Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013

Gào, rú, hú, hét để bảo vệ Điều 4 Hiến pháp

Tầm Xuân
babui_012013_2.jpg

Tranh biếm họa BaBui/DCV

Ngay sau khi nhiều trang mạng ở hải ngoại đồng loạt lên tiếng vạch trần sự dối trá, bịp bợm, mị dân của cái gọi là "lấy ý kiến toàn dân" về Dự thảo Hiến Pháp 2013, báo Quân Đội Nhân Dân - bằng cái giọng hoạn quan vốn có của báo chí bị kiểm duyệt - tiếp tục xuyên tạc nhằm níu kéo Điều 4 Hiến pháp thừa nhận sự lãnh đạo của ĐCSVN đối với nhà nước và xã hội.
Điều 4 lỗi thời, lạc lõng với lịch sử

Để "bảo vệ" Điều 4, báo Quân Đội Nhân Dân khoe khoang cái gọi là "minh bạch, toàn diện, lịch sử-cụ thể", vỗ ngực rằng Điều 4 "là tất yếu, phù hợp với yêu cầu lịch sử, nhiệm vụ cách mạng mới, đáp ứng nguyện vọng của nhân dân và thực hiện đúng cơ chế vận hành “Đảng lãnh đạo, Nhà nước quản lý, nhân dân làm chủ” trong thời kỳ quá độ đi lên CNXH ở nước ta."
Nhưng nếu quả thực Điều 4 đúng như báo Quân Đội Nhân Dân vỗ ngực tự xưng thì tại sao bây giờ Dự Thảo Hiến Pháp 2013 lại phải chấp nhận xét lại nó? Chính hành vi chấp nhận xét lại Điều 4 đã là sự thú nhận của ĐCSVN rằng Điều 4 không tất yếu, bị lịch sử chất vấn, không đáp ứng nhiệm vụ mới, không phù hợp với nguyện vọng của nhân dân. Còn cái gọi là "Đảng lãnh đạo, Nhà nước quản lý, nhân dân làm chủ" (CHÚ Ý: Đảng viết HOA, Nhà nước viết HOA, nhân dân viết thường, đứng cuối bảng xếp hạng hiện nay và tương lai sẽ phải xuống hạng dưới!) thì đã thối nát tới mức bị loại ra khỏi Dự Thảo Hiến Pháp 2013. Cho nên, báo Quân Đội Nhân Dân hoặc không đọc Dự thảo Hiến Pháp 2013 mà vẫn khoác lác, hoặc đọc rồi nhưng vẫn hít hà, khen lấy khen để một xác chết đã mục rữa. Báo Quân Đội Nhân Dân hầu cận đảng, nhà nước kiểu gì mà lại không biết rằng khái niệm "Đảng lãnh đạo, Nhà nước quản lý, nhân dân làm chủ" đang làm cả Ban chấp hành Trung Ương, Bộ chính trị, Hội đồng lý luận Trung Ương mất ăn mất ngủ vì nội hàm mơ hồ của nó?! Và ngay cả cái gọi là "CNXH" thì đã từ lâu cũng làm "đảng ta" hoa mắt, ù tai, choáng váng đầu óc?!
Vẫn cái lối cố đấm ăn xôi cũ rích, báo Quân Đội Nhân Dân một mực "Việc quy định Đảng lãnh đạo Nhà nước và xã hội không chỉ là tư tưởng xuyên suốt, nhất quán để khẳng định vị trí, vai trò độc tôn lãnh đạo của Đảng, mà còn là một nguyên tắc bất di bất dịch của cách mạng Việt Nam, phù hợp với thể chế chính trị - xã hội mà Việt Nam đã lựa chọn."
Đối với Marx, mỗi bước tiến của phong trào thực tiễn còn quan trọng hơn cả tá cương lĩnh; còn đối với báo Quân Đội Nhân Dân, mỗi khẩu hiệu còn quan trọng hơn cả tá bước tiến của phong trào thực tiễn.
Đảng đứng ngoài Hiến pháp và pháp luật
Báo Quân Đội Nhân Dân vác Khoản 3 Điều 4 ra hòng lòe bịp thiên hạ, nhưng lại để lộ sự dốt nát cùng cực của mình; nó đọc theo kiểu chụp giật Dự thảo Hiến Pháp 2013 nên không biết rằng trước đó, ngay LỜI NÓI ĐẦU đã thừa nhận Hiến pháp chẳng qua chỉ là sự "thể chế hóa Cương lĩnh" của ĐCSVN. Lúc đầu nó lấy của nhân dân 10 đồng, bây giờ chỉ trả lại nhân dân 1 đồng mà tỏ vẻ đang làm từ thiện với nhân dân. Nó cứ nghĩ "dân trí thấp" như trẻ nít, chỉ cần cho kẹo là đem bán sang Trung Quốc dễ như chơi. Nó xòe ra cho nhân dân xem 4 cái kẹo - Quy định 76-QĐ/TW, Quy định 115-QĐ/TW, Quy định 47-QĐ/TW, Quy định 101-QĐ/TW - cùng lời quảng cáo "Ngon lắm! Ngọt lắm! Bổ lắm! Rẻ lắm!". Nhưng vì nó tách rời nhân dân, chống lại nhân dân nên không biết rằng nhân dân đã nhận ra cái "bị ngoaó ộp" của nó, đã cười phá lên mỉa mai và lảng tránh xa nó từ lâu rồi.
Nó không muốn chịu sự ràng buộc, giám sát của nhân dân bằng Hiến pháp, pháp luật; nó chỉ có những lời hứa hẹn lang băm nhằm chống chế, lẩn tránh ánh sáng.
Đảng đứng trên nhân dân
"Đảng lãnh đạo, Nhà nước quản lý, nhân dân làm chủ" (CHÚ Ý: Đảng viết HOA, Nhà nước viết HOA, nhân dân viết thường, đứng cuối bảng xếp hạng hiện nay và tương lai sẽ phải xuống hạng dưới!). Thế mà nó cứ ba hoa rằng đảng cùng mâm, cùng chiếu với nhân dân.
Sau khi quảng cáo chán chê về mình, nó chợt nhận ra rằng mình quá lố lăng nên chữa thẹn bằng cách ậm ừ về một số khuyết điểm. "Ờ thì chúng tôi có thiếu sót, chúng tôi chưa được như hứa hẹn, kỳ vọng; nhưng chúng tôi vẫn cứ phải là lãnh đạo cơ!" - đó là thông điệp vừa đanh thép, vừa thút thít, vừa trơ trẽn, vừa mùi mẫn của nó.
Trong cơn mê say quyền lực, nó hồi tưởng quá khứ: "Đối với nhân dân Việt Nam, nói đến Đảng là nói đến tình cảm tự nhiên, thiêng liêng, là thể hiện niềm tin và tình yêu son sắt nhân dân dành cho Đảng. Có một sự thật mà hầu như mọi người Việt Nam ai cũng biết đó là: Đảng Cộng sản Việt Nam là lực lượng chính trị duy nhất đã lãnh đạo cách mạng Việt Nam đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác. Cách mạng Tháng Tám năm 1945 thành công, nước Việt Nam dân chủ cộng hòa ra đời; 30 năm kháng chiến chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ xâm lược giành thắng lợi vẻ vang, hoàn thành sự nghiệp thống nhất Tổ quốc, cùng với những thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử của 26 năm đổi mới vừa là minh chứng thực tiễn sinh động, vừa là cơ sở khoa học thực tiễn để khẳng định về vai trò lãnh đạo của Đảng ta đối với dân tộc và nhân dân Việt Nam."
Ôi cái gã sở khanh, quá khứ đẹp thế mà tại sao gã lại đang phải an ủi, lấy lòng cô gái?! Những lời của gã xứng đáng được đóng thành "cẩm nang tán tỉnh", nhưng cô gái thì đang ngày càng ghê tởm sự lố bịch của gã.
Tầm Xuân
Hà Nội, ngày 07/01/2013

Lưu trữ

Tự điển



Tự điển Việt Nam
đã được bổ sung những ý nghĩa "chính thức"