Có những con người ta gặp thoáng qua trên đường đời nhưng để lại
những dấu ấn khó phai trong tâm trí. Đó là những con người bề ngoài rất
tầm thường nhưng có nhân cách cao thượng, có tư duy khác thường, tạo nên
những mẫu mực, những gương sáng cho ta noi theo.
Đó là trường hợp anh sỹ quan công an của Trại phục hồi nhân phẩm
Thanh Hà – Vĩnh Phúc, nơi chính quyền đảng trị trong quá trình suy thoái
về chính trị và nhân cách đã cố tình đầy ải cô Bùi Thị Minh Hằng để trả
thù người chiến sĩ rất mực yêu nước này. Anh đã tỏ thái độ rõ ràng
chống lại hành vi sai trái của một chính quyền bất công, trừng phạt nữ
công dân nước mình, làm theo ý muốn của ngoại bang là phải chấm dứt các
cuộc xuống đường đông người chống hành động xâm lược của Bắc Kinh.
Người ta chưa biết rõ tên anh, cấp bậc của anh trong ngành công an.
Chỉ mới biết anh là một bác sỹ, chăm sóc sức khỏe cho các trại viên. Tôi
đoán anh là một trung úy hay thượng úy quân y ngành công an, chăm lo
sức khỏe của các trại viên.
Anh đã nói và làm gì? Anh đã tỏ ra thông cảm với cô Minh Hằng, bị
chính quyền vu cáo, chụp mũ là thành phần phá rối trật tự xã hội, cưỡng
bách cô phải vào trại phục hồi nhân phẩm, sau khi biết không thể công
khai xử cô trước tòa án. Anh đã theo dõi tình hình sức khỏe của cô, biết
rõ cô bị họ đày đọa cả tinh thần và thể xác ra sao, để bị sụt 14 kilô,
anh cũng thấy rõ tinh thần cô Minh Hằng trong khi bị đày đọa vẫn kiên
cường, minh mẫn, bất khuất như thế nào. Và anh đã tình nguyện đi cùng
nhóm của trại đưa cô về tận nhà trong Vũng Tàu để chăm sóc sức khỏe cô
trên hành trình dài gần 2,000 kilômét. Anh cho rằng đó sẽ là công việc
cuối cùng có ý nghĩa của anh, ngay sau đó anh sẽ cởi bỏ bộ quân phục
công an, trở về nhà sống cuộc sống của người dân thường.
Xin ngả mũ chào những con người như anh. Sống ngay thẳng, đứng thẳng
người trước cường quyền, trước bọn bành trướng ngạo mạn khinh thường các
dân tộc láng giềng. Anh đã cho mọi công dân nước ta, cho cả tập thể độc
đảng cầm quyền “hèn với giặc, ác với dân” một bài học sinh động về tư
cách làm người, luôn ngẩng cao đầu, đứng thẳng người, không bao giờ cúi
đầu quỳ gối trước bất cứ thế lực phi nghĩa hung hãn nào. Anh thật sự là
anh “công an bạn của nhân dân”, trong khi phần lớn đồng đội của anh đã
mù quáng tuân theo những mệnh lệnh và chỉ thị đi ngược lại quyền lợi dân
tộc, đi ngược lại cuộc sống bình an của toàn dân, xông vào hành hung,
chửi bới đồng bào ta ở Tiên lãng, Văn Giang, Vụ Bản, được các cấp từ
trung ương đến tỉnh ủy, huyện ủy đồng lõa, khuyến khích.
Tất nhiên những người chỉ huy trại đã không cho anh thực hiện nguyện
vọng chính đáng của anh, chắc chắn họ sẽ còn tìm cách trả thù anh. Họ đã
không cho anh đưa tiễn cô Minh Hằng vào Vũng Tàu, vì họ vẫn tiếp tục
hành hạ trả thù cô cả khi trả cô về với gia đình. Họ khóa tay cô, có lúc
xiềng chân tay cô suốt cuộc hành trình, huy động đến 40 quân quan hung
tợn trang bị đủ loại súng ống để áp giải người phụ nữ ốm yếu tay không,
một hành vi không hề có bất cứ ở đâu.
Rồi đây chắc chắn công luận sẽ biết tên tuổi, thái độ, động cơ của
anh bác sỹ sỹ quan công an thật sự trung với nước, hiếu với dân. Phong
trào đòi tự do, yêu dân chủ, trọng pháp luật sẽ ôm anh vào hàng ngũ
trùng điệp của mình, cổ vũ anh, bảo vệ anh như một công dân trung kiên
hiếm có, thân thiết của mình.
Nhân đây cũng xin nhắc đến 2 người phụ nữ nạn nhân của vụ cướp đất ở
Cống Rộc, Yên Lãng. Đó là chị Nguyễn Thị Thương, vợ anh Đoàn Văn Vươn,
và chị Phạm Thị Hiền, vợ anh Đoàn Văn Quý, với lời phát biểu tuyệt vời
với các nhà báo: “Chúng em đau buồn xót xa lắm, bao nhiều công sức
của cải đổ vào mảnh đất ao hồ này bị mất trắng, nhà cửa tiêu tan chỉ còn
mảnh lều xơ xác, nhưng chúng em không thất vọng. Chúng em tin rằng qua
vụ án này vấn đề cưỡng bức tước đoạt ruộng đất của nông dân sẽ được cả
nước biết đến. Hy sinh cuộc sống riêng để đòi công bằng cho bà con nông
dân khắp nơi, chúng em không còn đau buồn nữa.”
Đó, lại 2 công dân nữ rất bình thường, ngẩng cao đầu bên cạnh đội ngũ
hàng ngàn hàng vạn con người vẫy nhau đứng cả dậy đòi công lý, độc lập,
hòa bình và phát triển cho quê hương đất nước.
Tin do mạng Bauxite công bố, số người ký tên vào kiến nghị đòi công
lý cho bà con Văn Giang chỉ vài ngày đã đạt gần 3,000 chữ ký, cũng là
loại tin vui về phong trào yêu nước đang lan rộng, dâng cao. Để chính
quyền tham nhũng, hung dữ “hèn với giặc, ác với dân” buộc phải thấy mọi
người công dân ngay thẳng đều đứng về phía nhân dân, quyết bảo vệ nền
độc lập trọn vẹn của tổ quốc, bảo vệ quyền sở hữu ruộng đất của nông dân
ta. Những công dân dũng cảm ngày càng xuất hiện đông đảo, lôi cuốn toàn
xã hội đứng thẳng trước cường quyền tham lam quỳ gối trước quân xâm
lược.
Bùi Tín (VOA)