California, USA – Sau 14 cuộc xuống đường biểu tình chống Tầu xâm
lược của những người dân đã vượt qua sợ hãi và lao tù cho thấy Việt Nam
đang đứng bên bờ vực thẳm mất nước vào tay kẻ láng giềng phương Bắc. Tại
sao ?
Bởi vì, khi đảng và Nhà nước Cộng sản Việt Nam chỉ biết phản ứng
bằng nước bọt và giấy tờ ngoại giao thì Trung Cộng đã cụ thể hành động ở
Biển Đông bằng các việc:
-Thành lập “Cơ quan chỉ huy quân sự” của “thành phố Tam Sa”, bao gồm
3 khu đảo Trung Sa và hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam.
Bộ Tự lệnh của Cơ quan này đặt căn cứ trên đảo Phú Lâm (Tầu gọi là Vĩnh
Hưng, Woody Island) thuộc quần đảo Hoàng Sa, kể từ ngày 19-7 (2012).
Theo Bách Khoa toàn thư mở, Wikipedia: Trung Cộng diễn giải “Trung Sa
quần đảo” là bãi Macclesfield. Tuy nhiên, quan điểm của Trung Quốc cho
rằng “Trung Sa quần đảo” còn bao gồm nhiều bãi cạn, bãi ngầm khác, ví
dụ bãi cạn Scarborough (tiếng Anh: Scarborough Shoal, haybãi
đá Hoàng Nham, nằm cách bãi Macclesfield 160 hải lý về phía đông, đang
có tranh chấp với Phi Luật Tân và Đài Loan; bãi Dreyer (Dreyer Shoal), bãi Helen (Helen Shoal), bãi Chúa Thánh Linh (St. Espirit Shoal), bãi Truro (Truro Shoal). Mỗi hải lý dài 1,852 mét.
- Tổ chức bầu cử đại biểu Đại hội đại biểu Nhân dân khóa I của “thành phố Tam Sa” vào ngày 21/7/2012.
- Theo Tân Hoa xã (Xinhua News Angency), lúc 11 giờ 15 phút ngày
23/7, Kỳ họp thứ nhất của Hội đồng Nhân dân thành phố Tam Sa khóa I đã
khai mạc tại đảo Vĩnh Hưng, Tây Sa (Hòang Sa), kỳ họp sẽ bầu ra Chủ tịch
Hội đồng Nhân dân khóa I và Thị trưởng nhiệm kỳ thứ nhất của thành phố
Tam Sa.
Theo Đài phát thanh Quốc tế Trung Quốc (China Radio
International,CRI) có 45 đại biểu tham dự kỳ họp lần này, gồm ba đoàn
đến từ Tây Sa, Nam Sa và Trung Sa, mỗi đoàn có 15 đại biểu. 45 đại biểu
này là do hơn 1.100 cử tri của 15 khu bầu cử ở Tây Sa, Nam Sa và Trung
Sa bầu ra ngày 21/7.
-Ngày 24/72012, Tầu Bắc Kinh đã tổ chức Lễ thành lập và gắn biển
thành phố Tam Sa, tỉnh Hải Nam tại đảo Vĩnh Hưng. Cùng gắn biển với “Ủy
ban Nhân dân thành phố Tam Sa” còn có biển “Thành ủy thành phố Tam Sa”,
“Ủy ban thường vụ Hội đồng Nhân dân thành phố Tam Sa” và “Khu cảnh bị
Tam Sa”.
Trước những hành động ngang ngược của Tầu, Phát ngôn viên của Bộ Ngoại giao Việt Nam Lương Thanh Nghị chỉ biết nói: “Việc
Trung Quốc thành lập cái gọi là “thành phố Tam Sa” và triển khai các
hoạt động nói trên đã vi phạm luật pháp quốc tế, xâm phạm nghiêm trọng
chủ quyền của Việt Nam đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, và là
vô giá trị. Những hoạt động này của Trung Quốc trái ngược với nhận thức
chung của Lãnh đạo cấp cao hai nước, vi phạm Thỏa thuận những nguyên
tắc cơ bản giải quyết vấn đề trên biển giữa Việt Nam và Trung Quốc ký
tháng 10/2011; đi ngược lại tinh thần Tuyên bố về cách ứng xử của các
bên ở Biển Đông ký năm 2002 giữa ASEAN và Trung Quốc, làm cho tình hình
Biển Đông thêm phức tạp.”
Và như thường lệ, Nghị nói lại những câu chữ mà mọi người Việt Nam đã nghe mòn tai từ lâu rằng: “Việt
Nam kiên quyết phản đối các hoạt động nói trên của Trung Quốc; đồng
thời yêu cầu Trung Quốc tôn trọng chủ quyền của Việt Nam, chấm dứt và
hủy bỏ ngay các hành động sai trái đó, đóng góp thiết thực vào việc phát
triển quan hệ hữu nghị và hợp tác giữa Việt Nam và Trung Quốc cũng như
duy trì hòa bình và ổn định trên Biển Đông.”
Nguyên văn 3 Điều quan trọng trong số 6 “Nguyên tắc giải quyết vấn đề trên biển Việt-Trung” mà hai nước Việt-Tầu đã ký ngày 11/10/2011 như sau :
2. Trên tinh thần tôn trọng đầy đủ chứng cứ pháp lý và xem xét
các yếu tố liên quan khác như lịch sử…, đồng thời chiếu cố đến quan ngại
hợp lý của nhau, với thái độ xây dựng, cố gắng mở rộng nhận thức chung,
thu hẹp bất đồng, không ngừng thúc đẩy tiến trình đàm phán. Căn cứ chế
độ pháp lý và nguyên tắc được xác định bởi luật pháp quốc tế trong đó có
Công ước Liên hợp quốc về Luật Biển năm 1982, nỗ lực tìm kiếm giải pháp
cơ bản và lâu dài mà hai bên đều có thể chấp nhận được cho các vấn đề
tranh chấp trên Biển.
4. Trong tiến trình tìm kiếm giải pháp cơ bản và lâu dài cho vấn
đề trên biển, trên tinh thần tôn trọng lẫn nhau, đối xử bình đẳng, cùng
có lợi, tích cực bàn bạc thảo luận về những giải pháp mang tính quá độ,
tạm thời mà không ảnh hưởng đến lập trường và chủ trương của hai bên,
bao gồm việc tích cực nghiên cứu và bàn bạc về vấn đề hợp tác cùng phát
triển theo những nguyên tắc đã nêu tại điều 2 của Thỏa thuận này.
5. Giải quyết các vấn đề trên biển theo tinh thần tuần tự tiệm
tiến, dễ trước khó sau. Vững bước thúc đẩy đàm phán phân định vùng biển
ngoài cửa Vịnh Bắc Bộ, đồng thời tích cực bàn bạc về vấn đề hợp tác cùng
phát triển tại vùng biển này. Tích cực thúc đẩy hợp tác trên các lĩnh
vực ít nhạy cảm như bảo vệ môi trường biển, nghiên cứu khoa học biển,
tìm kiếm, cứu hộ cứu nạn trên biển, phòng chống, giảm thiểu thiệt hại do
thiên tai. Nỗ lực tăng cường tin cậy lẫn nhau để tạo điều kiện cho việc
giải quyết các vấn đề khó khăn hơn.
Như vậy rõ ràng là Trung Cộng đã nuốt lời khi không còn giữ lời “tôn
trọng lẫn nhau” giữa Hồ Cẩm Đào, Chủ tịch Nhà nước Trung Hoa và Tổng Bí
thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng khi hai người cùng ký tên vào Bản Thỏa
thuận tại Bắc Kinh ngày 11/10/2011.
Vậy mà Bộ Ngoại giao Việt Nam cũng chỉ biết gửi công hàm phản đối gửi
tới Bộ Ngoại giao Trung Cộng khi phía Bắc Kinh đơn phương vi phạm.
ĂN MIẾNG TRẢ MIẾNG
Việc Tầu Bắc Kinh thành lập Thành phố Tam Sa xẩy ra sau khi Quốc Hội
Việt Nam thông qua Luật Biển ngày 21 tháng 06 (2012) xác nhận Hoàng Sa
và Trường Sa là của Việt Nam.
Phát ngôn Bộ Ngoại giao Lương Thanh Nghị ra tuyên bố ngày 21-6 rằng: “ Việc
Quốc hội Việt Nam thông qua Luật Biển Việt Nam là một hoạt động lập
pháp bình thường nhằm hoàn thiện khuôn khổ pháp lý của Việt Nam, phục vụ
cho việc sử dụng, quản lý, bảo vệ các vùng biển, đảo và phát triển kinh
tế biển của Việt Nam, tạo điều kiện thuận lợi cho quá trình hội nhập
quốc tế và tăng cường hợp tác với các nước, vì hòa bình, ổn định trong
khu vực và trên thế giới. Cần khẳng định lại rằng Việt Nam có đầy đủ cơ
sở pháp lý và chứng cứ lịch sử để khẳng định chủ quyền không thể tranh
cãi đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Việc Luật Biển Việt Nam
đề cập đến hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa là sự tiếp nối một số quy
định trong các luật đã có trước đây của Việt Nam. Đây không phải là vấn
đề gì mới và không ảnh hưởng đến quá trình tìm kiếm giải pháp cơ bản,
lâu dài cho các tranh chấp ở Biển Đông. Việt Nam trước sau như một chủ
trương giải quyết các bất đồng, tranh chấp ở Biển Đông bằng biện pháp
hòa bình, trên cơ sở luật pháp quốc tế, nhất là Công ước Liên Hợp Quốc
về Luật Biển năm 1982 và Tuyên bố về cách ứng xử của các bên ở Biển Đông
(Declaration of Conduct, DOC). Đáng tiếc là Trung Quốc đã có những chỉ
trích vô lý đối với việc làm chính đáng của Việt Nam.”
Ngay lập tức, vào ngày 23/6 (2012) Tầu trả đũa nặng hơn bằng quyết
định của Tổng Công ty Dầu khí Hải Dương Trung Quốc (China National
Offshore Oil Corporation, CNOOC) thông báo gọi thầu quốc tế tại 9 lô dầu
khí nằm trong phạm vi vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt
Nam.
Các lô này cũng nằm chồng lên vùng khai thác dầu khí của Việt Nam,
nằm phía Tây Quần đảo Trường Sa là nơi vào các ngày 26/05/2011 và
09/06/2011, hai tầu khảo sát đáy biển của Công ty Dầu khí Việt Nam, Bình
Minh II và Viking II bị các tầu Cảnh sát biển (Hải giám) của Tầu cắt
cáp trong vùng biền Phú Yên và Vũng Tầu.
Tiếp theo những lời tuyên bố đe dọa Việt Nam của các viên chức Quân
đội và Dân sự Bắc Kinh, vào ngày 12/07 (2012) Trung Cộng đã phái một
đòan 30 tầu đánh cá trang bị ngư cụ đánh bắt tối tân có Tầu Hải Giám võ
trang hộ tống xuống đánh bắt vùng biển Trường Sa thuộc đặc quyền kinh tế
của Việt Nam.
Lần này, các báo-đài của Việt Nam được nhà nước cho tự do phản ứng
khá quyết liệt “bằng chữ nghĩa” như Bản tin của Thông tấn xã Việt Nam
(TTXVN) viết ngày 16/07 (2012): “Ngày 13/7, đại diện Ủy ban Biên
giới Quốc gia – Bộ Ngoại giao Việt Nam nhấn mạnh rằng hoạt động khai
thác của ngư dân Trung Quốc ở khu vực quần đảo Trường Sa là phi pháp,
xâm phạm chủ quyền của Việt Nam đối với quần đảo này.
“Lập trường của Việt Nam đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường
Sa đã được khẳng định nhiều lần. Việt Nam yêu cầu phía Trung Quốc có
trách nhiệm giáo dục, hướng dẫn ngư dân tôn trọng chủ quyền, lãnh thổ
của Việt Nam, tuân thủ luật pháp quốc tế.”
Tuy nhiên Bộ Quốc phòng Việt Nam không có bất cứ phản ứng quân sự nào
trên biển, dù chỉ gửi máy bay thám thính đến quan sát và ghi nhận những
hoạt động xâm phạm chủ quyền!
Việc Trung Cộng gọi đấu thầu khai thác dầu khí và đánh bắt trong
vùng biển của Việt Nam là “hành động xâm lăng”, và đáng lý ra nhà cầm
quyền CSVN phải tuyên bố “tình trạng khẩn trương” báo động đến toàn dân
và Liên Hiệp Quốc.
Nhưng lãnh đạo đảng và nhà nước Cộng sản Việt Nam đã bình chân như vại, mặc cho nhân dân phẫn uất đến nghẹn cổ.
Lãnh đạo của Việt Nam từ Tổng Bí thư đảng Nguyễn Phú Trọng xuống cho
đến cán bộ “đèn đóm” trong Đảng, Nhà nước, Quân đội và Công an biên
phòng đều ngậm miệng không dám hé răng nửa lời.
Trong khi ấy thì các báo, đài của Tầu đã thi đua hỏi ý dân nên trừng
phạt Việt Nam như thế nào. Đa số dân Tầu ủng hộ xua quân đánh chiếm tất
cả các đảo ở Biển Đông.
Hội Luật gia Việt Nam và Tập đoàn Dầu khí Quốc gia Việt Nam
Việt Nam cũng “tát nước theo mưa” tham gia phản đối các hành vi gây hấn của Trung Quốc như kiểu “phong trào” rộ lên rồi tàn.
Ban Tuyên giáo Trung ương của đảng và Bộ Thông tin và Truyền thông
của Chính phủ đã không dám tuyên truyền và vận động nhân dân tổ chức
biểu tình chống Trung Cộng như người dân Phi Luật Tân đã làm có sự hậu
thuẫn và thúc đẩy của Chính quyền.
Lãnh đạo Việt Nam cũng không có can đảm nói những điều như Tổng thống
Phi Luật Tân, Benigno Aquino III, đã ngỏ lời với Quốc hội và nhân dân
Phi hôm 23/07 (2012) rằng: “ There are those who say that we should let
Bajo de Masinloc go. We should avoid the trouble. But if someone entered
your yard and told you he owned it, would you agree? Would it be right
to give away that which is rightfully ours?”
“I do not think it excessive to ask that our rights be respected,
just as we respect their rights as a fellow nation in a world we need to
share.”
(Tạm dịch: “ Có những người nói rằng, chúng ta nên quên chuyện bãi đá Hoàng Nham (tên tiếng Anh là Scarborough Shoal). Chúng
ta nên tránh rắc rối, nhưng nếu có người vào trong vườn nhà bạn và nói
với bạn anh ta là chủ của khu vườn đó thì bạn có đồng ý không? Có đúng
để tự phủ nhận chủ quyền chính đáng của chúng ta không?
Tôi không nghĩ có gì qúa đáng khi chúng ta đòi quyền của chúng ta
phải được tôn trọng, như khi chúng ta tôn trọng quyền lợi của họ (ám chỉ Trung Cộng là nước tranh chấp chủ quyền với Phi tại bãi Hoàng Nham) như là một quốc gia của cộng đồng thế giới phải chia sẻ với nhau.”
Nhà Lãnh đạo Phi còn kêu gọi người dân ủng hộ chủ trương của chính phủ.
Ngược lại ở Việt Nam đi biểu tình chống Tầu xâm lược và bảo vệ chủ
quyền biển đảo lại bị báo-đài nhà nước và các viên chức lãnh đạo đảng
lên án là bị kích động và lợi dụng bởi các thế lực thù địch.
Tỷ dụ như lời tuyên bố thiển cận, sặc mùi “nối giáo cho ngoại bang”
của Nguyễn Thế Thảo, Chủ tịch Ủy ban Nhân dân thành phố Hà Nội nói tại
Phiên họp bế mạc của Hội đồng chiều ngày 13-07 (2012) rằng “tình trạng
tập trung đông người kéo về Hà Nội khiếu kiện có tổ chức theo chỉ đạo
của đối tượng xấu.”
Thảo nói: “Lợi dụng tình hình trên, các thế lực thù địch và số cơ
hội chính trị đã kích động người dân, nhất là số người đi khiếu kiện ở
các địa phương biểu tình để gây áp lực với chính quyền phải giải quyết
những khiếu nại, yêu sách”.
Báo VietnamNet viết tiếp: “Chủ tịch UBND Hà Nội cũng cho rằng
trong các vụ tụ tập, biểu tình phản đối Trung Quốc, cũng có đa số là
những người khiếu kiện đất đai bị lợi dụng để gây phức tạp về an ninh –
trật tự.”
Có gì sai trái khi dân oan cũng tham gia biểu tình chống ngọai xâm
trong khi những kẻ có chức có quyền lại ì ra ngậm miệng ăn tiền nhìn
nước lâm nguy?
Đài Tuyền hình Hà Nội cũng mỉa mai những người dân đi biểu tình yêu
nước, nêu cao chính nghĩa bảo vệ chủ quyền lãnh thổ ở Hoàng Sa và Trường
Sa là đã “lợi dụng tự do dân chủ” và “gây rối an ninh trật tự, cản trở lưu thông, gây chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân.”
Cái loa của Thành phố Hà Nội còn mỉa mai những cuộc biểu tình chống Tầu là do “các thế lực thù địch trong và ngòai nước thực hiện.”
Nếu có “thế lực thù địch” biết yêu thương Tổ quốc hơn những kẻ “yêu
đảng, yêu tiền” thì những “con yêu của chế độ” có biết xấu hổ không ?
Ngoài ra trên Báo Nhân Dân, tiếng nói chính thức của đảng và nhà nước, trong số ra ngày 24/07 (2012) cũng có bài viết “Không ai được lợi dụng lòng yêu nước” của Nguyễn Minh Phong, mang học hàm Tiến sỹ mà cũng chan chứa luận điệu xuyên tạc các cuộc biểu tình chống Tầu của người dân.
Phong viết: “Một số tổ chức, cá nhân ở trong nước và ngoài nước
thời gian qua thông qua các đài phương Tây thiếu thiện chí và qua mạng
in-tơ-nét, tuyên truyền xuyên tạc các chủ trương, chính sách của Ðảng và
Nhà nước ta, kích động bạo loạn gây rối trật tự, hô hào đòi thay đổi
chế độ, lật đổ chính quyền… Trong số này có các nhóm phản động lưu vong
được sự hà hơi tiếp sức của các thế lực chống phá nước ngoài, có những
kẻ từng gây tội ác, nợ máu với nhân dân phải chạy bán sới xa Tổ quốc,
nay thật nực cười lại nhân danh lòng yêu nước hô hào các hoạt động phi
pháp chống phá trong nước. Ðáng tiếc, có người nhẹ dạ cả tin, cũng có kẻ
háo danh đã hùa theo các luận điệu này.
Gần đây, một số cuộc tụ tập đông người nhân danh “biểu tình yêu
nước”. Ðó không phải là hành động yêu nước một cách phù hợp. Ðáng lưu ý
hơn là trong các cuộc tụ tập đó, người ta nhận ra một số người từng có
hành vi chống đối chính quyền, tuyên truyền chống lại đường lối, chính
sách của Ðảng và Nhà nước, nay lại nhân danh và lợi dụng lòng yêu nước
để kích động, gây rối trật tự công cộng, có những hành động và lời lẽ
thóa mạ, xúc phạm nhà chức trách, gây mất trật tự, an toàn xã hội.”
Nói năng hàm hồ, ngậm máu phun người nhưNguyễn Minh Phong thì có ích
gì cho đảng CSVN? Luận điệu gắp lửa bỏ bàn tay người dân yêu nước, trong
số có vô số các cụ già và thanh niên, thiếu nữ, kể cả những người tàn
tật ngồi xe lăn có người đẩy đi biểu tình chỉ vì yêu nước, không cam tâm
nhìn ngoại bang xâm lăng, lấn chiếm tài sản của tổ tiên để lại thì
những kẻ yếu hèn trước địch, nhưng lại hung hãn với dân, chỉ biết lu loa
bôi nhọ có đáng được đối thoại với những người dân bị ngăn cấm đi biểu
tình, nên đã tự vẽ khẩu hiệu chống Tầu biểu tình tại nhà như hai phụ nữ
Trịnh Kim Tiến và Bùi Thị Minh Hằng chăng?
Do đó những kẻ đã ra lệnh ngăn chận, bắt bớ người dân xuống đường
biểu tình chống quân xâm lược, không thể bào chữa cho hành động tiếp tay
cho giặc của họ.
Với những lãnh đạo có chức, có quyền mà còn yếu hèn trước kẻ thù
nhưng lại hà khắc với dân thì cũng nên rút ngắn dài thời gian để bớt
gánh nặng cho dân.
Và với đảng Cộng sản Việt Nam, nếu cứ tiếp tục cúi đầu trước giặc để
vinh thân thì tội với tổ tiên và lịch sử sẽ muôn đời không rửa sạch.
Vì vậy, trước khi trở tay không kịp như đã một lần ngỡ ngàng trong
Cuộc chiến tranh biên giới với Tầu năm 1979, Việt Nam rất cần có những
Lãnh đạo mới và một Nhà nước mới để lấy lại lòng dân, cùng nhau đoàn
kết một lòng giữ nước để dựng nước thì mới mong chống được kẻ thù đang
tràn đến từ Biển Đông.
Càng khẩn trương hơn trong hoàn cảnh hiện nay khi giặc ngoài hãy còn
lấp ló thì những kẻ nội thù trong tay áo đã sẵn sàng lộ mặt trong muôn
vàn các “nhóm lợi ích” trong đảng và nhà nước.
Phạm Trần
(07/012)
(07/012)