Nam Nguyên, phóng viên RFA      
 
Nhà sử học Dương Trung Quốc, đại biểu Quốc hội đơn vị Đồng Nai. Courtesy Vietnamnet
Nhà sử học Dương Trung Quốc, đại biểu Quốc hội đơn vị Đồng Nai hôm 
27/5 kêu gọi tạm hoãn việc sửa đổi Hiến pháp cho đến khi phục hồi những 
quyền cơ bản của công dân như quyền trưng cầu dân ý, quyền tự do hội họp
 và biểu tình, quyền lập hội.
Lãng phí thời gian và tiền bạc
Quốc hội Việt Nam dành trọn ngày 27/5 cho các cuộc thảo luận ở tổ, 
phát biểu dài 15 phút của đại biểu Dương Trung Quốc được báo chí đưa lên
 mạng, thể hiện quan điểm là người dân chưa có công cụ để thực hiện 
quyền phúc quyết Hiến pháp.
Vietnam Net ghi nhận ý kiến của sử gia Dương Trung Quốc khá đầy đủ, 
vị đại biểu tỏ ra thất vọng qua nhận định “vẫn chưa có cơ sở nào để 
khẳng định là đã tập hợp tất cả ý kiến nhân dân.
Đại biểu Dương Trung Quốc, cũng là một thành viên Ban biên tập dự 
thảo sửa đổi Hiến pháp, đã ghi nhận một sự thật trần trụi: bản dự thảo 
lần thứ ba về Hiến pháp thể hiện sự tiếp nhận tinh thần cởi mở, ý kiến 
đa chiều.
Nhưng đến dự thảo cuối cùng tất cả các vấn đề mà ông Quốc gọi là nhạy
 cảm nhất, được xã hội quan tâm nhất đã trở lại như dự thảo ban đầu.
Tuy ông Quốc không nói ra nhưng sự trở lại mức xuất phát bao gồm 
không bỏ điều 4 Hiến pháp, không ban hành Luật về Đảng Cộng sản, không 
đổi tên Nước, không bỏ qui định thu hồi đất cho các dự án phát triển 
kinh tế.
Trả lời chúng tôi vào tối 29/5, GSTS Nguyễn Thế Hùng hiện sống và làm
 việc ở Đà Nẵng nhận định về sự kiện 26 triệu lượt ý kiến và 28.000 cuộc
 hội nghị hội thảo để góp ý sửa đổi Hiến pháp và cuối cùng là những con 
số không vĩ đại, đối với những vấn đề mà xã hội mong muốn cải cách nhiều
 nhất.
“Đó là một trò đùa lãng phí thời gian và tiền bạc của người dân của 
đất nước rất nhiều và tưởng rằng thế giới này người ta không biết. Rất 
là buồn nhưng phải cười…”
Theo Vietnam Net và Tiền Phong Online, Đại biểu Dương Trung Quốc nhấn
 mạnh rằng, sửa đổi hay soạn thảo Hiến pháp là cả một cơ hội lịch sử, 
bởi nó sẽ chi phối hay điều chỉnh xã hội ít nhất trong vài chục năm. 
Không thể sửa Hiến pháp vì những cái trước mắt mà phải thông qua việc 
sửa đổi Hiến pháp có giá trị lâu dài.
Đại biểu Dương Trung Quốc tự nhận là ý kiến của ông hơi trái chiều, 
theo đó có thể cần hoãn việc sửa đổi Hiến pháp, đồng thời sớm hồi phục 
một số quyền cơ bản của công dân vốn bị treo trong các Hiến pháp từ 1946
 cho tới nay.
Sau đó có thể sửa đổi Hiến pháp một cách căn cơ. Về những vấn đề đòi 
hỏi bức xúc của xã hội bây giờ, ông Quốc cho là có thể điều chỉnh  bằng 
một số văn bản luật.
Độc giả báo mạng VietnamNet có rất nhiều phản hồi để tán dương và ủng
 hộ quan điểm của Đại biểu Dương Trung Quốc, cũng như mong Quốc hội có 
thật nhiều những Đại biểu có tinh thần trách nhiệm với nhân dân như sử 
gia Dương Trung Quốc.
GSTS Nguyễn Thế Hùng từ Đà Nẵng nhận định:
“ Ý kiến của nhà sử học Dương Trung Quốc rất đáng ghi nhận…Tôi thấy 
là có rất nhiều nhà trí thức cũng như người dân, người tâm huyết người 
ta đều muốn như thế.
Ở Việt Nam những quyền căn bản của công dân không được thực hiện, 
chưa thực sự tự do nên quyền phúc quyết chưa thể hiện từ ngay trong tâm 
người ta, có thể người ta phải chịu áp lực nào đó thì phúc quyết cũng 
chẳng có ý nghĩa gì.
Đã gọi là Hiến pháp thuộc về toàn dân thì phải được người dân phúc 
quyết, không thể nói người dân không phúc quyết mà lại có Hiến pháp của 
toàn dân, lúc đó chúng ta trở về là một trong những Nhà nước phong 
kiến.”
Ý kiến nhân dân hay nhân danh nhân dân?
Theo lời Đại biểu Dương Trung Quốc được VietnamNet trích thuật, vấn 
đề quan trọng nhất là phải giải quyết tình trạng mà ông gọi là “treo” 
Hiến pháp.
Theo đó, những quyền để thực hiện quyền phúc quyết của người dân bị 
treo suốt 68 năm qua, hiến pháp 1946 và các Hiến pháp sau này đều có nói
 tới nhưng không có luật để thi hành.
Đó là ba quyền căn bản, thứ nhất tự do hội họp và biểu tình. Thứ hai 
là quyền lập hội, người dân phải có cơ hội và diễn đàn thể hiện quyền 
của mình. Thứ ba là quyền được trưng cầu dân ý, không có những công cụ 
này thì người dân thể hiện ý nguyện của mình ở diễn đàn nào, định lượng 
thế nào?
Đại biểu Dương Trung Quốc nhấn mạnh, Nhà nước Việt Nam lúc nào cũng 
nói đến chuyện ý kiến nhân dân, nhưng toàn là chuyện nhân danh nhân dân 
mà thôi.
Tiền Phong Online ngày 29/5 trích lời đại biểu Trần Thị Quốc Khánh 
đơn vị Hà Nội nói rằng, người dân rất mong muốn được phúc quyết bản Hiến
 pháp của mình.
Vị nữ đại biểu nhấn mạnh, cần sớm xây dựng Luật biểu tình để tạo hành
 lang pháp lý cho hoạt động này. Bà Khánh mong muốn Luật biểu tình được 
đưa ra trong nhiệm kỳ này và nhấn mạnh, nếu cứ để lại không biết đến bao
 giờ mới được đưa ra.
VnEconomy ngày 25/5 trích lời đại biểu Trương Trọng Nghĩa nói rằng, 
quyền biểu tình có ở cả 4 bản Hiến pháp từ 1946 đến 1992. Nếu tính từ 
1992 đến nay đã hơn 20 năm mà vẫn chưa ra được Luật biểu tình.
Chúng tôi phỏng vấn TS Nguyễn Đình Lộc nguyên Bộ trưởng Tư pháp về 
vấn đề người dân không có công cụ để thực hiện quyền phúc quyết Hiến 
pháp. TS Nguyễn Đình Lộc tỏ ra có óc trào phúng sâu sắc khi ông đẩy 
trách nhiệm cho Quốc hội.
“Đó là quyền của Quốc hội, ai có thể làm điều ấy được. Biểu tình hay 
không thì phải có luật chứ… Bởi vì mấy chục năm nay tư duy của mình chưa
 đạt đến, kỳ này ý kiến nhân dân nhất là qua quá trình soạn thảo thì 
nhiều đại biểu nhiều người cũng có ý kiến rồi, những chuyện ấy không 
phải là xa lạ gì.
Bây giờ chưa có luật biểu tình thì ra luật biểu tình, không ai cấm ra
 luật biểu tình, luật trưng cầu dân ý. Tôi nghĩ nếu Quốc hội biểu quyết 
thì Bộ Chính trị không ngăn cấm chuyện ấy…Quốc hội kỳ này hơi hiền …”
VnEconomy ngày 27/5 trong mục Nhật ký nghị trường đã ghi nhận một câu
 chuyện, nếu mô phỏng cách diễn tả của GSTS Nguyễn Thế Hùng thì đây cũng
 là một chuyện buồn mà phải cười.
Theo đó, tại phiên thảo luận tổ của đoàn đại biểu TP.HCM tại Quốc hội
 ngày 27/5, Đại biểu Trần Du Lịch, Tiến sĩ kinh tế đã lên tiếng xin lỗi 
tập thể đại biểu, do việc ông được chọn làm thành viên ban biên tập dự 
thảo sửa đổi Hiến pháp, đã cố gắng thiết kế một số cải cách liên quan 
đến qui định về chính quyền địa phương và điều 59 về quản lý ngân sách.
Nhưng dự thảo Hiến pháp lần mới nhất này đã không đưa một chữ nào cả,
 nên tác giả tự thấy phải xin lỗi các đại biểu. Cải cách theo đề xuất 
của đại biểu Trần Du Lịch có thể giúp tách biệt ngân sách quốc gia, ngân
 sách địa phương để chấm dứt hoàn toàn cơ chế xin-cho như hiện nay.
Trong cuộc phỏng vấn của Gia Minh Đài Á Châu Tự Do, Luật gia Lê Hiếu 
Đằng nguyên Phó chủ tịch ủy ban Mặt trận Tổ quốc TP.HCM nhận định rằng, 
do phạm quá nhiều sai lầm, mất lòng dân, nên tập đoàn cai trị Việt Nam 
đang sợ mất chế độ mất Đảng. Ông nói:
“ Theo suy nghĩ của tôi thì chúng ta không mong gì có thay đổi ở một 
Nhà nước toàn trị cả, vì bây giờ chính quyền đang gắn liền với các tập 
đoàn lợi ích; do đó chúng ta không mong gì có sự thay đổi căn bản cả. 
Nếu có thay đổi chỉ là râu ria thôi, còn căn bản thì không.”
Nếu như Hiến pháp của một quốc gia là đạo luật mẹ của hệ thống pháp 
luật, thì những cải cách mà đại biểu TS Trần Du Lịch đề xuất bị loại bỏ 
hoàn toàn trong dự thảo Hiến pháp, có thể có liên quan tới những chính 
sách hiện hành.
Trong dịp trả lời chúng tôi về vấn đề Việt Nam quá chậm trong cải 
cách ảnh hưởng xấu tới nền kinh tế, chuyên gia kinh tế TS Lê Đăng Doanh 
nhận định:
“Điều rất quan trọng là việc cải cách thể chế và sửa đổi lại các 
chính sách mà hiện nay hướng đến tìm kiếm lợi nhuận bằng cách thu hồi 
đất của nông dân, bằng khai khoáng bằng đốn rừng …v..v…tất cả những 
chính sách đó hiện nay chưa có sự thay đổi cần thiết.”
Ý kiến của Đại biểu Dương Trung Quốc được cho là chuyện hiếm thấy tại
 Quốc hội Việt Nam, mặc dù trong giới trí thức, tư duy đổi mới dân chủ 
không còn là điều xa lạ.
Các chuyên gia nghiên cứu chính trị cho rằng: trong chế độ một đảng 
cai trị toàn dân, Đảng Cộng sản đứng trên cả Nhà nước, Chính phủ và Quốc
 hội, thì cải cách dân chủ dù chỉ trong chừng mực cũng vẫn là quá xa xỉ.
 
