Việc nhân dân góp ý để xây dựng Hiến pháp 2013 đang được thực hiện. Ý
định của lãnh đạo đảng và nhà nước là lấy ý kiến nhân dân trong ba
tháng (từ đầu tháng 1 đến cuối tháng 3) dựa vào bản dự thảo đã được công
bố. Bản tổng hợp ý kiến đóng góp của nhân dân sẽ được trình bày tại
phiên họp Quốc hội vào giữa năm nay, sau đó bản dự thảo được sửa đổi bổ
sung cuối cùng sẽ được Quốc hội xem xét và biểu quyết tại phiên họp
trong tháng 10.
Nhưng công việc không đơn giản như thế.
Ngay sau khi bản dự thảo đầu tiên được công bố, đã có ý kiến khá gay
go về quá trình xây dựng bản dự thảo cũng như nội dung của bản dự thảo
này.
Trước hết đã có ý kiến của hàng ngàn trí thức tiêu biểu yêu cầu kéo
dài thêm thời gian lấy ý kiến của nhân dân, vì 3 tháng xem ra không thể
đủ. Lý lẽ của ý kiến này là Hiến pháp cực kỳ hệ trọng, nhất là khi toàn
dân mong muốn xây dựng một nhà nước pháp quyền thật sự, việc tuân thủ
Hiến pháp và pháp luật trở nên nền tảng của cuộc sống toàn dân. Do đó,
không thể làm hình thức, qua loa được.
Một bộ phận không nhỏ trong nhân dân không hài lòng với bản dự thảo
vừa công bố, vì tuy đề ra hàng trăm điều sửa đổi, nhưng lại hoàn toàn bỏ
qua những thay đổi cơ bản cần thiết và cấp bách nhất. Trong những ý
kiến này, có 2 đề nghị cực kỳ quan trọng rất khó lòng bác bỏ, đó là đổi
tên gọi từ Nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam (CHXHCNVN) thành Nước
Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (VNDCCH) như trước đây; đồng thời có ý kiến
yêu cầu đảng Cộng sản Việt Nam nên chọn cho mình một tên gọi khác thích
hợp với thực tế và khoa học hơn.
Hiện nay VN gần như là nước duy nhất còn mang danh xã hội chủ nghĩa
(XHCN). Trung Quốc vẫn là nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Cuba nay là
nước Cộng hòa Cuba. Libya đã từ bỏ danh xưng XHCN. Miến Điện cũng không
còn tự gọi là một nước XHCN nữa.
Hơn nữa hiện nay chưa ai chỉ ra được hình thù chủ nghĩa xã hội (CNXH)
và chủ nghĩa Cộng sản (CNCS) ở nước ta nó ra sao, mang những đặc điểm
cụ thể gì, bao lâu nữa sẽ hình thành, qua mấy kế hoạch 5 năm, qua mấy
chiến lược 10 năm. Trong Hiến pháp không thể ghi những khái niệm chung
chung, mơ hồ, xa vời. Hơn nữa CNCS kiểu Mác-Lênin trong thực tế đã bị
phá sản triệt để ở Liên Xô cũ và Đông Âu; vài nước còn theo chủ nghĩa
này đang lâm vào tình trạng khủng hoảng cả trên lý luận lẫn thực tiễn.
CNCS đã bị lên án là một sai lầm khủng khiếp của lịch sử, là tội ác
chống nhân loại, với hơn một trăm triệu nạn nhân được ghi rõ trên một
tượng đài kỷ niệm ở thủ đô Washington của Hoa Kỳ. Trên khắp châu Âu,
CNCS kiểu Mác-Lênin cũng bị cấm truyền bá và bị coi là tội ác lớn hơn cả
tội ác của chủ nghĩa phát xít và chủ nghĩa phân biệt chủng tộc. Vậy thì
đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN)có nên giữ tên gọi như cũ, vẫn khẳng định
trung thành với học thuyết Mác-Lênin, vẫn kiên định CNXH kiểu Mác-Lênin
hay không? Lẽ phải, khoa học, uy tín của đảng, danh dự dân tộc, thể
diện quốc gia đều yêu cầu phải sửa đổi.
Có ý kiến nên tổ chức một cuộc trưng cầu dân ý gọn, nhanh về vấn đề trên vì đã chin trong lý lẽ, trong dư luận rồi.
Nếu đổi tên nước thành Nước VNDCCH thì sẽ có sự thay đổi tận gốc rễ
từ chế độ độc đảng sang chế độ đa đảng, sẽ cần một đạo luật để sự chuyển
đổi diễn ra trong luật pháp, trật tự, từ đó sẽ phải sửa rất nhiều điều
khoản cho đồng bộ. Hiến pháp hiện hành, nếu được sửa đổi một cách cơ
bản, hoặc tốt hơn nữa là được thay đổi bằng một văn kiện hoàn toàn mới
theo đúng mệnh lệnh của đất nước, ý nguyện của toàn dân, và yêu cầu của
thời đại, sẽ mang lại một diện mạo mới mẻ cho đất nước. Sự chuyển đổi
này có giá trị như một cuộc cách mạng dân chủ sâu sắc.
Ngoài ra có mấy vấn đề hệ trọng khác cần được trao đổi, đối thoại
rộng rãi trong dư luận. Đó là vấn đề sở hữu nhiều thành phần về ruộng
đất như tại hầu hết các nước khác, từ đó khôi phục quyền sở hữu tư nhân
về ruộng đất vốn có từ xưa; vấn đề tách rời ba quyền lập pháp, hành pháp
và tư pháp để có kiểm soát và cân bằng quyền lực; vấn đề không coi sở
hữu quốc doanh là chủ đạo trong nền kinh tế chung …
Mới có vài tuần lễ bản dự thảo được đưa ra công luận, đã có phản ứng và hồi âm ngay. Đã có yêu cầu
mạnh mẽ, dứt khoát chuyển thật sự sang một chế độ dân chủ đa nguyên. Trong số người đông đảo đã ghi tên đóng góp ý kiến, người ta thấy có những nhân vật rất nổi tiếng, mới cũng như cũ, thuộc cả hai giới nam nữ, từ mọi miền Bắc, Trung, Nam, thuộc mọi lứa tuổi, có cả người ngoài đảng CS và trong đảng. Lý lẽ của họ rất rõ ràng, lập luận công phu, Ban Lý luận Trung ương, và 900 “lý lẽ viên” của Thành ủy Hà Nội khó lòng bác bỏ nổi.
mạnh mẽ, dứt khoát chuyển thật sự sang một chế độ dân chủ đa nguyên. Trong số người đông đảo đã ghi tên đóng góp ý kiến, người ta thấy có những nhân vật rất nổi tiếng, mới cũng như cũ, thuộc cả hai giới nam nữ, từ mọi miền Bắc, Trung, Nam, thuộc mọi lứa tuổi, có cả người ngoài đảng CS và trong đảng. Lý lẽ của họ rất rõ ràng, lập luận công phu, Ban Lý luận Trung ương, và 900 “lý lẽ viên” của Thành ủy Hà Nội khó lòng bác bỏ nổi.
Lúc này chính là lúc Bộ Chính trị cần lắng nghe ý kiến và nguyện vọng
của nhân dân hơn lúc nào hết. Bộ Chính trị đã bỏ qua quá nhiều thời cơ
và lãng phí quá nhiều thời gian của đất nước. Hãy lắng nghe tiếng nói
của nông dân bị mất ruộng đất, của các nhà kinh doanh nhỏ và vừa bị chèn
ép, của tuổi trẻ nhiều ước mơ bị vùi dập. Trong khi đó, nạn tham nhũng
đang ngang nhiên hoành hành, xã hội băng hoại vì kỷ cương buông lỏng từ
trên cao, y tế xuống cấp, giáo dục lạc hậu, đều liên quan đến tệ quan
liêu, độc đoán, thiếu vắng dân chủ.
Trong công cuộc sửa đổi Hiến pháp, tạo ra Hiến Pháp Dân chủ năm 2013,
có thể nói trên thực tế đã hình thành 2 nhóm lãnh đạo đối lập nhau. Một
bên là lãnh đạo của đảng CS mà đại diện chính là Bộ Chính trị hiện nay,
có vẻ như không mặn mà với việc sửa đổi Hiến pháp, hài lòng với bản dự
thảo hiện tại, gồm có hàng trăm thay đổi vụn vặt, thứ yếu, tránh né
những thay đổi cơ bản cần thiết đã hoàn toàn chin muồi.
Một bên là một số trí thức khá đông đảo, chất lượng cao, không ít người là cán bộ cao cấp của đảng và nhà nước, một số từng là cán bộ lãnh đạo, cùng thanh niên, phụ nữ, lao động, nông dân, nhà kinh doanh… có trình độ và tâm huyết, mong muốn một cuộc thay đổi đúng mức, theo hướng dân chủ đa nguyên, hòa nhập với thế giới dân chủ hiện đại, có lợi cho sự nghiệp bảo vệ và phát triển đất nước.
Một bên là một số trí thức khá đông đảo, chất lượng cao, không ít người là cán bộ cao cấp của đảng và nhà nước, một số từng là cán bộ lãnh đạo, cùng thanh niên, phụ nữ, lao động, nông dân, nhà kinh doanh… có trình độ và tâm huyết, mong muốn một cuộc thay đổi đúng mức, theo hướng dân chủ đa nguyên, hòa nhập với thế giới dân chủ hiện đại, có lợi cho sự nghiệp bảo vệ và phát triển đất nước.
Đây là một cuộc đấu tranh ôn hòa, bằng lý lẽ, qua lập luận, tranh
luận, thuyết phục nhau, qua hội họp, bài nói và bài viết trên các phương
tiện thông tin đại chúng ngày càng mở rộng, lấy nhân dân cử tri cả nước
làm trọng tài. Đây là dịp để nhân dân ta tập dượt thực thi quyền dân
chủ của cử tri trong xã hội, với thái độ ôn hòa, xây dựng, bình đẳng
tương kính trong một xã hội văn minh, có hàng ngàn năm văn hiến.
Do có thể có những bất đồng gay gắt, cần đề phòng trước những thái độ
nóng nảy, thành kiến, chụp mũ nhau, không lắng nghe rõ ý kiến của nhau,
và nên luôn luôn lấy quyền lợi tối cao của nhân dân của đất nước làm
trọng.
Đất nước quê hương ta đã qua một thời kỳ chến tranh bi thảm, nay là
một dịp quý hiếm để chung sức chung lòng tạo nên một đạo Luật Cơ bản làm
nền tảng vững vàng cho một chế độ dân chủ đa nguyên mà nhiều nước đã
thực hiện từ thế kỷ XVIII như Hoa Kỳ và Pháp, những gương sáng từng được
ghi đậm nét trong bản Hiến pháp đầu tiên năm 1946 của nước VNDCCH.
Đảng CSVN đang lãnh đạo đất nước có đóng góp nhưng cũng có nhiều sai
lầm trong trách nhiệm của mình, nay có phần trách nhiệm chủ yếu trong
việc điều hành xây dựng bản hiến pháp mới năm nay. Quần chúng nhân dân
đang thức tỉnh về nền dân chủ đa nguyên ưu việt đặt niềm tin trên vai
tập thể trí thức dân tộc đã có sáng kiến đề ra những tuyên bố, kiến
nghị, lời kêu gọi vừa qua.
Lịch sử sẽ ghi nhận thái độ đúng đắn, trọng lẽ phải, vì nhân dân,
thức thời tự nguyện rời bỏ vai trò độc quyền độc tôn lãnh đạo đất nước
của Đảng CSVN, chủ động sát cánh cùng toàn dân xây dựng nền dân chủ đa
nguyên ưu việt, một bước tiến mạnh mẽ lên phía trước của nền văn minh
nhân loại.