bàn. Nếu
muốn gieo cấy những hạt giống pháp quyền thì mục tiêu của bản án phải là
công lý.
Chỉ có tư duy trên nền tảng của sự mặc cảm và sợ hãi mới cho rằng nếu
không trừng phạt anh Vươn là buông lơi chuyên chế, là sẽ có nhiều nông
dân khác tiếp bước anh Vươn. Hành động của anh Đoàn Văn Vươn, trong sâu
xa là một tiếng kêu oan chứ không phải là hành động của một người cùng
quẫn. Đành rằng anh có tự "chuẩn bị vũ khí" nhưng trái bom mà anh tự chế
không để gây sát thương, nó chỉ để tạo ra tiếng nổ.
Hành vi của anh Vươn có dấu hiệu chống người thi hành công vụ, bởi
cho dù những người ấy thi hành một quyết định vô lương thì họ cũng làm
việc đó nhân danh nhà nước. Hành vi của anh có dấu hiệu cố ý gây thương
tích vì có làm bị thương nhẹ một số nhân viên. Nếu cố ý giết người chắc
hẳn anh Vươn không dùng súng hoa cải bắn ở một tầm xa như vậy.
Những phát súng và quả bom Đoàn Văn Vươn chỉ như tiếng trống kêu oan
gióng lên trước Tam Pháp ty. Nhờ nó mà chính quyền trung ương nhận ra sự
lạm quyền của chính quyền địa phương, nhận ra những bất hợp lý trong
Luật Đất đai. Theo khoản 4, điều 8 của Bộ Luật Hình sự, thì hành vi của
anh em nhà anh Vươn chưa cấu thành tội phạm (Những hành vi tuy có
dấu hiệu của tội phạm, nhưng tính chất nguy hiểm cho xã hội không đáng
kể, thì không phải là tội phạm và được xử lý bằng các biện pháp khác).
Không phải tự nhiên khi bất cứ ai lên tiếng trên các diễn đàn nhân
dân đều mong muốn được thấy anh Vươn tự do. Đấy không chỉ là sự cảm
thông cá nhân mà còn là cả một nỗi khát khao công lý.
Chính sách đất đai hiện nay đang dồn không biết bao nhiêu người dân
vào hoàn cảnh Đoàn Văn Vươn. Công việc của vị thẩm phán xử anh Vươn cũng
như một chiến sỹ công binh. Nếu bản án chỉ lo trấn áp thì sẽ dồn những
Đoàn Văn Vươn khác vào bước đường cùng, sức công phá của những quả bom
ấy sẽ khốc liệt chứ không chỉ gây tiếng nổ. Nếu bản án công bằng với anh
Vươn thì những ngòi nổ trong hàng loạt quả bom Đoàn Văn Vươn khác cũng
tự nhiên được tháo ra. Bởi những người nông dân mất đất ấy sẽ trì hoãn
sự phản ứng của mình để chờ công lý.
Bản án là thông điệp của nhà nước trung ương tới chính quyền địa
phương; là sự lựa chọn giữa người dân lương thiện và đám cường hào; là
sự xác lập chuẩn mực công vụ: bảo vệ dân chúng hay nhân danh nhà nước để
chà đạp lên dân chúng.
Phiên tòa chắc chắn sẽ không kết thúc ngay cả khi bản án đã có hiệu
lực. Tên tuổi của Đoàn Văn Vươn rồi sẽ còn vang. Chuyến tàu đi vào lịch
sử của anh đủ chỗ để các vị thẩm phán và cả người đứng đầu chế độ quá
giang. Vấn đề là họ chọn chỗ đứng trên bia miệng hay ở trong lòng hậu
thế.