Người dân Việt Nam và công dân từ khắp nơi trên thế giới
Tổng thư ký Liên Hợp Quốc
Ban Pháp quyền Liên Hợp Quốc
Uỷ ban 1 của Liên Hợp quốc (Giải trừ quân bị và An ninh Quốc tế)
Tòa án Công lý Quốc tế
Ban Pháp quyền Liên Hợp Quốc
Uỷ ban 1 của Liên Hợp quốc (Giải trừ quân bị và An ninh Quốc tế)
Tòa án Công lý Quốc tế
19 tháng 1 năm 2014
Kính thưa Quý Bà, Quý Ông,
19 tháng 01 năm 2014 đánh dấu 40 năm ngày nước Cộng hòa Nhân dân
Trung Hoa sử dụng sức mạnh quân sự để chiếm đóng quần đảo Hoàng Sa của
Việt Nam.
Trong bối cảnh tình hình căng thẳng và phức tạp ở Biển Đông và ở Biển
Hoa Đông, đặc biệt sau khi Trung Quốc đơn phương thành lập Vùng nhận
dạng phòng không trên Biển Hoa Đông chúng tôi mong muốn nhắc lại với các
Quý Vị về sự kiện xảy ra 40 năm trước đây. Hy vọng rằng sự kiện lịch sử
bi thương này sẽ giúp chúng ta hiểu rõ hơn về hiện tại và từ đó dự báo
về một tương lai tốt hơn, nhằm xây dựng một thế giới hòa bình và công
bằng hơn. Tiếp đó, chúng tôi cũng muốn khẳng định tầm quan trọng của
việc thượng tôn luật pháp quốc tế – nền tảng của hòa bình và phát triển
thịnh vượng. Thúc đẩy pháp quyền ở cấp độ quốc tế là sứ mệnh trọng tâm
của Liên Hợp Quốc. Là những công dân của thế giới, chúng tôi nhận thức
được cần phải chia sẻ một phần trách nhiệm vô cùng lớn lao và quan trọng
này.
Theo nhiều bằng chứng lịch sử, trước thời kỳ thực dân Pháp vào năm
1884, Việt Nam đã xác lập chủ quyền đối với toàn bộ quần đảo Hoàng Sa,
mà không có bất kỳ sự phản đối nào từ bất kỳ quốc gia nào trong suốt hai
thế kỷ. Trong thời kỳ thực dân Pháp, nước Pháp đã thực thi rõ ràng và
mạnh mẽ chủ quyền của Việt Nam đối với quần đảo này.
Trong thời kỳ hậu thực dân và những năm Chiến tranh Việt Nam, từ 1956
đến 1975, Việt Nam bị chia cắt thành hai miền ở hai bên vĩ tuyến 17
theo các Hiệp định Giơ-ne-vơ. Quần đảo Hoàng Sa, nằm ở phía Nam vĩ tuyến
17, đương nhiên thuộc chủ quyền của Việt Nam Cộng hòa. Chính phủ của
Việt Nam Cộng hòa luôn luôn biểu hiện rõ ràng và cụ thể các hoạt động và
hành vi nhằm duy trì chủ quyền của Việt Nam đối với quần đảo này và đã
đóng quân tại đây ngay sau khi Pháp rút khỏi Đông Dương.
Vào ngày 15 tháng 01 năm 1974, chỉ chưa đầy một năm sau khi ký kết
Hiệp định hoà bình Paris hạn chế sự hiện diện của Quân đội Hoa Kỳ tại
miền Nam Việt Nam, Trung Quốc đã đổ quân xuống các đảo phần phía Tây của
quần đảo Hoàng Sa (nhóm Trăng Khuyết) và trong vài ngày sau đó tăng
cường triển khải lực lượng Hải quân.
Vào ngày 19 và 20 tháng 01 năm 1974, Trung Quốc đã tấn công và chiếm
đóng toàn bộ quần đảo sau trận chiến ác liệt với Hải quân Việt Nam Cộng
hòa.
Trước hành vi sử dụng vũ lực một cách trắng trợn này, Quan sát viên
của Việt Nam Cộng hoà tại Liên Hợp Quốc đã yêu cầu đưa vụ việc này ra
Hội đồng Bảo an. Trong một công hàm ngoại giao gởi đến các bên ký kết
Hiệp định hoà bình Paris, Chính phủ Việt Nam Cộng hòa đã yêu cầu Hội
đồng Bảo an triệu tập một phiên họp đặc biệt để xem xét vụ việc này. Tuy
nhiên, Trung Quốc, với quyền phủ quyết của mình, đã ngăn chặn tất cả
những nỗ lực nhằm mở một cuộc thảo luận về vụ việc này tại Hội đồng Bảo
an.
Nước Việt Nam thống nhất sau 1975, luôn liên tục khẳng định chủ quyền
của mình đối với quần đảo Hoàng Sa. Bất chấp những phản đối của Việt
Nam, Trung Quốc vẫn tiếp tục chiếm đóng toàn bộ quần đảo Hoàng Sa và xây
dựng trên đó nhiều cơ sở hạ tầng đáng kể.
Hành động quân sự của Trung Quốc năm 1974 xâm chiếm quần đảo Hoàng Sa
rõ ràng đã vi phạm luật pháp quốc tế, trong đó có nguyên tắc giải quyết
các tranh chấp quốc tế bằng những biện pháp hòa bình. Nguyên tắc này,
được quy định lần đầu tiên vào năm 1928 trong Hiệp ước Briand-Kellogg,
sau đó đã được long trọng tái khẳng định nhiều lần trong các văn kiện
pháp lý nền tảng của Liên Hợp Quốc. Tuyên bố năm 1970 về các Nguyên tắc
của luật pháp quốc tế điều chỉnh quan hệ hữu nghị và hợp tác giữa các
quốc gia đã khẳng định một cách rõ rằng “[m]ỗi quốc gia có nghĩa vụ
từ bỏ việc đe dọa hoặc sử dụng vũ lực để xâm phạm sự tồn tại của một
quốc gia khác hoặc để giải quyết tranh chấp quốc tế về các đường biên
giới quốc tế, bao gồm các tranh chấp về lãnh thổ và các vấn đề liên
quan đến đường biên giới của các quốc gia.”
Tuy nhiên chúng ta không thiếu các biện pháp có thể đưa đến một giải
pháp hoà bình cho tranh chấp chủ quyền đối với quần đảo Hoàng Sa, một
trong những biện pháp hòa bình đó là đưa tranh chấp này ra giải quyết
tại Tòa án Công lý Quốc tế. Thế nhưng Trung Quốc đã hoàn toàn làm ngơ
trước mọi đề xuất theo hướng này. Nếu như Trung Quốc không ngừng khẳng
định họ có bằng chứng rất mạnh về chủ quyền đối với quần đảo Hoàng Sa,
tại sao họ lại không đồng ý đưa tranh chấp này ra giải quyết tại Tòa án
Công lý Quốc tế, tổ chức quốc tế thích hợp nhất để giải quyết tranh chấp
giữa các quốc gia?
Đưa vấn đề ra Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc, mà chức năng chính liên
quan đến tranh chấp này được quy định tại Điều 33 (và rộng hơn là trong
Chương VI) của Hiến chương, cũng có thể là một biện pháp để đưa đến một
giải pháp hòa bình cho các tranh chấp.
Nhưng một lần nữa, Trung Quốc đã ngăn ngừa bất kỳ ý định nào đưa
vấn đề này ra thảo luận tại Hội đồng Bảo an, cụ thể là năm 1974, hoặc
sau đó là năm 1988 khi Việt Nam có cố gắng tương tự đưa vấn đề ra Hội
đồng Bảo an.
Sử dụng hoặc đe dọa sử dụng vũ lực, từ chối đàm phán hoặc phân xử bởi
một cơ quan tài phán quốc tế, rõ ràng không phải là những hành vi và
cách hành xử có lợi cho một thế giới hòa bình và ổn định.
Do đó, chúng tôi kiên quyết kêu gọi Trung Quốc tôn trọng luật
pháp quốc tế và chấp nhận đưa tranh chấp đối với quần đảo Hoàng Sa ra
phân xử tại Tòa án Công lý Quốc tế.
Thế giới đã chứng kiến những đau khổ khủng khiếp trong quá khứ khi
các quốc gia, vì lợi ích riêng của họ, không tôn trọng các nguyên tắc cơ
bản của luật pháp quốc tế. Không ai muốn điều đó tái diễn.
Ngày 19 tháng 01 năm 2014 đánh dấu 40 năm việc Trung Quốc sử dụng vũ
lực xâm chiếm quần đảo Hoàng Sa. Đây cũng là dịp để cả thế giới nhìn lại
sự kiện này và cũng là dịp để Trung Quốc có thể sửa chữa sai lầm của
mình trong quá khứ.
Hãy cùng chúng tôi làm tất cả cho một thế giới hòa bình, ổn định và
công bằng, và chúng ta chỉ có thể xây dựng một thế giới như vậy khi mỗi
quốc gia tôn trọng luật pháp quốc tế.
Trân trọng,
Người dân Việt Nam và công dân từ khắp nơi trên thế giới
_____________________________________________________
Letter sent to the United Nations on the 40th anniversary of Chinese military intervention on the Paracel archipelago
Vietnamese and people from all over the world
United Nations General Secretary
United Nations Rule of Law Unit
United Nations First Committee (Disarmament and International Security)
International Court of Justice
19th January 2014
Madam, Sir,
The 19th of January this year marks the fortieth anniversary of the Chinese military intervention on the Paracel archipelago.
In the context of recent tensions, notably in the East China Sea
following the establishment by China of an “Air Defense Identification
Zone”, we would like firstly to draw your attention on this anniversary
with the hope that history will help us understand the present and
thereby better predict the future for the sake of a peaceful world.
Secondly, we would like on this occasion to remind the importance of
respect for international law, as a cornerstone of world peace and
stability. Promoting the rule of law at the international level is at
the heart of the United Nations’ mission. As world citizens, we feel
compelled to share part of this responsibility.
According to numerous historical documents, before the French
colonization in 1884, Vietnam enjoyed undisputed sovereignty on the
Paracel archipelago, without any rivalry, for nearly two centuries.
During the period of French colonization in Vietnam, France clearly and
strongly asserted sovereignty over the archipelago.
During the post-colonial period and the years of the Vietnam War,
from 1956 to 1975, Vietnam was divided in two parts on either side of
the 17th parallel by the 1954 Geneva Accords. The Paracel archipelago,
lying south of this line, naturally came under the sovereignty of the
Republic of South Vietnam. The Government of the Republic of South
Vietnam never departed from a clear and well stated intention to
maintain its sovereignty over the archipelago. It maintained military
contingents there ever since French troops withdrew from Indochina.
On January 15, 1974, barely a year after the signing of the Paris
Accords limiting the presence of U.S. troops in South Vietnam, Beijing
landed troops in the western islands of the Paracel archipelago
(Crescent Group) and in the following days reinforced its operation by a
strong maritime deployment.
On January 19 and 20, 1974, China attacked and completely took over
the islands after fierce fighting against the forces of the Republic of
South Vietnam.
After these acts of extreme violence, the observer of the Republic of
South Vietnam at the United Nations requested the review of the matter
by the Security Council of the United Nations. In a diplomatic note sent
to all signatories of the Paris Accords, the administration of the
Republic of South Vietnam requested a special session of the Security
Council. Yet China, due to its veto in the Security Council, blocked all
efforts to open a debate on the issue.
Ever since, Vietnam, reunited after 1975, continued to clearly assert
its sovereignty over the Paracel archipelago. Despite all these
challenges, China continues occupying the whole archipelago and develops
there considerable infrastructures.
The Chinese military intervention in 1974 on the Paracel archipelago
constitutes an obvious breach of international law, including the
principle according to which all international disputes must be settled
exclusively by pacific means. This principle, originally enshrined in
the 1928 Briand-Kellogg Pact has been solemnly reaffirmed on number of
occasions since then in the framework of the United Nations. Hence, the
1970 Declaration on Principles of International Law Concerning Friendly
Relations and Co-operation among States unambiguously states that
“[e]very State has the duty to refrain from the threat or use of force
to violate the existence of another State or as a means of settling
international disputes on international borders, including territorial
disputes and problems concerning the borders of States.”
There is nevertheless no lack of means to find a solution to the
dispute over the Paracel archipelago, one of them being the submission
of the dispute to the International Court of Justice. However, Beijing
has turned a deaf ear to all proposals in this direction. If China
continuously asserts the strength of evidence of its sovereignty over
the archipelago, why does it not agree to submit the case to the most
appropriate organization for resolving such disputes between States?
Reference to the United Nations Security Council, whose competences
in that respect flow from Article 33 (and more generally Chapter VI) of
the Charter could be another mean to move towards a peaceful settlement
of that dispute.
But here too, China prevented any initiative of the Security Council,
in particular in 1974, or after in 1988, when Vietnam attempted to make
a similar call to the Council.
The use of force, the threat to use force, and the refusal to
negotiate or to submit the dispute to settlement by an international
court are obviously not actions and behaviors in favor of a peaceful and
stable world.
We therefore firmly urge China to comply with international law and
to accept the submission of the Paracel archipelago dispute to the
arbitration of the International Court of Justice.
The world witnessed in the past terrible sufferings as nations for
the sake of their own benefit did not respect the basic principles of
international law. No one wishes such situations to recur.
January 19, 2014, the 40th anniversary of the military intervention
of China on the Paracel archipelago, is an occasion for the whole world
to look back and for the parties to correct mistakes made in the past.
Let us do all for a world of peace, stability and justice, where each
nation respects international rules.
Sincerely,
Vietnamese and people from all over the world
________________________________________________
Thông cáo báo chí về việc gửi thư cho Liên Hợp Quốc
Thông cáo báo chí về việc gửi thư cho Liên Hợp Quốc nhân 40 năm Trung Quốc xâm chiếm Hoàng Sa
Ngày 19/01/2014 đánh dấu 40 năm Trung Quốc xâm chiếm quần đảo Hoàng
Sa của Việt Nam. Từ 40 năm, Việt Nam bị cướp một phần lãnh thổ, Việt Nam
đổ một phần máu thịt.
Tuy nhiên, theo luật quốc tế, chủ quyền Hoàng Sa vẫn thuộc Việt Nam.
Hiến chương Liên Hợp Quốc không cho phép thụ đắc lãnh thổ bằng bạo lực.
Với điều kiện người Việt Nam phải luôn nhắc với thế giới hành vi cưỡng
đoạt của Trung Quốc, luôn khẳng định chủ quyền của Việt Nam đối với quần
đảo Hoàng Sa. Và tìm mọi cách yêu cầu Trung Quốc đưa tranh chấp ra giải
quyết tại Tòa án Công lý Quốc tế, tổ chức thích hợp nhất giải quyết
tranh chấp giữa các quốc gia.
Đó chính là nội dung của lá thư chúng tôi gửi cho Liên Hợp Quốc, với
niềm tin mãnh liệt rằng một thế giới hòa bình và công bằng chỉ tồn tại
khi mỗi quốc gia tôn trọng luật pháp quốc tế.
Lá thư được viết bởi hai tổ chức dân sự hoạt động vì Hoàng Sa, Trường Sa và Biển Đông của Việt Nam: Quỹ Nghiên cứu Biển Đông và Nhóm Biển Đông tại Pháp.
Lá thư được góp ý bởi các chuyên gia hàng đầu thế giới về công pháp
quốc tế trong tranh chấp lãnh thổ, bởi các nhà hoạt động dân sự kinh
nghiệm, với sự nghiêm túc và cẩn trọng cao nhất.
Vì chúng tôi mong muốn thông điệp của người Việt Nam và những người
yêu chuộng công lý đến với các cơ quan pháp quyền cao nhất và có thẩm
quyền nhất của thế giới, đó là:
Tổng thư ký Liên Hợp Quốc
Ban Pháp quyền Liên Hợp Quốc
Uỷ ban Giải trừ quân bị và An ninh Quốc tế
Tòa án Công lý Quốc tế
Hãy cùng chúng tôi nhắc nhở thế giới sự vi phạm trắng trợn pháp luật
quốc tế của Trung Quốc khi xâm chiếm Hoàng Sa năm 1974. Hãy cùng chúng
tôi đề nghị Trung Quốc chấp nhận đưa tranh chấp ra Tòa án Công lý Quốc
tế.
Hãy cùng chúng tôi ký tên vào lá thư này:
Một tiếng nói có thể nhỏ, nhưng một triệu âm thanh sẽ làm thay đổi thế giới.
Lê Trung Tĩnh
***
Press release of Letter sent to the United Nations
Press Release: Letter sent to the United Nations on the 40th
anniversary of Chinese military intervention on the Paracel archipelago
The 19th of January this year marks the fortieth anniversary of the
Chinese military intervention on the Paracel archipelago. Since 40
years, China occupied the whole archipelago.
However, following international law, Paracel archipelago is always
under the sovereignty of Viet Nam. The Charter of the United Nations
prohibits the acquisition of territory by force.
Viet Nam must always remind the world of this obvious breach of
international law of China, always affirms its sovereignty on the
archipelago, and urges China to accept the submission of the Paracel
archipelago dispute to the arbitration of the International Court of
Justice, the most appropriate organization to resolve territorial
disputes between States.
That is the content of the letter we send to the United Nations, with
the strong belief that a world of peace and justice exists only when
each country respects international law.
The letter is written by two civil society activists striving for the
justice for Viet Nam and other small countries in the disputes on the
South China Sea: Southeast-Asia Sea Research Foundation and the Bien Dong tai Phap Group.
The letter is reviewed by world’s leading experts on international
law, by senior civil activists, with all the seriousness and the highest
caution.
Because we would like to bring the voices of Vietnamese and people
loving justice around the world to the highest and most competent legal
authorities of the world:
United Nations General Secretary
United Nations Rule of Law Unit
United Nations First Committee (Disarmament and International Security)
International Court of Justice
Let’s remind the world the flagrant violation of international law
when China invaded the Paracel archipelago in 1974. Let’s urge China to
submit the dispute to the International Court of Justice.
Please join us in signing this letter:
One voice may be small, but a million will change the world.
Le Trung Tinh