Huỳnh Ngọc Chênh
 Có
 lẽ tôi đang ở Đà Nẵng đúng vào lúc xảy ra sự việc bắt khẩn cấp blogger 
Trương Duy Nhất nên có vài đề nghị tôi bình luận về sự kiện đang nóng 
nầy. Tôi từ chối vì biết quá ít về anh. Tôi chỉ gặp Trương Duy Nhất có 
một lần duy nhất trong đời tính đến ngày hôm nay (he he, không biết mai 
mốt có được gặp anh ở đâu nữa không) và trước đó cũng chưa hề giao du gì
 với anh, cả trên mạng lẫn qua điện thoại.
Có
 lẽ tôi đang ở Đà Nẵng đúng vào lúc xảy ra sự việc bắt khẩn cấp blogger 
Trương Duy Nhất nên có vài đề nghị tôi bình luận về sự kiện đang nóng 
nầy. Tôi từ chối vì biết quá ít về anh. Tôi chỉ gặp Trương Duy Nhất có 
một lần duy nhất trong đời tính đến ngày hôm nay (he he, không biết mai 
mốt có được gặp anh ở đâu nữa không) và trước đó cũng chưa hề giao du gì
 với anh, cả trên mạng lẫn qua điện thoại.
Tôi gặp anh một lần nhưng tôi lại có cảm tình với anh, ngược lại hẳn với trước đây, tôi rất không thích anh ta.
Lúc đó mới 
vừa có tin tôi có tên trong danh sách chín người trên toàn thế giới được
 đề cử để tranh giải Netizen do RSF và Google tổ chức.
Khi ấy Nhất có công việc vào Sài Gòn rồi 
được bạn bè Sài Gòn rủ rê đi nhậu, các bạn ấy rủ rê luôn tôi. Nhất đến 
sau khi mọi người đã đến đông đủ. Anh bước vào và đến thẳng chỗ tôi dù 
trước đó tôi với anh chưa hề gặp nhau, trịnh trọng bắt tay và nửa đùa, 
nửa thật tuyên bố: Xin được vinh dự bắt tay trước với người được giải 
thưởng lớn quốc tế.
Tôi vội đính chính: Mới được đề cử thôi 
còn phải qua bình chọn nữa, còn xa lắm mới đụng tay vào cái giải ấy. Rồi
 tôi cũng nửa đùa nửa thật nói tiếp: Anh em thấy mình già cả sống đủ rồi
 nên xô đại mình xuống hồ cá sấu để làm anh hùng cứu mỹ nhân đấy thôi.
Nhất có vẽ thích thú với lời nói đùa ấy nên trong bửa nhậu hay nhắc đi nhắc lại câu chuyện tếu nầy.
Bửa nhậu hôm đó có vài người viết blog và
 một số bạn khác không viết bog nhưng đều quen biết Nhất. Nhất nhỏ tuổi 
nhất trong đám nhưng cách nói năng rất ngang ngang và rất bằng vai phải 
lứa với mọi người. Điều ấy đã gây cho tôi một cảm giác là tay này hơi 
ngạo mạn và có chút phách lối. Tuy vậy đến cuối bửa tiệc, qua nội dung 
nói chuyện, Nhất đã không làm tôi ghét thêm mà còn xua tan đi những tình
 cảm khó chịu của tôi đối với Nhất trước đây. Tuy cũng hay đùa cợt nhưng
 Nhất luôn có thái độ chừng mực và cầu thị khi nói đến những việc nghiêm
 túc
Thật ra, nếu ai đã đọc Nhất nhiều rồi thì
 sẽ không thấy khó chịu lắm với cách nói ngang phè theo kiểu Quảng Nam 
của Nhất ngoài đời. Trong các bài viết của anh, anh “phang” như búa bổ 
vào đầu rất nhiều người, kể cả những người đang có chức vị cao nhất. Anh
 cũng không chừa những blogger và những người đấu tranh dân chủ mà anh 
không ưa. Do vậy mà một số bài viết của Nhất thường đưa đến những tranh 
luận gay gắt trên thế giới mạng.
Và cũng do vậy mà có nhiều luồng dư luận 
nghi ngờ Nhất là người của an ninh cài vào. Hầu như những lần tôi ra Đà 
Nẵng tôi đều nghe người nầy người nọ “khẳng định” với tôi Nhất là “hai 
fai”. Những người “khẳng định” ấy là nhà báo hưu trí uy tín, là doanh 
nhân, là nhà báo đương việc, là văn nghệ sĩ, là thường dân…Trước những ý
 kiến như vậy tôi chỉ lặng im lắng nghe chứ không biểu lộ sự đồng tình 
hay phản đối.
Nhất là một blogger khá độc lập, ít khi 
nào thấy anh hùa theo số đông. Anh hầu như không tham gia vào việc ký 
các kiến nghị, kể cả kiến nghị rất chính đáng của 72 nhân sĩ trí thức về
 góp ý sửa đổi hiến pháp vừa rồi.
Qua các bài viết của Nhất, có thể thấy 
rằng anh luôn đứng trong hệ thống để phản biện. Những phê phán của anh 
thường nhắm vào các hiện tượng tiêu cực và nhằm mục đích mang lại sự tốt
 đẹp cho hệ thống.
Tuy nhiên cách phê thẳng thừng và nặng nề
 của anh khó lòng làm cho người ta tiếp thu nhất là người ta đang ở 
cương vị lãnh đạo, chưa nói là sẽ dấy lên sự thù oán với anh.
Trước và sau các sự kiện quan trọng của 
đảng và nhà nước, nhất là các sự kiện liên quan đến sắp xếp nhân sự, 
Trương Duy Nhất thường có bài bình luận mà mới đây theo Phạm Chí Dũng là
 “mức độ cập nhật thông tin của bài viết rất cao” ý nói rằng anh có được
 những thông tin mà chỉ những người trong cuộc cấp cao mới có thể có.
Trước sự kiện ông Nguyễn Bá Thanh ra nhận
 chức trưởng ban nội chính, Nhất có nhiều bài tỏ ra ca ngợi nhân vật 
nầy. Nhưng mới đây, sau khi ông Thanh không vào được BCT, Nhất lại viết 
bài khuyên ông Thanh nên từ chức về vườn.
Trước khi diễn ra hội nghị TW 7, Nhất làm
 cho mọi người sửng sốt khi thẳng thừng “phang” hai ông tổng bí thư và 
thủ tướng là nên từ chức vì những lỗi lầm của họ gây ra khi lãnh đạo 
đảng và điều hành kinh tế.
Tôi cũng sững sốt về bài viết nầy (pha 
lẫn sự khâm phục) và cả bài viết khuyên ông Thanh từ quan mới đây của 
Nhất, rồi không biết làm gì hơn nên đã pha trò chọc ghẹo Nhất trên 
facebook qua status ” Đồng chí Trương Duy Nhất làm công tác tổ chức rất 
tốt…sắp tới đây ai lên thay các vị ấy thì đồng chí sớm cho biết kẻo nhân
 dân trông chờ”. Nhất không ý kiến gì về chọc ghẹo của tôi. Có lẽ anh 
nghiêm túc trước những việc nghiêm túc, không có kiểu cái gì cũng ba lơn
 như tôi.
Phải chăng vì “mức độ cập nhật thông tin 
trong các bài viết rất cao” nên dư luận nghi ngờ rằng Nhất có trong 
đường dây theo phe phái nào đó trong cuộc chơi quyền lực đang diễn ra 
khá gay gắt hiện nay. Việc bắt khẩn cấp Nhất ngay trước khi diễn ra việc
 bỏ phiếu tín nhiệm ở quốc hội cũng là sự trùng hợp đáng suy gẫm.
Cô Thụy My của đài RFI khá nhạy bén khi 
mời blogger Phạm Chí Dũng bình luận về sự việc blogger Trương Duy Nhất 
bị bắt. Trước đây, Dũng cũng bị bắt khẩn cấp vì những bài báo có “mức độ
 cập nhật thông tin khá cao”.
Nếu bị bắt vì lợi dụng dân chủ theo điều 258, thì sẽ có rất nhiều người bị bắt, hà cớ gì chỉ có mình Nhất? Game of thrones?
Tôi đang xem phim truyền hình nhiều tập 
“Game of Thrones” nên bổng dưng nảy ra cái tựa cho có vẽ có chút tiếng 
Anh cho sang chứ chẳng có ý sâu xa gì. he he
* Game of thrones có tựa theo tiếng Việt: Trò chơi quyền lực hay Cuộc chiến ngai vàng
 
