Mấy hôm nay dư luận đang
xôn xao nhiều về cái vụ Sửa đổi Hiến pháp. Trong đó, bản lấy ý kiến là
bản của ủy ban dự thảo Hiến pháp là “bản duy nhất” (hợp pháp) mà ông Trưởng Ban Nguyễn Sinh Hùng đã phán sáng hôm 27/2/2013 tại Hà Nội.
Nguyên văn Điều 45 (Hiến pháp 1992) ghi: “Các LLVT nhân dân phải tuyệt đối trung thành với Tổ quốc và nhân dân , có nhiệm vụ sẵn sàng chiến đấu…”.
Đã được Ủy ban dự thảo Hiến pháp của các ông Trọng và Hùng sửa lại (thành điều 70) như sau: “Lực lượng vĩ trang nhân dân phải tuyệt đối trung thành với Đảng công sản Việt Nam, Tổ Quốc và nhân dân…”
Như vậy Tổ quốc và nhân dân đã bị đẩy xuống hàng thứ 2 sau Đảng CSVN. Điều này đã làm nhức nhối không ít cho những ai quan tâm tới hiện tình đất nước. Cả trong và ngoài quân đội.
Theo thầy trò anh Trần Bình Minh ở VTV (thông qua miệng lưỡi BTV Quang Minh-VTV1) thì: … ở
mỗi quốc gia dân tộc, tổ chức và hoạt động của quân đội có những đặc
điểm riêng. Gắn với điều kiện lịch sử cụ thể. Nhưng đều tuân theo vấn đề
có tính qui luật. Đó là ”quân sự phải phục tùng chính trị”. Ở nước ta,
quân đội do đảng sáng lập, tổ chức, lãnh đạo, giáo dục và rèn luyện. Nên
quân đội phải trung thành trước hết với ĐCS. (Xem bản tin thời sự VTV1 ngày 27/02/2013 – từ phút thứ 11′).
Khi Tổ Quốc và Nhân Dân bị các ông Trọng và Hùng xếp đứng sau đảng Cộng sản Việt Nam, nhà thơ Ngô Minh ở Huế nêu mấy câu hỏi nhẹ nhàng khá lý thú như sau:
Có thật Cụ Hồ nói “Trung với Đảng,
hiếu với dân…” không? Lá cờ biểu tượng mà cụ Hồ trao cho Quân đội NDVN
ghi câu gì? “Trung với nước” trước, hay “Trung với Đảng trước”? (*)
Lời của Cụ Hồ (trên lá cờ thấm máu muôn
dân) còn giành ra đó. Thế mà đám hậu duệ tốn kém bao thời gian và công
của phát động học tập Tư tưởng của Cụ kiểu gì mà cứ bị quên hay cố
tình đánh tráo?
Chẳng thà bỏ quách cái câu mở đầu Hiến
pháp sửa đổi có nhắc đến Tư tưởng Hồ Chí Minh ấy đi cho đỡ trướng. Đỡ bị
người đời chê cười…
Các ý kiến của phía phản biện (phi chính thống), hết thảy đều công nhận Đội Việt Nam Tuyên truyền Giải phóng quân - tiền
thân của QĐND VN với 34 chiến sỹ là do Việt Minh – ông Võ Nguyên Giáp
(cánh tay phải của ông Hồ Chí Minh) thành lập vào ngày 22/12/1944 ở Cao
Bằng. Nhưng ai là người tham gia? Ai là người chăm bẵm nuôi nấng cái đội
quân nhỏ bé ấy trở thành một đội quân hùng hậu. Trong suốt bốn cuộc
chiến tranh tàn khốc. Đánh thắng 3 “Đế quốc to” và cả tên giặc bành
trướng khổng lồ phương Bắc và tay sai của chúng ở biên giới Tây Nam?
Nếu đó không phải là nhân dân?
Nếu ai đó chót (vờ) lú lẫn, xin mời thưởng thức lại giai điệu này
nhé! Mình tin rằng, đã ở trong quân ngũ, người lính nào mà chả thuộc
làu?
- Vì nhân dân quên mình (Lời bài hát)
- Vì nhân dân quên mình
- Vì nhân dân hy sinh
- Anh em ơi, vì nhân dân quên mình
- Đoàn Vệ quốc chúng ta ở nhân dân mà ra
- Được dân mến, được dân tin muôn phần
-
- Thề vì dân suốt đời
- Thề tranh đấu không ngừng
- Vì đất nước thân yêu mà hy sinh
- Thề diệt hết đế quốc kia, giành tự do hòa bình
- Đoàn Vệ quốc quên mình vì nhân dân
-
-
- Thề noi gương Bác Hồ
- Vì nhân dân gian lao
- Trong bao năm Người tranh đấu không ngừng
- Người chỉ biết có dân, ngày ngày lo sao cho
- Toàn dân ấm, toàn dân no, được học hành
-
- Người chỉ vui khi nào
- Toàn dân hết đau thương
- Người tranh đấu đem tương lai về cho dân
- Đoàn Vệ quốc chúng ta là con yêu của Người
- Thề noi gương suốt đời vì nhân dân. (**)
-
Nhân dân đã sinh ra, cưu mang và nuôi cả
quân đội cả đảng của các ông Trọng và Hùng. Vậy mà nay các ông nỡ vỗ
nợ. Đặt tổ quốc và nhân dân xuống bên dưới cái đảng (nay đã có “một bộ
phận không nhỏ” thoái hóa biến chất trở thành “bầy sâu”) của các ông hay
sao?
Đoàn Vệ quốc chúng ta ở nhân dân mà ra… Thề noi gương suốt đời vì nhân dân!
Thế là rõ như ban ngày rồi nhé! Vậy có
anh bộ đội nào muốn trung thành tuyệt đối với đảng. Để rồi trong các
tình huống tranh chấp giữa đảng và nhân dân. Ngang nhiên đạp nồi cơm của
dân để bảo vệ miếng ăn miếng uống của tụi quan tham (nhân danh đảng).
Như đã từng xẩy ra vào ngày 5/1/2012 ở Tiên Lãng Hải Phòng không?
(**) Vì nhân dân quên mình là tên của một hành khúc do Doãn Quang Khải (học viên khóa 6, Trường lục quân Việt Nam) sáng tác vào tháng 5 năm 1951, nói lên nguồn gốc “từ nhân dân mà ra”, mục đích “vì nhân dân mà chiến đấu” của Quân đội nhân dân Việt Nam, ca ngợi quan hệ gắn bó giữa quân đội với nhân dân, sự tin yêu của nhân dân với quân đội. Bài hát được giải thưởng của Hội văn nghệ Việt Nam (1952-1953). Đây là một trong những bài hát truyền thống của Quân đội nhân dân Việt Nam, được sử dụng làm nhạc hiệu cho các chương trình phát thanh quân đội nhân dân và truyền hình quân đội nhân dân.