Sau 38 năm giải phóng thống nhất đất nước, những người lính năm xưa
ở bên "thắng cuộc" có may mắn "giữ được gáo trở về" được hưởng thụ
những gì? Họ có được hưởng thành quả của "chiến thắng"? Họ có được chia
"chiến lợi phẩm" của "chiến thắng"? Họ có được sống cuộc sống sung túc,
giầu có???
Xin thưa, họ chẳng được hưởng một chút gì hết. Cuộc sống của họ cũng
khốn khổ như bên "thua cuộc" vì họ phải đối mặt với sự đàn áp, cướp bóc
của những kẻ nhân danh "chiến thắng", họ phải đối mặt, đấu tranh với
tầng lớp cường hào ác bác mới - những kẻ luôn miệng "nhân danh" và sống
trên xương máu của họ và những đồng đội của họ.
Xin hỏi những bạn trẻ hò nhau treo cờ đỏ vào ngày 30 tháng Tư, các
bạn đã từng gặp những con người "ngực đeo đầy huân chương" vác cờ Giải
Phóng và cờ Đỏ Sao Vàng đi biểu tình kêu oan trong những bức ảnh này
chưa? Họ là những con người đã từng làm nên chiến thắng vĩ đại đấy. Hãy
gặp họ đi để xem hiện nay họ suy nghĩ gì về ngày "giải phóng thống nhất
đất nước"!
Bên "thua cuộc" xin đừng ném đá họ, vì xét cho cùng sống dưới thể chế
nào thì cũng BUỘC phải cầm súng cho thể chế ấy mà thôi (nếu không muốn
bị gí súng vào đầu và bị hành hạ khi bị coi là những kẻ trốn quân dịch).
Ảnh: Các cựu binh Hà Tĩnh đi kêu oan tại số 1 Ngô Thì Nhậm, Hà Đông, Hà Nội, tháng 11 năm 2012.