Được tin hôm qua “thương binh” lại vừa xông vào tận cơ quan để “hỏi tội” tiến sỹ Nguyễn Xuân Diện. Sau ba giờ đồng hồ quấy đảo, họ đã ra về và cho đến lúc này chưa thấy động tĩnh gì thêm. Mặc dầu vậy, tôi vẫn phải viết mấy dòng chia sẻ cùng tiến sỹ.
Cách đây gần tám năm, sau bài “Về vụ án chính trị siêu nghiêm trọng
liên quan đến Tổng cục 2″ và bài “Bộ quốc phòng rời bỏ nhiệm vụ chính
của mình – Cảnh báo nguy cơ mất nước” của tôi được tán phát rộng rãi và
xuất hiện trên internet thì một loạt sự việc đen tối đã xẩy ra đối với
tôi: Điện thoại bàn, điện thoại cầm tay réo gọi ngày đêm không cho ăn
ngủ. Năm bức thư, ba bức xưng là của cá nhân, hai bức ký tên tập thể
được gửi đến tôi với những lời đe doạ. Bức thư không đề ngày, không ký
tên, xưng là của một cựu chiến binh 1/4 viết: “..Tôi xin đại diện cho
một số thương binh, cựu chiến binh ở nơi tôi cư trú cảnh báo cho biết là
ông đã đi quá xa và khuyên ông hãy sớm tỉnh ngộ khi còn chưa quá muộn.
Đừng để chúng tôi phải ra tay trừng trị….” Bức thư đề ngày 20 tháng 10
năm 2004 xưng: “Chúng tôi là anh em cựu chiến binh, thương binh đang
sinh sống, làm ăn ở tỉnh Hoà Bình…” viết .”..Chúng tôi tuy tuổi đã cao,
một số người không còn lành lặn, sức khoẻ có hạn nhưng sau khi đọc bài
viết của ông, chúng tôi sục sôi căm phẫn, hẹn nhau dứt khoát vào ngày
gần đây chúng tôi sẽ tập trung nhiều người kéo đến nhà ông….” Bức thư
xưng là cựu chiến binh ở Hà Nam có 7 chữ ký không lý lẽ gì mà chỉ hăm
doạ tương tự. Thế rồi, mười giờ sáng ngày 4 tháng 4 năm 2005 (cách đây
gần đúng 7 năm), một tóan “thương binh” xông vào nhà tôi hùng hùng hổ
hổ. Lúc đầu họ còn ngồi đối diện, sau khi kích hoạt cho không khí nóng
bừng lên, họ áp sát bên sườn tôi như sắp ra tay. Họ đem theo máy quay
video loại chuyên dụng, lăm lăm chờ quay cảnh tôi hoáng sợ thần phục.
Hôm qua họ lại diễn lại trò này với tiến sỹ. Họ nói là họ chỉ yêu cầu
hủy bỏ bản kiến nghị đình chỉ xây nhà máy điện nguyên tử ở nước ta.
Thực ra, họ tiến hành khủng bố gắt gao tinh thần tiến sỹ và những người
cùng chí hướng. Nếu không vững chí, giầu nghị lực rất dễ nản sợ, buông
xuôi.
Họ đạt được những gì?
- Đối với chúng ta: Hầu như họ chẳng đạt được gì cả. Kết luận này rút
ra từ quan sát của tôi về thái độ ứng xử và những câu trả lời phỏng vấn
rất đĩnh đạc của tiến sỹ trên Đài RFI. Rút ra từ nỗi vui mừng khi tôi
thấy tinh thần đồng đội xả thân bảo vệ nhau đang được dấy lên mạnh mẽ.
Tôi bầy tỏ lòng trân quý đối với hơn hai chục anh chị em đã tức tốc lao
tới Viện Nghiên cứu Hán Nôm trong giờ phút hiểm nguy để sẵn sàng chia
lửa, trong đó có lão bà Lê Hiền Đức, đại tá Nguyễn Đăng Quang, luật sư
Trần Vũ Hải, nhà báo Nguyễn Tường Thụy … Tôi già rồi, lực bất tòng tâm
(phần cũng do quá chừng chán chường, mệt mỏi) nhưng sự xuất hiện những
người như tiến sỹ đã làm tôi phấn chấn đôi phần.
- Đối với họ: Họ đang tự tạo âm binh, tự chế thuốc độc. Họ đang huấn
luyện những tóan quân bất chấp lý lẽ, bất chấp luật pháp, bất kể đạo lý,
cứ được tiền, hay được rượu, được gái … là sẵn sàng xông vào đập phá,
chém giết. Bây giờ họ định nghĩa chúng ta là kẻ thù, nhân dân là kẻ thù,
không lâu nữa, phe này trong bọn họ định nghĩa phe kia là kẻ thù và
những tóan quân kia sẽ xử lý chính họ.
Họ là ai?
Có thể họ là thương binh thật. Nhưng, ai xui họ tới? Ai điều động họ? Ai trả tiền cho họ?
Hồi khủng bố tôi, họ xông vào nhà riêng và tôi không chụp được ảnh
họ. Nay, họ xông vào cơ quan và ta đã chụp được ảnh họ. Đầy đủ chứng cứ
xác định họ đã phạm tội hình sự. Tôi đề nghị ban lãnh đạo Viện Nghiên
cứu Hán Nôm hoặc chính tiến sỹ Nguyễn Xuân Diện (vì họ xông vào Thư viện
mà tiến sỹ là quyền Giám đốc) phát đơn kiện mấy người này. Đơn kiện có
thể bị dìm đi nhưng ta cứ nhắc đi nhắc lại mà họ vẫn bỏ qua thì công
luận sẽ hiểu bọn côn đồ đó là người của Đảng, của Nhà nước.
Bài viết này tôi cũng sẽ gửi đến lãnh đạo Đảng, Chính phủ, Quốc hội để họ biết mà bảo ban nhau nên chừa những trò tàn bạo, gian trá, đê tiện đang bôi bẩn lên mặt họ và đang tạo nên hiểm họa cho chính họ.
Bài viết này tôi cũng sẽ gửi đến lãnh đạo Đảng, Chính phủ, Quốc hội để họ biết mà bảo ban nhau nên chừa những trò tàn bạo, gian trá, đê tiện đang bôi bẩn lên mặt họ và đang tạo nên hiểm họa cho chính họ.
Hà Nội, ngày 19 tháng 5 năm 2012
© Nguyễn Thanh Giang
© Đàn Chim Việt