Thứ Ba, 14 tháng 5, 2013

Vừa buồn lại vừa vui

Vũ Duy Phú
Cũng như nhiều bình luận rôm rả trong hai ngày qua, ông Vũ Duy Phú muốn góp một tiếng nói nhằm cổ vũ sự lạc quan nơi toàn thể mọi người, trước kết thúc của Hội nghị Trung ương 7 xem ra có vẻ không thuận đối với ông TBT.
Chúng tôi cũng ít nhiều nhận thấy có cái gì có vẻ mơi mới khi cân nhắc tình hình, nhưng thành thật mà nói, chưa lạc quan được như ông và những người khác. Có nhiều lý do nhưng lý do then chốt, là xét về bản chất, cái gọi là Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản thì không thể là nơi sản sinh ra dân chủ. Càng không thể hy vọng ở những “ông trời con”, là cái đầu gà của từng tỉnh đó, có một sự phản tỉnh đáng mừng ở trong đầu óc để một sớm ý thức được về sự mất còn nếu mình cứ một mực xa dân. Không đâu. Chống lại một sự tệ hại quá mức như những phát ngôn cũng như mưu đồ phục tích đã quá lú lẫn của ai đấy, thì vẫn chưa chứng tỏ được rằng người chống là một tập thể những con người sáng suốt, có thể lèo lái đất nước đi vào con đường sáng sủa hơn. Chưa có gì để chúng tôi tin vào điều này cả.

Ngay cả việc cái Ban Chấp hành Trung ương này có đánh giá cao bản dự thảo Hiến pháp sửa đổi lần thứ ba như một số nguồn tin đã dưa, thì thử hỏi, những trí thức chân chính có thể chấp nhận bản dự thảo lần thứ ba đó hay không, khi mà điều 4 vẫn cứ y nguyên, khi mà quyền sở hữu đất đai vẫn cứ y nguyên, và khi mà nguyên tắc phúc quyết Hiến pháp vẫn chưa được đặt ra như một yêu cầu tiên quyết?
Còn nói rằng với việc phủ định những kiến giải giáo điều mê muội có nguy cơ tránh xa sự lệ thuộc Tàu Cộng sát sườn, thì thật ra, cũng chưa có gì bảo đảm rằng những kẻ từng cùng với các ông Chủ tịch từng tỉnh bán rừng phòng hộ và rừng đầu nguồn cho nước ngoài vô tội vạ, cho người Tàu vào định cư ở địa phương mình và tự tung tự tác giở đủ mọi ngón nham hiểm cả trong công nông nghiệp, làm lụn bại nền kinh tế của địa phương mình, mà không thấy có biểu hiện tỉnh táo hay lo lắng để dân tin tưởng... lại có thể là những người có ý thức cảnh giác với giặc Tàu. Họ cũng sẽ chỉ là một đám khấu đầu khi quyền lực tối cao đã vào tay mà thôi.
Điều có thể tin được cho đến nay, theo chúng tôi, là nhân dân ta kể cả người dân mặc áo lính, trước sau như một vẫn kiên cường không đội trời chung với bọn xâm lược Trung Cộng. Điều thứ hai cũng có thể tin được là mỗi ngày, những việc tệ hại mà những kẻ điều hành đất nước làm cho xã hội trở nên bát nháo và xuống dốc không phanh, gây nên những vết thương nhức nhối, đẩy nhiều phương diện của đời sống đến bờ vực thẳm, đang làm nhân dân tỉnh ngộ ngày một thêm nhiều. Song kết quả của sự “tức nước vỡ bờ” đó là gì thì xin chúng ta hãy chờ đợi thêm những tín hiệu mới.
Bauxite Việt Nam
Buồn là vì khối TƯ UV lâu nay ủng hộ quan điểm của Tổng Bí thư, kể cả Tổng Bí thư, vẫn không nhận ra sai lầm để thay đổi quan điểm bảo thủ, lạc hậu (duy trì chủ nghĩa Mác - Lê, chế độ đảng độc quyền lãnh đạo, “xiết chặt” hơn nữa quyền tự do ngôn luận và tự do nói chung của nhân dân, thẳng tay dẹp các hạt động nhân quyền của dân chúng, v.v. tưởng như vậy là giữ được vị trí lãnh đạo của Đảng đối với Đất nước).
Vui là vì như vậy càng lộ rõ những sai lầm không thể cứu chữa nổi của TBT hiện nay trước toàn thể TƯ để mà cố gắng kéo dài (bảo thủ, sai lầm); vui là vì như vậy chứng tỏ đa số Trung ương ủy viên đã nhận rõ vấn đề sai lầm gốc suốt chặng đường vừa qua của cách mạng VN là ở đâu. Nó không phải chỉ ở hậu quả tham nhũng tiêu cực xã hội trở nên phổ biến, mà chính là ở chỗ, nếu vẫn giữ thể chế độc đảng toàn trị (vua tập thể) như vừa qua, thì không chỉ là không thể trị được tham nhũng tiêu cực, suy thoái đạo đức xã hội (dù lập thêm mấy tầng nấc ban bệ nữa), mà còn suy thoái ngày càng trầm trọng bộ máy lãnh đạo tối cao của đất nước, trí tuệ lãnh đạo ngày càng cùn đi do “hôn phối cùng huyết thống khép kín” trong nội bộ tất cả các cấp uỷ Đảng, kể cả Bộ Chính trị, nên đất nước không thể vươn lên được.
Điều rất nên tránh là nhiều người cứ bình luận theo kiểu kích động phe phái xung đột bực tức lẫn nhau trong đảng. Nên hiểu đây là một quá trình đấu tranh nội bộ để trưởng thành và tiến lên. Ai không hiểu là “lợi ích nhóm” chính là hậu quả của Đảng độc quyền lãnh đạo mà ra. Vậy trước hết phải đấu tranh để có dân chủ trong đảng, và trong xã hội, tức là bỏ chế độ đảng độc quyền lãnh đạo, thì từ đó sẽ có thể đấu tranh có kết quả chống tham nhũng tiêu cực trong xã hội. Có điều là, từ một vật hình hộp (hiện nay), muốn cho nó trở thành một vật hình cầu (mong muốn), mà không làm nó bẹp, thậm chí tan vỡ (điều rất kỵ để xẩy ra lúc này), thì cần uốn nắn từng bước, sửa đổi từng phần, có bước đi, có lập trình khoa học chu đáo. Chúng ta rất mừng là đang có sự chuyển biến theo hướng mà nhân dân mong muốn, hợp xu thế của thời đại, lại làm an tâm bè bạn hữu nghị, tiên tiến văn minh trên thế giới; chuyến biến từ ngay trong Bộ Chính trị, tức là từ bộ phận đầu não của Đảng. Trong Hội nghị TƯ 7 này, khối tiến bộ đã bước đầu vượt lên, khối trì trệ bảo thủ không còn đủ sức kìm hãm TƯ như trước nữa. Đấy là điều đáng mừng, không nên lo buồn. Đương nhiên ai cũng biết trong toàn đảng, có đến 2/3 số cán bộ lãnh đạo có dính đến tham nhũng, tiêu cực (bị động do cơ chế, hay chủ động). Nhưng nên nghĩ rằng, khả năng “phục thiện” của các đảng viên chân chính là mạnh mẽ, khi toàn đảng chấp nhận một thể chế mới tiến bộ hơn thể chế độc đảng toàn trị mất dân chủ như hiện nay. Lúc đó, với thể chế tự do dân chủ công khai minh bạch – dân làm chủ thật sự – thì cũng như tại các nước văn minh có chỉ số trong sạch xã hội cao – những hiện tượng tham nhũng, tiêu cực trong đảng ta hiện nay cũng sẽ tự nó phải dần dần biến mất. Hơn thế, cũng như trong chiến tranh trước đây: Sau lưng chúng ta đang còn có cả một thế giới văn minh sẵn sàng ủng hộ!
Vậy chúng ta hãy vui lên và tin tưởng “hiệp sau” sẽ có tiến bộ hơn, thậm chí còn có “đột biến” theo chiều hướng văn minh, hợp quy luật thời đại ngày nay.
V.D.P.
Tác giả gửi trực tiếp cho BVN.

Lưu trữ

Tự điển



Tự điển Việt Nam
đã được bổ sung những ý nghĩa "chính thức"