(bài viết có tham khảo bài biên về phò đồ sơn của Anhoangtrungtuong)
Hồi tôi còn là ở siêu thị, giờ nghỉ trưa tôi hay tán chuyện với vài
anh bạn làm cùng người Anh và Ba Lan, vì là toàn đàn ông lên câu chuyện
hay xoay quanh đề tài mại dâm, 1 lần anh bạn người Anh hỏi : “ Việt nam
mày có gì đặc sắc?” tôi nói ngay không đắn đo: “Việt nam quê tôi, mại
dâm là rẻ nhất thế giới”.
Ở Anh mại dâm về cơ bản là hợp pháp, nhưng môi giới thì lại bất hợp
pháp, các cô cũng không được mời khách ở nơi công cộng và cũng chưa có
nhà thổ, các ông nghị vẫn đang cãi nhau về việc cho phép nhà thổ, giá
các cô gái mại dâm ở Anh xê dịch từ 70-100 bảng Anh cỡ 3 triệu tiền
Việt. Tôi muốn mua dâm ở Anh cũng rất khó vì tốn 1 khoản khá lớn.
Việt nam thời thuộc Pháp, mại dâm là hợp pháp, người Pháp cho xây
nhưng nhà thổ mà hồi đó gọi là nhà xăm, các cô gái hành nghề tại đó và
không được đi lung tung, các cô được cấp chứng chỉ và được khám chữa
bệnh, và có quyền từ chối khách nếu hồ-nghi khách có bệnh, do hồi đó
chưa phát minh ra bao cao su.
Bản đồ hợp pháp mại dâm thế giới:
- Màu đỏ: mại dâm là bất hợp pháp, nhiều lãnh thổ có màu đỏ trong đó có VN, tiếng là bất hợp pháp, nhưng đi đâu cũng gặp phò.
- Màu xanh lá cây là hợp pháp, phò đóng thuế và đc pháp luật bảo vệ, tuyền bộ bắc Âu có màu này.
- Màu xanh da trời là nơi cấm nơi không, ví dụ tỉnh này thì hợp pháp, nhưng tỉnh khác thì đéo.
- Màu tím là chưa có luật lệ gì, kệ mẹ chúng mài.
Thời nay thì khác.
Mỗi lần về Việt nam, tôi thường chuồn đi Đồ sơn, đó là khu nghỉ mát
người Pháp xây từ thời xưa, có rất nhiều khách sạn nhà nghỉ của tư nhân
lẫn nhà nước, 1 sòng bạc lớn đã được xây ở đây nhưng người Việt không
được vào chơi, ở Việt nam thời điểm này, cả cờ bạc lẫn mại dâm đều bị
coi là bất hợp pháp.
Nhưng mại dâm Đồ sơn thì khác, tôi là khách mua dâm khá quen mặt ở
đây, tôi bắt đầu đến chốn này hơn 10 năm trước từ khi giá còn là 70
nghìn cho 1 lần mua dâm, hiện giờ giá đã là 250 nghìn. Từ hồi đó đến giờ
tôi chưa thấy 1 vụ bắt bớ mại dâm nào ở Đồ sơn, mặc dù vào bất kì nhà
nghỉ tư nhân nào cũng có nhân viên mời chào mua dâm. Và các cô gái trẻ
đạp xe mini hoặc ngồi xe ôm đi như con thoi nhà này sang nhà khác để
khách xem mặt. Bạn có thể nói nhỏ sở thích của mình để người gọi dễ điều
hành, chẳng hạn béo hay gầy hay cao, hay số đo vòng 1 hay vòng 3 to,
hay thích cô “nghề cao” hay “ nhà lành” vv.
Giá 250 nghìn bao gồm cả tiền phòng nghỉ, phòng nghỉ nào cũng có
điều hòa và tắm nước nóng, nhưng chăn đệm tôi có cảm tưởng luôn ẩm ẩm,
chắc do tần suất sử dụng quá nhanh không kịp phơi khô. Phần tiền được
chia ra, 150 nghìn cho chủ nhà nghỉ, 100 nghìn cho cô gái.
Cô gái không được cả 100 nghìn, cô có 1 chủ nuôi ăn ngủ và giới
thiệu cô đi khách, món 100 nghìn sẽ chia đôi, chủ 50 vào cô 50, có khi
chia tứ-lục, chủ 60 cô có 40, tức là 1 lần bán dâm, cô thu về chỉ hơn 1
bảng Anh.
Thế nhưng nếu 1 ngày thu nhập không tệ, nếu trung bình gặp 10 khách 1
ngày, cô gái sẽ thu về 500 nghìn, cộng với tiền bo của khách, khách
thường bo như tôi, 20 nghìn hay 50 nghìn, nhưng nhiều khách sộp có thể
bo nhiều hơn nếu được hài lòng. Các cô gái ở đây không bao giờ đòi tiền
bo.
Thu nhập của cô gái trung bình vào cỡ xấp xỉ 25 triệu/ tháng, 1 số
tiền nằm mơ với các cô gái nông thôn nghèo, và nếu xinh đẹp và được đông
người chọn, 1 cô gái có thể kiếm gấp 3 số đó. Và khỏi thuế má gì.
Ở Quất lâm, 1 bãi biển đục ngầu phù sa thuộc Nam định, giá còn rẻ
hơn nữa, tôi chỉ phải 150 nghìn cho 1 lần mua dâm, và nếu chấp nhận giao
cấu ở 1 trong những ki ốt lụp xụp ngay sát biển, ở những phòng ẩm nhỏ
và không có điều hòa hay nước nóng, giá chỉ còn 130 nghìn, tương đương 4
bảng Anh. Sau khi cưa đôi tiền phòng và cưa đôi lần nữa với chủ, cô gái
bán dâm chỉ nhận được xấp xỉ 1 bảng Anh. 1 mức giá khiến các đồng
nghiệp phương Tây phải rớt nước mắt.
Ở Hanoi thì có gái gọi, các anh liền ông chia sẻ số điện thoại các
cô cho bạn bè, giá giao động từ 300 nghìn đến 1 triệu, khi gọi đến số
các cô lần đầu cần phải đọc mật khẩu để biết là bạn của khách quen, mật
khẩu thường là : “ bạn anh Tuấn, bạn anh Linh hay bạn anh xx”, thế là
nhận ra tín hiệu và thỏa thuận bãi -đáp ngay, nhưng ở Hanoi, rất có thể
bạn bị bắt về đồn và nộp phạt vì mua bán dâm, hãy cẩn thận.
Ở nông thôn hay làng bản xa xôi, các cô không có nhiều chọn lựa,
thường là khi vừa mới lớn thì vội vàng lấy 1 anh chồng, đẻ vài đứa, và
cắm mặt vào đồng ruộng hay đồi nương, lúc nào cũng lo thiếu tiền, thế là
hết 1 đời người. Như ở quê tôi, 1 làng thuần nông thuộc 1 huyện ở Hải
dương, 22 tuổi mà chưa lấy được chồng thì bị coi là ế.
Ở thôn làng buồn như vậy, nên rất đông các cô gái từ nông thôn hay
vùng cao đến bán dâm tại Đồ sơn, các cô cũ thường về làng và rủ bạn bè
hoặc họ hàng lên, giới thiệu 1 người mới thì các cô được 1 khoản tiền,
và cũng đc 1 khoản tiền nữa nếu cô gái đc giới thiệu còn trinh. Lắm hôm
ngồi đợi gái, tôi nghe các cô nói chuyện với nhau toàn bằng tiếng dân
tộc. Ở đây không hề có chuyện ép buộc, các cô có nghỉ phép về thăm nhà
hay về ăn tết là thường, lúc vắng khách tôi luôn thấy các cô túm tụm ăn
quà vặt, và cười đùa vui vẻ.
Khách có vô số cô gái để chọn, tôi hay ngồi uống bia ở phòng khách
rộng và các cô gái đi ngang qua, tha hồ chọn cô mình thích và dẫn cô
được chọn vào phòng. Nếu không chọn được, người quản lí khách sạn sẽ gọi
thêm vài cô khác, vào cuối tuần, có cả vài chục cô cho tôi chọn. Tôi
thấy có cô xinh đẹp khi vừa xong với tôi thì có ngay 1 khách khác, và
khi xuống lấy tiền lại ĐƯỢC 1 khách khác dẫn lên, liên tục 3 lần trong
vòng 30 phút. Bao cao su là bắt buộc ở đây, nhưng cũng có lần 1 cô đề
nghị tôi không dùng bao, khiến tôi từ chối nhưng hơi run run.
Nhà nước đã ra luật mới không bắt những cô gái bán dâm đi tù, nơi
được gọi 1 cách hoa mĩ “ trại phục hồi nhân-phẩm”. Đây là 1 đạo luật rất
tiến bộ theo tôi. Giờ các cô chỉ bị xử phạt hành chính, như thế là yên
tâm công-tác hơn.
Theo tôi, nhân phẩm của các cô không có vấn đề gì, hoặc không tệ hơn
những anh đi mua dâm, các cô đâu có ăn cắp của ai? Tư cách các cô vẫn
hơn nhiều những anh cảnh sát ăn mãi lộ, hay bất kì nhân viên công quyền
nào lợi dụng chức vụ mà nhận phong bì dưới gầm bàn.
Mại dâm đã tồn tại ở Việt nam từ rất lâu, và chưa bao giờ cấm được
triệt-để, vì đó là nhu cầu của con người như ăn uống, tại sao nhà nước
không hợp pháp mại dâm, ví dụ chỉ ở Đồ sơn hay Quất lâm hay 1 vài bãi
biển khác, vì nếu không thể cấm, thì tạo sao không sống hòa bình với nó,
như Hà lan, Đức, Thụy sĩ hay Anh vô số nước khác hợp pháp mại dâm?
Tôi đọc rất nhiều vụ hiếp dâm trên cả nước, khắp nơi, mà tội phạm là
những ông già tóc bạc hay thanh niên mới lớn, nhưng chưa từng có vụ nào
xảy ra ở Đồ sơn, nơi đơn giản, người đàn ông khát-tình sẽ được thỏa mãn
chỉ với 8 bảng Anh từ A đến Z.