Nguyễn Trung Tôn
Ngày 26/1/2014 vừa qua, cháu Nguyễn Trung Đức, con trai duy nhất
của tù nhân lương tâm Hồ Thị Bích Khương, đã vào trại giam số 5 Thanh
Hóa để thăm mẹ.
Khi về nhà cháu cho tôi biết: Hiện tại chị Bích Khương đang rất yếu,
gầy và xanh xao. Theo lời cháu Đức kể lại thì thời gian vừa qua do xương
vai bị gãy đã lâu không được chữa trị nên đã thành tật và rất đau đớn.
Chị không thừa nhận là mình có tội gì và vì chỗ xương gãy đau nhức liên
tục nên chị không tham gia lao động “cải tạo”. Nhưng vì vậy mà cán bộ
trại giam chỉ thị cho các tù nhân khác đánh đập chị nhiều lần. Chỉ trong
tháng 1/2014 chị đã 2 lần bị những phạm nhân cùng buồng giam là những
người nghiện ma túy đánh đập. Trong lúc gặp con trai mình chị không thể
nói hết được những sự kiện đã xảy ra với chị trong nhà tù, vì có tới 4
công an giám sát buổi nói chuyện. Chị chỉ có thể nhắn nhủ ra ngoài rằng
mong mọi người hãy cầu nguyện và lên tiếng bênh vực cho chị.
Xin nhắc lại đây là lần thứ 3 chị Hồ Thị Bích Khương bị nhà nước
CHXHCNVN kết án. Chị bị bắt lần thứ 3 vào ngày 15/1/2011 bị cáo buộc tội
danh “Tuyên truyền chống nhà nước CHXHCNVN” theo điều 88 Luật Hình Sự.
Sau đó chị bị kết án 5 năm tù giam và 3 năm quản chế. Hoàn cảnh gia đình
chị rất neo đơn bởi chồng chị đã qua đời. Chị chỉ có một con trai duy
nhất hiện đang theo học bổ túc văn hóa tại Trung tâm giáo dục thường
xuyên tỉnh Nghệ An.
Cháu Đức rất lo lắng việc chị Bích Khương có thể chết trong tù vì vết
gãy xương vai vẫn thường làm chị lên cơn sốt, lại thêm những trận đòn
tập thể của các tù nhân khác. Hai năm tù còn lại là quãng thời gian vô
cùng tăm tối cho chị.
Kính mong các cơ quan theo dõi nhân quyền quốc tế và các nhà đấu tranh dân chủ trong, ngoài nước lên tiếng bênh vực chị.
Thanh Hóa ngày 28/1/2014