Văn Minh - gửi theo dạng phản hồi
Dân Luận: Bài viết dưới đây là một phản hồi của bạn đọc ký tên Văn Minh đến bài Việt Nam và Trung Quốc: Một lịch sử đau thương
của tác giả Lãng mà Dân Luận vừa đăng tải. Xin được đăng lại theo dạng
bài chính trên tinh thần tôn trọng những tranh biện khác chiều.
Lãng quá dốt về lịch sử!
Hãy đọc Đại Việt Sử Ký Toàn Thư để hiểu cho đúng lịch sử dân tộc -
không phải chỉ để giải quyết mâu thuẫn hiện tại mà còn vì tương lai của
các thế hệ người Việt sau này.
Lịch sử cận đại Việt Nam - Trung Quốc mới là lịch sử đau thương bởi
vì phương Tây, Thiên Chúa Giáo và các trí thức Tây học không ngừng tìm
mọi cách để cắt đứt mọi mối liên hệ giữa Việt Nam với Trung Quốc.
Họ đã rất thành công trong việc thay toàn bộ hệ thống chữ viết Hán
Nôm bằng chữ La Tinh khiến đa phần người Việt giờ không có khả năng biết
cha ông trước kia đã viết những gì. Tiếp đó, vì mục tiêu độc lập đánh
đuổi Pháp, các trí thức Tây học đã gieo vào lòng người Việt huyền thoại
hàng ngàn năm liên tục đánh đuổi quân Trung Quốc xâm lược, vì nền độc
lập dân tộc, với những chiến công huy hoàng.
Chính sử của Việt Nam thực ra không viết như vậy. Chính sử của Việt
Nam tôn thờ tinh thần độc lập, nhưng không tô vẽ Trung Quốc như con ngáo
ộp, như kẻ luôn có dã tâm xâm lược, chiếm đóng Việt Nam. Triều đình,
giới quý tộc, trí thức Việt Nam, càng về trước càng có xuất thân là dân
di cư từ Trung Quốc. Văn hóa, cách suy nghĩ, cách tổ chức xã hội, văn tự
của Việt Nam đến tận đầu thế kỷ 20 vẫn thấm đẫm chất Trung Hoa. Người
Hoa sang Việt Nam trở thành người Việt Nam, tạo ra bao nhiêu ngành nghề,
đem lại sự thịnh vượng cho Việt Nam. Họ góp phần giúp Việt Nam, từ một
mảnh đất nhỏ xíu vùng đồng bằng sông Hồng, thường xuyên bị cướp bóc, mở
rộng liên tục thành một quốc gia hùng mạnh chiếm trọn bờ biển Đông.
Việt Nam với Trung Quốc thực sự là hai quốc gia anh em - ít ra đến
đầu thế kỷ 20. Mọi người hãy đọc lại cho kỹ chính sử của đất nước; hãy
đọc lại cho kỹ những gì cha ông đã viết để hiểu rõ nguồn gốc và sự tương
đồng giữa hai dân tộc. Hãy đọc sử để hiểu rõ người Trung Quốc thực sự
tôn trọng sự độc lập của Việt Nam ít nhất hàng trăm năm nay sau sự can
thiệp của nhà Minh thời Hồ.
Chúng ta chắc chắn sẽ hy sinh tất cả để bảo vệ độc lập dân tộc. Nhưng
mọi người chúng ta cần thật tỉnh táo để không rơi vào những cái bẫy
khích bác mà kẻ khác dựng lên, trong 100 năm nay, chỉ để tạo nên hiềm
khích Việt Trung, chỉ để làm Việt Nam trở nên thật đối chọi với Trung
Quốc.
Từ một mảnh đất nhỏ bé, là thuộc địa của Trung Quốc, tổ tông chúng
ta, với nhiều người xuất thân là người Trung Quốc, đã gây dựng lên một
quốc gia giống Trung Quốc nhưng càng ngày càng độc lập với Trung Quốc,
hùng cứ một phương kể cả khi Trung Quốc đang là một quốc gia đứng đầu
thế giới, mà không cần phải liên minh với bất kỳ quốc gia nào khác, kể
cả kẻ thù của Trung Quốc.
Vậy thì lý do gì để Việt Nam phải sợ sẽ trở lại thành "tỉnh lỵ" của Trung Quốc như ngày xưa, ở giữa thế kỷ 21 này?
Lý do gì để chúng ta phải lo sợ Trung Quốc đến mức phải kết đồng minh
với những nước hiện đang là kẻ thù tiềm tàng của Trung Quốc, chỉ để ảo
vọng rằng sức mạnh các nước kia sẽ giúp chúng ta chống lại sự "đe dọa,
xâm lăng" từ Trung Quốc?
Sức mạnh lịch sử, truyền thống của Việt Nam đủ để giữ Việt Nam độc
lập bất chấp kẻ thù là ai. Lo sợ Trung Quốc chiếm đoạt, đô hộ Việt Nam -
như ý của Lãng đây - là sự lo sợ hão huyền, không hề có thực, và không
bao giờ có thể thành hiện thực.
Dù vậy, bắt tay với những kẻ thù tiềm tàng của Trung Quốc hiện nay sẽ
ngay lập tức đầu độc thêm mối quan hệ Việt Nam - Trung Quốc, vốn đã bị
tổn thương quá nhiều bởi những sự chia rẽ có chủ ý trong 100 năm gần
đây.
Việt Nam sẽ được gì từ sự bắt tay này? trở thành một Hàn Quốc hay
Nhật Bản mới chăng vì sự trợ giúp của các nước đồng minh? Chưa chắc. Hãy
nhìn Philippines cho rõ. Trở thành đồng minh không có nhiều ý nghĩa.
Vấn đề cơ bản là khả năng sống và làm việc có kỷ luật của bản thân người
Việt. Còn sống và làm việc vô kỷ luật như hiện nay, Việt Nam sẽ mãi là
nước tụt hậu và phụ thuộc dù có bang giao với bất cứ nước nào.
Tuy vậy, việc bắt tay này sẽ tạo ra vành đai bao vây TQ, trong đó VN
là mắt xích yếu nhất. Nếu xung đột xảy ra, xung đột sẽ tập trung tại nơi
mắt xích yếu nhất này là VN. Có ai trong chúng ta muốn sau này VN sẽ
trở thành bãi chiến trường cho TQ và các nước bao vây TQ thi thố vũ khí
không? có ai muốn người VN sẽ bị cuốn vào cuộc chiến vô nghĩa nữa không?
Đừng thấy Mỹ Nhật sốt sắng về biển Đông mà cho rằng họ tử tế với VN, rằng đây là cơ hội "thoát Trung".
Thoát Trung hay không thoát Trung không quan trọng. Quan trọng là
thoát ra khỏi những sự trì trệ yếu kém của chính mình. Trong khi đang
trong quá trình tự vượt lên chính các hạn chế của bản thân, chúng ta
tuyệt đối cần cảnh giác không để mình bị cuốn vào các toan tính của
những nước lớn bởi cái giá phải trả sẽ không hề nhỏ.
Cuối cùng, cần phải thấy mối quan hệ Việt - Trung đã và đang là mối
quan hệ bị đầu độc. Không ít người Việt Nam và Trung Quốc đang nhìn nhau
qua những lăng kính bị bóp méo có chủ đích. Trong khi thực tế, Việt Nam
thực sự cần Trung Quốc cũng như Trung Quốc cần Việt Nam.