Nguyễn thị Kim Thoa
Từ sau 1975 có nhiều ngày trở
nên ồn ào, náo nhiệt. Ngày
cách mạng tháng Tám, ngày thành
lập nước Việt nam Dân chủ Cộng
hòa, ngày giải phóng miền Nam, ngày
thương binh liệt sĩ, ngày phụ nữ,
ngày nhà báo, ngày người cao
tuổi, ngày thầy thuốc, ngày HIV, ngày
bệnh lao, ngày thành lập Đảng…
Ngày nào cũng là ngày kỷ niệm,
cũng rất quan trọng và đáng nhớ.
Hội hè, kỵ chạp, cúng giỗ ăn
uống ngồm ngoàm, rước xách đều
như nhau cả.
Ngày 20 tháng 11, ngày nhà
giáo Việt nam Xã hội chủ nghĩa
có lẽ là một ngày rộn ràng,
náo nhiệt nhất trong năm. Trên các
nẻo đường từ thành phố đến
thôn xóm làng quê, học sinh, sinh
viên các cấp kể cả phụ huynh,
từng người, từng nhóm, từng đoàn
lũ lượt đi bộ, đèo xe cặp
đôi, cặp ba, hàng dọc hàng ngang
tìm đến nhà thầy cô để
tặng hoa tặng quà.
Trong cái ngày đặc biệt
này cảnh sát giao thông cũng tham dự
bằng thái độ dễ dãi, thông
cảm. Thầy cô giáo đa phần chuẩn
bị nhà cửa để đón tiếp
học sinh, không ít vị trước đó
đã gợi ý với môn đệ,
với phụ huynh: nhà tôi thiếu cái
này, cái kia. Nhưng cũng có đôi
ba vị thấy sợ, thấy chướng, thấy
xấu hổ nên từ sáng sớm đã
khóa cổng, khóa cửa tìm chỗ
trốn tránh.