Bùi Tín
Ðúng là thái độ của những kẻ tự nhận là 'Con Trời'. Không coi ai ra
gì dưới mắt của họ. Họ quen thói tự nhận là trung tâm của thế giới
-Trung Quốc - luôn vỗ ngực là nước đông dân nhất trên hành tinh.
Từ khi họ mang giàn khoan khổng lồ Hải Dương-981 cắm xuống vùng đặc
quyền kinh tế trên biển Việt Nam, họ càng trở nên hung hăng, ăn nói hàm
hồ, theo kiểu vừa ăn cướp vừa la làng, nói lấy được, không còn muốn nghe
người khác nói gì.
Phía chính phủ Philippines, Indonesia, Hoa Kỳ … chất vấn họ, yêu cầu
trưng ra bằng chứng pháp lý về cái lưỡi bò phi lý. Họ đuối lý nhưng vẫn
cãi chày cãi cối rằng lẽ phải thuộc về họ, không có gì để bàn cả.
Họ giả vờ than vãn làm ra vẻ mình là nạn nhân, còn phía VN không biết
điều dám ngang nhiên cản trở công việc “nghiên cứu khoa học bình
thường” của họ. Họ còn ngang nhiên trưng ra 5 tài liệu cho Liên Hiệp
Quốc; các tài liệu này đều bị giới nghiên cứu quốc tế và giới ngoại giao
VN phản bác. Họ giả vờ không biết gì về những tài liệu lịch sử chứng
minh rõ chủ quyền lâu đời của Việt Nam trên 2 quần đảo Hoàng Sa Trường
Sa.
Họ càng thêm cay cú khi bà Thủ tướng CHLB Đức Angela Merkel trong
buổi tiếp ông Tập Cận Bình ở Berlin đã chơi khăm trao quà tặng cấp Nhà
nước bức bản đồ lịch sử toàn lãnh thổ Trung Quốc, ở phía Nam chỉ giới
hạn đến đảo Hải Nam, không có Hoàng Sa và Trường Sa. Ông Tập chỉ còn
biết ngẩn người ra tiếp nhận để rồi dấu kỹ không dám tiết lộ tin buồn
đau này cho dân nước ông. Một chuyện lý thú hiếm có trong quan hệ quốc
tế này được báo chí thế giới bàn tán rôm rả.
Mới đây, theo kế hoạch đã định sẵn, ông Dương Khiết Trì, nguyên Bộ
trưởng Ngoại giao TQ, nay là Ủy viên Quốc vụ viện đặc trách về ngoại
giao, đã sang Hà Nội dự cuộc họp thường kỳ về hợp tác Trung - Việt và có
Việt và hội đàm với Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Bình Minh. Thái độ của
ông Dương vẫn cao ngạo, trịch thượng và khiêu khích. Đi xâm phạm lãnh
hải nước láng giềng, nhưng ông Dương vẫn đóng kịch, làm như nước mình là
nạn nhân, còn lên mặt dạy đạo đức trong quan hệ quốc tế.
Đúng vào lúc ông Dương Khiết Trì có mặt ở Hà Nội, báo chí Hoa Kỳ và
châu Âu như Pháp, Anh, Đức…đều giới thiệu cuốn hồi ký của bà Hillary
Clinton mới được phát hành có tên là Hard Choices (Những chọn lựa khó
khăn). Trong sách có một đoạn dài tả về ông Dương Khiết Trì khi còn là
Bộ trưởng Ngoại giao TQ. Bà Clinton cho rằng ông Dương là một con người
theo chủ nghĩa dân tộc cực đoan sâu đậm. Bà kể lại thái độ cay cú bực
bội không che dấu của ông Dương khi VN và một số nước ASEAN nêu lên vấn
đề Biển Đông trong cuộc họp tháng 7/2011 tại Trung tâm Hội nghị Quốc tế ở
Hà Nội. Bà cho biết rằng tại cuộc họp này bà đã mạnh mẽ bác bỏ quan
điểm chính thống của TQ cho rằng “biển Hoa Nam (tức biển Đông) là khu
vực thuộc lợi ích cốt lõi của nước CHND Trung Hoa“, với lời khẳng định
rằng: “Vùng biển này cùng với quyền tự do hàng hải quốc tế là thuộc lơị
ích quốc gia của tất cả các nước trên thế giới, trong đó có Hoa Kỳ, và
Hoa Kỳ có quyết tâm trở lại châu Á trên thế mạnh”. Bà kể tiếp rằng ông
Dương tái mặt giận dữ , yêu cầu hội nghị tạm nghỉ một tiếng để sẽ nghe
ông trả lời. Ông Dương bỏ ra ngoài một hồi lâu, khi trở lại, nét mặt bực
tức nói to: “Trung Quốc là một nước lớn, lớn hơn tất cả các nước ở đây
cộng lại".
Bà Hillary Clinton tự hào cho rằng bà đã có một cuộc “đối đầu ngoạn
mục ở Hà Nội” với người đồng nhiệm Trung Quốc, làm cho ông này tái mặt,
mất bình tĩnh, phơi bày ra trước thế giới cái thói cao ngạo, ỷ vào số
dân đông đứng đầu thế giới.
Đây là một thói xấu mà hai nhà văn Bá Dương và Lỗ Tấn đã chỉ ra và
phê phán. Trong cuốn Người Trung Hoa xấu xí, tệ kiêu căng đã bị phơi bày
với các thói hư tật xấu như khạc nhổ bừa bãi, to mồm nơi đông người.
Đã có biết bao nhiêu bài báo nêu lên những điều đáng chê trách trong
65 năm thống trị của đảng CS TQ. Hơn một tỷ nhân dân TQ hiện nay vẫn đói
tự do, đói nhân quyền. Dân tộc Đại Hán đông đảo là thế, nước Trung Hoa
rộng mênh mông là thế mà vẫn còn tham, chiếm đất Mông Cổ, đất Mãn Châu,
đất Tân Cương, đất Tây Tạng, coi như một đế quốc CS kiểu mới, lạc lõng
giữa thế kỷ XXI này. Đã vậy họ còn rắp tâm lấn chiếm những hòn đảo nhỏ,
những bãi đá con của nước khác ở phía Nam.
Có nước nào lãnh tụ kêu gào Nhảy Vọt để gần 20 triệu dân chết đói,
rồi đề xướng Cách mạng Văn hóa Vô sản tàn sát hàng vài triệu sinh mạng
mà vẫn được suy tôn là lãnh tụ vĩ đại? Có nước nào chĩa 200 tên lửa vào
đồng bào ruột thịt của mình ở Đài Loan dọa ngày dọa đêm sẽ thiêu họ
trong biển lửa? Có kẻ lãnh đạo nào nhẫn tâm ra lệnh cho hàng binh đoàn
xe tăng nghiền nát hàng ngàn sinh viên con em ruột thịt ở Quảng trường
Thiên An Môn tháng 6 năm 1989? Nước to đông dân mà làm gì, khi tội ác
cũng to đùng kinh hoàng, không nơi nào có đến vậy? Sự cao ngạo của các
nhà lãnh đạo TQ là hoàn toàn lạc lõng.
Ngay khi ông Dương Khiết Trì còn ở Hà Nội báo chí chính thức của
Trung Quốc đã đăng tin và ra bình luận xuyên tạc nội dung các cuộc gặp
gỡ của ông ta với các nhà lãnh đạo VN. Đọc báo VN so với báo TQ, cứ như
là các cuộc họp khác nhau, theo kiểu ông nói gà bà nói vịt.
Nhưng xuyên tạc đến độ thô bạo, láo xược kiểu du côn lại chính là
Nhân Dân Nhật Báo của đảng CSTQ bản dành cho hải ngọai, chữ Hán và tiếng
Anh. Ngày 19/6/2014 đăng một bài “tin bình”, được Hoàn Cầu Thời Báo ở
Hoa Nam đưa lại, với nhan đề là: “Phụng khuyến Việt Nam tảo nhật hồi
đầu“ (Khuyên bảo VN sớm quay đầu). Bài “tin bình” này có nội dung rất
lếu láo trịch thượng, coi VN như đứa con hư trong gia đình hỗn láo với
bố mẹ bỏ nhà đi hoang, cần khuyên bảo để trở về đoàn tụ, coi trọng đại
cục tốt đẹp, đạo đức lâu dài trong ấm ngoài êm.
Cả 16 vị trong Bộ Chính trị đảng CS VN , cả 200 ủy viên Trung ương
đảng, 500 vị đại biểu Quốc hội đang họp rất nên đọc kỹ những bản tin của
Tân Hoa Xã, những bài báo TQ được dịch và đăng trên các mạng tự do của
các blogger yêu nước thương dân, để tự nhủ phải làm gì lúc này.
Các vị có chút nào động tâm không khi giữa phiên họp Quốc hội, Đại
biểu Sài Gòn Trương Trọng Nghĩa đã vượt qua e ngại cướp mi-crô kêu gọi
Quốc hội phải ra thông báo cho nhân dân rõ lập trường minh bạch về biển
Đông? Vậy mà đến nay Quốc hội vẫn làm thinh. Ai khóa mồm các vị? Các vị
có chút nào động tâm không khi anh Đinh Quang Tuyến, đạp xích-lô ở Sài
Gòn, nêu cao biểu ngữ “Nước nhà không bán - mất nước là chết ” và “Chần
chừ kiện Trung Quốc là phản bội dân tộc”. Anh đã bị công an bắt và mang
đi biệt tích. Pháp luật ở đâu, đạo đức ở đâu?
Hay là các vị run sợ trước lời dọa nạt của nhà ngoại giao họ Dương,
tự nhận là những đứa con hư của Bắc Kinh biết hối cải để trở về với
Thiên triều?
Các vị còn có chút nào tự trọng không khi các chính quyền
Philippines, Malaysia, Nhật bản, Úc, Hoa Kỳ và Liên Âu có lập trường dứt
khoát minh bạch bênh vực Việt Nam trong cuộc khủng hoảng biển Đông còn
hơn cả quý vị là người trong cuộc?
Vậy thì đã đến lúc gần 90 triệu nhân dân Việt Nam yêu nước không thể
còn coi quý vị như đồng bào ruột thịt của mình. Các vị tính sao đây?