Thiên Ý
Ảnh minh họa
Ngày 30-7, ông Trần Văn Nam, Ủy viên Ủy ban Kiểm tra Thành ủy TP HCM
– đã công bố Quyết định số 3030 – QĐNS/TU về việc thi hành kỷ luật đảng
viên Nguyễn Đăng Trừng, Bí thư Đảng đoàn, luật sư Chủ nhiệm Đoàn Luật
sư TP HCM.
Sau khi đọc bản tin trên mạng internet, chúng tôi không ngạc nhiên
mà chỉ tiếc là ông Nguyễn Đăng Trừng đã không hành động như người bạn
đồng môn chí thân Lê Hiếu Đằng, cũng là đồng chí hoạt động nằm vùng cho
Việt cộng và trở thành một trong những thủ lãnh hàng đầu của cái gọi là
“Phong trào thanh niên, sinh viên, học sinh đấu tranh chống Mỹ-Ngụy”(Sau
đây xin gọi tắt “Phong trào”).
Lê Hiếu Đằng đã “phản tỉnh” trước khi qua đời một thời gian ngắn,
tuy muộn màng, nhưng dứt khoát bằng hành động tự thú sai lầm và công
khai tuyên bố quyết định ra khỏi đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN), cùng một
số hành động sau đó. Trong khi Nguyễn Đăng Trừng, theo chỗ chúng tôi
được biết, cũng đã “phản tỉnh” từ lâu như Lê Hiếu Đằng và hầu hết các
đảng viên được kết nạp qua “Phong trào”, nhưng vẫn giấu mặt, để giờ đây
bị khai trừ khỏi đảng. Đã thế, điều gây thắc mắc cho mọi người quan tâm,
là không biết luật sư Nguyễn Đăng Trừng nghĩ sao, có toan tính gì mà
lại gửi văn thư số 135D/ĐLS ngày 1-8-2014 “Về việc yêu cầu thu hồi quyết
định kỷ luật”?
I/- ĐÔI NÉT VỀ LUẬT SƯ NGUYỄN ĐĂNG TRỪNG
Luật sư Nguyễn Đăng Trừng sinh năm 1942 tại Quảng Ngãi, học luật tại
Đại học Luật khoa Sài Gòn cùng với người em trai là Nguyễn Đăng Liêm,
cả hai đều được Việt cộng móc nối tham gia “Phong trào” và được bí mật
kết nạp vào đảng CSVN. Nguyễn ĐăngTrừng, từng là Chủ tịch Ban Đại diện
Sinh viên đoàn Luật khoa và Chủ tịch Tổng Hội Sinh viên Sài Gòn. Trong
biến cố Tết Mậu Thân 1968, Nguyễn Đăng Trừng cùng Lê Hiếu Đằng tham gia
“Liên minh các Lực lượng Dân tộc Dân chủ và Hòa bình” của Luật sư Trịnh
Đình Thảo như một lực lượng chính trị quần chúng hổ trợ cho cái gọi là
cuộc “Tổng tiến công và nổi dậy” trên khắp các thành thị Miền Nam để
cướp chính quyền. Vì tham gia Liên minh này, Nguyễn Đăng Trừng và một số
cựu sinh viên luật nằm vùng khác cũng như nhiều sinh viên nằm vùng ở
các phân khoa khác đã lộ mặt nên phải trốn vào bưng, sau khi làm cuộc
“Tổng tiến công” mà không thấy nhân dân nổi dậy (mà chỉ thấy nhân dân bỏ chạy khi VC đến) nên đã bị thảm bại.
Sau 30-4-1975 cả hai anh em Trừng và Liêm đều trở thành sĩ quan công
an tại Thành phố HCM. Theo một công an là cấp dưới của Nguyễn Đăng
Trừng phạm tội tham ô bị nhốt chung phòng với người viết ở Sở Công an
Thành phố khoảng năm 1979-1980, thì lúc đó Trừng mang cấp bậc Đại úy
công an Đội trưởng KT.2 (Phòng bảo vệ kinh tế). Người công an này cho
biết ông Trừng rất thanh liêm, điển hình là tem phiếu cấp mua xăng dùng
không hết thì trả lại, không đem bán lại kiếm thêm tiền “cải thiện” (đời
sống vốn khó khăn lúc bấy giờ) như phần đông cán bộ công nhân viên
khác. Ông Trừng chỉ có tật hay nổi nóng với cấp dưới….
Sau này chúng tôi được biết thêm, Nguyễn Đăng Trừng cùng em trai là
Trung úy Công an Nguyễn Đăng Liêm (từng giữ chức Trưởng Công an Cảng Sài
Gòn) đều bị thuyên chuyển ra khỏi ngành công an. Nguyễn Đăng Trừng thì
thuyên chuyển qua giữ chức Phó Đoàn bào chữa viên nhân dân Thành phố HCM
(lúc đó chưa có quy chế luật sư đoàn) mà Trưởng đoàn là Triệu Quốc
Mạnh, một Thẩm phán công tố Việt Nam Cộng Hòa, cũng là một đồng môn luật
khoa hoạt động nằm vùng cho Việt cộng. Năm 1989 Đoàn Luật sư Thành phố
HCM được thành lập, một thời gian sau, Triệu Quốc Mạnh được cử làm Khoa
Trưởng trường luật đầu tiên tại Sài Gòn để đáp ứng với chính sách “Mở
cửa”, Nguyễn Đăng Trừng lên thay làm Chủ nhiệm đoàn Luật sư Thành phố
HCM cho đến ngày bị khai trừ khỏi đảng, trước khi tổ chức Đại hội Đoàn
Luật sư TP HCM nhiệm kỳ VI (2013-2018).
Lý do Nguyễn Đăng Trừng bị khai trừ khỏi đảng CSVN theo Quyết định khai trừ ngày 30-7-2014 là vì “Theo Kết luận của Ban Thường vụ Thành ủy TP HCM, từ năm 2012, đảng viên Nguyễn Đăng Trừng -
Bí thư Đảng đoàn, Chủ nhiệm Đoàn Luật sư TP HCM – trong lãnh đạo, điều
hành hoạt động của Đảng đoàn đã có khuyết điểm, vi phạm, xem nhẹ vai trò
lãnh đạo của Đảng đoàn đối với hoạt động của Đoàn Luật sư TP HCM, không
tổ chức cho Đảng đoàn thực hiện chức năng, nhiệm vụ, quyền hạn của Đảng
đoàn theo Quy chế làm việc đã ban hành. Thực hiện công tác phân công,
bổ nhiệm, đề bạt một số cán bộ tại Đoàn Luật sư TP HCM vi phạm nguyên
tắc tập trung dân chủ trong công tác cán bộ của Đảng, vi phạm Quy chế
làm việc của Đảng đoàn. Chỉ đạo chuẩn bị nhân sự Đại hội Đoàn Luật sư TP
HCM nhiệm kỳ VI (2013-2018) không đúng quy trình, thiếu công khai, minh
bạch, phong cách lãnh đạo thiếu dân chủ, độc đoán…”
Như vậy là quá rõ, tóm gọn lý do Nguyễn Đăng Trừng bị khai trừ là vì
đã thực hiện nhiệm vụ Chủ nhiệm Đoàn Luật sư Thành Phố HCM một cách tùy
tiện theo sáng kiến cá nhân, ra ngoài sự lãnh đạo của Đảng.
II/- MỘT BÀI HỌC CHO CÁC ĐẢNG VIÊN CỘNG SẢN PHẢN TỈNH NỬA VỜI
Ls Nguyễn Đăng Trừng là một đồng môn Luật khoa Sài Gòn, không xa lạ
với người viết, song không phải là bạn, càng không phải là “đồng chí” về
mặt lý tưởng, vì ngay từ thời tuổi trẻ đến nay người viết vẫn đứng trên
lập trường Quốc gia Dân Tộc, kiên trì đấu tranh cho lý tưởng tự do, dân
chủ. Trong khi đồng môn Nguyễn Đăng Trừng cho đến lúc này bề ngoài vẫn
tỏ ra trung thành với lý tưởng cộng sản, thể hiện qua thực tế vẫn đứng
trong hàng ngũ của đảng CSVN, dù bị khai trừ vẫn gửi thư yêu cầu lãnh
đạo đảng bộ Thành phố HCM rút lại quyết định khai trừ.
Thế nhưng, theo nhận định của chúng tôi, Ls Nguyễn Đăng Trừng cũng
như cố Luật gia Lê Hiếu Đằng và hầu hết các đảng viên đảng CSVN nói
chung, các đảng viên được kết nạp vào đảng qua “Phong trào” trước năm
1975 nói riêng, nhờ thực tế đều đã lần hồi “phản tỉnh” từ lâu. Nhưng tất
cả chỉ là sự “phản tỉnh nửa vời và còn giấu mặt” vì không dám công khai
nói lên sự phản tỉnh của mình và không dám có những hành động cụ thể,
tích cực tiếp theo để cải sửa những sai lầm của đảng CSVN, để chứng tỏ
một sự phản tỉnh hoàn toàn.Vì vậy, về mặt khách quan, người ta cho rằng
họ là những kẻ vì sợ bị bộ máy chuyên chính trấn áp, sợ tù tội, sợ mất
đặc quyền, đặc lợi vốn dành cho giai cấp cán bộ đảng viên, nên đã chọn
thái độ “mũ ni che tai” hay “ngậm miệng ăn tiền”. Nhưng về mặt chủ quan,
để biện minh cho thái độ này thì cho đây là sự chọn lựa khôn ngoan, phù
hợp với thực tế khi mà tương quan lực lượng vẫn chưa cân sức giữa đảng
và chế độ độc tài toàn trị CS tại Việt Nam với các lực lượng chống đảng
và chế độ. Nghĩa là “tình thế cách mạng chưa chín muồi” nên các đảng
viên dù phản tỉnh vẫn giấu mặt chờ thời, để có “vỏ bọc đảng viên” thực
hiện “đấu tranh nội bộ” chống lại những sai trái của Đảng, dù không đạt
hiệu quả cao, nhưng an toàn và ít nhiều góp phần thúc đẩy Đảng lùi dần
về phía dân chủ, tạo ra “tình thế cách mạng chín muồi”. Đây là cách biện
minh của những đảng viên CS phản tỉnh nửa vời. Phải chăng Nguyễn Đăng
Trừng cũng đã và đang thực hiện theo cách biện minh này?
Cách biện minh trên có phải chỉ là ngụy biện để che đậy thực chất
hèn nhát của các đảng viên CS dù phản tỉnh vẫn không giám công khai nói
lên và chứng tỏ sự phản tỉnh của mình bằng hành động? Để có câu trả lời
chính xác, đề nghị các đảng viên CS sản phản tỉnh nửa vời và còn giấu
mặt hãy đọc lại lời của cựu đảng viên Lê Hiếu Đằng sau khi phản tỉnh đã
Viết trong những ngày nằm bịnh như lời trăn trối với các đồng chí cùng
cảnh ngộ trước khi nhắm mắt, rằng “… Tôi muốn nhắn anh chị em đảng viên
trong đảng còn tâm huyết thì không có thời điểm nào thuận lợi bằng thời
điểm này để tỏ thái độ để đấu tranh. Nếu bây giờ cứ nói tình hình lúc
này chưa chín muồi, hoặc là chưa đúng lúc, thì bao giờ mới đúng lúc, mới
chín muồi? Chính mình phải tác động để tình hình chín muồi chứ không lẽ
ngồi chờ sung rụng à? Quan điểm ấy rất là tiêu cực, mọi người phải tích
cực lên, đấu tranh mạnh mẽ, kể cả không sợ bắt bớ tù đày.... Tôi hy
vọng nhân sỹ trí thức đừng có đặt vấn đề chưa chín muồi hoặc là chưa
đúng lúc. Chín muồi là do tác động của xã hội dân sự. Xã hội dân sự mạnh
lên thì sẽ có tác động. Mà muốn xã hội dân sự mạnh thì nhân sỹ trí thức
phải làm.Vậy thôi.” Nguồn Bô Xít VN
Vậy thì, từ sự kiện đảng viên CS Nguyễn Đăng Trừng bị khai trừ khỏi
đảng, những đảng viên CS phản tỉnh nửa vời và còn giấu mặt cần rút ra
bài học kinh nghiệm gì?
Theo thiển ý, để tránh tình trạng bị “bắn sẻ” như đảng viên Nguyễn
Đăng Trừng (khai trừ từng đảng viên phản tỉnh, phản đảng) hay “phản tỉnh
lẻ tẻ” chẳng có hiệu quả gì, cần thiết phải có sự liên kết “phản tỉnh
tập thể” cùng lúc của tất cả các đảng viên đã và đang “phản tỉnh nửa vời
và còn giấu mặt”. Vì chỉ có như thế mới tạo được sức mạnh và sức nặng
tổng hợp đủ vô hiệu hóa lực lượng bảo vệ nền chuyên chính vô sản (bảo vệ
Đảng), tạo ra được “Tình thế cách mạng chín muồi”, buộc được “bộ não xơ
cứng của đảng” phải chuyển đổi theo ý nguyện của nhân nhân và chiều
hướng có lợi cho dân cho nước.