Thứ Năm, 2 tháng 8, 2012

Tâm sự một thằng Bựa

Govapha
Dân Luận 

Cẩn, mấy ngày nay anh có cảm giác buồn quá. Thế nào chú cũng hỏi thăm tại sao anh buồn? Anh buồn vì niềm tin của anh bị đánh gục. Bấy lâu nay, anh là thằng không bao giờ binh vực những cái sai trái từ lãnh đạo đảng. Nhưng, anh cũng là thằng lên án gay gắt nhất về việc đòi lật đổ chế độ với tính cách bạo động. Vì vậy, anh bị những quan điểm đối lập gán cho một tên gọi là Hồng Vệ Binh (HVB). Anh, với niềm tin là sẽ có một sự thay đổi tốt đẹp từ lãnh đạo trong sự ôn hòa bất bạo động, xã hội vẫn ổn định, đất nước không bị rối loạn. Cái chết tự thiêu của mẹ chị Tạ Phong Tần, anh bị choáng.

Anh từng đánh mất niềm tin một lần, từ thời còn ông Võ Văn Kiệt khi ông ta công khai hóa những đòi hỏi đổi mới của ông. Anh tin sẽ có một cú thay đổi hứa hẹn đầy ngoạn mục sắp xảy ra. Trong giai đoạn tranh giành quyền lực giữa hai phe bảo thủ và đổi mới, anh hy vọng họ sẽ thay đổi với những chính sách đổi mới, Tự Do - Dân Chủ sẽ trở lại, đất nước sẽ thay da đổi thịt. Nhưng khi anh thấy mọi ngành truyền thông đại chúng càng bị kiểm soát chặt chẽ hơn, chế độ Cộng Sản vẫn dậm chân tại chỗ khi kiên định chủ nghĩa Mac-LeNin và tư tưởng Hồ Chí Minh, kiên trì giữ vững mục tiêu chiến lược cũ. Anh hiểu, tình trạng thì ra Vũ Như Cẩn. À anh quên, có đổi mới đó chứ. Chủ nghĩa cơ hội lên ngôi, phương châm đặc quyền đặc lợi. Không đổi mới sao có nhiều "tư bản đỏ" vậy. Tầng lớp này nhờ địa vị, thế lực, chức vụ làm giàu nhanh chóng. Trong khi người nghèo nhất là nông dân càng bị bóc lột.

Tầng lớp này nhờ địa vị, thế lực, chức vụ làm giàu nhanh chóng. Trong khi người nghèo nhất là nông dân càng bị bóc lột
Khi mạng lưới thông tin qua phương tiện Internet trở nên mạnh mẽ, khơi động sự chú tâm vào mọi vấn đề liên quan tới đất nước dân tộc nhất là tầng lớp trẻ. Cộng thêm sức ảnh hưởng của thời đại càng ngày càng toàn cầu hóa, thường đi kèm những thay đổi sâu xa và đột ngột. Trong anh lại lóe lên ánh lửa niềm tin mới. Nhất là thằng 3 Dũng em anh, một gương mặt mới "có vẻ dân chủ" sẽ cởi mở hơn người tiền nhiệm. Dù hàng ngày đập vào mắt anh, là những sự bắt bớ giam cầm những người đã nói lên những ý kiến xây dựng dân chủ vì đất nước dân tộc, công lý không được tôn trọng, tham nhũng hoành hành, trẻ em đường phố càng đông, người nghèo càng nhiều, đạo đức giáo dục xuống cấp, kinh tế không thể không lo ngại, nhiều nhiều lắm. Còn một sự thật phũ phàng nữa, nguy cơ hiểm họa Bắc thuộc.

Trong anh tiềm tàng sự thất vọng, một mặt anh lại bấu víu vào niềm tin đã có, về sự thay đổi tốt đẹp từ chế độ.
Cẩn ơi, đôi lúc anh mâu thuẫn lắm Cẩn. Trong anh tiềm tàng sự thất vọng, một mặt anh lại bấu víu vào niềm tin đã có, về sự thay đổi tốt đẹp từ chế độ. Anh tin họ rồi phải bãi bỏ bản Hiếp Pháp hiện hành, trở thành một chế độ thực sự dân chủ. Bên cạnh, anh càng mừng thêm khi thấy người dân bắt đầu biết cưỡng kháng lại sự sai trái do nhà cầm quyền ban hành, tất nhiên họ sẽ thẳng tay đàn áp. Nhưng anh tin, nếu cứ tùy tiện độc đoán bức hiếp gây khó khăn cho dân thì sẽ có thêm nhiều người dân cưỡng kháng. Số nhiều đồng lòng cưỡng kháng này có khả năng làm chính quyền phải chùn tay. Sự cưỡng kháng cái sai để đòi hỏi quyền lợi chính đáng là đã có ý thức về quyền tự do cơ bản của con người. Khi dân chúng phẫn nộ, đây là sức mạnh không có võ lực nào ngăn chận được. Phải tự thay đổi trước khi chọc giận dân nổi loạn. Họ sẽ thay đổi phải không Cẩn?
Thằng 3 Dũng càng ngày càng tệ vì anh thấy thiên hạ chửi hắn quá xá, nhưng anh không nản lòng, anh bảo vệ niềm tin của anh. Anh không muốn công nhận một điều, là anh sai rồi. Anh thấy chính quyền tỏ thái độ khuất phục trước sự trịch thượng của Trung Cộng khi họ thẳng tay bắt giữ một số người bởi vì những người dân này đã có mặt tại những cuộc biểu tình nhằm phản đối hành động xâm chiếm chủ quyền của Trung Quốc trên các hải đảo của ta. Dân chúng biểu tình là sự cần thiết, là câu trả lời quyết liệt vào mặt chính quyền nói riêng và Trung Cộng nói chung. Chính quyền không dám chống đối, nếu có chỉ phản đối chiếu lệ y như đang diễn trò, nhưng người dân Việt từ nghìn xưa đến nay không sợ Tầu bao giờ. Đm, sao không sửa đổi Hiến Pháp trả lại chủ quyền cho nhân dân đi, phải để nhân dân có quyền thay thế kẻ cai trị mình qua một cuộc bầu cử tự do, trung thực. Thằng chó nào làm tay sai cho Trung Cộng thì đá đi chỗ khác. Tại sao cứ muốn dân tộc chịu sự khống chế của Trung Cộng, cái gì mà đảng lãnh đạo nhà nước quản lý, đm như c. Đấy, chú Cẩn nhìn thấy chưa, dân Trung Quốc hiện diện ở nước mình càng ngày càng nhiều, chính sách "trồng người" thâm hiểm đấy chú ơi, chúng tạo cơ sở thế lực sẵn đấy. Khi hữu sự, sẽ có những "đạo quân nội ứng" này tiếp tay. Ngoài, trong kiểu này khiếp chưa?

Trên đời không gì trọng bằng tánh mạng phải không Cẩn, thế chính quyền này đã làm gì để khiến một người đàn bà đã có tuổi phải tự thiêu vì tuyệt vọng, dùng cái chết để phản đối?
Cái chết của Mẹ chị Tần khiến niềm tin của anh bị đánh gục, nếu chế độ tàn ác không chịu thay đổi ôn hòa thì sao hả Cẩn, sẽ xảy ra bạo loạn kiểu cách mạng hoa hòe hả? Cậy quyền cậy thế hà hiếp dân lành đã là sai rồi, phạm đến thân thể, cướp của cải và đoạt mất quyền tự do của dân lành cũng sai nốt luôn. Trên đời không gì trọng bằng tánh mạng phải không Cẩn, thế chính quyền này đã làm gì để khiến một người đàn bà đã có tuổi phải tự thiêu vì tuyệt vọng, dùng cái chết để phản đối? Cẩn ơi, bấy lâu nay có phải anh vô tình cũng đang gián tiếp bảo vệ cái xấu phải không Cẩn? Anh trông chờ gì vậy hả Cẩn, cho thế hệ hôm nay và những thế hệ mai này? Thay đổi đâu anh chưa thấy, chỉ thấy chế độ càng tệ hơn. Anh trách nhiệm với những gì anh viết ra, và anh vật vã với chính lương tâm anh. Khi mồ hôi, nước mắt, tù đày, và cái chết không đơn giản là chuyện chữ nghĩa nữa mà đó là chuyện của đất nước dân tộc. Niềm tin ôi niềm tin, niềm tin bỏng rát trái tim.
Ly cà phê sáng nay đắng lạ thường dù anh tỉ tê với chú xong thấy lòng dịu lại được chút. Anh đã để trôi qua một thời tuổi trẻ hoang đàng không mục đích, tới giờ thì cũng không mục đích và cứ hoang đàng. Anh kéo lê đời ngày qua ngày với tương lai bất định. Đời anh thất bại mà cứ không chịu bỏ cuộc chơi vì cái hoàn cảnh đất nước dân tộc lưu chuyển dồn dập xoay quanh anh. Anh như thằng bé chơi mải mê trong trò chơi riêng mình với tên gọi niềm tin, một niềm tin lạc quan nhất do anh nghĩ ra. Anh sai rồi phải không Cẩn? Chú có biết anh mơ ước điều gì không? Anh ước chi anh tìm được vài người bạn thuộc loại tri kỷ dám sống chết cho nhau thì tụi anh sẽ lập thành một nhóm hoạt động ngầm, trang bị đồ nghề tận răng. Khi mà công lý không được tôn trọng thì cần có những giải pháp khác để giải quyết. Tụi anh sẽ đi cướp của những nhà giàu tham nhũng để cứu giúp người nghèo, còn tụi quan quyền nào ác với dân thì tới đêm tụi anh sẽ đi khủng bố cho tụi nó sợ té đái để bỏ tật hà hiếp dân. Cảnh cáo không nghe thì lần sau anh cắt mẹ cu cho làm thái giám luôn. Anh thích kiểu hoạt động giang hồ vậy thôi, hợp với anh hơn. Trong nhóm của anh nhất định phải có một nữ, còn phải là người đẹp dùng để dụ mấy tư bản đỏ vô tròng. Anh biết đọc tới đây thế nào chú cũng chửi anh, đm thằng gõ này coi phim nhiều quá nhiễm nặng rồi. đm, thằng nào chửi anh đó nha.

Lưu trữ

Tự điển



Tự điển Việt Nam
đã được bổ sung những ý nghĩa "chính thức"