Lm. Antôn Lê Ngọc Thanh
- Chúng tôi vui mừng, vì chưa đầy hai tháng thành lập, mà tinh thần
đa nguyên trong Hội nhà báo độc lập Việt Nam (HNBĐLVN) đã phát huy tác
dụng, hứa hẹn một nền báo chí tự do sẽ mau đến cho công chúng Việt Nam.
Đa nguyên về quan điểm
Những lý thuyết gia và những nhà cai trị các quốc gia theo học
thuyết Cộng sản thường đề cao việc thống nhất quan điểm, theo một quan
điểm duy nhất. Tuy nhiên, lịch sử Việt Nam và thế giới cho thấy việc
thống nhất quan điểm, tạo ra một quan điểm duy nhất là một giải pháp kém
hiệu quả nhất cho phát triển. Hầu như nó chỉ đáp ứng được cho mục tiêu
của một nhóm nhỏ, mà chưa bao giờ đủ sức giải quyết các vấn đề chung của
cả cộng đồng. Minh chứng rõ nhất tại Việt Nam là dùng chiến tranh để
thống nhất đất nước, bỏ qua một bên Hiệp định tái lập hòa bình đã được
ký kết ở Paris năm 1973. Còn trên thế giới là cuộc tấn công vào Iraq với
lý do ngụy tạo của liên quân Mỹ-Anh.
Do đó, việc đa nguyên trong quan điểm báo chí về tình hình chính trị
xã hội Việt Nam nên là bước đi tiên phong cho cả cỗ xe Việt Nam đã khởi
động rồi mà chưa biết lái theo hướng nào cho tốt.
Việc nhà báo Phạm Chí Dũng đưa ra những nhận định của ông về diễn
biến của Việt Nam sau chuyến thăm Hoa Kỳ của ông bí thư thành ủy Hà Nội
Phạm Quang Nghị trên BBC: "Chỉ trong khoảng ba tuần lễ, dường như những
người trong “Phe bảo thủ” đã vượt lên một nhịp so với “Phe lợi ích”, khi
trước đó thế giằng co là tương quan nổi trội tưởng như còn kéo dài đến
tận Đại hội Đảng 12" là quan điểm bình luận của ông.
Quan điểm này có nhiều người chia sẻ, đón nhận, nhưng cũng có không
ít người chê bai. Ở đây có ít nhất ba luồng quan điểm xuất hiện: Quan
điểm của nhà báo Phạm Chí Dũng, quan điểm của những người ủng hộ, và
quan điểm của những người không đồng tình.
Người đọc cũng cần phải cẩn thận khi chúng tôi không nhập chung quan
điểm của ông Dũng và những người ủng hộ ông là một, vì trong thực tế,
không ai ủng hộ ai 100% về mặt tư tưởng cả. Người ta chỉ ủng hộ những
quan điểm phù hợp hoặc đang chi phối tích cực cho họ, hoặc ít là quan
điểm đó được hiểu theo ý họ, nên họ theo. Ngược lại cũng hiếm có trường
hợp không đồng tình hay chống đối một quan điểm 100%. Nguyên tắc Âm
trong Dương và Dương trong Âm giúp hiểu rõ về vấn đề này.
Những bài viết kế tiếp đăng cùng trên BBC của ông Nguyễn An Dân hay
trên Tin tức hàng ngày của nhà báo Nguyễn Quang trình bày quan điểm khác
với nhận định của nhà báo Phạm Chí Dũng về kết quả chuyến đi Mỹ của ông
Phạm Quang Nghị là điều bình thường.
Không ai đủ thông tin để khẳng định một trong các quan điểm này đúng
hoàn toàn hay sai hoàn toàn. Do đó đa nguyên quan điểm cần được khuyến
khích hơn nữa, để không chỉ dừng lại hai quan điểm như thể đối đầu nhau,
mà còn có thể có thêm nhiều quan điểm xuất phát từ các lối tiếp cận
khác hầu tiếp tục cung cấp cho công chúng những thông tin chính xác và
minh bạch hơn, đồng thời giúp người dân có thêm nhiều cơ hội suy tư và
chọn lựa khi cần.
Tự do đa nguyên, nhưng không được tấn công cá nhân
Xét về mặt tư tưởng, không ai dễ dàng chịu ai, nhưng không phải vì thế mà biến phản biện thành lên án cá nhân.
Nhà báo Nguyễn Quang viết trên Tin tức hàng ngày: "Nếu như điều bình
luận trên đây [bình luận của ông Dũng - NV] là của một quần chúng bình
dân thì người ta có thể bỏ qua cái giả thiết cho rằng chuyến đi của John
McCain và Sheldon Whitehouse đến Việt nam vừa rồi là do dựa vào lời mời
của Phạm Quang Nghị. Song đây là bình luận của ông Phạm Chí Dũng - Chủ
tịch Hội NBĐL, một nhà bình luận chính trị được đánh giá là sắc sảo hàng
đầu thì đó là điều khó có thể tha thứ".
Chúng tôi ủng hộ nhà báo Nguyễn Quang phản biện hay trình bày ý kiến
đối nghịch với tiến sĩ Phạm Chí Dũng, nhưng chúng tôi không đồng ý ông
Quang xem thường "quần chúng bình dân" [cách dùng từ của ông Quang -
NV].
Ông Quang viết "Nếu như điều bình luận trên đây là của một quần
chúng bình dân thì người ta có thể bỏ qua" nghĩa là gì? Ông xem thường
"quần chúng bình dân" không đủ tri thức để hiểu vấn đề ông đang bàn sao?
Trong cộng đồng "quần chúng bình dân" đó có cha mẹ, thầy cô của các nhà
báo. Nhiều người trong họ là ân nhân về trí thức, về tâm linh và cả về
vật chất của nhà báo. Chưa chắc nhà báo có khả năng hơn "quần chúng bình
dân" đó. Nhà báo không được "hút máu người" rồi bảo "máu người tanh".
Điểm thứ hai chúng tôi cũng không đồng ý với nhà báo Nguyễn Quang là
đang phản biện về nhận định đúng sai của nhà báo Phạm Chí Dũng lại lôi
thân thế, địa vị xã hội vào để hạ thấp uy tín cá nhân ông Dũng.
Ông Quang viết: "Đây là bình luận của ông Phạm Chí Dũng - Chủ tịch
Hội NBĐL, một nhà bình luận chính trị được đánh giá là sắc sảo hàng đầu
thì đó là điều khó có thể tha thứ".
Tại sao đang tranh luận về chuyện ông Nghị lại không tiếp tục đưa ra
những bằng chứng để làm sáng tỏ quan điểm của ông Dũng là quan điểm
thiểu số, không phù hợp với công chúng lại lôi cái này vào? Đây là cách
cãi nhau của người không đủ lý, nên phải dùng yếu tố bên ngoài đưa thêm
vào hỗ trợ. Cần lưu ý tư tưởng con người không bao giờ được đánh giá bởi
địa vị xã hội của người đó. Một ông vua không luôn luôn có tư tưởng
tuyệt vời, mặc dù nơi vị này tiềm năng đó rất lớn. Tráng sĩ Phạm Ngũ Lão
đang ngồi giỏ tre, nhưng ai có thể cấm ngài có những thao thức lớn lao
về đất nước.
Cách thức kéo nhân thân ra để đánh ngã đối thủ còn thấy ở ông Nguyễn
An Dân viết trên BBC tiếng Việt: "Điều này vừa sai vừa ủng hộ bảo thủ,
cả hai điều đều phản lại tính chất “độc lập” của một nhà báo độc lập,
lại là Chủ tịch Hội Nhà Báo Độc Lập".
Xin các nhà báo hãy tranh luận cách trong sáng, đừng mang một tiêu
chuẩn do mình định ra rằng "độc lập" phải thế này, "Chủ tịch HNBĐL" phải
thế kia để đánh giá người khác về quan điểm. Hãy chứng minh quan điểm
của nhà báo Phạm Chí Dũng sai, nếu quý vị có nhiều thông tin và trực
nghiệm tốt hơn, chứ đừng bao giờ nhắm vào con người đang muốn dấn thân
cho công cuộc chung. Điều này sẽ giúp báo chí Việt Nam thoát thai khỏi
báo chí xã hội chủ nghĩa và hy vọng công chúng Việt Nam sớm có tự do báo
chí.
Đừng nhà báo nào lại tự buộc mình trở thành cho công cụ cho ai hay
cho nhóm nào, vì sứ mạng của nhà báo là cung cấp cho công chúng của mình
tin tức quan trọng, chính xác, đầy đủ và khách quan nhất.
Bài viết thể hiện quan điểm và văn phong riêng của tác giả.