Trong thời buổi lộn xộn hiện nay, những kẻ không ưa chủ nghĩa xã 
hội cứ bảo: Ta nói tiến lên chủ nghĩa xã hội nhưng chẳng biết nó là cái 
chi, mặt mũi ra răng, bao nhiêu năm toàn đi mò mẫm!
Tui thì tui nói hổng phải dzậy. Không những chỉ là chủ nghĩa xã hội, 
mà chúng ta đã từng biết cả mặt mũi chủ nghĩa cộng sản rồi. Cái “mô 
hình” của nó đã từng có trên đất nước ta.
Đứa là khi tại Thanh Hóa có cái hợp tác xã Định Công, hình như ở 
huyện Yên Định thì phải. Ở đó, chánh quyền quyết định: cả xã là một hợp 
tác xã. Rứa là lớn lắm, gần bằng nông trang tập thể ở Liên Xô nhé. Xã 
quyết định là phải bỏ cái kiểu ở lẻ tẻ manh mún như bao đời nay, huy 
động người dựng nhà dãy san sát nhau ở trên đồi, cứ dăm chục hộ chi đó 
thì đào cho một giếng nước chung. Ở đầu mỗi dãy nhà treo một cái kẻng 
làm bằng vỏ trái bom mà máy bay Mỹ ném xuống không nổ. (Răng mà bọn đế 
quốc ngu rứa, ném cả bom không nổ để dân ta có cái xây dựng chủ nghĩa 
cọng sản, he he!) Đến giờ thức dậy, cho người gõ kẻng báo, tất cả dậy. 
Đi làm – gõ kẻng, tất cả ra đồng. Nấu ăn – gõ kẻng, nhà mô nhà nớ phải 
đồng loạt nổi lửa. Ăn cũng rứa, thực hiện đồng loạt. Và tất nhiên là đi 
ngủ cũng theo kẻng.
Nhưng mà phá nhà cũ lên đồi ở để làm chi? Đó là vì cái mục đích tăng 
diện tích đất trồng trọt. Có rứa thì mới tăng được sản lượng, tăng 
di-đi-pi, mới vượt được các nước tư bản chớ!
Đứa là vào khoảng năm 1977. Tui còn nhớ, mô hình nầy đã được cố đồng 
chí tổng bí thơ lúc bấy giờ ủng hộ nhiệt liệt. Đồng chí đã về thăm Định 
Công. Và tại đó, đồng chí đã vỗ đùi tuyên bố: “Chủ nghĩa cộng sản đây 
rồi!” và ra quyết định nhân rộng mô hình. Bà con bấy giờ mới biết mình 
đang ở ngưỡng cửa thiên đường! (Trước đó một năm, đồng chí cũng đã tuyên
 bố: “Đến năm 80 thì dân ta muốn khổ cũng không được khổ.”)
Vào thời đó, còn có vài nơi khác cũng đã gần được như rứa. Ở Nghệ An 
có anh bí thơ Trương Kiện. Ảnh từng tuyên bố: “Chúng ta tiến lên chủ 
nghĩa xã hội bằng một mo cơm, một quả cà và một tấm lòng cộng sản!” Câu 
tuyên bố nầy đã được báo chí nhà nước đăng trang trọng trên đầu trang 
nhất. Mà không chỉ nói, ảnh đã huy động cả tỉnh đi đào đắp công trình 
thủy lợi Vách Bắc (mà về tác dụng của nó thì dân vùng đó cứ dè bỉu là 
hạn nơi cần tưới, ngập nơi cần tiêu). Quyết tâm xây dựng chủ nghĩa xã 
hội của ảnh cao đến mức 29 Tết ảnh vẫn chưa cho dân làm thủy lợi về nhà,
 dẫn đến vụ một cái cống lớn bị sập, vùi lấp hàng trăm nhân mạng.
Đáng tiếc là vào những năm sau đó, không biết vì cớ chi người ta bỏ 
những mô hình này. Rứa là dân ta mất hướng, không còn hình dung ra xã 
hội cọng sản nữa. Nước ta bước lùi lại thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã 
hội, rồi lùi tiếp một bước nữa: tạm xây dựng kinh tế thị trường theo 
định hướng xã hội chủ nghĩa đã, bao giờ thật mạnh mới chính thức xây 
dựng chủ nghĩa xã hội.
Nhưng cũng còn may là các đồng chí lãnh đạo vẫn luôn luôn dạy phải kiên định lập trường xây dựng chủ nghĩa xã hội.
Mấy năm gần đây, Triều Tiên nổi lên như một ngôi sao trên bầu trời 
chánh trị quốc tế. Hết đồng chí Ỉn lại đến đồng chí Ủn liên tiếp làm cho
 đế quốc Mỹ và Hàn Quốc khốn đốn. Bao nhiêu năm qua, chính chúng ta cũng
 cứ tưởng Triều Tiên chậm phát triển, bây giờ nghe đài Triều Tiên mới 
thấy té ra họ đang xây dựng một quốc gia hùng cường với một quân đội 
bách chiến bách thắng. Tui bỗng hiểu ra: Chủ nghĩa cọng sản kia rồi!
Đáng tiếc là trong hàng chục niên, lợi dụng chiêu bài đổi mới, “đa 
phương hóa, đa dạng hóa” các mối quan hệ quốc tế, một nhóm người có thế 
lực nhưng “suy thoái tư tưởng” đã đưa nước ta xích lại với kẻ thù Nam 
Hàn mà gần như lãng quên mối quan hệ với những người đồng chí Bắc Hàn 
(tức Triều Tiên). May mà gần đây, các đồng chí lãnh đạo lại đang tìm 
cách thắt chặt trở lại quan hệ với những người anh em trên tinh thần 
“quốc tế vô sản”.
Mong sao ta học tập được Triều Tiên và “phát huy” trở lại các mô hình
 Định Công, Vách Bắc,… để trong mấy năm nữa ta lại có thể tuyên bố 
(trước sự thèm thuồng ghen tị của bọn Mỹ, Nhật, Hàn,…): Chủ nghĩa cọng 
sản đây rồi!
MICHAEL LANG
 
