Phạm Đình Trọng
Tranh Vũ Tuân: Nhân quyền kiểu... Việt Nam |
Bộ Luật Hình sự năm 2009 đã có nhiều điều luật vi Hiến. Chỉ điểm những điều luật vi Hiến quyền tự do ngôn luận: Điều 88, Tội tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam; Điều 258, Tội lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của các tổ chức, công dân. Năm 2013 lại có tiếp Nghị định 72/2013NĐ-CP vi Hiến.
Vi Hiến vì Nghị định và các điều trên trong bộ Luật Hình sự năm 2009
đã vi phạm, vô hiệu điều 69 Hiến pháp 1992 và điều 25 Hiến pháp 2013 cho
phép công dân có các quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận
thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình.
Các điều 88; 258 Bộ Luật Hình sự năm 2009 đã mở ra biên độ vô cùng
rộng để buộc tội công dân và xác định hành vi phạm tội rất chung chung,
mơ hồ, vận dụng thế nào cũng được, tạo điều kiện cho công cụ bạo lực của
Nhà nước độc tài cộng sản Việt Nam muốn bắt ai cũng được, muốn bỏ tù ai
cũng được.
Nay theo đề nghị của Bộ trưởng Bộ Công an, Chính phủ lại ban hành
Nghị định 208/2013NĐ-CP ngày 17.12.2013 cho phép lực lượng công cụ bạo
lực của Nhà nước cộng sản Việt Nam được nổ súng vào người dân bị cho là
“có hành vi chống người thi hành công vụ”.
Các Nhà nước dân chủ đều ra đời bằng lá phiếu bầu chọn của người dân
và tồn tại bằng ý nguyện của số đông người dân. Ngược lại, các Nhà nước
cộng sản trên thế giới đều ra đời từ bạo lực cướp chính quyền và tồn tại
bằng bạo lực áp đặt. Chính Mao Trạch Đông đã khái quát và thú nhận điều
này bằng câu nói nổi tiếng “Họng súng đẻ ra chính quyền”.
Nhà nước Cộng sản Việt Nam ra đời trong bạo lực, tồn tại bằng bạo lực
và đã quá lạm dụng bạo lực gây nhiều tội ác với dân tộc, đã quá ưu ái,
nuông chiều, dung túng công cụ bạo lực gây nhiều nợ máu với nhân dân. Do
đó những “người thi hành công vụ” đã vô cùng hung hãn trong ứng xử với
người dân thân cô thế yếu.
Hiến pháp cho người dân quyền biểu tình nhưng công an của Nhà nước
cộng sản Việt Nam đã coi người dân yêu nước biểu tình phản đối Tàu Cộng
xâm chiếm biển đảo của ta, bắn giết dân ta là “gây rối trật tự công
cộng”. Với danh nghĩa “thi hành công vụ”, lực lượng đông đảo công an
nổi, công an chìm cùng với đủ sắc áo “thi hành công vụ”: dân phòng,
thanh niên xung phong, trật tự đô thị, thanh tra giao thông... đã chà
đạp lên pháp luật, hành xử vô cùng tàn bạo, hung ác với người dân yêu
nước trong tay chỉ có tờ giấy in chữ lớn khẳng định độc lập, toàn vẹn
lãnh thổ. Cơ bắp tay, chân đấm, đạp người dân. Công cụ hỗ trợ, dùi cui
vụt xuống đầu, roi điện chích vào da thịt người dân.
Bị thu hồi đất đai bất hợp pháp, người dân ra ruộng giữ đất cũng bị
nắm đấm, dùi cui, roi điện của lực lượng cưỡng chế thu hồi đất đai trái
pháp luật gồm công an và đám côn đồ không rõ xuất xứ hành hung. Hành
hung dân, những kẻ nhân danh quyền lực Nhà nước “thi hành công vụ” còn
hành hung cả nhà báo đến chứng kiến vụ việc.
Một Nhà nước mà Hiến pháp của đất nước, bản khế ước xã hội của người
Dân chỉ là thể chế hóa cương lĩnh của Đảng Cộng sản, vì thế Hiến pháp
phải có điều 4: “Đảng Cộng sản Việt Nam là lực lượng lãnh đạo Nhà nước
và xã hội”, chấp nhận để Đảng Cộng sản Việt Nam đứng ngoài và đứng trên
Hiến pháp. Một Nhà nước mà Hiến pháp của đất nước buộc quân đội cũng của
đất nước phải trung thành với một đảng chính trị đã gây nhiều tội ác
với nhân dân và đất nước. Một Nhà nước mà lực lượng công an bảo vệ cuộc
sống bình yên của nhân dân lại nêu tiêu chí tồn tại “Công an nhân dân
chỉ biết còn Đảng còn mình”.
“Người thi hành công vụ” có súng chính là “công an nhân dân chỉ biết
còn Đảng còn mình” và quân đội phải trung thành với một đảng đứng ngoài
và đứng trên pháp luật, một đảng trong suốt lịch sử tồn tại luôn dùng
bạo lực với người dân, luôn dùng bạo lực với cả dân tộc, một đảng đã có
quá nhiều nợ máu với dân tộc Việt Nam.
Với Nghị định 208/2013NĐ-CP, đám người “thi hành công vụ” là “công an
nhân dân chỉ biết còn Đảng còn mình” và quân đội trung thành của Đảng
không phải chỉ có dùi cui, roi điện đàn áp dân mà họ còn được trang bị
súng bắn vào dân!
Một Nhà nước tồn tại bằng bạo lực, say bạo lực, quá lạm dụng bạo lực
trong những mối quan hệ dân sự với người dân, đẩy người dân sang phía
“thế lực thù địch” để trừng trị bằng bạo lực chỉ vì người dân nói tiếng
nói tâm huyết, xây dựng nhưng khác biệt với chính kiến của Đảng Cộng sản
cầm quyền thì khái niệm “chống người thi hành công vụ” trong Nghị định
208/2013NĐ-CP cũng trở nên mơ hồ, mênh mông như khái niệm “lợi dụng các
quyền tự do, dân chủ” trong điều 258 bộ Luật Hình sự.
Các điều 88, 258 bộ luật Hình sự đã cho bộ máy công cụ bạo lực Nhà
nước độc tài cộng sản Việt Nam muốn bắt ai cũng được, muốn bỏ tù ai cũng
được. Nghị định 208/2013NĐ-CP lại cho bộ máy công cụ bạo lực hung dữ đó
muốn bắn ai cũng được.
Những điều luật vi Hiến trong bộ luật Hình sự và Nghị định
208/2013NĐ-CP vi Hiến đã tạo hành lang pháp lí đầy đủ cho một Nhà nước
tùy tiện dùng bạo lực ứng xử với dân, tùy tiện giam giữ, bỏ tù, bắn giết
người dân. Đó là Nhà nước chống lại người dân, chống lại tự do, dân
chủ.
Bộ luật hình sự với những điều luật 88, 258 tùy tiện tước quyền con
người, quyền công dân của người dân ra đời khi Nhà nước cộng sản Việt
Nam đã kí kết tham gia thực hiện Công ước quốc tế về Quyền Dân sự và
Chính trị của công dân. Nghị định Chính phủ 208/2013 NĐ-CP cho phép lực
lượng công cụ bạo lực Nhà nước tùy tiện bắn giết người dân ra đời khi
Nhà nước cộng sản Việt Nam đã trở thành thành viên Hội đồng Nhân quyền
Liên Hiệp Quốc. Bộ luật hình sự và Nghị định Chính phủ vi Hiến đó không
phải chỉ là sự thách thức với người dân Việt Nam mà còn là sự thách thức
với cả loài người văn minh.
Phạm Đình Trọng