Nguyễn Công Bằng (ĐVDVN)
Ngày 6/1/2014, báo Thanh Niên Online khởi đăng loạt bài “Hải chiến Hoàng Sa - 40 năm nhìn lại"
của tác giả Châu Minh Linh. Phần lớn những sự kiện về cuộc chiến đấu
chống xâm lăng hào hùng này đã được nhiều người biết đến, song việc một
tờ báo trực thuộc bộ máy nhà nước đương quyền chính thức công nhận sự
hy sinh đầy ý nghĩa lịch sử này, với ngôn ngữ khách quan, thân thiện bên
cạnh việc phổ biến nguyên văn nội dung Tuyên cáo của Bộ Ngoại giao VNCH ngày 19.1.1974 và Tuyên cáo ngày 14.2.1974 của Chính phủ Việt Nam Cộng Hòa, là một điều đáng để chú ý và ghi nhận.
Trước đó, đài truyền hình tỉnh Đồng Nai cũng đã chiếu bộ phim tài liệu mang tựa đề "Hải chiến Hoàng Sa 19-01-1974" được những người VNCH thực hiện, ghi lại trang sử hải chiến khẳng định chủ quyền đất nước.
Đây là một chiến dịch của đảng Cộng sản Việt Nam nhằm xoa dịu dư luận
về những bất mãn nghiêm trọng của người dân đối với thái độ bất xứng
của nhà nước đương quyền trước các hành động xâm lấn ngang ngược của Bắc
phương; là một tính toán chính trị bắt buộc phải có để tăng cường bằng
chứng về chủ quyền Hoàng Sa; hay là một cố gắng nhằm hòa giải, đoàn kết
người Việt? Có lẽ rất khó để có một câu trả lời khách quan và chính xác
khi chỉ nhận xét qua một vài sự kiện thời sự. Song dù vậy, mặt nổi của
hình thái này rõ ràng đáng để được công luận quan tâm, khích lệ.
Trong thực tế, vẫn còn quá sớm để khẳng định rằng đây là một thái độ
chính trị khách quan và cũng là một chủ trương công bằng về lịch sử của
nhà nước đương quyền -- một yếu tố có thể được xem là khởi đầu cho tiến
trình cải cách chính trị nào đó trong thời gian tới. Tuy nhiên, có lẽ
với sự kiện này chúng ta cũng cần có một thái độ thích hợp tương xứng.
Đó là, công nhận rằng việc tuyên dương lòng yêu nước và sự hy sinh của
các chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa trong trận hải chiến Hoàng Sa của một số
cơ quan truyền thông nhà nước Việt Nam hiện nay là điều đáng hoan
nghênh. Loạt bài nhìn lại cuộc hải chiến Hoàng Sa đang nhớm lên một niềm
hy vọng nhỏ là tinh thần khách quan lịch sử và công bằng trong chính
trị -- nếu là sự thật và được biểu hiện một cách sâu xa, liên tục -- có
thể sẽ ướm nét hứa hẹn cho một tiến trình hòa giải và đoàn kết dân tộc
trong thời gian tới.
Hy vọng rằng những người lãnh đạo nhà nước hiện tại sẽ nhân cơ hội
tưởng niệm lịch sử này để chủ động tạo dựng cơ hội hóa giải những mâu
thuẫn đã có, hầu ở một ngày không xa, những người ở trong và ngoài đảng
cầm quyền sẽ có thể nhìn nhau như là những người cùng có quan tâm chung
về chuyện nước. Ở lăng kính đó, sự khác biệt về chính kiến sẽ không còn
là lý do để thù hằn, triệt hạ lẫn nhau. Câu hỏi đặt ra cho toàn thể
người Việt Nam là: nếu Ông Cha ta đã từng gác lại thù nhà để đoàn kết
chống xâm lăng thì tại sao các thế hệ hôm nay không xem sự vẹn toàn lãnh
thổ và tương lai một đất nước hùng cường là mục tiêu chung?!! Nhưng
thiện chí hòa giải cần thiết được thể hiện rõ ràng từ cả hai phía, và
cùng lúc.
Trước nhu cầu giải quyết các bế tắc nghiêm trọng về tình hình chính
trị, kinh tế và xã hội, hơn lúc nào hết người Việt Nam cần gác lại mọi
dị biệt, bất đồng để tạo điều kiện thuận hợp cho một tiến trình hòa giải
và đoàn kết dân tộc. Tình trạng mâu thuẫn có thể không phải là vấn đề
của nhiều người Việt song rõ ràng là những thành phần đang chi phối hiện
tình chính trị nước nhà đang có những bất đồng cần được dung hòa, và
nhiều mâu thuẫn cần được hóa giải. Khi nào người Việt Nam, dù là đảng
nào và với chính kiến gì, vẫn đều có thể chia sẻ trách nhiệm cứu nước và
giữ nước một cách bình đẳng, thì ngày đó Việt Nam mới có thể được vẹn
toàn từ âm mưu xâm lăng, lũng đoạn của các thế lực bên ngoài.
Nước ta gặp nhiều khó khăn bấy lâu nay là vì hậu quả chiến tranh, bao
gồm những định kiến chính trị cố chấp lỗi thời. Đã đến lúc để những
người Việt yêu nước đến với nhau để cùng chung sức cứu nguy, bảo vệ và
phát triển đất nước. Những ai cố tình đi ngược lại nguyện vọng chung của
đại đa số nhân dân chắn chắn sẽ bị nhu cầu thăng tiến của quốc gia đào
thải.
Điều quan trọng là muốn hòa giải và đoàn kết dân tộc, nhà nước đương
quyền phải nhanh chóng chứng tỏ bằng hành động đối thoại đúng nghĩa với
những người đối lập ôn hòa ở trong nước, trả tự do ngay cho những người
bất đồng chính kiến đang bị giam tù phi lý, và tiến hành một cuộc Tổng
Tuyển Cử Tự Do thật sự công bằng để thiết lập một chính thể dân chủ đa
đảng pháp quyền. Chỉ có thiện chí cụ thể đó mới chứng minh được tinh
thần tri ân thực sự đối với những người đã hy sinh anh dũng để bảo vệ Tổ
Quốc Việt Nam.
Xin cảm ơn tác giả Châu Minh Linh và Ban Biên Tập báo Thanh Niên! Xin
cảm ơn những lời phát biểu khí khái chân tình của những người Việt đầy
lòng yêu nước từ các xuất xứ khác nhau.
Hy vọng sao tinh thần tưởng niệm các chiến sĩ anh hùng hy sinh trong
cuộc hải chiến Hoàng Sa năm 1974, và Trường Sa năm 1988, sẽ là chất keo
gắn liền những con người Việt sẵn sàng đặt quyền lợi của dân Việt và
nước Việt lên trên hết.Những tử sĩ của hai chế độ khác nhau đã hy sinh
vì công cuộc bảo vệ Tổ Quốc cần được trân trọng tri ân như nhau, từ mọi
người và mọi phía.
Nhân dịp trân trọng tưởng niệm 74 chiến hữu Việt Nam Cộng Hòa đã hy
sinh trong trận hải chiến Hoàng Sa (1974), xin được đồng thời nghiêng
mình tri ân 64 chiến sĩ Quân đội Nhân dân Việt Nam đã hy sinh để bảo vệ
Trường Sa trong trận hải chiến ở đảo Gạc Ma (1988), và hàng chục ngàn tử sĩ đã hy sinh bảo vệ đất nước trong cuộc chiến tranh biên giới Việt-Trung (1979).
Tất cả là vì Việt Nam, và cho Việt Nam.
Viết nhân ngày tưởng niệm 40 năm hải chiến Hoàng Sa.
Nguyễn Công Bằng (ĐVDVN)
Nguồn: www.vidan.info