Nguyễn Văn Thạnh
Tôi hay nghe nhiều người nói "đời là bể khổ" và sự thật tôi thấy họ
khổ vô cùng. Người nghèo thì làm việc quần quật suốt ngày đêm cũng không
đủ tiền cho con ăn học, con đau không có tiền chữa bệnh. Nhiều người đi
làm không có thời gian dạy con nên người, lớn lên con cái hỗn hào, mất
dạy, thậm chí là trở thành tội phạm cướp của giết người.
Người nghèo thì khổ trăm bề nhưng tôi thấy người giàu cũng không khá
hơn. Họ vất vả làm việc, vất và kinh doanh. Nhiều doanh nhân phải nhậu
nhẹt, rượu bia để tiếp cận được sếp lớn, ký được hợp đồng. Nhưng rồi sự
giàu có họ không bền vững, nhiều doanh nhân đã phải vào tù.
Người nghèo, người giàu khổ, nhiều người nói quan chức là sướng, ngồi
mát ăn bát vàng. Nhưng tôi thấy họ cũng không sướng. Họ phải phấn đấu,
phải luồn cuối mới lên được cao. Nhiều người trong số họ cuối đời phải
vào tù khi đảng thấy sâu nhiều quá làm dân oán thán, đảng mất uy tín.
Đó là chưa nói là rất nhiều người trong số họ bị tai nạn do đường xấu, bị ung thư do thực phẩm nhiễm độc,...
Tôi thấy ở VN đúng "đời là bể khổ".
Tôi lại thấy ở các nước văn mình, người dân sống sướng: cuộc sống thanh bình, làm việc ngày 8h, con cái được nuôi dạy tốt.
Họ có cuộc sống sướng vì họ có luật pháp nghiêm mình, người cầm quyền
không thể tham nhũng. Họ có ý thức cao, cùng nhau lên tiếng chống lại
cái ác, làm cho cái ác, cái bất công mới xuất hiện, mới nảy nở là bị dẹp
đi.
Trong môi trường luật pháp nghiêm minh thì tất yếu kinh tế sẽ phát triển. Xã hội sẽ thịnh vượng.
Xứ ta thì không được như vậy, dưới ảnh hưởng của Phật giáo, người ta
kiến giải khổ sướng là do nghiệp. Người làm điều ác rồi bị quả báo. Nếu
luật nhân quả là có thật thì với thái độ như vậy người ta vô tình tạo ra
hai lớp ác. Lớp ác thứ nhất là người ta không lên án chống lại người
xấu, để họ tự tung, tự tác gây ra đâu khổ cho người khác, rồi sau người
ác đó lại nhận lấy đọa đày.
Khi cái ác hoàng hành thì người lương thiện cũng rất khó để sống lương thiện. Sớm muộn gì cái ác cũng hành hạ người lương thiện.
Rõ ràng, thái độ của người dân trước bất công, trước cái ác đã tạo nên xã hội tốt hay xấu.
Trong xã hội xấu, cái ác hoàng hành, công lý không có thì rõ ràng, đời là bể khổ, không thể tránh được.