Với nhà giáo khi đồng lương không đủ sống ngoài bán dâm
 còn có thể kiếm thêm thu nhập bằng cách nào khác? Dậy thêm thì không 
được vì bộ Giáo dục dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản đã cấm giáo viên 
dạy thêm. Đó là chưa nói đến chuyện không phải giáo viên nào cũng có thể
 dạy thêm, bởi vì học sinh chỉ học thêm những môn quan trọng phải thi 
hay nâng cao kỹ năng sống. Nhà giáo là người được đào tạo với nghề 
nghiệp chỉ để dạy học, cho nên ngoài dạy thêm họ không còn con đường 
kiếm sống nào khác ngoài những thứ mà bản thân họ đã có sẵn. Ngay cả khi
 người thầy có thể làm được những công việc khác như cửu vạn, buôn bán 
nhỏ... để tăng thu nhập thì dư luận xã hội lại phê phán những công việc 
đấy làm xấu hình ảnh người thầy trong mối quan hệ với học trò, bởi vì 
học trò nhìn thấy thầy cô lê la ngoài chợ hay học trò có thể là chính 
thượng đế của thầy cô. Do vậy để tăng thu nhập, người thầy chỉ còn con 
đường hoặc bán dâm hoặc bán máu. Bán những thứ này có thể làm kín, không
 sợ va chạm hay tiếp xúc với học trò, và do vậy vẫn giữ được hình ảnh 
người thầy trong mắt học trò.
Trong tập truyện Rừng xưa xanh lá, Bùi Ngọc Tấn kể chuyện Dương 
Tường, Mạc Lân, Châu Diên bán máu để có tiền trang trải cho một số công 
việc trong cuộc sống. Tôi bỗng nhiên muốn đặt câu hỏi, với Dương Tường 
chẳng hạn: nếu có thể bán dâm thì ông sẽ lựa chọn bán dâm hay bán máu? 
Tất nhiên câu hỏi này chỉ là giả định, bởi vì tôi nghĩ thể trạng của ông
 Dương Tường có muốn bán dâm cũng khó. Song ngay cả khi câu hỏi này chỉ 
là giả định, tôi vẫn mong muốn được biết đáp án từ người đã từng bán 
máu. Liệu có một thang chuẩn đạo đức ở đây không: bán máu đạo đức hơn 
bán dâm? Cái chuẩn đạo đức đó là gì nếu nó có?
Ai phải chịu trách nhiệm để tình trạng những người thầy phải bán dâm,
 văn nghệ sĩ phải bán máu để tăng thu nhập xảy ra? Không ai khác, chính 
là Đảng Cộng sản! Ngay ở điểm này, Đảng Cộng sản cũng không phải là một 
khái niệm chung chung, mà là từng người Đảng viên một. Từng Đảng viên 
một phải là người phải chịu trách nhiệm để tình trạng những người thầy 
phải bán dâm, văn nghệ sĩ phải bán máu để cải thiện cuộc sống, bởi vì 
chính họ là những người ủng hộ và tiếp tay cho chính sách của Đảng Cộng 
sản dẫn tới tình trạng như vậy của đất nước. 
_____________________
Đông A - Đất nước dưới sự lãnh đạo của Đảng, giáo viên bán dâm để cải thiện cuộc sống
Theo báo Người lao động, gần đây đã xuất hiện trường hợp giáo viên nam giới bán dâm để cải thiện cuộc sống do quá khó khăn. Vào năm 2006,
 ông Nguyễn Thiện Nhân làm Bộ trưởng Bộ Giáo dục và hứa đến năm 2010 
giáo viên sống được bằng lương. Nhưng cho đến năm nay, năm 2013, lương 
cho người lao động vẫn chưa đủ sống, theo báo cáo tại hội thảo
 "Mức sống tối thiểu và những vấn đề đặt ra đối với việc xác định lương 
tối thiểu và lương đủ sống cho người lao động". Không biết có phải do 
thành tích thất hứa mà ban Chấp hành TW Đảng đã bầu ông Nguyễn Thiện 
Nhân vào bộ Chính trị trong hội nghị vừa qua. Lương không đủ sống thì 
giáo viên không bán dâm thì cạp đất mà ăn à? Dù sao đi nữa, bán dâm vẫn 
còn lương thiện chán so với bán miệng, bán lương tâm. So sánh như vậy để
 thấy rằng trong những tiêu chí nhất định, nghề mại dâm còn lương thiện 
và trong sạch rất nhiều so với những ngành nghề khác như nghề dư luận 
viên, nhà báo...
Trong suốt lịch sử 4000 năm sử sách chưa bao giờ ghi nhận một trường 
hợp nào người thầy phải bán dâm để cải thiện cuộc sống quá khó khăn. Kể 
từ khi đất nước dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản đã xuất hiện người 
thầy phải bán dâm để cải thiện cuộc sống. Trước đây đã từng có những câu
 chuyện văn nghệ sĩ phải bán máu để sống. Có lẽ cũng sẽ chẳng bất ngờ 
nữa nếu có những giáo sư tiến sĩ, nhà khoa học bán dâm, bán máu để cải 
thiện cuộc sống, bởi vì đất nước đang được Đảng lãnh đạo. Đảng ta vạn 
tuế (!)
 
