Trần Bích Đăng
Tôi chỉ là một người dân Nam Bộ bình thường với một tình yêu Tổ Quốc mãnh liệt như bao nhiêu người khác.
Tôi thấy rằng ngày càng nhiều tiếng nói yêu nước, chống lại việc Trung Quốc hà hiếp, cướp bóc dân Việt Nam trong khi chế độ cầm quyền mà thực chất là đảng Cộng Sản Việt Nam, nhân danh ổn định và Hòa Bình, đã nhịn đến mức quá nhục . Những tiếng nói đó cần được tán đồng và ủng hộ.
Tôi thấy rằng ngày càng nhiều tiếng nói yêu nước, chống lại việc Trung Quốc hà hiếp, cướp bóc dân Việt Nam trong khi chế độ cầm quyền mà thực chất là đảng Cộng Sản Việt Nam, nhân danh ổn định và Hòa Bình, đã nhịn đến mức quá nhục . Những tiếng nói đó cần được tán đồng và ủng hộ.
Thưa anh Bằng Phong,
Anh phê phán bài “Từ Đảng Cộng sản lúc ban đầu đến Đảng Cộng sản hiện nay” của cụ Nguyễn Trọng Vĩnh: “Do
đó, bây giờ tôi phải viết thư này gửi Cụ để những bạn trẻ trong nước
đừng bị các nhà “cách mạng lão thành” mắc chứng hoang tưởng “Chủ Nghĩa
Xã Hội” mà tin vào cái quá khứ huyễn hoặc của một thời tăm tối.”
Tôi tìm đọc bài này và thấy rằng cụ Vĩnh nhắc lại công lao của Đảng
Cộng Sản thời gian khổ đánh đuổi Thực Dân và từ đó phân biệt với đảng
Cộng Sản ngày nay hại dân hại nước…
Anh trích phần đầu bài viết của cụ Nguyễn Trọng Vĩnh “Có những
phần tử chống cộng cực đoan phủ định toàn bộ Đảng CSVN, họ nhắm mắt
trước thời kỳ huy hoàng của Đảng CS Đông Dương, Đảng Lao động VN (cũng
là Đảng cộng sản). Họ không thấy được sự hy sinh dũng cảm và công lao to
lớn của Đảng đối với dân tộc. ĐCS sinh ra vì nước vì dân, không phải vì
lợi ích riêng tư nào của Đảng. Dưới ách thống trị của thực dân Pháp
hàng nghìn, hàng nghìn đảng viên bất chấp tra tấn, tù đày, hàng chục
đồng chí lãnh đạo của Đảng bị lên máy chém, bị bắt, nếu không có Đảng CS
lãnh đạo nhân dân vùng lên làm cách mạng Tháng 8 thì sao có nước Việt
Nam Dân chủ Cộng hòa ra đời, bản đồ Việt Nam lại xuất hiện trên quả địa
cầu. Uy tín của Đảng rất lớn, Đảng không có quyền gì và cũng không cần
quyền (chưa có điều 4) vẫn lãnh đạo được nhân dân, nhân dân hết lòng tin
yêu Đảng, bảo vệ Đảng.”
Nhưng anh lại không nhắc đến đoạn “Nếu tình hình chính
trị xã hội như trên cứ kéo dài, tham nhũng, chuyên quyền, độc đoán cứ
tiếp diễn thì đến một lúc nào đó dân bức xúc đến cực độ, tức nước vỡ bờ,
khắp nơi bùng nổ thì bộ máy đàn áp hung ác rất to cũng không ngăn nổi.
Chỉ có một con đường sáng là lãnh đạo quay lại với dân, dựa vào,
kiên quyết thật sự loại trừ tham nhũng, thực hiện dân chủ, tin tưởng trí
thức yêu nước, trọng dụng nhân tài, phát huy tinh thần tự lực tự cường,
thực hiện chính sách ngoại giao độc lập tự chủ, không chỉ hữu hảo với
Trung Quốc mà quan hệ mật thiết với các nước lớn như Ấn, Nga, Nhật, Mỹ
vì lợi ích chung, tăng cường quốc phòng, vũ trang, giáo dục phát huy
truyền thống dũng cảm kiên cường của lực lượng vũ trang. Có như thế mới
giữ được độc lập chủ quyền để đưa đất nước tiến lên, tránh được nguy cơ
trở thành thuộc địa kiểu mới của chủ nghĩa bành trướng Đại Hán.”
Nhưng anh Bằng Phong ơi, cho phép tôi hỏi nhen: “Thế thì bạn trẻ trong nước phải và nên tìn ai, tin cái gì?”
Tất cả những dẫn chứng và kết án của anh là có cơ sở - Chủ nghĩa Cộng
Sản và các chế độ Cộng Sản đã bị Thế Giới kết án ruồng bỏ… Cái đó nó đã
và đang xảy ra – Từ một Liên Xô Cộng Sản sụp đổ đến một Trung Cộng biến
thể thành một chế độ Tư Bản Đỏ với tất cả những đặc tính của một đảng
mafia… Đảng Cộng Sản Việt Nam ngày nay cũng thế…
Gorbachev là người khởi xướng làm tan rã chế độ Liên Sô Cộng Sản.
Gorbatchev có phải là Cộng Sản không? Ông ta lúc ấy chẳng những là Cộng
Sản mà còn là Tổng Bí Thư Cộng Sản nữa.
Trong Việt Minh chỉ có 3% là thuộc đảng Cộng Sản Việt Nam (dưới danh
xưng đảng Lao Động) còn 97% kia là những người yêu nước vì khát khao Độc
Lập đánh đuổi Thực Dân Pháp, trong đó có những người như con Hùm Xám
Đặng Văn Việt, BS Nguyễn Khắc Viện, Giáo Sư Nguyễn Mạnh Tường và rất
nhiều người khác… Nhiều người trong số đó đã bỏ Việt Minh vì không chịu
được cái tàn bạo gọi là “bạo lực cách mạng” của những người lãnh đạo
Việt Minh là những người Cộng Sản…
Nói như thế, có rất nhiều người Cộng Sản trong lòng họ, trong tham
vọng của họ là những người chỉ muốn làm sao cho Dân Tộc được thực sự
hạnh phúc, ấm no, Đất Nước được Độc Lập Tự Do Dân Chủ. Và cho đến ngày
nay những người thuộc thế hệ Điện Biên như cụ Nguyễn Trọng Vĩnh, như
huynh trưởng Đặng Văn Việt, ông Hoàng Minh Chính v.v... Tiếng nói trong
sáng của họ có giá trị dẫn đắt tinh thần yêu nước phất cao ngọn cờ Tổ
Quốc chống lại mọi con người Chiêu Thống, chống lại mọi thái độ âm mưu
bán nước, chống lại mọi mưu toan của người Tầu… Tiếng nói của họ không xứng đáng để được nghe sao, anh Bằng Phong?
Nói cho tôi biết đi anh. Tuổi trẻ bây giờ phải nghe ai trong khi họ
hàng ngày bị buộc phải học chủ nghĩa Mác Lê Nin, học cái gọi là Chủ
Nghĩa Xã Hội mà chính những kẻ rêu rao cũng không định nghĩa ra nó là
gì. Tuổi trẻ Việt Nam hàng nghe bị vây quanh những lý luận “lề phải”, bị
đàn áp vì mấy chữ “Hoàng Sa – Trường Sa”. Nói đi anh, các em phải nghe
ai? Lẫn trong những đảng viên Cộng Sản vẫn còn nhiều người vì dân vì
nước, đâu đó một Gorbachev đang cựa mình.
Lý luận của anh không sai nhưng nó làm lẫn lộn, hỏa mù. Bất cứ chế độ
hay triều đại nào hại dân, hại nước đều đáng bị nguyền rủa và người dân
trước sau gì cũng lật nó xuống và thường là được khởi đầu có những lời
nói, tuyên ngôn mang tính hiệu triệu. Lịch sử nhiều lần đã chứng minh
điều đó. Một tiếng nói yêu nước, có trọng lượng sẽ có nhiều tác động
quần chúng. Điều đơn giản ai cũng hiểu.
Nói đi anh? Tuổi trẻ Việt Nam, là cả hơn nữa dân số, nghe ai bây giờ?
Trần Bích Đăng