Trên các blog tự do trong và ngoài nước đang truyền đi một tài liệu quý. Đó là ghi âm cuộc họp của gần 30 trí thức trụ cột của đảng CS, dưới danh nghĩa Hội kinh tế Việt Nam và Trung tâm thông tin dự báo kinh tế – xã hội quốc gia. Cuộc họp này diễn ra trong tháng 10/ 2010 ở thủ đô Hà Nội để góp ý với đảng về các văn kiện dự thảo cho Đại hội XI.
Hầu hết những người tham dự là đảng viên CS, lại là đảng viên cao
cấp, một số từng là ủy viên Ban Bí thư, ủy viên Trung ương đảng, từng là
phó thủ tướng, bộ trưởng, thứ trưởng, giáo sư, phó giáo sư – toàn là
cán bộ thuộc diện quản lý của Bộ Chính trị.
Chỉ cần nêu tên một số người tham gia cuộc họp để thấy giá trị cuộc
họp thật là quý hiếm trên đất nước ta. Đó là giáo sư Trần Phương, từng
là phó thủ tướng; ông Vũ Khoan, từng là phó thủ tướng; giáo sư Trần Việt
Phương, từng là trợ lý lâu năm cho thủ tướng; giáo sư Trần Đình Thiên,
viện trưởng Viện Kinh tế, giáo sư Võ Đại Lược, viện trưởng Viện Kinh tế
Thế giới; giáo sư Nguyễn Đình Hương, nguyên bí thư Trung ương đảng; các
giáo sư Lê Đăng Doanh, Phan Văn Tiệm, Đào Xuân Sâm, Nguyễn Mại… Trí thức
trẻ hơn là các giáo sư Duy Phong, Lưu Bích Hổ, Vũ Huy Từ, Đào Công
Tiến. Có 2 phụ nữ có bài tham luận rất đặc sắc là bà Phạm Chi Lan, từng
làm cố vấn cho 2 thủ tướng Võ Văn Kiệt và Phan Văn Khải, và bà Dương Thu
Hương, phó thống đốc Ngân hàng Nhà nước. Bà Hương tương đối trẻ, phát
biểu chân thật, sống động, đầy thực tế, có thể là người tham luận hay
nhất.
Hầu hết các nhân vật trên tôi đều quen biết trực tiếp và từng có dịp
làm việc với nhau. Anh chị em đều là trí thức chân chính, có thực chất,
có thực học, có tư duy khoa học, có tác phong suy nghĩ độc lập, khác hẳn
một số tiến sỹ, giáo sư dỏm, hữu nghị, chiếu cố, thừa mứa ở Hà Nội,
chuyên nói theo, phát ngôn như vẹt, đầu óc rỗng tuếch.
Cuộc họp thật phong phú và bổ ích. Nổi bật là tinh thần trách nhiệm
với dân, với nước. Anh chị em đặt quyền lợi của của đất nước, của dân
tộc, của toàn dân lên trên đảng của mình. Sau cũng là để cứu đảng thoát
khỏi sai đường lạc lối kéo dài và suy thoái nặng nề chưa có biện pháp
khắc phục.
Có thể nói tinh thần cuộc họp là tinh thần kiên cường bất khuất,
cường quyền không đe dọa được, tiền bạc không mua chuộc nổi, lương tâm
ngay thẳng, nghĩ cho đúng rồi nói thẳng ra, không rào đón quanh co.
Trên tinh thần đó, nhóm trí thức quý hiếm này đã bác bỏ thẳng thừng
toàn bộ cơ sở lý luận và nội dung cơ bản của các văn kiện do Bộ Chính
trị đã duyệt, từ Báo cáo Chính trị đến Cương lĩnh của đảng, đến Chiến
lược 10 năm. Tất cả những điều kiên định của Bộ Chính trị như kiên định
chủ nghĩa Mác – Lênin, kiên định nền chuyên chính độc đảng, kiên định
chủ nghĩa xã hội, kiên định lấy kinh tế quốc doanh làm chủ đạo… đều bị
bác bỏ triệt để với những lập luận chặt chẽ.
Nội dung phát biểu của các anh chị em rất súc tích, tâm huyết, công
phu, rất nên được phổ biến rộng rãi trên các phương tiện truyền thông,
vì nay vẫn còn nguyên tính thời sự nóng bỏng.
Nhà xuất bản Trí Thức nên làm một việc đại nghĩa, có giá trị khai trí
lớn, bằng cách in lại biên bản cuộc họp của các trí thức trong tháng
10/2010 ấy, của cuộc họp đầu Xuân Nhâm Thìn của trí thức thủ đô tiếp
theo, cùng những phát biểu có chọn lọc khác của các trí thức dấn thân,
hoặc phát hành các vidéo tương tự làm quà Tết cho bà con cả nước ta.
Một số anh chị em dự họp cho rằng Bộ Chính trị yêu cầu giới trí thức
góp ý, ta đã chân thành góp ý xong, thế là ta làm tròn trách nhiệm rồi.
Việc tiếp nhận đến đâu, ra sao là việc của đại hội. Có người còn nói: Để
mười năm sau, sẽ có người chỉ ra rằng tại sao lại để cho tình hình xấu
tệ đến thế, tại sao không biết nghe lời hay lẽ phải mười năm trước.
Tôi nghĩ rằng trí thức vì dân, vì sự thật, vì lẽ phải không thể nhận
trách nhiệm nửa vời như thế. Trí thức chân chính phải dấn thân đến cùng,
để chính nghĩa và lẽ phải phải được thực thi, đường lối đúng phải được
thành hiện thực, mọi lỗi lầm sai trái cổ hủ phải bị gạt bỏ sớm nhất. Chờ
vài tháng đã nguy, vài năm là đại nguy, mười năm thì còn gì nữa để mà
tiếc. Đây không phải là cuộc sống của vài người, của vài gia đình, mà là
cuộc sống của gần một trăm triệu con người, cùng thế hệ tương lai.
Khi nghe lại bản ghi âm audio cuộc họp tháng 10/2010, tôi chú ý mấy
đoạn. Như khi các anh các chị đặt vấn đề hiện nay đảng CS dựa vào tầng
lớp hay giai cấp nào? Lao động ư? Giai cấp vô sản ư? Hay giai cấp công
nhân? Hay nông dân? Có ý kiến cho rằng phải là tầng lớp trí thức, vì
ngày nay nhân loại đã bước sang nền văn minh của trí tuệ, của kiến thức.
Do đó vị trí của trí thức Việt Nam hiện nay là cực kỳ hệ trọng. Vận
mệnh nước ta chủ yếu là nằm trong tay trí thức tiên tiến mà gần 30 trí
thức trụ cột trên đây là tiêu biểu.
Nhân đây cần chỉ ra 120 trí thức tạo nên lực lượng nghiên cứu và
giảng dạy chính trị – kinh tế – triết học ở Học viện Chính trị Quốc gia
trong nước hiện nay rất cần sàng lọc tách ra bộ phận trí thức chân
chính, loại bỏ không ít trí thức giả hiệu, viết thuê các văn kiện của
đảng để được chia tiền, đến nay vẫn còn ê a tụng niệm chủ nghĩa Mác –
Lênin là nền tảng tư tưởng, là kim chỉ nam, là đuốc soi đường. Không
chấn chỉnh sớm, cái học viện to xác, tiêu tiền vô tội vạ này sẽ là vụ
«Vinashin lý luận» đang chìm nghỉm. Từ thời ông Tô Huy Rứa làm hiệu
trưởng, cơ sở lý luận này trở thành tê hại, cổ hủ hết mức, mất hết liên
hệ với cuộc sống, với thế giới đổi mới. Học viện này đã trở thành một
ung bướu của chế độ, cực kỳ độc hại.
Các trí thức này ăn lương lớn, nhà cao cửa rộng, đi xe mới, vênh mặt
dạy dỗ sinh viên, nhưng thật ra là những kẻ tăm tối, kiến thức hẹp hòi,
truyền bá tà thuyết phi nhân tính, và là những kẻ phản văn minh, phản
trí thức. Tôi nói không ngoa. Tôi đã trở lại nước Nga và nhiều lần sang
Đức, gặp vài chục thầy cũ, toàn là viện sỹ, giáo sư ngoại hạng, từng là
đại giáo sư của hàng trăm viện sỹ, tiến sỹ ở Học viện Chính trị Quốc gia
và Hành chánh Hà Nội hiện nay. Họ nói gì? Một số chùi nước mắt, tự
trách mình đã ngu muội một thời, nay phải học lại, làm lại cuộc đởi của
một trí thức chân chính, tuy quá muộn.
Đúng vào lúc này, gần 200 người người yêu nước ở Hà Nội và Sài Gòn
tham gia biểu tình ngày 9/12 bị đàn áp; các nhà trí thức Huỳnh Tấn Mẫm,
Hồ Ngọc Nhuận, Tương Lai, Lê Công Giàu, Lê Hiếu Đằng…lên tiếng mạnh mẽ
quyết liệt, khẳng định lòng yêu nước là thiêng liêng, không ai được xúc
phạm. Trên thực tế họ tự hào là lực lượng đối lập chống cường quyền
chuyên chế tham nhũng, tiếp tay cho bành trương tham tàn.
Trí thức Việt Nam đang tự khẳng định là nền tảng của dân tộc, là
người dương cao nhất lá cờ yêu nước, là bó đuốc soi đường cho đổi mới và
hòa nhập, là lực lượng tiêu biểu cho nền văn minh kiến thức của nhân
loại mới. Trí thức tiền tiến mang tư duy gắn bó máu thịt với nhân dân,
là rễ cội cắm sâu trong lòng dân tộc. Hãy tuyên chiến với mọi thế lực hủ
lậu, già cỗi, bất lương, quá thời, kìm hãm dân tộc, phản bội nhân dân,
tước đoạt thành quả phát triển riêng cho phe nhóm. Thật không may là cả
Bộ Chính trị hiện tại đang là loại trí thức giả hiệu, giáo điều, lý sự
cùn đến thậm tệ.
Trí thức chân chính, trí thức đối lập sau tháng 10/2011 đã lại tụ
nghĩa nhân dịp Tết Nhâm thìn tại tòa soạn báo Tia Sáng trên đường Điện
Biên Phủ, Hà Nội, nay lại tụ nghĩa qua các cuộc xuống đường ngày Chủ
Nhật 9/12/2012.
Giờ của trí thức, già, trẻ, gái trai, của trí thức chân chính cả
trong lẫn ngoài nước, vẫy gọi nhau dấn thấn tụ nghĩa đang điểm.Trên thực
tế họ không ngồi chờ mười năm để cuộc sống chứng minh mình là đúng. Họ
đang thuyết phục nhau, vẫy gọi nhau, khuyến khích nhau chung lòng chung
sức huy động toàn dân nhằm thay đổi hẳn hệ thống lãnh đạo, cai trị, cầm
quyền, nhằm đạt mức phát triển đồng bộ, hài hòa, vững bền, với thành quả
được chia chung một cách hợp lý, cho toàn dân chung hưởng.
© Bùi Tín