Anh Vũ, thông tín viên RFA
Theo Đài RFA
Pano tuyên truyền cho ngày thành lập ĐCSVN tại Hà Nội được chụp hôm 27/2/2013. AFP photo
Trên thực tế, đã có nhiều nguyên nhân khiến một bộ phận không nhỏ các
đảng viên của đảng CSVN đã từ bỏ đảng dưới hình thức âm thầm hoặc công
khai. Sự thật của vấn đề này ở Việt nam đang diễn ra thế nào thế nào?
Không còn vì dân, vì nước?
Ở Việt nam, việc đảng viên đảng CSVN bỏ sinh hoạt đảng và dẫn tới bỏ
đảng đang là một hiện tượng xã hội có xu hướng phổ biến đáng quan tâm.
Những người từ bỏ đảng CSVN đều có một tâm tư chung, đó là kể từ lúc tự
nguyện đứng vào hàng ngũ đảng Cộng sản, đến khi tự rút ra khỏi đảng là
một quá trình chuyển biến nhận thức.
Cùng với thời gian, tư tưởng của rất nhiều đảng viên Cộng sản cũng
dần thay đổi, từ nhận thức bằng cảm tính sang nhận thức bằng lí trí.
Nhưng một phần lớn là họ chịu tác động của quá trình chuyển biến của
đảng CSVN. Đó là đảng CSVN từ chủ trương vì dân, vì nước trước kia sang
chủ trương bằng mọi giá chỉ vì duy trì sự tồn tại của đảng hiện nay.
Ông Nguyễn Hồng Bích từng là một cựu chiến binh, đảng viên đảng CSVN nhưng đã bỏ đảng một cách âm thầm năm 1992 cho biết:
“Tôi là Nguyễn Hồng Bích, đi bộ đội ngày 4 tháng 3 năm 1983,
thuộc trung đoàn 612 Bộ Tư lệnh Thông tin – Liên lạc. Tôi tham gia vào
đảng năm 1986 , trải qua một thời gian thì tôi biết rằng thực sự tôi
không thích. Đến lúc tôi chuyển ngành, năm 1992 thì tôi rút. Tức là tôi
là đảng viên đảng Cộng sản, nhưng khi tôi chuyển ngành về thì chế độ
đảng tôi không lấy. Tôi về bằng các hồ sơ khác, nhưng đảng thì tôi không
sinh hoạt.”
Lý do bỏ đảng thì có nhiều, có thể khác nhau nhưng tựu chung là không
ngoài vấn đề về tư tưởng của mỗi đảng viên. Phần lớn đảng viên bây giờ
đã không còn tin vào chủ thuyết Cộng sản và chán ngán hàng ngũ lãnh đạo
cầm quyền. Trước thực tế hiện nay, việc vào đảng bây giờ là động cơ cá
nhân để thăng quan tiến chức, do vậy các đảng viên không có điều kiện để
làm quan thì sinh ra chán đảng và bỏ đảng một cách âm thầm. Cũng có một
số người dũng cảm thì họ dám viết đơn ra khỏi đảng công khai và nói rõ
với lý do tư tưởng.
Ông Nguyễn Chí Đức một kỹ sư, đảng viên đảng CSVN từng công tác ở Bưu
điện Hà nội, đã tự nguyện viết đơn xin ra đảng cho chúng tôi biết:
“Lý do bỏ đảng thì có nhiều như mưu sinh, sức khỏe, hoàn cảnh gia
đình v.v… và một lý do nữa là vấn đề về tư tưởng đã không còn tin vào
chủ thuyết Cộng sản, chán ngán với hàng ngũ lãnh đạo cầm quyền. Hiện
tượng bỏ đảng là không ít, nhưng chủ yếu là bỏ theo hình thức không công
khai, mà phải nại một lý do gì cho hợp tình, hợp lý, đơn giản hơn là âm
thầm không đi sinh hoạt nữa. Cũng có một số người dám viết đơn ra khỏi
đảng vì lý do tư tưởng, nhưng để công khai lên mạng thì thực tế chỉ đếm
trên đầu ngón tay.
Một nghịch lý, tuy Đảng rất đông thành viên nhưng nó đã mất lý
tưởng, đại đa số đảng viên đã xa rời Cương Lĩnh của Đảng do chính họ
viết ra. Đảng viên vào đảng Cộng sản bây giờ là động cơ cá nhân để thăng
quan tiến chức, có mác đảng viên để yên ổn làm ăn.”
Nhiều đảng viên trước đây nhận thức rằng "đảng CSVN là đảng của giai
cấp công nhân, nhân dân lao động" và họ đã từng nhiệt thành phấn đấu hết
mình vì những khẩu hiệu đó. Nhưng quá trình tham gia sinh hoạt đảng và
những thực tế của cuộc sống, đã làm cho họ thất vọng. Trong nội bộ đảng,
tuy đảng viên số lượng đông, nhưng đảng viên trung thực và dám bảo vệ
lẽ phải còn quá ít, phần lớn an phận, không dám đấu tranh. Người dám đấu
tranh bảo vệ lẽ phải, thì bị cô lập, bị quy chụp, trả thù.
Về vấn đề này, một đảng viên, cựu chiến binh ở Văn Giang, Hưng yên đã
không dấu được bức xúc khi cho biết “Tôi từng tham gia 3 chiến dịch
lớn, Mậu thân 68, năm 72, chiến dịch Buôn Mê thuột và tôi bị thương.
Không dám nói xấu đảng, nhưng cảm thấy cái sinh hoạt (đảng) không đấu
tranh mạnh dạn, bất công, cứ dung túng cho nhau, chán. Nói thật, tôi chỉ
hỏi trong sạch đâu mà trong sạch? Trong sạch thì lấy đâu ai bỏ (đảng),
kể cả lão thành cách mạng họ cũng bỏ. Nếu tôi có con vào đảng, bây giờ
bắt tôi bán ruộng, thì tôi chỉ hỏi “Vào đảng, đảng có bắt chúng tôi bán
ruộng, mà bán cho tư nhân đấy?”
Giữ quyền lực bằng mọi giá
Không chỉ thế, mà những đảng viên bỏ đảng vì họ đã nhận thấy động lực
của hàng ngũ lãnh đạo đảng CSVN đã không phải vì quyền lợi của nhân
dân, mà vì quyền lợi cá nhân của họ là trên hết và nhân dân chỉ là đối
tượng để đảng lợi dụng. Như ông Nguyễn Chí Đức cho biết:
“Chỗ làm việc của tôi gần Ủy ban Nhân dân thành phố Hà nội, tôi
thường hay thấy dân oan ở lân cận đấy. Hình ảnh này đập vào mắt mình,
hết năm này qua năm khác, tôi không hiểu sao trong khi chủ thuyết Cộng
sản tôn vinh giai cấp nông dân, công nhân là hạt nhân nòng cốt mà thấy
dân oan la liệt như thế là mình cũng phải suy tư. Từ những tệ nạn tiêu
cực đây đó và nhất là nhìn vào hàng ngũ lãnh đạo Đảng, tôi cảm thấy động
lực của họ không phải vì quyền lợi của người lao động mà vì quyền lợi
cá nhân trước hết. Tất cả những điều mắt thấy, tai nghe này khiến tôi
càng chán đảng Cộng sản thêm.”
Cho dù đảng CSVN có tới gần bốn triệu đảng viên, song hầu hết các
đảng viên của họ đã đánh mất lý tưởng và đại đa số đảng viên đã xa rời
cương lĩnh, tôn chỉ của đảng. Và từ trước đến nay, đảng CSVN muốn dùng
mọi cách để duy trì độc tài và giữ quyền lực bằng mọi giá. Việc đó đã
dẫn tới tình trạng mất dân chủ, không chỉ trong xã hội, mà kể cả trong
đảng.
Về việc này, ông Nguyễn Duy Ninh một cựu chiến binh ở xã Nam Sơn,
huyện Đô Lương, tỉnh Nghệ An, vào đảng năm 1972, đến năm 1992 cũng bỏ
sinh hoạt đảng cho biết:
"Dân chủ là người dân làm chủ chiếu theo cái Hiến Pháp và Pháp
Luật. Đúng như thế chứ không phải Hiến Pháp làm thế này mà bên kia cái
thực hiện lại làm cách khác. Người ta dùng mọi cái biện pháp này, cái
gọi là biện pháp thực chất là thủ đoạn. Ép người ta chỗ này, ép người ta
chỗ kia thì buộc người ta phải là theo nhưng thế không thể được".
Với những đảng viên đảng CSVN chân chính, khi ra nhập đảng CSVN họ
mang trong mình những hoài bão và lý tưởng tốt đẹp với mục đích cống
hiến sức lực của mình cho dân tộc và đất nước. Nhưng thực tế đã cho họ
thấy, đảng CSVN đã và đang phản bội chính bản thân mình và phản bội các
đồng chí của họ. Vì vậy, bây giờ từ bỏ đảng CSVN, chính là cách để mỗi
người tự làm trong sạch mình, để người dân có thể tôn trọng nhân cách
của bản thân họ, một khi nếu họ còn là người tốt.
Không phải tự nhiên mà hiện nay, chuyện người dân trên cả nước luôn
nhìn đảng CSVN nói chung và các đảng viên Cộng sản nói riêng với cái
nhìn không mấy thiện cảm. Với bằng chứng, chúng ta luôn nghe thấy người
dân nói ra điều cay đắng rằng “Thằng ấy tuy nó là đảng viên, nhưng mà nó
tốt”, đây là hiện tượng phổ biến. Điều đó là một điều sỉ nhục đối với
những con người có nhân cách và lòng tự trọng.