Nguyễn Trọng Vĩnh
Tình cờ tôi đọc được bài thuyết giảng của ông Đại tá Trần Quang Thanh trước thầy trò một trường Đại học nào đó.
Tôi bỏ qua đoạn đầu ông nói về một số nước để khoe
kiến thức của mình mà chỉ phân tích đoạn ông nói về quan hệ giữa Việt
Nam và Trung Quốc.
Ông cũng biết là “Trung Quốc nung nấu tham vọng
độc chiếm biển Đông, bản đồ 2 lần của nhà Thanh vẽ khẳng định Hải Nam là
điểm biên giới cực Nam của Trung Quốc. Ông cũng nói được rằng biển Đông
đối với ta là quan trọng và Trung Quốc phá hoại kinh tế của ta, hành
động ngang ngược nếu ta sơ sẩy là nó cướp luôn”.
Ông cũng thừa nhận là Việt Nam có đầy đủ cứ liệu lịch
sử và pháp lý đối với 2 quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa và lãnh hải, vùng
đặc quyền kinh tế 200 hải lý là thuộc chủ quyển Việt Nam, đến ngay một
số nhà nghiên cứu và học giả Trung Quốc như Trương Kỷ Phạm, Lý Lệnh Hoa,
Hà Quang Hộ, Trương Tự Quang, v.v. cũng nói rằng cái đường “lưỡi bò” 9
đoạn tự vẽ là không có tính pháp lý không được các nước Việt Nam,
Phillipines, Malaysia, Brunei chấp nhận mà cũng không được quốc tế thừa
nhận.
Thế nhưng ông Đại tá Thanh lại không muốn đưa những tư liệu trên ra công khai để đấu tranh lý lẽ, đấu tranh pháp lý, đấu tranh dư luận một cách hòa bình đểquốc tế thấy chân lý thuộc về ta và ủng hộ ta. Ông chỉ muốn thương lượng song phương, giải quyết nội bộ như ý muốn của Trung Quốc. Thương lượng song phương ư? Không bao giờ giải quyết được gì. Phía ta muốn nói gì thì nói, phía Trung Quốc lúc nào cũng chỉ cù nhầy một câu: “Tây Sa (Hoàng Sa), Nam Sa (Trường Sa) xưa nay thuộc chủ quyền của Trung Quốc không thể tranh cãi” là hết. Dù Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng có nói với Hồ Cẩm Đào: “Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam” thì ông Cẩm Đào cũng chỉ ầm ừ rồi cứ cho lấn tới:
ngoài việc bắn chết ngư dân Việt Nam, đâm chìm tàu cá, bắt tàu cá, tịch
thu tài sản, lập huyện Tam Sa, lập căn cứ quân sự, báo chí hò hét “thu
hồi’ Nam Sa (Trường Sa của ta) đưa hàng nghìn tàu cá xuống vùng Trường
Sa có tàu hải giám bảo hộ, 2 lần cắt cáp tàu Bình Minh, gọi thầu 9 lô
trong lãnh hải và thềm lục địa Việt Nam, gần đây đòi khám xét tàu đi vào
vùng mà họ tự cho là vùng biển của họ (vùng lưỡi bò).
Gần đây có tin đảo Hải Nam sẽ đóng 188 tàu cá cỡ lớn
(tàu quân sự trá hình có vũ trang?) xuống khai thác ngư trường Hoàng Sa,
Trường Sa (ta cần cảnh giác âm mưu bất thần tập kích Trường Sa).
Thực tế diễn ra là như vậy. Phía ta một mực trung
thành tuân thủ phương châm lừa phỉnh “16 chữ, 4 tốt” không hề làm gì
trái với ý muốn của Trung Quốc, nhưng Trung Quốc cứ tiếp tục xâm phạm
chủ quyền của ta ngày càng nghiêm trọng: “cây muốn lặng, gió đâu có
dừng”.
Nhân dân biểu tình chống Trung Quốc xâm phạm chủ quyền Việt Nam thì ông Đại tá phê phán là “bất hợp pháp”. Không! Đây là biểu tình yêu nước và hợp Hiến. Là Giáo sư mà ông Thanh không biết Hiến pháp ư? Biểu tình cũng chỉ là đấu tranh hòa bình thôi mà! Ông Đại tá Thanh còn nói “các thế lực thù địch đang lợi dụng vấn đề này để kích động”. Thế lực thù địch nào?
Thù địch chính là kẻ đã đưa 60 vạn quân giết hại đồng
bào ta và tàn phá triệt để 4 tỉnh biên giới của ta tháng 2/1979; đã
giết 67 chiến sĩ của ta để cướp đảo Gạc Ma năm 1988; và giờ đây đang
hàng ngày hàng giờ cướp đoạt biển đảo của ta.
Ông Đại tá Thanh cũng nêu lại “nhân dân và nhà
nước Trung Quốc đã từng nhường cơm sẻ áo dành cho chúng ta từng hạt gạo,
khẩu súng, đôi dép trong cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ… ta
không thể là người vong ơn bội nghĩa… đấy là điều không được quên”. TÔI
– nguyên Đại sứ nước ta tại Trung Quốc – xác nhận sự giúp đỡ của Trung
Quốc đối với ta trong 2 cuộc kháng chiến như ông Thanh nói và tôi nói
thêm còn giúp cả ngoại tệ nữa. Tuy biết rằng sự giúp đỡ đó có cả động cơ
lợi ích của Trung Quốc là không để Pháp, Mỹ áp sát được biên giới Trung
Quốc như năm 1950 ở Triều Tiên, để Trung Quốc yên ổn xây dựng đất nước
và có khu đệm phía Nam cho Trung Quốc, đồng thời vừa giúp ta vừa hạn chế
thắng lợi của ta, chỉ được ½ nước phía Bắc, không mạnh lên được, luôn
phải phụ thuộc vào Trung Quốc, nhưng trong ngày mừng toàn thắng năm
1975, tôi vẫn thay mặt Nhà nước ta bày tỏ lòng biết ơn đối với Nhà nước
và nhân dân Trung Quốc, đâu có quên. Nhưng sau đó 4 năm Đặng
Tiểu Bình huy động 60 vạn quân tiến vào tàn sát nhân dân ta, tàn phá
triệt để 4 tỉnh biên giới của ta để làm món quà biếu cho Mỹ để cầu phát
triển quan hệ Trung - Mỹ.
Bằng cuộc xâm lăng giết chóc, tàn phá độc ác ấy, chính
nhà cầm quyền Trung Quốc đã tự xóa sạch ơn nghĩa về sự giúp đỡ của họ
đối với ta rồi, còn gì mà ông Đại tá Thanh và các quan chức ta cứ phải
cám ơn, không cảm thấy đau xót gì đối với đồng bào và các tỉnh biên giới ư?
Ông Thanh cũng nói “phải giữ không được mất chủ quyền và quyền chủ quyền”để
tỏ ra ông ta cũng yêu nước, cũng tha thiết với chủ quyền là thiêng
liêng. Thử hỏi ông giữ chủ quyền bằng gì? Đấu tranh hòa bình công khai
bằng những thứ mà ta có ông cũng không muốn, biểu tình hòa bình phản đối
xâm phạm chủ quyền của ta, ông cũng phê phán. Vậy ông giữ chủ quyền
bằng khoanh tay ngậm miệng nhẫn nhục hoặc van xin để giữ được chủ quyền
à? Ông nhắc đi nhắc lại: “phải ưu tiên tối thượng là giữ được môi trường hòa bình”. Ai
chả muốn thế. Chính Trung Quốc lại phá môi trường hòa bình. Tuy chưa
gây chiến tranh, nhưng hàng ngày, hàng giờ họ cứ lấn tới bằng mọi thủ
đoạn tại biển Đông một cách trắng trợn sâu độc! Ông Đại tá Giáo sư còn
nói: “dân số Trung Quốc là 1 tỷ ba trăm năm tư triệu, ta có 87
triệu, họ là nước lớn đừng để xảy ra chiến tranh, đừng để va chạm, kiên
trì, khôn khéo, tránh va chạm, cứ tránh đã, cứ tránh đã, tránh voi chẳng
xấu mặt nào…”. Tôi cho rằng đó là tư tưởng đầu hàng của ông Đại tá, TS, PGS…, ông đương đi gieo rắc tư tưởng đầu hàng cho học sinh, sinh viên, cho thế hệ trẻ.
Đầu hàng không dám cùng với dân đấu tranh
công khai thì sẽ mất hết, sớm muộn cũng sẽ trở thành một thứ thuộc địa
kiểu mới của bành trướng đại Hán.
Nguồn: Bauxite Vietnam