Người Buôn Gió
Công an quận Vấp Lò, tỉnh Đồng Tháp đang ra quyết định khởi tố Bùi
Thị Minh Hằng về '' cản trở giao thông ''. Không cần phải suy nghĩ
nhiều, tất cả người quan sát đều biết đó là một cái bẫy dựng lên để cáo
buộc Bùi Hằng. Sự việc xảy ra khi nghe tin gia đình Nguyễn Bắc Truyển bị
khó khăn do chính quyền đến khủng bố gia đình anh. Bùi Hằng và một số
bạn bè cấp tốc lên đường với mục đích đến nhà Truyển để chia sẻ. Với mục
đích nôn nóng mau mau đến hiện trường, không lẽ gì trên đường đi tốp
người này bỗng nhiên lăn ra đường để cản trở giao thông. Nhất là lăn ra
giữa đường ở một chỗ tỉnh lẻ. Nếu đã chủ ý ngăn cản giao thông thì họ
không phải đi xa đến thế để cản trở giao thông con đường tỉnh lộ của
một tỉnh lẻ . Họ có thiếu gì chỗ trên đường quốc lộ đông người qua lại
để làm điều đó. Nhất là trên quãng đường đi dài như vậy.?
Công an huyện Lò Vấp khởi tố bắt giam Bùi Thị Minh Hằng. Vở kịch này
đã được con trai của Bùi Thị Minh Hằng, một thanh niên ngoài 20 tuổi
cũng đọc được chứ chả cần đến người lớn. Bùi Thị Minh Hằng cái tên từng
gây chấn động ở những thành phố đầu não đất nước, tại sao một huyện của
tỉnh lẻ dễ dàng bắt và khởi tố chị nhanh gọn như vậy.
Người ta làm có chủ ý, làm ở tỉnh lẻ để sự việc diễn ra tại đó, xử lý
tại đó. Nơi xa xôi sẽ khiến cho gia đình, bạn bè khó có thể đến đó
theo đuổi kiện cáo, đấu tranh đòi hỏi. Và nếu có thì cuộc đàn áp sẽ diễn
ra khốc liệt, tránh được tai mắt của các phóng viên quốc tế vốn chỉ
quen thuộc với địa bàn lớn như Hà Nội hay Hồ Chí Minh. Tin tức sẽ bị cô
lập, phong tỏa dễ dàng như nhưng cuộc đàn áp xảy ra ở những tỉnh lẻ
Trung Quốc.
Hôm nay trên FB của mình, Trần Bùi Trung, cậu con trai của Bùi Thị
Minh Hằng đã xác quyết cuộc đấu tranh công lý cho Bùi Thị Minh Hằng sẽ
được Trung triển khai ở Hà Nội. Không đi vào những đơn từ theo đuổi với
bộ máy pháp luật như công an, tòa án, viện kiểm sát mất thì giờ bởi
những hứa hẹn khiến người ta phải đi đi về về chờ đợi. Trần Bùi Trung
quyết định sẽ gia nhập hội dân oan ở Hà Nội để đấu tranh cho mẹ mình
trước những văn phòng quốc hội, chủ tịch nước, thủ tướng chính phủ.
Đương nhiên khị sự có mặt của con trai Bùi Thị Minh Hằng ở trong
những tốp dân oan ngày càng đôngở Hà Nội kia sẽ thu hút dư luận nhiều
hơn. Ít nhất hàng ngày sẽ có hàng chục phóng viên tự do đến đưa tin,
hình ảnh về các hoạt động đòi công lý cho mẹ của Trần Bùi Trung. Tất
nhiên các tốp dân oan cũng có dịp bày tỏ oan khiên của mình với dư luận.
Một cuộc chiến thông tin sẽ diễn ra gay gắt, cập nhật hàng ngày...
Âm mưu dùng tỉnh lẻ như Đồng Tháp để cô lập sự đấu tranh cho Bùi Thị Minh Hằng chắc hẳn sẽ thất bại.
Chỉ còn một âm mưu cô lập khác là tác động vào những nhóm đấu tranh
để rỉ tai tuyên truyền như kiểu đã từng làm với nhiều người đấu tranh
khác, những luận điệu như Bùi Hằng có '' vấn đề đảng phái'' hay '' vấn
đề tiền nong'' hoặc thích chơi trội gì gì đó sẽ tác động vào sự đố kỵ
của một số người có tiếng là '' đấu tranh ''. Mục đích phân hóa tư tưởng
của những người muốn đấu tranh tự do cho Bùi Thị Minh Hằng. Hôm nay
chúng ta chứng kiến nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn đã phải xót xa tuyên bố
ngừng viết, ngừng đấu tranh. Chắc hẳn không phải vì ông sợ, ông đã trải
mười năm tù ngục, vợ mất, con thơ bơ vơ. Không lẽ gì ngày hôm nay ông sợ
hãi sự trấn áp của chính quyền. Điều mà ông sợ những người đấu tranh
khác đã bàng quan trước cảnh gia đình ông bị đánh đập, khủng bố thì đúng
hơn. Nếu chúng ta hiểu được tâm trạng của gia đình Đỗ Thị Minh Hạnh,
Nguyễn Phương Uyên, Tạ Phong Tần cũng đã từng bị những lời xì xầm từ
những nhà '' đấu tranh'' như họ có '' vấn đề đảng phái, tiền nong, động
cơ này nọ '' . Chúng ta sẽ hiểu được tâm trạng gia đình Huỳnh Ngọc Tuấn,
Huỳnh Thục Vy.
Và tất nhiên thì Bùi Thị Minh Hằng sẽ không bị rơi vào cái bẫy cô lập dư luận như vậy, âm mưu này cũng sẽ thất bại.
Sự lựa chọn của Trần Bùi Trung ở Hà Nội ít nhiều sẽ né tránh được sự
cô lập tuyên truyền này. Bởi Hà Nội với Bùi Thị Minh Hằng có quá nhiều
đồng đội, anh chị em, bạn bè. Sự cố bài viết của Nguyễn Quang A hay Lã
Việt Dũng về Bùi Thị Minh Hằng chỉ là sự góp ý, chứ nó không phải là sự
chia rẽ hay đố kỵ như những luận điệu khác. Nếu chúng ta nhìn Bùi Thị
Minh Hằng âm thầm, bền bỉ đi phát tài liệu nhân quyền, không hề có sự
nóng giận va chạm không cần thiết. Chúng ta mới hiểu Bùi Thị Minh Hằng
không phải là người nôn nóng như chị thể hiện. Mà những hành động phản
đối gay gắt ấy chỉ diễn ra khi sự việc không còn phương án nào khả dĩ
hơn.
Sắp tới khi Trần Bùi Trung ra Hà Nội sẽ cần đến sự hỗ trợ về truyền
thông, quan tâm của anh em trong nước. Đặc biệt là khu vực Hà Nội và
những vùng lân cận. Cũng cần đến hỗ trợ cho cháu ăn nghỉ trong những
ngày đấu tranh đòi công lý cho mẹ. Thiết nghĩ hai việc này đều không khó
khăn đối với anh em trong nước và đồng bào hải ngoại. Mọi cản trở về
đăng ký tạm trú từ phía nhà cầm quyền đối với Trần Bùi Trung tại Hà Nội
sẽ là những sự kiện truyền thông mà chính phía chính quyền tạo nên.
Thật đáng tiếc cho nhà cầm quyền khi phải đối diện với một cuộc đấu tranh lẽ ra không nên có