Tác giả: Micheal Benge, người dịch Lê Anh Hùng
Hàng chục năm qua, chiến lược đàm phán của cộng sản Việt Nam vẫn là
“vừa đánh vừa đàm” – đầu tiên là nhằm đối phó với người Pháp, rồi với
người Mỹ trong chiến tranh Việt Nam, và giờ đây là trong các cuộc đàm
phán Mỹ-Việt về Hiệp định Đối tác Xuyên Thái Bình Dương (TPP). Chiến
lược “vừa đánh vừa đàm” là kéo đối phương vào bàn đàm phán, trì hoãn hầu
kéo dài thời gian, đồng thời chỉnh đốn lại, triển khai lại và trang bị
lại cho quân đội khi họ giành được thêm địa bàn cũng như sự nhượng bộ từ
đối phương. Theo Ernest Bower,
cố vấn cao cấp về Đông Nam Á của Viện Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế
(CSIS – Hoa Kỳ): “Chính phủ Mỹ thán phục tư duy chiến lược của Việt
Nam”.
Ngoài Việt Nam, TPP còn bao gồm 9 nước khác và được khuếch trương
như một hiệp định thương mại thế hệ mới, chuẩn mực cao của thế kỷ 21.
Việc ký kết và thực thi hiệp định thương mại này sẽ thúc đẩy mạnh mẽ
quan hệ kinh tế Mỹ-Việt, đem lại cho Việt Nam cơ hội tiếp cận còn lớn
hơn đến thị trường xuất khẩu lớn nhất của mình: Hoa Kỳ.
Trong khi Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ tiếp tục vòng vo và dao động khi đàm
phán về đến nhân quyền thì những tên tay sai cộng sản vẫn tăng cường
đàn áp ở Việt Nam. Như để đánh lạc hướng, cộng sản Việt Nam sử dụng
chiêu bài “cần kiềm toả Trung Quốc” trong khi tìm kiếm vũ khí sát thương
từ Mỹ, điều nhận được sự ủng hộ của cả hai nhà vận động chính cho Việt
Nam – Thượng nghị sỹ John McCain và Ngoại trưởng John Kerry.
Các nhà đàm phán TPP của Hoa Kỳ đang bày tỏ những quan ngại vô hại
về tình trạng vi phạm nhân quyền trắng trợn và triền miên của Hà Nội, vì
thế người ta có thể cho rằng yêu cầu cải thiện các quyền tự do cho
người dân Việt Nam sẽ được đưa vào bản hiệp định trước khi nó được phê
chuẩn. Tuy nhiên, lịch sử lại cho thấy là cộng sản Việt Nam chưa bao giờ
tôn trọng bất kỳ hiệp định nào với Hoa Kỳ cả, bởi vậy người ta có đủ lý
do để tin rằng những tên tay sai cộng sản vẫn tung tẩy trên con đường
của mình, vừa tiếp tục chính sách đàn áp vừa chế nhạo Hoa Kỳ.
TPP là một thoả thuận đã xong xuôi nếu người ta tin lời Scott
Busby, Quyền Phó Trợ lý Ngoại trưởng Hoa Kỳ đặc trách dân chủ, nhân
quyền và lao động, người mới đây đã phát biểu ở
Falls Church, tiểu bang Virginia: “Hoa Kỳ và Việt Nam đang tiếp tục cải
thiện mối quan hệ kinh tế và thương mại, kể cả thông qua Hiệp định Đối
tác Xuyên Thái Bình Dương… hiệp định tự do thương mại.”
Việt Nam là một nhà nước công an trị, nơi cứ 6 người làm việc thì có 1 người tham gia đầy đủ trong mạng lưới an ninh quốc gia khổng lồ hoặc cộng tác với nó.
“Plus ça change, plus c’est la même chose” (Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời).
Dưới đây chỉ là một ít vụ vi phạm nhân quyền mà cộng sản Việt Nam gây ra thời gian gần đây:
- Ngày 3.9: Ban đầu, nó chỉ là một vụ phản đối ôn hoà cho đến khi công an Việt Nam tấn công hàng trăm giáo dân Công giáo đang phản đối trước nhà thờ của giáo xứ Mỹ Yên, tỉnh Nghệ An; công an đã bắn đạn thật và ném lựu đạn. Những người phản đối yêu cầu thả tự do cho hai giáo dân bị bắt hồi tháng Sáu và giam giữ vô cớ. Một số người được đưa tới bệnh viện cấp cứu với những chấn thương nghiêm trọng ở đầu, tay, bụng và cổ sau khi bị hành hung bởi những viên công an ngăn chặn việc khám chữa bệnh cho những người bị thương.
- Ngày 1.8: Sau ba năm ngồi tù ở tỉnh Gia Lai và thường xuyên bị đánh đập, mục sư Tin Lành Pyap Rolan đã bị chết đói vì bị từ chối thức ăn và nước uống. Pyap bị truy bức bởi ông là một mục sư nhà thờ tại gia và bởi cha ông, Bre Puih, đã đào thoát sang Mỹ.
- Ngày 1.8: Các thành viên nhà thờ tại gia Beu Siu và Pet Ksor từ làng Plei Pong (Gia Lai) bị công an bắt giữ. Pet bị đánh rồi được thả tự do, nhưng số phận của Beu thì chưa ai biết thế nào.
- Ngày 19.8: Các thành viên nhà thờ tại gia Kla Rmah, Sop Rahlan và H’Bleng Rmah (nữ) từ làng Plei Sur (Gia Lai) bị công an bắt và đánh đập; Sop bị đánh dã man đến mức không thể đi được. Kla vẫn bị giam giữ, còn hai người khác đã được phóng thích. Những tin tức trên đây đến từ thân nhân của họ ở North Carolina.
- Ngày 17.3: Theo một số nguồn tin, thủ lĩnh nhà thờ Công giáo người Hmong Vam Ngaij Vaj ở huyện Cư Jút, tỉnh Đak Nông bị tra tấn bằng roi điện và bị đánh đến chết trong thời gian bị công an giam giữ.
- Ngày 12.4: Hoàng Văn Ngài, một trưởng lão thuộc đạo Tin Lành Việt Nam, cũng ở tỉnh Đak Nông, đã bị đánh đập đến chết (theo lời kể của người em trai ông, cũng bị giam ở buồng kế bên). Ngoài ra, “hơn 300 nhân chứng đã nhìn thấy thi thể của Ngài với những vết bầm tím, các vết cắt sâu và hộp sọ bị vỡ”.
Trong báo cáo gần đây, Uỷ ban Tự do Tôn giáo Quốc tế của Hoa Kỳ
(USCIRF) nói rằng Việt Nam, dưới sự cai trị độc tài của Đảng Cộng sản,
đang tăng cường kiểm soát tất cả các hoạt động tôn giáo, hạn chế ngặt
nghèo sự thực hành tôn giáo độc lập, đồng thời đàn áp những cá nhân và
nhóm tôn giáo mà họ cho là thách thức quyền lực của mình. “Nhà cầm quyền
Việt Nam sử dụng một lực lượng công an tôn giáo chuyên trách cùng các
điều luật mơ hồ về an ninh quốc gia để đàn áp những hoạt động độc lập
của Phật giáo, Tin lành, Hoà Hảo và Cao Đài, đồng thời tìm cách ngăn
chặn sự phát triển của Tin lành và Công giáo trong các nhóm sắc tộc
thiểu số thông qua hình thức phân biệt đối xử, bạo lực và ép buộc từ bỏ
tín ngưỡng.”
Tự do tôn giáo đã đi từ xấu đến tồi tệ ở
Việt Nam khi một văn bản pháp luật về kiểm duyệt Internet, gọi là Nghị
định 72, bắt đầu có hiệu lực trong tháng này và chỉ cho phép mọi người
đăng tải trên mạng các thông tin cá nhân. Nghị định mới trừng phạt bất
kỳ người nào bàn luận về thời sự hay những tin tức nhạy cảm với sự tồn
tại của chế độ. Nghị định cấm blogger và người sử dụng truyền thông xã
hội trích dẫn, tập hợp hay tổng hợp thông tin từ các cơ quan báo chí hay
các trang mạng của chính quyền. Ngoài ra, các nhà cung cấp dịch vụ
Internet còn được giao nhiệm vụ ngăn chặn những câu chuyện với nội dung
phê phán Việt Nam hoặc có thể gây nguy hiểm cho “an ninh quốc gia”. Chỉ
riêng năm 2013, Hà Nội đã bắt giữ hơn 40 nhà hoạt động vì cái gọi là
“tội chống nhà nước”.
Trong khi chính quyền Obama thiếu quyết đoán thì Nghị viện Châu Âu gần đây đã lên án mạnh mẽ tình
trạng vi phạm nhân quyền và tự do ngôn luận, tự do tôn giáo và tự do
hội họp ở Việt Nam, kể cả những hình thức như đe doạ chính trị, sách
nhiễu, hành hung, bắt bớ tuỳ tiện, án tù hà khắc và xét xử bất công mà
nhà cầm quyền dành cho các nhà hoạt động chính trị, nhà báo, blogger,
người bất đồng chính kiến và người bảo vệ nhân quyền. Nghị viện Châu Âu
còn lên án “sự truy bức tôn giáo nghiêm trọng” nhằm vào Công giáo cũng
như các tôn giáo không được thừa nhận như Giáo hội Phật giáo Việt Nam
Thống nhất và các nhà thờ Tin lành.
Mỉa mai thay, Việt Nam lại đang vận động để giành một ghế trong Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc nhiệm kỳ 2014-2016.
Chuyến thăm Nhà Trắng
Giữa lúc mọi tai mắt đều đổ dồn vào Tổng thống Obama và Syria, gần
như mọi người đã quên mất cuộc gặp tại Nhà Trắng giữa Obama và Chủ tịch
Việt Nam Trương Tấn Sang hồi tháng Bảy, cũng như những lời lẽ lố bịch từ
cả hai người. Trương Tấn Sang khoác lác rằng Hồ Chí Minh, nhà sáng lập
đất nước Việt Nam cộng sản, là một người theo chủ nghĩa dân tộc lấy cảm
hứng từ bản Tuyên ngôn Độc lập và Thomas Jefferson. Chủ tịch Sang và các
nhà lãnh đạo cộng sản Việt Nam vẫn trung thành với nguyên lý “điều dối
trá lớn” (Big Lie) của Joseph Goebbels: con người ta thường sẵn sàng tin
vào điều dối trá lớn nhiều hơn điều dối trá nhỏ, và nếu bạn lặp lại
điều dối trá đó đủ thường xuyên thì cuối cùng mọi người sẽ tin nó.
Không muốn để người đồng nhiệm cộng sản của mình qua mặt, Tổng thống Obama cũng đồng tình rằng
nhà cách mạng cộng sản nhiệt thành Hồ Chí Minh đã được thôi thúc bởi
bản Tuyên ngôn Độc lập và Hiến pháp Mỹ, cũng như những lời lẽ của
Jefferson và các nhà sáng lập nước Mỹ. Ông ta tiếp tục rằng cả hai nước
đều chia sẻ sự ngưỡng mộ dành cho Thomas Jefferson và những nguyên lý
nền tảng của chúng ta.
Au contraire, mon président (Trái lại, thưa ngài Chủ tịch!). Nhà sáng lập chế độ cộng sản ở Việt Nam không phải là Chúa Trời của Jefferson[i], mà
chính là Hồ Chí Minh, một điệp viên quyền biến của Quốc tế Cộng sản
(Comintern) do Moscow trả tiền, người mà lòng trung thành chỉ dành cho
Phong trào Cộng sản Thế giới. Và những nguyên lý nền tảng của Mỹ không
bao gồm việc sát hại hàng chục ngàn đồng bào của chúng ta, như họ đã
làm. Thay vì “tất cả mọi người sinh ra đều bình đẳng”, chế độ của Trương
Tấn Sang gần gũi hơn với sự phúng dụ châm biếm về chủ nghĩa cộng sản mà
Georgel Orwell thể hiện trong tác phẩm “Trại súc vật” (Animal Farm),
nơi mà một số súc vật bình đẳng hơn rất nhiều so với số khác./.
- Michael Benge từng làm việc ở Việt Nam 11 năm trong vai trò của một quan chức ngoại giao và quan tâm đến chính trị Đông Nam Á. Ông là người vận động rất tích cực cho nhân quyền, tự do tôn giáo và dân chủ cho các dân tộc trong khu vực và viết nhiều về các chủ đề này.
Bài viết thể hiện quan điểm của tác giả.
Nguồn: American Thinker / Defend the Defenders
[i] Thomas
Jefferson đã đưa Chúa Trời vào trong bản Tuyên ngôn Độc lập của mình:
“When in the Course of human events, it becomes necessary for one people
to dissolve the political bands which have connected them with another,
and to assume among the powers of the earth, the separate and equal
station to which the Laws of Nature and of Nature’s God entitle them, a
decent respect to the opinions of mankind requires that they should
declare the causes which impel them to the separation…” Tạm dịch: “Trong
tiến trình phát triển của nhân loại, khi một dân tộc cần thiết phải xóa
bỏ những mối liên kết chính trị giữa họ với một dân tộc khác và khẳng
định trước các lực lượng trên toàn trái đất vị thế độc lập và bình đẳng
mà các quy luật của tự nhiên và Chúa Trời đã ban cho họ thì sự tôn trọng
đầy đủ đối với các quan điểm của nhân loại đòi hỏi rằng họ cần tuyên bố
những nguyên do thúc đẩy họ đi đến sự độc lập đó…” (ND)