Trong suy nghĩ của nhiều người, trong góc nhìn của mọi người và cách
hiểu của đa số người và gắn liền trong tiềm thức không thể nào thay đổi
của đại số và thực tế cũng vậy Dư Luận Viên là cái nghề được biết được
nhắc đến vốn bẩn thỉu, thấp hèn, đê tiện và bỉ ổi và dôi khi nó được ví
như một lũ cừu có định hướng, cứ sểnh ra là viết. Viết và viết bất cần
đúng sai, lợi ra sao hại như thế nào miễn là có lợi cho cái gì đó, vì
cái gì đó, vì một tổ chức nào đó,….
Ở thái cực kia, người ta lại nghĩ Dư Luận Viên là cái lũ đầu rỗng, mở
mồm chém gió và nói phét, đã thế lại ngu, ít học nên mới chấp nhận đi
làm DLV, chỉ giỏi bồi bút để bảo vệ cái gì đó, nói tục chửi bậy kinh hồn
mà viết lách thì không bài nào sạch lỗi. (ở đây ám chỉ lỗi logic là lỗi
ngụy biện)
Người ta còn nghĩ Dư Luận Viên là một bọn bồi bút, bọn lưỡi gỗ tuyên
truyền phản dân hại nước, ngậm miệng ăn tiền. Bọn cúi trên đạp dưới,...
Không khó để người ta thấy hàng hà sa số những lời lẽ mạt sát Dư Luận
Viên trên mạng trên blog và cả báo chí lề trái và lề phải: “não nhẵn”,
“óc phẳng”, “hèn hạ”, “ngu xuẩn”, “vô lương tâm”, "bọn mất dạy", "vô
học" "không có giáo dục"...
Ở một góc độ khác người ta lại nói DLV là cái nghề dành cho những kẻ
tiểu nhân đội lên cái lốt nhà báo, không cần học nhiều đọc nhiều vì
những thứ họ viết ra chỉ cần đi soi mói, công kích cá nhân và hạ thấp
hay sỉ nhục bất cứ những ai không cùng chính kiến với mình thế là đủ!
Nhưng không thể gộp hết lại những thứ xấu xa, bẩn thỉu, ghê tởm ấy để
áp đặt hết cho những người cầm bút làm Dư Luận Viên được, ở một góc
nhìn khác trong tôi vẫn có sự thông cảm nhất định cũng như thán phục về
họ bởi có những giọt nước mắt lặng lẽ mà họ cố giấu vào trong, những nổi
khổ của Dư Luận Viên mà các bạn sẽ không bao giờ thấy được cũng như
thấu hiểu được hết. Bởi:
Những thứ họ viết không phải ai cũng có thể viết được!?
- Họ viết những thứ mà không phải ai cũng viết được, họ giấu sự thật
vào trong để bẻ cong ngòi bút mà viết, những người cầm bút có lương tri
hay còn chút lương tri còn sót lại họ không làm được thế và viết được
thế, cho nên Dư Luận Viên là một cái nghề khó và không phải ai cũng làm
được và vất bỏ lương tri đạo đức, danh dự của mình để làm được. Tôi thán
phục họ vì điều đó.
- Những thứ họ viết ra có thể phơi bày tất cả: sự ngụy biện, công
kích kẻ bất đồng với mình bằng những từ ngữ thô bỉ nhất và mạt sát đối
phương bằng cách thấp hèn nhất mà có lẽ họ tự học và góp nhặt ở trường
đời chứ trường học không ai dạy thế. Và không phải bất cứ người cầm bút
nào cũng làm được như Dư Luận Viên. Tôi thán phục họ vì điều đó, rất khó
để vứt bỏ đi lương tâm và danh dự mình để viết lên những thứ đó, nhưng
họ vẫn làm, tôi biết là khó khăn lắm và không dễ gì và tôi nể phục họ vì
điều đó!
- Qua ngòi bút của Dư Luận Viên tất cả có thể phơi bày trừ sự thật,
sự liêm sỉ và sự tử tế, họ phơi bày tất cả trừ công lý và công bằng và
đau đớn hơn là bán luôn cả lương tâm của chính mình để mà chà đạp lên dư
luận và sự thật để mà viết, và dĩ nhiên đấy là điều khó không phải
người cầm bút nào cũng làm được! Tôi nể phục họ vì lẽ đó!
- Tôi khẳng định nghề Dư Luận Viên là nghề khó, không phải ai cũng
làm được cũng như chấp nhận vất đi cái lương tâm vốn bị chó gặm của mình
để làm. Bọn đầu đường xó chợ, đâm cha chém mẹ, đâm thuê chém mướn cũng
hay làm thế!
- Ai bảo làm nghề viết chân chính là khổ, cá nhân tôi hiểu và thấu
hiểu làm Dư Luận Viên còn khổ hơn nhiều, thay vì tìm những thông tin
khoa học, khách quan, viết phản ảnh thực tế chân thực hay truyền tải
những thông tin có ích cho công đồng,... thì Dư Luận Viên phải làm 1
công việc khó và nặng nhọc hơn nhiều, thay vì học, đọc nhiều để hiểu
nhiều kiến thức để làm vốn sống và vốn viết thì Dư Luận Viên còn phải
đào sâu, đào bới xới trộn đời tư và vết tích không hay về cá nhân người
ta để viết, để công kích để phỉ báng, đệ hạ thấp người ta xuống mà bản
thân lại quên béng mất là "ném cứt vào mặt người khác thì tay mình phải
dính cứt trước" mà chung quy cũng vì tiền và tiền. Đâu phải ai cũng dễ
dàng chấp nhận báng rẻ và chà đạp lên lương tâm mình chấp nhận để xã hội
và người đời phỉ báng mà viết lên những thứ ấy ! Nhưng họ đã làm và làm
được, làm rất tốt. Tôi hiểu cái nổi khổ ấy và tôi lại càng thán phục
họ!
- Con người ta lúc trẻ thì họ sợ họ sống thừa để rồi khi về già đầu
đã 2, 3 thứ tóc lại hối tiếc thời thanh xuân đã sống thừa, còn DLV thì
đầu 2, 3 thứ tóc mang đủ học hàm chức tước, học vị nhưng vẫn viết ra
những thứ để án tích bia miệng ngàn năm trong hậu thế. Thứ mà đâu phải
ai cũng có thể làm được, nuốt nhục, vứt cả sĩ diện luôn để viết! Tôi
thán phục và cả nể họ về điều đó!
- Chưa hết, người ta chỉ thấy DLV hiện diện qua những bài viết nặng
mùi công kích, phỉ báng bôi bác cá nhân, tệ hại hơn những bài viết chửi
bới nặng mùi rồi người ta khẳng định như đinh đống cột rằng DLV vốn vô
học và chỉ vì vô học mới chấp nhận làm DLV, tôi vẫn tin đấy là cách nghĩ
hiển cẩn không công bằng cho những người làm DLV, bởi ngòi bút họ còn
bẻ cong được, lương tâm họ còn vứt bỏ được thì cái sự học kia chẳng qua
dấu kỹ quá nên đâm ra tưởng chừng như vô học thôi!
- Có đôi khi tôi tự hỏi lòng mình: Có bao giờ họ thấy xấu hổ hay hổ
thẹn với lương tâm họ, con cháu họ về những thứ họ viết ra hay không??
Rồi tôi tự tìm được câu trả lời chua chát cho chính mình là: "có lẽ là
có", bởi họ mấy khi dám đề tên tuổi rõ ràng khi viết ra những thứ đó.
"Có lẽ là có" nếu lương tâm và danh dự của họ vốn đã bị chó gặm và không
tha đi luôn. "Có lẽ là có" bởi con người bất cứ ai cũng có một khoảng
lặng trong tâm hồn, đến bọn đầu trộm đuôi cướp còn có hổng lẽ họ bị tha
đi thật!?
Nhưng cuộc sống và xã hội này không thể thiếu DLV
- Không có Dư Luận Viên thì khi người ta viết và bàn tán khi xã hội
phải rùng mình kinh ngạc về: mãi lộ? về lũ lụt, tai nạn, tiền cứu trợ bị
bớt xén hay hàng cứu trợ toàn bột giặt? Hay bị tuồn ra vincom bán với
giá rẻ để kiếm lời về những tai nạn thảm khốc, về hàng loạt công ty Nhà
nước làm ăn thua lỗ mà nợ nần đổ lên hết trên đầu người dân, những khoản
nợ tỷ tỷ đồng nếu không có DLV thì ai ai sẽ đứng ra canh rình để định
hướng lại dư luận, định hướng lại xã hội này, cứu nguy cho chủ, ai sẽ
đứng ra gánh trách nhiệm xây dựng lại niềm tin vốn đã không có nay lại
mất luôn trong dân về 1 đất nước được điều hành bởi những con người
thiếu tài, thiếu tâm và thiếu luôn cả tầm. Đâu phải ai cũng làm được Dư
Luận Viên!
- Không có họ (DLV) thì khi những quả đấm thép lỗ trăm tỷ, nợ nghìn
tỷ - Thử hình dung nếu có một Bao Tự thay vì thích xé lụa mà xé tiền thì
mất bao nhiêu năm mới xé hết số tiền ấy với mệnh giá 500.000 VND? đấy
cũng là lúc niềm tin người dân tràn bờ thất vọng, không có DLV thì ai,
ai sẽ đứng ra gánh trách nhiệm cao cả và nặng nề này cứu nguy cho
"trên"!
- Không có họ (DLV) thì ai ai sẽ là người luôn đứng ra vặn vẹo bênh
vực tìm cách lý giải và ngụy biện cho những sự thật rành rành đang diễn
ra trên đất nước mình, và có lẽ với họ như thế mới là yêu nước.
- Không có họ thì ai sẽ là DLV bởi XH đâu phải ai và người cầm bút nào cũng chấp nhận làm DLV.