Trung quốc càng hung hăng ở biển Đông và thế giới thì
càng bị cô lập thảm hại. Ngoài việc các nước có chúng biên giới và quyền
lợi đảo biển đang bị Trung quốc thôn tính như Ấn độ, Nhật, Bắc Triều
tiên, Philipine v.v…phải tân trang vũ khí bảo vệ chủ quyền lãnh thổ cũng
như hải biển của mình thì bài báo sau đây có ý nghĩa vô cùng lớn và
thực tiễn với Việt nam nhất là trọng hoàn cảnh đảo biển luôn bị xâm phạm
và tím cách thôn tính.
Xin trân trọng giới thiệu với các bạn bài tổng hợp sau đây của bạn
Huy-Long trên báo tại Việt nam và của bạn Nhất Tâm tại Ấn độ gửi về:
“ Theo báo Diplomat của Nhật Bản vừa đăng bài viết của một chuyên gia nghiên cứu trực thuộc “túi khôn” Mỹ nhằm hiến kế cho Ấn Độ dùng chiêu “chống tiếp cận, phong tỏa khu vực” để đối phó với Trung Quốc.
“ Theo báo Diplomat của Nhật Bản vừa đăng bài viết của một chuyên gia nghiên cứu trực thuộc “túi khôn” Mỹ nhằm hiến kế cho Ấn Độ dùng chiêu “chống tiếp cận, phong tỏa khu vực” để đối phó với Trung Quốc.
Chống tiếp cận – Dĩ độc trị độc
Sau chuyến thăm của Bộ trưởng Quốc phòng Ấn Độ A.K. Antony tới
Australia, hôm qua 6-6, tờ Thời báo Ấn Độ đã đăng tải bài viết với tựa
đề rất thẳng: Ấn Độ – Australia tăng cường quan hệ phòng thủ kiềm chế Trung Quốc.
Tờ Thời báo Kinh tế của Ấn Độ cũng cho biết, mặc dù cả hai nước Ấn Độ
và Australia đều hết sức cảnh giác trước sự lớn mạnh của lực lượng quân
sự Trung Quốc và sự đưa quân rầm rộ vào Ấn Độ Dương, nhưng họ đều phản
đối bất kỳ cấu trúc hay trục chiến lược đa phương nào ở Châu Á-Thái Bình
Dương được coi như một động thái “kiềm chế” Trung Quốc. Do tham vọng ở
biển Đông ngày càng lớn, Trung Quốc cũng sẽ sa lầy vào các cuộc tranh
chấp lãnh thổ ngày một leo thang với các nước láng giềng.
Đài truyền hình New Dehli đưa tin, vài năm gần đây Trung Quốc liên
tiếp sử dụng tàu chiến và máy bay để “dọa dẫm” các nước láng giềng –
trong đó có Nhật Bản. Bắc Kinh còn tăng cường lực lượng trên biển ở Ấn
Độ Dương, bao gồm tàu ngầm và tàu chiến. Tờ Thời báo Hindustan còn tiết
lộ, Bắc Kinh đang cố gắng gia tăng độ ảnh hưởng “hình vòng cung” ở khu
vực Ấn Độ Dương. Một văn kiện mật của Bộ quốc phòng Ấn Độ cho thấy, họ
cảm thấy rất lo ngại vì ngày càng có nhiều tàu ngầm Trung Quốc hoạt động
ở Ấn Độ Dương.
Năm 2012, ít nhất có 22 vụ bị nghi là tàu ngầm Trung Quốc xuất hiện ở
vùng biển này. Trung Quốc luôn nhìn mối quan hệ chiến lược mà Ấn Độ
đang thiết lập và tăng cường với các nước thuộc Ấn Độ Dương và Thái Bình
Dương bằng ánh mắt nghi ngờ, trước đó Bắc Kinh đã tỏ ra rất quan tâm
trước việc Ấn Độ lôi kéo Australia tham gia cuộc tập trận song phương
với Mỹ. Do lo ngại trước sự trỗi dậy của Trung Quốc, các nước trong khu
vực châu Á – Thái Bình Dương cũng gửi gắm nhiều hy vọng vào Ấn Độ – quốc
gia có thể đóng vai tạo thế cân bằng ở khu vực.
Ấn Độ luôn tỏ ra cảnh giác cao độ trước việc hải quân Trung Quốc tiến
vào Ấn Độ Dương. Cho dù là mở rộng lực lượng tàu chiến hải quân hay xây
dựng căn cứ quân sự ở quần đảo phía Đông, lý do quan trọng nhất là “đề
phòng hải quân Trung Quốc”.
Tuy nhiên, một số chuyên gia quân sự phương Tây cho rằng, những biện
pháp này vẫn chưa đủ để ngăn cản bước tiến của PLA. Hôm qua 6-6, trang
tin Foreign diploma của Nhật Bản đã đăng tải bài phân tích của Evan
Braden Montgomery – chuyên gia cao cấp thuộc Trung tâm chiến lược think
tank và dự báo đánh giá của Mỹ cho rằng chắc chắn Trung Quốc sẽ lật đổ
thế cân bằng ở khu vực Ấn Độ Dương, và hải quân Ấn Độ sẽ vấp phải sự khó
khăn về ngân sách và kỹ thuật trong quá trình phát triển. Ông
Montgomery gợi ý Ấn Độ nên dùng chiến lược “chống tiếp cận (anti-access)
và phong tỏa khu vực (area denial) của Trung Quốc để đối phó với chính
Trung Quốc.
Bài viết có tựa đề ‘Quân bài chống tiếp cận của Ấn-Độ’
đã phân tích sự đối đầu giữa Trung Quốc và Ấn Độ trên Ấn Độ Dương là
không thể tránh khỏi. Do ngày càng có hứng thú với Ấn Độ Dương nên Trung
Quốc đã đẩy mạnh phát triển hạm đội hải quân với quy mô lớn hơn, sức
mạnh mạnh hơn ở vùng biển này. Do nhu cầu xuất khẩu hàng hóa và nhập
khẩu tài nguyên thiên nhiên, Trung Quốc rất cần ngăn cản mọi sự gây rối
đối với tuyến đường thương mại của họ, đồng thời quốc gia này cũng luôn
tỏ thái độ nghi ngờ về việc phải dựa vào các quốc gia khác bảo vệ tuyến
đường thương mại ở nước ngoài của họ.
Nghiên cứu cho thấy, Trung Quốc đang thông qua biện pháp phát triển
tàu chiến mặt nước và hạm đội tàu ngầm cũng như xây dựng cảng thương mại
nước sâu cho khu vực duyên hải và các quốc đảo để từng bước giảm bớt
sức ép cho eo biển Malacca. Hải quân Ấn Độ – lực lượng có đủ khả năng đe
dọa hoạt động thương mại trên biển của Trung Quốc sẽ kích thích Trung
Quốc phát triển cái gọi là “chính sách chuỗi ngọc trai”, và việc Trung
Quốc tăng cường lực lượng quân sự ở Ấn Độ Dương thì được coi là bước
tiền trạm cho hoạt động bao vây Ấn Độ, chính vì thế mâu thuẫn giữa hai
quốc gia sẽ ngày càng khó xóa bỏ.Điều khiến Ấn Độ lo ngại hơn là so với
sự phát triển nhanh chóng của hải quân Trung Quốc, hải quân Ấn Độ đang
rơi vào hoàn cảnh khó khăn khá nghiêm trọng như các tàu chiến cũ một
loạt “nghỉ hưu”, công tác chế tạo tàu chiến loại mới gặp khó khăn. Như
với lực lượng dưới nước mà Ấn Độ lo ngại nhất, hải quân Ấn Độ hiện có
hơn 10 tàu ngầm thường quy, đến năm 2015 ít nhất sẽ giảm đi một nửa,
trong khi đó kế hoạch chế tạo tàu ngầm thường quy kiểu mới lại bị đình
trệ nhiều năm.
Tờ Diplomat phân tích sự nỗ lực xây dựng cường quốc trên biển của Ấn
Độ đang vấp phải trở ngại lớn, bao gồm đầu tư nguồn ngân sách khổng lồ
và khắc phục những khó khăn về công nghệ. “Biện pháp để tiết kiệm tiền
là học theo chiến lược chống tiếp cận và phong tỏa khu vực của Trung
Quốc”. Tác giả bài viết cho rằng, trong các cuộc xung đột ngầm giữa
Trung Quốc và Ấn Độ ở khu vực Ấn Độ Dương, Ấn Độ sẽ chiếm ưu thế “địa
lợi”, còn Trung Quốc sẽ phải đối mặt với khó khăn đường sá xa xôi trở
ngại, chính vì thế Ấn Độ phát triển “chiến lược chống tiếp cận” là điều
rất khả thi.
Dùng địa lợi, khống chế ‘cuống họng’ hàng hải
Bài viết cho rằng, yếu tố then chốt quan trọng nhất trong cái địa lợi
của Ấn Độ là các hòn đảo ở hai cánh trên biển của Ấn Độ, bao gồm quần
đảo Lakshadweep ở bờ biển phía Tây Nam và quần đảo Andaman – Nicobar
phía Đông Nam. Những hòn đảo này đều chĩa được mũi nhọn về phía tuyến
đường giao thống trên Ấn Độ Dương, giúp New Dehli có điểm tựa vững chắc ở
biển Arab và vịnh Bengal. Trên thực tế, Ấn Độ đã bắt đầu tăng cường lực
lượng quân sự trên các hòn đảo có ý nghĩa chiến lược này.
Năm 2001, Ấn Độ xây dựng Bộ tư lệnh liên hợp ba quân chủng ở quần đảo
Andaman – Nicobar đồng thời khởi động nhiều cơ sở cảng biển và trạm
hàng không hải quân ở các hòn đảo nói trên, nâng cấp cơ sở hạ tầng.
Trước đó, tờ Thời báo Ấn Độ tiết lộ, quốc gia này đã bố trí lực lượng
đột kích thủy quân lục chiến, máy bay chiến đấu và máy bay không người
lái trên các hòn đảo này. Ngày 1405, Bộ trưởng Quốc phòng Ấn Độ cũng cho
biết sẽ xây dựng căn cứ quân sự và trạm hàng không hải quân ở quần đảo
Lakshadweep và quần đảo Andaman – Nicobar.
Bài viết phân tích thêm một bước rằng, Ấn Độ có thể tiếp tục tăng
cường lực lượng quân sự cho các hòn đảo này để củng cố xu thế chiến lược
của quân đội Ấn Độ tại Ấn Độ Dương, lợi dụng sự lệ thuộc của Trung Quốc
vào tuyến đường hàng hải trên
New Dehli không những coi những hòn đảo này là trung khu giám sát
hành động hoặc căn cứ tác chiến thủy quân lục chiến, mà còn có thể coi
chúng là trung tâm phong tỏa khu vực, đặc biệt là quần đảo Andaman –
Nicobar. Quần đảo này cách eo biển Malaca không xa, tựa như “miệng cống”
thiên nhiên kẹp chặt eo biển, kiểm soát con đường hàng không và đường
biển chiến lược giữa châu Á- Thái Bình Dương, châu Âu và khu vực Đại Tây
Dương.
Tờ Diplomat cho rằng, lấy những quần đảo này làm căn cứ địa, dưới sự
hỗ trợ của máy bay tác chiến, tàu ngầm và tên lửa hành trình chống tàu,
Ấn Độ có thể kiểm soát tàu chiến Trung Quốc ra vào biển Đông, cắt đứt
mối liên hệ giữa tàu chiến và hậu phương chi viện của Trung Quốc tại Ấn
Độ Dương hoặc buộc tàu thuyền Trung Quốc chỉ có thể vòng qua “khu vực
phong tỏa”, lựa chọn tuyến đường phía Nam, điều này rõ ràng sẽ phải mất
rất nhiều thời gian và đội chi phí lên cao.
Ngoài ra, một “Túi khôn” khác của Mỹ là công ty Rand cũng đưa ra báo
cáo và cho rằng, nếu quân đội Mỹ muốn tấn công Trung Quốc thì Port Blair
– thủ phủ của quần đảo Andaman và Nicobar sẽ là địa điểm lý tưởng cho
căn cứ quân sự máy bay không người lái của Mỹ. Nếu quan hệ Trung Quốc –
Ấn Độ xấu đi, Mỹ không những có được trợ thủ kiềm chế Trung Quốc, mà khi
xảy ra chiến tranh còn có thể lợi dụng các căn cứ quân sự mà Ấn Độ đã
bỏ ra rất nhiều tiền để xây dựng, rõ ràng là một mũi tên trúng hai đích.
”
Việt nam càng có uy thế về chiến lược này nếu phát huy cách phòng thủ theo hoàn cảnh của mình.
Theo các nhà bình luận quân sự thì Việt nam có những điều kiện địa
lý, bờ biển ưu việt hơn hẳn cả Ấn độ, Úc và các quốc gia trong khu vực
để ngăn chặn sự bành trướng của bất kỳ kẻ nào muốn thôn tính hay chiếm
đọa đảo viển của mình.
Với hàng ngàn km dải bờ biển hình chữ S lại có nhiều Vịnh ăn sâu vào
trong đất liền. Đó là nơi không gì bằng cho tầu ngầm hiện đại và các độ
tầu chiến tang hình đồn trú. Nhưng điều cơ bản mà họ nói đến là Việt
nam vì nền kinh tế có hạn nên việc mua sắm phải có tính toán thật tốt,
chỉ nên tân trang vũ khí độc để chống kẻ thù. Theo các nhà bình luận thì
tốt nhất Việt nam nên sắm máy bay săn tầu ngầm và hạ tầu chiến cùng va
các hỏa tiễn các tầm xa, Trung và tầm ngắn di động. Đặc biệt phải có
Trung tâm theo dõi sự di chuyển của các tầu chiến kẻ thù qua Sentanis
viễn thông. Khi xác định được chúng thì việc bắn hạ mục tiêu rất dễ dàng
và hiệu quả vì vũ khí hiện đại khi mục tiêu đã xác định tức là sẽ bị
hủy diệt trong nháy mắt khi bấm nút bắn. Mua may bay, sắm tầu to, hiện
đại rất tốn kém làm sao có thể sánh với kẻ lắm tiền, trong khi với số
tiền đó, nếu sắm hỏa tiễn và máy bay săn tầu ngầm và tầu chiến thật hiện
đại vẫn là tốt hơn hết và hiệu quả hơn. Một vài khẩu đội S300 nghe
phong phanh Nga đã gửi cho Syria đã khiến Hoa kỳ va Israel phải dựng
đứng lên huống là Việt nam có mua 20 đến 30 dàn hỏa tiễn như thế?
Chuyện chốt trên các đảo là quan trọng nhưng trong điều kiện kẻ thù
lớn lạnh về quân sự hơn Việt nam gấp nhiều lần, lại nhiều tầu chiến,
thái độ hung hăng không biết lẽ phải, không chịu ngồi vào đàm phán một
cách thện chí, chỉ nhất quyết chiếm biển và đảo thì cách tốt nhất là rút
toàn bộ quân về và ra lệnh phong tỏa biển như là thông báo lệnh thử vũ
khí, hỏa tiễn trên vùng biển mà kẻ thù định vào hay vẫn hay vi phạm.
Lệnh này nếu kéo dài chỉ cần 3 tháng là kẻ thù phải khuất phục và quân
đồng trú chiếm đóng đảo biển của Việt nam cũng phải bỏ chạy khi chỉ cần
bắn đi 1 đến vài quả hỏa tiễn tầm xa chính xác vào các mục tiêu cần nhắm
tới. Bài học như Bắc Triều tiên mặc du bị cấm vận khắc nghiệt, họ đã
làm để bảo vệ biển của mình khiến ngay Mỹ, Nhật, Hàn quốc cũng phải
chờn, khống thể coi thường, đáng để Việt nam xem xét.
Giới quân sự của nước lân bang đang rất tức tối và lo lắng về việc
Việt nam sắm tầu ngầm hiện đại là một bước đi vô cùng sáng suốt va chính
xác, nó đã làm tan biến sự hoang tưởng của việc muốn lấy sức mạnh lấy
đông tầu, nhiều vũ khí, nhiều tiền và việc xử dụng tầu sân bay làm con
áo ộp dọa người. Qua các kênh ngoại giao hay đàm phán trực diện họ đã
hỏi điều này với sự hằn học khi chất vấn phái đoàn Việt nam về điều này.
Như vậy, nếu Việt nam thực hiện kế hoạch trên đây thì buộc họ phải ngồi
vào đàm phán bình-đẳng khi thấy rằng không thể nuốt trôi được biển đảo
của nước này. Đó là điều chắc chắn. Còn việc khi thấy họ hung hãn xâm
phạm biển đảo, đâm tầu bè của ngư dân nước ta, cắt cáp thăm dò địa lý
khi đang hoạt động trên vùng biển thuộc chủ quyền lãnh hải của mình v.v…
mà chỉ lên án qua loa qua báo chí thì chỉ tổn khiến họ coi thường, xem
nhờn và hung hăng hơn mà thôi. Trong khí đó lại làm cho lòng dân bất an,
khi lòng yêu nước va sự bức xúc của người dân lên cao, họ phải xuống
đường biểu tình bày tỏ thái độ, phản đối nước vi phạm thì lại bị cấm
đoán, hay bắt bớ là việc làm rất phản cảm, vi phạm đạo đức xưa nay, nó
được xem là dùng gáo nước lạnh để dập tắt ngọn lửa yêu nước và cũng là
vi phạm chính luật biểu tình mà hiến pháp Việt nam đã quy định. Nhưng
nếu để tiếp diễn thì lại lo sợ vấn đề an ninh, lo các thế lực thù địch
lợi dụng v.v… Nhũng biện pháp đè nén bên trong, để đối lại kẻ thù hung
hăng ở bên ngoài như vậy nói về mọi phương diện đều là không khôn khéo
và không hiệu quả.
Bài học với những kẻ thù truyền thống thì “sự mền dẻo nhưng phải kiên quyết và cứng rắn” như cha ông ta đã làm là điều quyết định sự thắng lợi.
Biển chỉ yên lặng khi gió dừng không thổi, chủ quyền đất nước chỉ bình an khi kẻ thù lo sợ xâm phạm là bị tiêu diệt. Nói thì dễ nhưng làm được hay không thì còn phải chờ đợi sự quyết định của người cầm lái.
Biển chỉ yên lặng khi gió dừng không thổi, chủ quyền đất nước chỉ bình an khi kẻ thù lo sợ xâm phạm là bị tiêu diệt. Nói thì dễ nhưng làm được hay không thì còn phải chờ đợi sự quyết định của người cầm lái.
© Nguyễn Hoàng Hà
© Đàn Chim Việt
© Đàn Chim Việt