Thứ Sáu, 31 tháng 12, 2010

CNXH

Hôm trước đọc ba chớp ba nhoáng bài này cất đi để mãi tới hôm nay mới đọc lại, tác giả nói nên mừng cho thành phần lãnh đạo của VN trong năm năm tới, tác giả viết trong bài sau, những chữ CNXH đã ra đời từ 35 năm trước, thế mà tới hôm nay người ta vẫn còn nhắc lại như một "biểu tượng" cho một chủ nghĩa.  Tại sao CNXH ở nơi khác là một điều tốt đẹp mà ở nước ta nghe đến là phát... sợ?

"Vì sao lại mừng ư? Xin thưa vì với bộ máy lãnh đạo đầy “năng lực” và “trí tuệ” này thì chắc chắn chỉ cần một hay vài năm tới đây chứ không cần hết nhiệm kỳ 5 năm của khóa XI này, với bức tranh kinh tế Việt nam quá u ám như ngày hôm nay mà ông Thủ tướng muốn bỏ cũng không xong thì đảng CSVN chắc chắn sẽ đưa cả dân tộc ta tới đích mà Bác Hồ đã lựa chọn cho cả dân tộc ta đang hướng tới, đó là CNXH. Hoặc không bọn họ sẽ buộc phải chấp nhận một lần nữa quy phục, nằm trong vòng tay bảo trợ của Trung quốc như Myanmar, Bắc Triều Tiên… để bảo toàn sự tồn tại của đảng họ và điều đó là sự tuyên chiến với cả một dân tộc vì người Việt nam chân chính không bao giờ chấp nhận.

Nếu bạn đọc ai chưa đoán ra cái đích viết tắt CNXH ở bên trên là gì thì xin đừng mất công tra từ điển Chính trị – Triết học cụm từ viết tắt này, nó là chữ cái đầu của cụm từ Cả Nước Xuống Hố."

Vụ án Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ

Đây là một vụ án khá ly kỳ, đang diễn tiến sang một khúc quanh mới mà từ trước tới nay chắc có lẽ đây là lần đầu tiên ở nước Việt, một người Việt đề nghị một người đứng đầu nhà nước đứng ra bảo vệ quyền lợi và lợi ích hợp pháp của cái nhà nước đang truy tố ông ta, đồng thời cũng yêu cầu một cơ quan ngôn luận nước ngoài tham gia việc tố tụng.  Người dân sẽ được quan sát cung cách hành xử của người lãnh đạo và cơ quan nước ngoài đồng thời nền tư pháp luật pháp VN ra sao khi bước sang thập niên thứ hai của thế kỷ 21,  
Người Mỹ sẽ nói "very interesting", tiếng Việt chả biết nói làm sao, thôi để mai đây có làm sao có khi báo chí lại viết "một vụ án hoành tráng" cũng nên. hmn, thật sự tôi cũng không hiểu chữ hoành tráng khi báo VN hay lạm dụng.

Chữ nghiã cho năm mới

Cuối năm đọc bài của ông Bùi Tín mà nghĩ hay hay, sang năm người ở nước ngoài sẽ có từ mới để khi nào có dịp nói chuyện với thân nhân ở VN,  gặp phải thân nhân nào tối ngày chả làm ăn gì chỉ chờ tiền ở hải ngoại gửi về, thì sẽ chỉ cần dùng hai chữ Vinashin là thân nhân họ sẽ hiểu người thân ở nước ngoài muốn nói gì. Cứ thử tưởng tượng câu "này nhé gửi cho cậu để cậu tính Vinashin ấy à" hay "thôi đi đừng có đòi hỏi để rồi lại như Vinashin ấy". Tự điển VN sau này chắc có thêm từ Vinashin có nghĩa là phá sản hay có khi là ăn hại
Hôm kia cô em tôi hỏi nếu dịch tham nhũng hay hối lộ ra tiếng Anh thì dịch làm sao.  Bây giờ khỏi dịch lôi thôi cứ dùng chữ Securency là xong, tiếng Anh tiếng U gì còn  mờ mịt thì chứ Securency hay Nexus Technology là hiểu ngay, nhưng thôi chữ thứ nhất ngắn gọn hơn, phải không?
Cám ơn bác Bùi Tín đã góp nhặt cho văn hoá chữ nghiã Việt thêm phong phú!!!

Thứ Năm, 30 tháng 12, 2010

Lời Kêu Gọi Toàn Dân Đứng Lên Của Linh Mục Nguyễn Văn Lý

Hình tượng bất khuất của linh mục Nguyễn Văn Lý đã làm cho toàn bộ thể chế độc tài cộng sản Việt Nam phải bối rối và hoảng sợ vì tính vô cùng kiên cường và yêu nước của ngài. Chúng ta hãy cùng nhau lắng nghe những lời kêu gọi tâm huyết đối với sự tồn vong của đất nước của linh mục Lý và hãy chuyền tay nhau lời hiệu triệu này như là những thông điệp bắt đầu sự cáo chung của chủ nghĩa cộng sản ở Việt Nam.
Dù chúng ta sinh sống ở bất cứ nơi nào, nước Việt Nam vẫn thuộc về chúng ta bởi cha ông của chúng ta đã có phần đóng góp vào việc xây dựng, bảo vệ và phát triển bờ cỏi. Mỗi một sự đóng góp nho nhỏ vào công cuộc giải thoát dân tộc khỏi ách độc tài thống trị sẽ tập họp thành những cơn bảo táp cuồng phong để quét đi những bóng ma cộng sản đang ngày đêm hành hạ dân tộc ta...

Hãy thôi thờ Stalin như cố nội

Nghiêm Huấn Từ - Ới đảng! Nghe đây: Hãy thôi thờ Stalin như cố nội

Nghiêm Huấn Từ 
 
 
Tạp chí Cộng SảnTuyên Giáo, rồi báo Nhân Dân và nhất là báo Công An… hễ có dịp là viết bài tôn vinh Stalin cứ như nhân vật này là cố nội mình vậy. Chưa nói tới chuyện Stalin là biểu tượng của một quá khứ đầy kinh hoàng ở một phương trời xa lắc và không đồng văn đồng chủng với Việt Nam ta. Mà ngay đồng bào đồng tộc của ông này cũng ngày càng thêm kinh hãi và ghê tởm ông.
Stalin là hiện thân bạo lực của chuyên chính vô sản, là một vị thánh của đảng Cộng Sản Liên Xô và phong trào Cộng Sản thế giới. Trong thời gian ngắn kỷ lục, Stalin dùng công cụ chuyên chính vô sản đã tận diệt xong điền chủ, phú nông, thương nhân, tư sản, tôn giáo, nhóm chính trị đối lập (menshevich)… và liền quay sang tận diệt ngay dân nước mình, chỉ cần họ có chút biểu hiện không vừa lòng đối với chế độ xô viết. Số nạn nhân này mới thật là đông đảo nhất, mọi con số đưa ra từ mọi nguồn đều không dưới 30 triệu.
Khi Liên Xô đã sụp đổ, nước Nga đã có hiến pháp mới, tổng thống đã được toàn dân trực tiếp bầu lên; vậy mà đảng Cộng Sản còn làm đảo chính hòng lật đổ tổng thống hợp pháp. Như vậy, cái thói sử dụng bạo lực là bản chất của chủ nghĩa Mác-Lê nin, được Stalin áp dụng triệt để trong suốt 29 năm ông chiếm vị trí độc tôn tuyệt đối ở Liên Băng Xô Viết và di truyền mãi mãi về sau trong các đảng Cộng Sản.

Thứ Tư, 29 tháng 12, 2010

Hai ông Quý

Đọc hai bài của hai ông Qúy, một ông trẻ và một ông già, đúng là một trời một vực.

Ông Quý học giả thì gọi biển Đông của VN là biển Nam Hải, ông trả lời phỏng vấn mà cứ tưởng ông là người Trung Quốc "hiếu hoà" với người Việt, chứ không thể nghĩ ông là người Việt Nam. Ông cho là chỉ có "Một số người Việt lưu vong ở nước ngoài đang chống đối chính quyền hiện thời đã dùng tinh thần dân tộc Việt Nam để cố tình khiêu khích những bất hoà giữa Việt Nam và Trung Quốc", ông xem thường những cuộc biểu tình tự phát của sinh viên học sinh năm nào chống đối Trung Quốc, ông ở đâu mà không biết bao nhiêu người Việt Nam ở trong nước đã bị tù tội chỉ vì chống Trung Quốc, ông coi thường trí tuệ của những người trong nước không biết suy xét dễ bị người khác khích động?

Đại Vệ Chí Dị


Nhà Sản cai trị nước Vệ đến năm Canh Dần, tính ra cũng 65 năm.

Chính chiến liên miên mất quãng 40 năm, hết nội chiến rồi đến ngoại xâm, giặc xa đến giặc gần, chết mấy triệu người trai trẻ, một phần đất đai, lãnh hải lọt vào tay ngoại bang. Đổi lại nhà Sản cầm triều chính, thống nhất sơn hà vào trong tay.

Xưa tiên đế nước Vệ lúc nắm binh quyền có nói:

- Đất nước ta, rừng vàng biển bạc, tài nguyên phong phú, nhân dân cần cù, chăm chỉ.

- Sau này bọn hậu thế khi tiên đế thác đi, bèn thêm vào câu:

- Triều Sản sáng suốt, lãnh đạo anh minh.

Thứ Ba, 28 tháng 12, 2010

Than ôi

Cuối tuần nói chuyện với một ông trung niên thích làm chuyện xã hội, hỏi ông thấy tình hình VN ra sao, ông chép miệng thở dài, ông nói rất ít người quan tâm đến tình hình chính trị xã hội, họ chỉ bận tâm làm giàu, kìếm miếng cơm manh áo thế thôi.  Cho nên chả hiểu những người họ quan tâm đến đại sự đất nước họ ở đâu chứ trong "dân" thì không thấy.  Đó là người trong nước, còn người ở hải ngoại, đa số cũng chả ai quan tâm, và điều bi kịch là những người quan tâm thì lại chống cộng sản hay không ưa gì chế độ, và con số này càng ngày càng nhỏ đi, họ đã đến tuổi già không còn tha thiết chuyện đời nữa như ông bạn trung niên, cái tuổi mà lẽ ra phải xuất thân làm cách mạng như giáo sư Phạm Minh Hoàng của Việt Nam hay giáo sư Lưu Hiểu Ba của Trung Quốc, thế nhưng đa số đều than "lực bất tòng tâm", huống chi lớp tuổi lớn hơn, họ cũng đành nhìn quê hương qua hai dòng lệ thôi.  Nhường lại cho một lớp trẻ, mà đa số thì lại sống rất vội. Than ôi!!!.  
Cho nên đảng CS thấy được "vấn nạn" này, chả trách họ tự cho họ trách nhiệm lãnh đạo đất nước suốt đời là vì vậy.  Đừng than nữa nhé. Nếu một ai trong chúng ta không làm được một việc rất nhỏ như ông Kami viết ở sau thì cứ ngồi trong bóng tối mà than suốt đời, vì đảng CS sẽ mãi mãi "vinh quang".

Thủ tướng nước CHXHCN 2011

Chẳng biết những thông tin thêm về các nhà lãnh đạo tương lai có làm cho dân VN vui hay không? Hay là họ lại thở dài bình mới rượu cũ. (Biết đâu rượu cũ mà ngon đó chứ :-)). Nhưng mà cứ theo cái poll thăm dò bên cạnh, con số tuy rất khiêm nhượng thì ông Dũng vẫn được tín nhiệm làm thủ tướng và người dân mong ông Nguyễn Trần Bạt hay ông nào khác lên làm thủ tướng, chỉ phải tội ông Bạt hay ông nào khác không được chỉ định, biết làm sao bây giờ, có bầu cử đâu mà mơ.

Thứ Hai, 27 tháng 12, 2010

Bố tôi và người tù Nguyễn Chí Thiện


LTS: Có một dạo, tuần báo Sài Gòn Nhỏ (Little Sàigòn), Nam Cali có gây scandal người tù Nguyễn Chí Thiện đang ở Mỹ là “giả mạo”. Đã có 1 số đông bác bỏ lập luận này.

Trong bài viết “Bố tôi và người tù Nguyễn Chí Thiện”, tác giả Vũ Triều Nghi viết kể lại mọi chuyện rất mạch lạc và cảm động.

Đây cũng là thêm bằng cớ rằng, chỉ có một Nguyễn Chí Thiện mà thôi.

Chứ không phải theo luận cứ “Nguyễn Chí Thiện thật đã chết trong tù, còn Nguyễn Chí Thiện hiện tại là đội lốt giả danh

Thư giữa hai người bạn


người bạn học ngồi cùng bàn năm xưa

Thành phố Houston, Tiểu bang Texas, Hoa Kỳ, ngày 20 tháng 12 năm 2010

Này Nguyễn Đắc Xuân,

Lấy tình bạn học ngồi cùng bàn, cùng lớp một thời với mày, tao viết thư này cho mày để trả lời cái email mới nhất của mày gửi cho tao hôm nay. Tao sẽ nhờ trang mạng toàn cầu đăng thư này lên để những thằng bạn học cũ ở trường Quốc Học năm xưa được dịp đọc (bạn ở trong nước lẫn bạn ở ngoài nước). Dưới đây là nguyên văn thư mày:
Với cái đầu đặc của tôi khi đọc bản tin kêu gọi đóng góp xây dựng "Tượng Thần Tự Do" ở VN, thì tôi chưa hiểu mục đích xây cái tượng làm chi khi chưa có tự do, lỡ ra lại để cho nhà nước ta lại có phen lên mặt với thế giới là ở VN cũng có Tự Do cho nên mới có tượng thần?  Nhưng thôi cứ để xem các nhân vật nổi tiếng xem họ sẽ làm gì cho VN một cách thiết thực đây thay vì kêu gọi cho một tượng thần. Hay là họ định làm "xấu hổ" nhà nước VN?

..."Ủy ban sẽ gồm các nhân vật nổi tiếng và có uy tín rông rãi trong và ngoài nước như: GS Đặng Thái Sơn, GS Ngô Bảo Châu, GS Trần Khuê, GS Trần Phương, Nhà văn Nguyên Ngọc, GS Phan Đình Diệu, nguyên Chủ tịch Quốc hôi Nguyễn Văn An v.v…, các nhà hoạt động cho Tự Do xã hội như: nhà báo Bùi Tín, nhà vănVũ Thư Hiên, Đoàn Viết Hoạt, Linh mục Nguyễn Văn Lý, Hòa Thượng Thích Quảng Độ…, các tờ báo có uy tín trong và ngoài nước như Vienamnet, Thanh niên, Tuổi trẻ, hội Người già, hội Cựu chiến binh…, các báo mạng như Đàn Chim Việt, Xcafe, Đối thoại, Thông luận v.v…"


Thứ Bảy, 25 tháng 12, 2010

Chia sẻ cho ngày Giáng Sinh và Năm Mới

Bạn có thể: Mang chút ấm áp đến với những người tù lương tâm nhân dịp Giáng Sinh và Năm Mới

 
Dân Luận: VÂNG, BẠN HOÀN TOÀN CÓ THỂ! Chỉ cần một bó hoa, một thiệp chúc mừng hay thư chia sẻ dấu tên cũng đủ để sưởi ấm lòng những người mẹ, người vợ, người cha và gia đình những người đã dũng cảm lên tiếng đòi quyền được làm người cho tất cả chúng ta. Hãy làm gì đó, không phải chỉ để thể hiện lòng biết ơn, mà còn để chứng tỏ cho mọi người thấy rằng, có rất nhiều rất nhiều người Việt Nam chia sẻ một giấc mơ giống như họ.
Trong mùa Giáng sinh và Năm mới, dù quây quần đầm ấm với gia đình và bạn bè, chúng ta vẫn không quên những nhà dân chủ hiện đang bị giam cầm trái pháp luật tại Việt Nam. Họ vì hạnh phúc của mọi người, hi sinh hạnh phúc của cá nhân, cất lên tiếng nói phản biện cho một tương lai tốt đẹp hơn của đất nước. Hiện nay họ đang trải qua những ngày tháng cô độc trong chốn lao tù và gia đình của họ chắc hẳn cũng gặp nhiều khó khăn, mất mát.
Tập Hợp Thanh Niên Dân Chủ kêu gọi người Việt trong cũng như ngoài nước và bạn bè quốc tế hãy cùng Tập Hợp gửi thiệp Giáng sinh & Năm mới đến các tù nhân lương tâm và gia đình họ, nhằm bày tỏ sự ủng hộ, đồng cảm của chúng ta với những hi sinh và lý tưởng của họ.
Một nghĩa cử nhỏ sẽ mang lại niềm động viên lớn và niềm ấm áp trong những ngày cuối năm lạnh giá.
Danh sách địa chỉ dưới đây chắc chắn vẫn còn thiếu sót nhiều tù nhân lương tâm khác. Hy vọng các cá nhân, tổ chức trong và ngoài nước giúp cung cấp thêm qua địa chỉ thtndc@gmail.com.
Xin chân thành cảm ơn.
Ban Đại Diện
Tập Hợp Thanh Niên Dân Chủ
tu nhan luong tam vn.jpg
Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ
Luật sư Dương Hà
Số 24 đường Điện Biên Phủ
Phường Điện Biên, Quận Ba Đình
Hà Nội, Việt Nam
Luật sư Lê Công Định
BB34, Khu phố Mỹ Khang, Phú Mỹ Hưng
Phường Tân Phong, Quận 7
Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
Nguyễn Văn Hải – Điếu cày
Dương Thị Tân
84D Trần Quốc Toản, Phường 8, Quận 3
Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
Trần Anh Kim
Số nhà 502, tổ 10
Phường Quang Trung, Thành phố Thái Bình
Tỉnh Thái Bình, Việt Nam
Nguyễn Tiến Trung
6/1 Nguyễn Cảnh Dị
Phường 4, Quận Tân Bình
Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
Trần Huỳnh Duy Thức
14/13/48 Thân Nhân Trung
Phường 13, Quận Tân Bình
Thành Phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
Lê Thăng Long
K18 Tập thể Đại học Bách Khoa
Quận Hai Bà Trưng, Hà Nội
Lê Thị Công Nhân
Phòng 316/A7, Tập thể Văn phòng chính phủ
Ngõ 94, Phố Phương Mai, Quận Đống Đa
Thành phố Hà Nội, Việt Nam
Phạm Thanh Nghiên
17 đường Liên Khu, Phương Lưu 2
Phường Đông Hải 1, Quận Hải An
Thành phố Hải Phòng, Việt Nam
Nguyễn Xuân Nghĩa
828 Trường Chinh
Phường Quán Trữ, Quận Kiến An
Thành phố Hải Phòng, Việt Nam
Nguyễn Văn Tính
ĐKNKTT Xã Đông Phương, Huyện Kiến Thuỵ
Tổ 2, khu 1, Phường Lãm Hà, Quận Kiến An
Thành phố Hải Phòng, Việt Nam
Nguyễn Mạnh Sơn
ĐKNKTT 268 Lý Thường Kiệt
Quận Hồng Bàng, Thành phố Hải Phòng
Việt Nam
Nguyễn Văn Túc
ĐKNKTT Thôn Cổ Dũng 1, Xã Đông La
Huyện Đông Hưng, Tỉnh Thái Bình
Việt Nam
Ngô Quỳnh
ĐKNKTT Thôn Cẩm Bùi, Xã Xuân Cẩm
Huyện Hiệp Hòa, Tỉnh Bắc Giang,
Số 6/34/64, Phường Phương Mai, Quận Đống Đa
Thành phố Hà Nội, Việt Nam
Nguyễn Kim Nhàn
ĐKNKTT khu 34, Phường Song Mai, Thành phố Bắc Giang
Trú tại thôn Tân Văn 2, Xã Tân Dĩnh, Huyện Lạng Giang
Tỉnh Bắc Giang, Việt Nam
Luật sư Nguyễn Văn Đài
Vũ Minh Khánh
P302, Z8, Bách Khoa, Hai Bà Trưng
Thành phố Hà Nội, Việt Nam
Mục sư Dương Kim Khải
Mai Thị Dung và Dương Mạnh Hùng
37/6 tổ 33 khu phố 3, Phường 28, Quận Bình Thạnh
Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
Vũ Văn Hùng
Khu tập thể Chi cục thú y phường La Khê, Quận Hà Đông
Thành phố Hà Nội, Việt Nam
Trần Đức Thạch
Xóm Dinh, Xã Tam Hợp, Huyện Quỳ Hợp
Tỉnh Nghệ An, Việt Nam
Phạm Văn Trội
Thôn Kỳ Dương, Xã Chương Dương, Huyện Thường Tín
Thành phố Hà Nội, Việt Nam
Trần Khải Thanh Thủy
Số 46, ngõ 178, phố Ngõ Chợ Khâm Thiên, P. Trung Phụng
Thành phố Hà Nội, Việt Nam
Nguyễn Bình Thành
87 Điện Biên Phủ
Thành phố Huế. Việt Nam
Nguyễn Phong
86 Lê Ngô Cát
Thành phố Huế, Việt Nam
Nguyễn Hoàng Quốc Hùng
14/12 Bến Chương Dương, Phường Cầu Kho, Quận 1
Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
Đỗ Thị Minh Hạnh
Tổ 2, khu 5, thị trấn Di Linh
Tỉnh Lâm Đồng, Việt Nam
Phạm Minh Hoàng
Vợ Lê Thị Kiều Oanh
383/6 Bà Hạt,Phường 4, Quận 10
Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
Trần Thị Thúy
Mẹ Bùi Thị Nữ
Ấp Long Thái, Xã Long Khánh B, Huyện Hồng Ngự
Tỉnh Đồng Tháp, Việt Nam
Nguyễn Thành Tâm
Ấp 3, Xã Am Ngãi, Huyện Ba Trí
Tình Bến Tre, Việt Nam

Thêm
Đinh Đăng Định
Giáo viên trường THPT Lê Quý Đôn,
Tuy Đức – Daknong
ĐT 05013 702 002
Nhà số 214 - Nơ Trang Long –
thị trấn Kiến Đức,
Dakrlap – Daknong,
ĐT 05013 647 002
Tạ Phong Tần
84D Trần Quốc Thảo,
Phường 8, Quận 3,
Tp Hồ Chí Minh
Phan Thanh Hải - (blogger anhbasg)
Vợ Nguyễn Thị Liên (vừa sinh con)
Hà Văn Thịnh
Trường đại học Huế

Thứ Năm, 23 tháng 12, 2010

Vừa phục vừa tiếc bác An

Vũ Thạch 

Tác giả gửi tới Dân Luận
Không hẹn nhưng cứ khoảng 10 năm người ta lại thấy một nhân vật từng ở thượng tầng lãnh đạo - ủy viên Bộ Chính Trị ĐCSVN – có những tuyên bố mang tính đột phá. Vào đầu thập niên 1990, ông Trần Xuân Bách đặt dấu hỏi công khai về con đường đi sai lầm và bộ óc giáo điều phi khoa học của lãnh đạo Đảng. Đến đầu thập niên 2000, ông Võ Văn Kiệt vạch rõ và cụ thể: kinh tế tập trung là sai lầm; chính sách hằn thù dân tộc liên tục sau 1975 là sai lầm; tiếp tục trấn áp dân chủ hiện nay là sai lầm. Và nay, ở đầu thập niên 2010, ông Nguyễn Văn An đi vào cốt lõi của các quốc nạn. Vấn đề không còn là chọn con đường sai hay soạn chính sách sai nhưng tất cả các sai lầm đó là kết quả đương nhiên của cơ chế hiện tại. Ông gọi đó là “lỗi hệ thống”

Hết thuốc chữa

Bác sĩ Nguyễn Khắc Viện sau mấy chục năm trời nếm mùi cộng sản, đã nói: “Vô sản không đáng sợ bằng vô học”. Tôi nói thêm: “Vô học không đáng sợ bằng vô đạo”. Chính sách cai trị của Đảng Cộng Sản quá sức bất nhân, không còn một chút đạo lý nào nữa. Dù là đạo lý mà Ông Tổ của họ – Karl Marx – đã từng phán như sau: “Chỉ có cầm thú mới quay lưng lại trước nỗi bất hạnh của đồng loại và lo chăm chút cho bộ lông của chúng”. Đảng Cộng Sản Việt Nam không những quay lưng trước nỗi bất hạnh của đồng loại, mà chính họ là gieo rắc sự bất hạnh cho đồng loại, đồng bào. Bây giờ sắp sửa bước qua thập niên thứ hai của thiên niên kỷ, chủ nghĩa cộng sản đã bị cộng đồng nhân loại lên án, nhưng những lãnh đạo Cộng sản Việt Nam vẫn cương quyết tiến lên Xã Hội Chủ Nghĩa thì rõ ràng : HẾT THUỐC CHỮA!

Thứ Tư, 22 tháng 12, 2010

Tam quyền không phân lập

Ở xứ người khi cần phải làm một công trình xây dựng hay có kế hoạch thay đổi khuôn mặt của thành phố, hội đồng thành phố hay tỉnh đều gửi giấy tới tận mỗi nhà dân, yêu cầu người dân tham dự để nói lên nguyện vọng của họ muốn hội đồng làm gì đối với thành phố của người dân, hay có khiếu nại gì họ có thể lên tiếng.  Không như xứ ta, chuyện gì người dân làm tổ dân phố cũng để ý theo dõi rồi  liên hệ cấp trên, dân làm gì "nhà nước đều biết" còn nhà nước làm gì thì dân chỉ có nghe tin... đồn.  Cho nên chuyện tam quyền có không phân lập cũng lỗi tại người dân, cứ ai làm gì thì mặc kệ, miễn khi nào liên quan tới họ thì họ mới ... kêu oan , còn bình thường thì giao cho một ông làm cả ba việc cũng chả sao.

Thư khẩn gửi quý ông lãnh đạo đất nước

Đinh Đăng Định - Thư khẩn gửi quý ông lãnh đạo đất nước và hai bộ trưởng Công An và Quân Đội

Đinh Đăng Định
ĐẮKNÔNG NGÀY 07–12-2010 KÍNH GỬI:
TÒA SOẠN BÁO NHÂN DÂN
TÒA SOẠN BÁO QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN
TÒA SOẠN BÁO CÔNG AN NHÂN DÂN
BAN BIÊN TẬP TRANG MẠNG BÔ-XÍT VIỆT NAM:
boxitvn.net/ boxitvn.blogspot.com

Tôi là Đinh Đăng Định, 47 tuổi,
Hiện đang làm giáo viên trường THPT Lê Quý Đôn-Tuy Đức-Daknong
Nhà ở: số 214-Nơ Trang Long thị trấn Kiến Đức-Dakrlap-Daknong.
Tôi long trọng gửi tới quý tòa soạn và BBT BVN lời chào trân trọng và lời chúc sức khỏe, hạnh phúc. Lần đầu có thư thư tòa soạn các báo nhân dân (ND), quân đội nhân dân (QĐND), công an nhân dân (CAND), tôi thành thật xin lỗi vì đã làm phiền. Thưa quý tòa soạn

Truy Tố Về 2 Tội PHẢN QUỐC Và BÁN NƯỚC

Việt Nam, ngày 21 tháng 12 năm 2010

 Đơn Tố Cáo & Yêu Cầu

Truy Tố Về 2 Tội PHẢN QUỐC Và BÁN NƯỚC
------
Kính gửi:

- Ông Chánh Án Tòa Án Nhân Dân Tối Cao Trương Hòa Bình,
48 Lý Thường Kiệt, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội.

Thứ Ba, 21 tháng 12, 2010

Chính quyền Nam Định cướp đất đánh dân

Tin khẩn: Chính quyền Nam Định cướp đất đánh dân – Hàng ngàn người xuống đường phản đối

Danlambao – Ngày 20 tháng 12 chính quyền đã tiến hành việc cưỡng chế lấy đất của người dân huyện Vụ Bản, tỉnh Nam Định để làm khu nông nghiệp. Vụ việc đã trở nên nghiêm trọng vì gặp phải sự chống đối của người dân. Công an đã đánh bất tỉnh 3 người và sau đó bỏ chạy. Theo một nguồn tin chưa kiểm chứng thì có một người đàn ông đã bị đánh chết và xác đang được đắp chiếu đặt trên đường quốc lộ số 10, đi từ Nam Định đến Ninh Bình, cách  thành phố Nam Định khoảng 11 km.

Tiên đoán?

 Eo ơi, đi vắng mấy ngày, hôm nay đọc bản tin này cứ như có ông thầy nào tiên đoán cho vận mệnh của đảng CSVN, điều thảm là vận mệnh của đảng lại quá gắn liền với vận mệnh của Tổ Quốc!!! Thôi ngày nào có sự thay đổi thì cũng phải đóng blog đi chơi thôi, mong thay.

Chuyện gì sẽ xảy ra sau Ðại Hội Ðảng CSVN Khóa 11
 
Ngọc Hoàng (Blog Ngọc Hoàng)

Ðại hội đảng CSVN lần này cũng giống như những lần đại hội đảng trước kia, chỉ thay đổi nhân sự trong bộ máy BCT của đảng, và CS vẫn là CS. Tuy nhiên, sau đại hội đảng khóa 11 này sẽ có những biến chuyển lớn dẫn đến sự sụp đổ hoàn toàn của đảng CSVN.

Thứ Sáu, 17 tháng 12, 2010

Mơ ông tổng bí thư đảng?

Hôm qua đọc bài blog của nhà văn Trần Kỳ Trung, tôi không biết ông là ai, nhưng đoán ông cũng như đa số dân VN ngày nay cứ hễ nghĩ đến một cuộc bầu bán về nhà nước VN là có sự thay đổi nhân sự trong đảng CSVN hay ngược lại. Và sự suy nghĩ này đã do đảng CSVN cố tình gây ra để gieo vào đầu người dân một sự suy nghĩ rất tai hại, nhà nước là đảng, đảng là nhà nước (chính phủ), và chống lại bất cứ sự bầu bán nào của đảng cũng là chống lại nhà nước. Mà cũng không hiểu tại sao nhà nước VN đã làm thế thì cứ nhận như thế đi tại sao cứ hô hào là có tam quyền phân lập rõ ràng. Ở nước ngoài, khi người ta bầu lại chính phủ thì có thấy ầm ĩ nói tới ông tổng bí thư đảng nào đâu. Chuyện bầu bán của đảng nào thì kệ đảng ấy, người dân chỉ muốn nhìn vào "cabinet" của chính phủ chứ có cần biết ông tổng bí thư đó làm gì chứ nhỉ. Dân chi tiền bầu cử cho một chính phủ để phục vụ họ chứ có phải chi tiền để cho cái đảng nào đó phục vụ cho mấy đảng viên của họ đâu. Cho nên chỉ có ở mấy nước cộng sản, đảng trị thì mới xẩy ra chuyện tốn tiền này, gánh trên lưng dân thêm một lần nữa, chọn lựa chính phủ, Quốc hội chán phải cưu mang thêm cái vụ bầu ông Tổng thư ký vớ vẩn nào đó. Rồi lại phải nhìn vào ông Tổng đó để đoán vận mệnh Tổ Quốc VN, thế mà không nhận là đảng trị mà lại bảo là chính quyền của Nhân Dân. Ngày nào người dân viết được mơ ước như nhà văn để chỉ dành cho một ông Thủ Tướng hay Tổng Thống thì mới tiến được một bước tới nền dân chủ, chứ còn mơ một ông Tổng bí thư đảng thì còn chưa khá được.

Thứ Năm, 16 tháng 12, 2010

Người Việt gian, tham?

Trần Thành Nam

 
Tôi năm nay U60, sinh ra và lớn lên dưới mái trường XHCN, đã du học ở Đông Âu trên chục năm. Luôn tự hào mình là người Việt Nam trong suốt khoảng hơn bốn mươi năm đầu cuộc đời mình. Chưa bao giờ nghi ngờ đạo đức nhân đạo và tính hướng thiện của người Việt, tức của tổ tiên mình. Thời thanh niên bên trời Âu tôi luôn từng tự hào tự gọi mình là Việt Cộng, từng là chủ tịch Hội sinh viên Quốc tế toàn Balan nơi tôi học được khoảng một tháng trước khi bị Đại sứ quán VN tại Vacsava gọi lên bắt từ chức xuống thành Phó CT phụ trách Học tập…

Thứ Tư, 15 tháng 12, 2010

Thư ngỏ của nhà văn Dương Thu Hương

Mới đọc hai phần ba lá thư của bà Dương Thu Hương, nghĩ có lẽ bà già thật, sắp lẩm cẩm rồi chăng, vì những chuyện bà đang lập lại trong những bài viết khác, phỏng vấn tôi đã nghe rồi chăng? Bỏ dở, bây giờ đọc phần cuối thì thấy không, bà còn minh mẫn, tuy nhiên bỏ qua phần nói về người đàn bà khác thì lá thư có lẽ hay hơn, lá thư sẽ không còn mang tính chất "những chuyện đàn bà" nữa, hy vọng lần sau bà không nhắc lại, à, mà làm gì có lần sau nữa, bà nói đây là lần cuối cùng. 

Lời kêu cứu

Lời kêu cứu của bà Lê Thị Kiều Oanh, vợ ông Phạm Minh Hoàng giảng viên trường Đại Học Bách Khoa Thành Phố Hồ Chí Minh


Kính gửi Quý vị trách nhiệm Mạng bauxite Việt Nam,
Kính gửi quý cơ quan truyền thông trong và ngoài nước,
Kính gửi bà con cô bác khắp nơi,

Tôi là Lê thị Kiều Oanh, 46 tuổi, hiện đang sinh sống tại Sài Gòn, đau buồn và uất nghẹn gửi thư này đến Quý Vị để báo động về việc nhà nước Việt Nam đã bắt giữ chồng tôi vào ngày 13 tháng 8 năm 2010 để điều tra chiếu theo Điều 79 Bộ Luật Hình Sự Việt Nam. 

Chồng tôi tên Phạm Minh Hoàng, 55 tuổi, hiện đang là giảng viên tại trường Đại Học Bách Khoa Thành Phố HCM. Anh sang Pháp du học từ năm 1973. Hấp thụ lối giáo dục trung thực và bình đẳng với nhiều sáng tạo tại đây, anh luôn ước mơ ngày trở về quê hương sẽ là một nhà giáo để mong góp phần xây dựng tương lai tươi sáng cho giới trẻ Việt Nam.

Tâm với Thư

Ngày 22 tháng 1 năm 1990, hai mươi năm trước, các nhà trí thức Việt Kiều Yêu Nước vì lo lắng cho tình hình của VN ngày ấy trước những sụp đổ của Đông Âu góp ý với nhà nước nên đã viết bức Tâm Thư với những yêu cầu:

"1. thực sự tách rời các định chế của Nhà nước ra khỏi bộ máy chính đảng để cho Nhà nước thu hồi trọn vẹn những quyền lập pháp, hành pháp, tư pháp của mình, để cho không một ai cũng như không một tổ chức nào có thể đứng trên và chi phối Nhà nước.

2. thiết lập một nền dân chủ đa nguyên, thực sự bảo đảm an toàn cá nhân và các quyền tự do ngôn luận, báo chí, hội họp, lập hội, lập đảng... nhằm tạo điều kiện cho mọi người Việt Nam, không phân biệt quá khứ, chính kiến hay tôn giáo, tham gia luận bàn và, đặc biệt thông qua tuyển cử tự do, làm và kiểm tra việc nước.

Thứ Ba, 14 tháng 12, 2010

Thực trạng Vinashin: Những quả bom nổ chậm

Trần Thành Nam - Thực trạng Vinashin: Những quả bom nổ chậm


Hiện nay Vinashin (VNS) đã qua tái cơ cấu đợt một rồi đợt hai bởi Chính phủ và ban lãnh đạo mới với rất nhiều chiến lược mới được cho là hứa hẹn tương lai sáng sủa: sau vài ba năm nữa sẽ trả hết nợ và phát triển. Thế nhưng hiện nay thì tất cả vẫn bùng nhùng, không biết thưc chất VNS nợ bao nhiêu, trị giá tài sản còn lại thực chất là bao nhiêu, các bước trả nợ như thế nào, khất nợ, hoãn nợ có được không? V.v… và v.v…

Những lời ngụy biện

Chao ơi thời buổi này, một ông sắp lên làm vua xứ Vệ của Người Buôn Gió mà lại viết những câu như thế này chắc chỉ để lừa những người dân đen cỡ như tôi, chứ những người trí thức có ăn học có kiến thức có còn ai đọc nỗi nghe nổi nhũng câu đại loại như sau đây không? Thế mới biết phải có ngu dân thì mới cai trị được,  và một xã hội có văn hoá văn minh, có những người có kiến thức mà phải chịu dập đầu trước những người viết những câu nguỵ biện thế này thì muôn năm xã hội ấy không có khá đuợc.  Buồn thay!!!

"Bước vào những năm 80 của thế kỷ XX, chủ nghĩa tư bản, sau những năm điều chỉnh, đã đạt được sự ổn định và có bước phát triển. Trong khi đó, do sai lầm kéo dài về nhiều phương diện, nhiều nước xã hội chủ nghĩa bắt đầu lâm vào khủng hoảng, và khi thực hiện đường lối cải cách, cải tổ sai lầm, càng dẫn tới khủng hoảng trầm trọng hơn. Lợi dụng cơ hội này, chủ nghĩa đế quốc hoàn thiện chiến lược "diễn biến hòa bình", coi đó là chiến lược cơ bản để giành thắng lợi cuối cùng, xóa bỏ chủ nghĩa xã hội. Đến năm 1989, 1990, khi nội tình các nước xã hội chủ nghĩa Đông Âu và Liên Xô đã bộc lộ toàn diện sự khủng hoảng trên tất cả các lĩnh vực, đặc biệt là chính trị, kinh tế, văn hóa và xã hội, chủ nghĩa đế quốc đã dùng các thủ đoạn "diễn biến hòa bình", bạo loạn lật đổ đánh đòn quyết định làm sụp đổ chủ nghĩa xã hội ở các nước này."

Thứ Hai, 13 tháng 12, 2010

Từ đồng chí tới đồng loã

Nói một cách tóm gọn và đơn giản trong bài viết Sự biến dạng tâm lý xã hội dưới tác động của tham nhũng của ông Nguyễn Trần Bạt, ông đã khéo léo nói đến sự tha hoá của một đảng chính trị.  Và để không cho sự tha hoá tồn tại thì chỉ có cách rút ngắn sự cầm quyền của bất cứ đảng chính trị nào.  Không một bà nội trợ nào đi chợ mua cá lại muốn mua một con cá ươn, không một người buôn bán đầu tư muốn mua một cơ sở nào mà lại không biết đến con số chi thu sổ sách rõ ràng của cơ sở kinh doanh đó, cho nên không một dân tộc nào lại giao định mạng của Tổ Quốc mình, con cháu mình cho một tổ chức nào đã ươn hèn lại không minh bạch về sổ sách đối với toàn dân. 

Tìm thân nhân một người sĩ quan

Mộ phần Trung Úy Nguyễn Văn Quý chôn từ tháng 4, 1975

Huy Phương

PLEIKU - Một vị linh mục ở Pleiku, 35 năm trước, đã chôn thi hài một sĩ quan biệt động quân, và trong suốt 35 năm từ đó tới nay cố gắng tìm thân nhân người này nhưng không thể được.
Chú thích ảnh: Mặt tiền của nhà thờ Thanh An. Ngay tảng đá dưới gốc cây hoa sứ già trên 35 năm này là mộ của trung úy BÐQ Nguyễn Văn Quý.

Chiếc ghế trống và người tù vô tội

LTS: Lễ trao giải Nobel Hòa Bình đã diễn ra trong không khí trang trọng dù người nhận giải, ông Lưu Hiểu Ba đang thụ án tù và không có thân nhân nào của ông có thể tới nhận thay giải thưởng cao quý này. Đây là lần đầu tiên xảy ra cảnh éo le như vậy trong lịch sử của giải này kể từ năm 1901. Nhưng, có những nhận định cho rằng, chiếc ghế trống nói lên nhiều điều hơn cả. Đó chính là sự thiếu vắng dân chủ và nhân quyền ở nhiều nơi trên trái đất này. 16 nước trong đó có Việt Nam vắng mặt cũng tự vạch mặt chỉ tên mình cho thế giới hay về sự tụt hậu nhân quyền.
Đã có rất nhiều bài viết, dịch, liên quan tới lễ trao giải Nobel Hòa bình năm nay nhưng đây là một bài đặc biệt. Vì, tác giả của bài viết, chị Nguyệt Minh là người đại diện cho cộng  đồng người Việt ở Na Uy được mời tới dự buổi lễ này. Tác giả xin chia sẻ với bạn đọc về ngày” có ý nghĩa lớn nhất trong đời” mình qua bài viết ngắn và hình ảnh bên dưới.

Thứ Bảy, 11 tháng 12, 2010

Đưòng sắt song hành sẽ do ai thi công?

Vưà đọc xong bài báo Xa lộ song hành xuyên Đông Dương từ blog Nguyễn Xuân Diện, đọc từ đầu chí cuối trong đầu tôi nghĩ, đó là một kế hoạch phát triển tốt cho tương lai, bài viết tuy có trình bày chi tiết về kỹ thuật nhưng vẫn còn nhiều chỗ gây nhiều dấu hỏi. Thí dụ ngay như câu trong bài viết,

"Tuy nhiên với chiêu bài “khai hoá văn minh” để mở đầu cho chế độ thực dân lâu dài, cũng trong 50 năm ấy đế quốc Pháp đã mở gần 10.000km đường trên bán đảo Đông Dương."

nếu chỉ mươi năm sau

"Tuy nhiên với chiêu bài "giúp đỡ nước anh em" để mở đầu cho chính sách Hán hoá lâu dài, cũng trong 30 năm ấy nước Lạ đã mở gần XXXXkm đường trên bán đảo Đông Dương."

Ờ mà lúc ấy có còn người Việt nào viết câu thứ hai nữa không nhỉ?

Tự do cho Hà Vũ và các tù nhân chính trị

Dân Luận đang có những bài viết thảo luận của ông Bùi Tín và ông Lâm Đại Hoàng về những giải pháp ai sẽ cứu LS Cù Huy Hà Vũ.  Chẳng phải chỉ mình ông mà tất cả những tù nhân chính trị cần được chú ý quan tâm.  Hy vọng sang năm khi đại hội bầu bì xong xuôi thì nhà nước lại "khoan hồng" cho một số tù nhân trong đó cả Luật sư Cù Huy Hà Vũ, điều cắc cớ là lúc ấy ăn nói làm sao, ông có phải là tù nhân đâu.  Chả lẽ nói là bắt lầm, chứng cớ không rõ ràng?
Bắt tay huề cả làng? Chuyện của ông chắc còn dài.

HÃY TRẢ TỰ DO CHO HÀ VŨ VÀ CÁC TÙ NHÂN CHÍNH TRỊ!!!

HÃY TRẢ QUYỀN PHÚC QUYẾT CHO NHÂN DÂN VIỆT NAM!!!!

Thứ Sáu, 10 tháng 12, 2010

Nhìn lại "7 hạn chế của bất đồng chính kiến Việt Nam"

Nhìn lại "7 hạn chế của bất đồng chính kiến Việt Nam"

Một dân tộc dũng cảm là một dân tộc dám nhìn thẳng vào sự thật.
Một người dám nhìn thẳng vào sự thật là một con người dũng cảm.
Nhân đọc lại bài viết “Bảy hạn chế của bất đồng chính kiến ở Việt Nam” của tác giả Lâm Yến được đang tải cách đây hai năm. Thấy những phân tích của các diễn giả về các hạn chế của bất đồng chính kiến Việt Nam (BĐCKVN) sao mà đúng thế. Tuy những phân tích này đã được mổ xẻ phân tích đã hơn hai năm, nhưng nó vần còn nguyên giá trị. Vì cho đến nay nhìn lại PTDCVN vẫn thấy không có sự chuyển biến đáng kể để khắc phục những yếu điểm mà TG nêu lên.
Tuy bài viết không phân chia ra những hạn chế một cách rõ ràng như BĐCKVN tít đầu đề, nhưng tôi có thể tóm lược bảy hạn chế đó như sau:

Tiểu luận số 1: Bảy hạn chế lớn của bất đồng chính kiến ở Việt Nam

Lâm Yến 

 
Giữa những ngày giữa hè nóng bỏng này, trong khi một số “nhà bất đồng chính kiến” (hay còn được gọi là các nhà dân chủ) đang hưởng giây phút vinh danh và tự do giao kết ít ỏi tại bữa tiệc chiêu đãi do Lãnh sự quán Hoa Kỳ tổ chức nhân ngày Quốc khánh Hoa Kỳ [1] thì hai nhân vật nổi tiếng trong giới văn nghệ sĩ là Đỗ Minh Tuấn và Trần Mạnh Hảo lại đang kịch chiến trên trang mạng talawas và công khai phê phương án chế độ và bày tỏ quan điểm ly khai chính thống của mình. Trong khi đó, “con hùm xám đường 4” một thời, tướng Đặng Văn Việt lại chọn đài RFA để phàn nàn rằng việc hệ thống tiếp tục bám víu lấy những quan điểm lạc hậu như độc quyền lãnh đạo [của Đảng Cộng sản] đang gây cản trở sự phát triển của xã hội [2]. Cách đây không lâu, nghệ sĩ nhân dân Trần Văn Thuỷ [3] còn chọn VietnamNet - một diễn đàn chính thống của chế độ - để thẳng thừng chỉ trích rằng hệ thống chính trị hiện tại không hề có dân chủ.

Thứ Năm, 9 tháng 12, 2010

Những điều cần học hỏi khi đối mặt với công an VN

Hy vọng người dân VN sẽ học hỏi những điều rất cơ bản từ nhà báo tự do Tạ Phong Tần trong các bài viết của chị về cung cách trả lời thẳng thắn dứt khoát đối với công an, an ninh VN.  Đây là những điều dễ hiểu nhất cho người dân hiểu biết thêm về quyền hạn của người dân và công quyền nhà nước.  Khi mình cúi đầu run sợ thì chỉ là dịp cho người khác đè đầu mình thêm thôi, phải không?
Một điều cần ghi chú ở đây, là nếu bạn đọc đồng ý thì xin in ra, bảo con cháu in ra cho hàng xóm cùng đọc, biết đâu chả giúp cho người dân như một vết dầu loang, người dân bình thường thì họ chỉ thích đọc những câu chuyện như chuyện giải trí đang ở các báo công an nhân dân chẳng hạn, thể nào họ chả học được một vài điều hay ho cho chính họ.

Chuyện ông thủ tướng nhẹ dạ

Luận về ông thủ tướng đương thời CHXHCNVN, thì phải nói Kami viết rất dí dỏm như sau:

Trung quốc vốn thâm thù với Mỹ, muốn phá Mỹ thì chỉ cần lấy đồng chí Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng để cài cắm, hỗ trợ bước đầu cho làm bố vợ công dân của xứ cờ hoa, rồi để tới lúc có thể ra tranh cử làm Tổng thống Hoa kỳ. Khi đó không quá một nhiệm kỳ thì Kinh tế Mỹ chắc ngang với Kinh tế Cu ba bây giờ.Không tin cứ thử mà xem có đúng không?

Thứ Tư, 8 tháng 12, 2010

Khiếu nại của một bộ đội

Tự nhiên có cái thư bay vào hộp thư như sau, chắc của "bác" bộ đội nào tức quá khi đọc tin VN sẽ trở thành khu tự trị trực thuộc Trung Quốc, nên phải vội vã viết cái thư ngổn ngang sai mất dấu, gọi là giận đến run cả tay đấy mà. Cho nên thôi phải chịu khó sửa lại cho lá đơn cho gọn gàng dùm bác ấy vậy.  Chả biết đúng sai nhưng cũng là tiếng nói của một người dân, một người lính đã cống hiến cho đất nước nên bức xúc, í quên chả có bức xúc (cái quái gì) phải nói là bất mãn mới đúng, bất mãn thì cứ bất mãn, ghét cái trò chơi chữ, tức cỡ nào cũng chỉ bức xúc xong rồi thì thôi, không được, phải "bất mãn" thì mới viết thành một cái thư như sau chứ, nhưng mà bác này cũng lẩm cẩm quá, đã tức mà còn bình tĩnh viết mấy dòng "Độc lập (trừ) Tự do (trừ) Hạnh phúc" thế là thế nào? Và đơn khiếu nại thì cứ khiếu nại sao lại phải xin với xỏ. Lần sau bác nào có làm đơn thì bỏ hộ mấy chữ XIN đi nhé.

Thứ Ba, 7 tháng 12, 2010

Đọc và chọn

Cuối cùng thì tôi phải tự vỗ vai mình là mình đọc blog không tệ lắm, hôm nọ đọc blog Kami về bản tin Wiki leaks nói về tài liệu quy chế cho VN làm khu tự trị của Trung Quốc, tôi cũng ba chớp ba nhoáng copy lại tính post lại, xong đọc blog Kami tôi hay đọc lại thêm lần nữa để hiểu "giữa hai dòng chữ" của Kami viết, thì phát hiện ra Kami chỉ phiếm luận, giả sử về một cái tin đã được tung ra từ năm ngoái mà thôi, chả phải là tin của Wikileaks.  Cho nên tôi buồn cười cho sự nhanh nhẩu đoảng của mình và xoá đi không post. Vậy mà hôm sau thấy một loạt các blog khác đang lại bản tin của Kami với vẻ hết sức nghiêm trọng. Lúc đó thì tôi không hiểu các blogger khác vô tình không đọc kỹ hay là muốn "thử nghiệm" một loại "tin vịt".  
Nhưng mà tin gì ai đăng, lề trái hay lề phải, chỉ mong người đọc chọn lựa và nhận xét kỹ bản tin, bởi vì tôi nghĩ không blogger nào có chủ ý đăng tin nhảm để "khích động" quần chúng. 

Thứ Hai, 6 tháng 12, 2010

Người Buôn Gió Âu du

Nghe người ngoài nước kể chuyện thì chắc là khó tin, nghĩ có thế "bọn í" xuyên tạc cho những xã hội sắp ... "dẫy chết" chứ nghe Người Buôn Gió với đôi mắt của một người đã nhìn thấy chính trị xã hội VN thì không thể không tin sự so sánh khách quan.  Cho nên các cụ xưa có câu không sai là "đi một đàng học một sàng khôn". Ngồi mãi ở đình và nghĩ mình là cái rốn của vũ trụ thì cái nhìn không bao giờ thoát ra khỏi rặng tre.

VNNleaks?

VÉN MÀN CÁC BÍ MẬT ĐẰNG SAU VIETNAMNET – Phần I: Cái sẩy nảy cái ung


Bài báo sau đăng ở VNN ngày 6/10/10 nhưng nay đã "tuyệt tung tích", có khi đây là vụ "VNNleaks"

T.H.K – D.H.P

Những title bài rất nhạy cảm về nội bộ Báo điện tử Vietnamnet

1. Ai đã đánh sập VNN, “người lạ” hay “người quen”?

TBT Nguyễn Anh Tuấn khẳng định: “không có tranh chấp nội bộ”, rất tiếc là phát biểu này chỉ đúng được 1%. Sự thật trần trụi là VNN bị đánh sập hai lần đều do tranh chấp “một mất một còn” của phe kháng chiến là Phòng Kỹ thuật Điều hành-VNN do Nguyễn Đoàn Trọng Hiếu (tự Hiếu SYS,01234566689) lãnh đạo và phe xâm lược vốn là một “người quen” là Trung tâm Giải pháp và Phần mềm vSolutions-VASC do Nguyễn Xuân Trường (tự Trường hói,0903250112) làm thủ lĩnh.

Một số biện pháp an toàn khi sử dụng Password và Internet

LTS: Gần đây, do có nhiều tin tức về hackers đánh sập các trang mạng lề trái lẫn lề phải, chúng cũng xâm nhập vào các hộp thư điện tử của nhiều người, Đàn Chim Việt sưu tầm và cung cấp cho bạn đọc một số biện pháp an toàn khi sử dụng password và internet.

Đặc biệt quan trọng! Các bạn tuyệt đối nhớ password mà các bạn mới đổi, nếu không sẽ là một tai họa đấy.
 

Bạn có thể mất PASSWORD của mình chỉ trong một phút lơ đễnh, không phải chỉ ở dịch vụ truy nhập Internet công cộng mà sự nguy hiểm còn rình rập bạn bất cứ nơi đâu.
Dưới đây là vài cách đơn giản phòng chống mà ai cũng có thể làm: (Nên chọn lấy cách nào đó, nó thực sự an toàn hơn nhiều đấy):

1. Khi mở trang đăng nhập bạn hãy khoan đăng nhập mà trước tiên hãy mở một chương trình soạn thảo bất kì (notepad chẳng hạn), gõ một chuỗi ký tự bất kì kí tự vào trong đó gõ tên người dùng & mật khẩu của mình pha trộn vào đoạn đó -> sau đó sao chép user name & password của mình sang trang đăng nhập và dán user name và password vào.
Khi dùng biện pháp này thì keylog chỉ ghi lại được đoạn văn bản có chứa cả các chuỗi ký tự ngẫu nhiên bạn đã gõ vào (dĩ nhiên là nó sẽ không biết đâu là password thật).

2. Sử dụng phím Home và End khi type password (nếu bạn là 1 Newbie, nên chọn cách này vì dễ thực hiện) => Hầu hết các Keylogger hiện nay ko ghi được phím này, nếu có ghi được thì nó sẽ ghi như sau {Numpad.Return}. Có trời đất biết, mình biết, người khác ko biết!

3. Password nên được sử dụng bằng chữ kết hợp với số hoặc 1 dãy số, và kết hợp cả với bấm giữ phím Shift (không phải là nhấn CapsLock).

4. Dùng bàn phím ảo để đăng nhập, ghi các thông tin quan trọng, sử dụng On-Screen Keyboard (bàn phím trên màn hình) để nhập cách dữ liệu nhạy cảm (mật khẩu, thẻ tín dụng) bằng cách click chuột. Đây là cách nhập liệu nằm ngoài vùng theo dõi của các tập tin hook (vì không qua bàn phím) nên keylogger sẽ không ghi nhận được thông tin gì. Cách này dễ dùng nhưng người khác có thể trông thấy thông tin được nhập vào.

Để gọi bàn phím ảo của Windows, ta làm như sau:
Vào Start ~> Run: gõ osk, rồi Enter.
Blog của một độc giả đã bị hack và khi nhận lại pass, anh dùng cách này để đổi lại pass word của cả blog lẫn hòm thư đăng ký với Multiply. Hiện nay anh đang dùng cách gõ vài chữ bằng phím, trộn với nhấn chuột trên bàn phím ảo của Windows rồi giữ phím Shift và dùng chuột bấm chữ, số rồi lại chữ. Sau đó thả phím Shift ra rồi lại bấm số.

Anh ta lưu pass vào một văn bản rồi mã hóa nó sang một dạng khác (thay đổi đuôi sau dấu chấm ví dụ như ….jpg … hoặc dùng một phần mềm đặt biệt khác) bỏ vô một hòm thư cất giữ.

Anh cho biết hackers lần này sẽ phải bó tay với blog của anh ta.

Dưới đây là những điều cần lưu ý:

a. Khi nhận được một đường link thì không click mà copy rồi paste vào mục tìm kiếm của google rồi enter, sau đó chạy qua google vì đến hiện giờ thì google chưa bị hacker làm gì được. (nếu là trang web lạ mà bạn không chắc thì không vô).

b. Không mở tệp tin đính kèm của những e-mail mà người gửi bạn không biết.

c. Nếu bạn dùng dịch vụ công cộng,(không phải máy của mình), không nên gõ user name và password từ một cửa sổ IE hay trình duyệt web nào có sẵn, hoặc kiểm tra mail từ một đường link bất kì của bất kỳ nguồn nào đưa ra.

d. Không nên đánh dấu vào trước dòng chữ Remember my ID on this computer để không lưu dấu tích của bạn trong Cookie (nếu thấy có thì tắt “chọn” đi).

e. Hạn chế  không nên cho ai sử dụng chung máy tính.

f. Không download chương trình từ các nguồn không tin cậy. Hạn chế download và sử dụng cracked-program.

Xin nhắc lại lần nữa: Đặc biệt quan trọng! Các bạn tuyệt đối nhớ password mà các bạn mới đổi, nếu không sẽ là một tai họa đấy.

Chúc các bạn thành công!

© Đàn Chim Việt

Thứ Bảy, 4 tháng 12, 2010

Thủ đoạn đánh lạc hướng?

Luật sư Trần Lâm khấp khởi mang đến chia vui với tôi bức “Tâm thư gửi Quốc hội” cụ vừa viết. Tôi phải dùng chữ khấp khởi vì muốn mô tả đúng cái dáng điệu lật đật khi cụ bước vào nhà tôi trông giống như anh thanh niên Trần Lâm ngày nào trong Ban Tuyên truyền tỉnh bộ Việt Minh Lạng Sơn năm 1945. (Không biết mươi năm nữa tôi còn có được cái sự lật đật sôi nổi như cụ không? Quý lắm chứ!)

Giọt nước mắt của một đảng viên

Không lẽ bây giờ blogger dành thì giờ ghi chép in ra những bức "huyết lệ tâm thư" gửi cho chính phủ VN tiếng kêu tiếng khóc của dân của đảng viên? Đảng lãnh đạo "tài ba" thì thể nào chả biết, chỉ có điều ai cũng kêu lên là tại "cơ chế" nên botay.com. 
Chỉ có cách giải quyết :
1/ Sửa hiến pháp cho đảng lãnh đạo cỡ chừng 4 năm thôi, ở lì thì cho thêm một năm nữa. Để đảng khác lên làm.
Nếu không thực hiện giải pháp 1
2/ Ông đại biểu nào kêu lên là tại "cơ chế " thì cho ông ấy lên làm thủ tướng.
Ông đại biểu nào khen đảng tài ba cho vào bộ chính trị trong vòng một năm, làm không được đuổi ra cho chừa cái chuyện khen.. tếu.  Đại diện cho một đảng luôn tự xưng là đảng "cách mạng" mà cứ nhai đi nhai lại chuyện cơ chế thế thì làm đại biểu làm gì, giải tán hết, để dân tự giải quyết :-)

Thứ Sáu, 3 tháng 12, 2010

Tiếng kêu của người ở lại

Hơn 30 năm trước đã có lúc người dân hai miền thức tỉnh, họ không thể sống dưới một chế độ không có tự do. Họ đã chọn lựa một sự ra đi hàng loạt, ba mươi năm sau vẫn còn tiếng kêu cứu của những người còn ở lại trên mảnh đất nhỏ như chiếc quang gánh trên vai gầy gò của người Mẹ Việt Nam, không còn có gì não lòng hơn

Cuộc chơi phải chấm dứt!


Không chúng ta không còn thời gian để chờ đợi nữa. Mỗi cá nhân phải là một chiến sĩ đấu tranh quyết liệt cho sự tồn tại của chúng ta. Phải mạnh mẽ góp phần lãnh đạo đất nước này, không để cho Đảng được phép cái quyền một mình một chợ muốn làm gì thì làm! Đảng không phải là một tập hợp trí tuệ, Đảng chỉ là một tập hợp những kẻ có nhiều quyền lợi riêng tư khác nhau. Đảng không bao giờ và mãi mãi không bao giờ có thể làm thay đổi vận mệnh đất nước nếu mỗi chúng ta cứ cúi đầu chấp nhận.

Chúng ta có cần tự do không? Tự do không có nghĩa là cơ hội cho cái tôi vui thú và không cần quan tâm đến người khác. Người tự do phải thấu hiểu được ý nghĩa tự do tối thượng này. Chỉ khi bạn thấu hiểu được ý nghĩa của hai tiếng tự do như thế, bạn mới bắt đầu lên tiếng cho vai trò của mình, một cá nhân sống có trách nhiệm trong một xã hội thất điên bát đảo này. Một xã hội đã và đang bị những kẻ tham vọng quyền lực quản trị làm cho ngày càng thối nát hơn lúc nào hết.

Đại họa mất nước

Phần 1


Vì đâu nên nỗi?

"Bằng những cuộc chỉnh huấn tư tưởng, nếu chủ nghĩa Mao đó đã bơm được máu đen vào cơ thể Đảng Việt Nam thì về mặt xã hội, bằng khuyến dụ những cuộc tàn sát truy bức mệnh danh “đấu tranh giai cấp”, “cải cách ruộng đất”, nó đã đào bới đến tận gốc rễ nền văn hoá truyền thống của dân tộc – bằng cách đưa lên hàng chính diện các nhóm đân cư hạ đẳng nhất của xã hội, biến các tầng lớp này thành lực lượng nồng cốt thực hiện đường lối xây dựng “xã hội mới” theo mô thức Mao, đồng thời khuấy lên từ đáy sâu của lịch sử dân tộc các tính chất cặn bã nhất của con người là sự ngu dốt, cơ hội, ti tiện, hẹp hòi, thù hận… biến chúng thành hệ giá trị làm nền cho mọi hoạt động tinh thần mà dấu tích vẫn còn hằn sâu vào đời sống văn hoá của đất nước cho đến ngày nay, chưa biết đến bao giờ mới gột sạch được."

Đọc lại lời cụ Nguyễn

Cuối thế kỷ trước trước cụ Nguyễn Hiến Lê đã viết trong tập hồi ký III:

"Ðã không sản xuất mà còn phá tài nguyên trong nước: phá rừng thông trên núi, rừng phi lao ở bờ biển, phá cả vườn cao su để lấy củi (bán ở Sài gòn), dùng mìn và đồ rà điện để bắt cá lớn cá nhỏ trong sông rạch (cá linh còn nhỏ bằng đầu đũa mà đã bắt để bán ở Long xuyên), bắn thú và chim, không có luật gì ngăn cấm cả. Làm chủ tập thể, nên không ai cấm ai được. Do đó nước mình trước kia tự hào là tiền rừng bạc bể mà nay đứng vào hàng mười nước nghèo nhất thế giới, có người nói hàng áp chót trên thế giới nữa. Lợi tức trung bình mỗi năm tính theo đầu người thì được 50 Mĩ kim, hai phần trăm của Nhật."

Đã hết một thập niên của thế kỷ 21, tình hình môi trường ở VN thì sự tàn phá hình như cũng tăng theo lợi tức trung bình của người dân hay sao đó, mới hôm qua đọc ở đâu quên rồi là lợi tức đã được hơn 1 ngàn đô một tí.  Như thế sự tàn phá cũng tăng theo tỷ lệ thuận? Chứ không tới bây giờ báo chí vẫn kêu cứu không khác gì hồi ký của cụ Nguyễn

Thứ Năm, 2 tháng 12, 2010

Người Việt mau quên!

Song chi, nữ đạo diễn Việt Nam hiện tỵ nạn tại Nauy, bà viết về nhiều chuyện Người Việt mau quên, nhưng hình như bà kể thiếu, có những người Việt kêu khổ, than vãn đủ thứ chuyện khi ở trong nước, nhưng đến khi ra sống ở nước ngoài thì thể nào cũng khăn gói trở về VN, rồi từ đó bắt đầu "quảng cáo" cho VN là ở về nước vui lắm. Họ hình như quên đi những gì họ đã phải trải qua trước đó, họ bây giờ chỉ nhìn đến cuộc vui của chính họ mà không thấy rằng có rất nhiều cảnh khổ cảnh thương tâm đang xảy ra chung quanh họ.  Họ không muốn góp tay hay làm gì cho những người còn lại, họ luôn nói "ôi bây giờ đổi mới rồi, khác hơn năm xưa rồi, vui lắm". Thế đấy, nếu không có những người Việt mau quên này, làm sao nền kinh tế Việt Nam có thể vực được với lượng khách du lịch mau quên và tiền gửi về biếu không?

Dĩ nhiên tôi không chỉ trích những người chọn lựa về sống hay thăm quê nhà, nhưng xin đừng có giọng điệu "VN đổi mới rồi", đó là cách nhìn rất thiển cận của một số người. 

Nhà Văn Dương Thu Hương Trước Hiểm Họa Bắc Triều

BBT Web VT: Nhà văn Dương thu Hương không những nổi tiếng về những tác phẩm như Thiên Ðường Mù, Bên Kia Bờ Ảo Vọng, Khải Hoàn Môn, Chốn Vắng… mà còn nổi tiếng do thái độ can đảm và thẳng thắn phê bình giới lãnh đạo Hà Nội. Bà đã từng phải vào tù do viết sách và phát biểu phê phán việc áp dụng chủ nghĩa Marx-Lenin vào Việt Nam, phản đối độc quyền cai trị của Đảng Cộng sản. Hiện nay, nhà văn Dương Thu Hương tỵ nạn tại thủ đô Paris của nước Pháp. Dù xa quê nhà, bà vẫn luôn thao thức về tình hình tại Việt Nam.
Kính mời đồng bào theo dõi loạt phim phỏng vấn Nhà văn Dương Thu Hương do Tuyết Đan thực hiện.

Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4

Thứ Tư, 1 tháng 12, 2010

Từ khác biệt văn hóa đến dị biệt chính kiến

Hạ Long Bụt sĩ


Nhìn vào lịch sử văn hóa Anh và Mỹ, ta thấy những điểm nổi bật sau đây:

1- Không có độc tài, không mắc bệnh tôn sùng lãnh tụ.
2- Không mắc bệnh giáo điều, lý thuyết xuông, không nhiễm ý thức hệ Mác xít.
3- Ða số theo Tin Lành.

4- Giáo dục thực tiễn, suy nghĩ thực tế, Triết học không giảng dậy ở Trung học, chỉ là môn nhiệm ý ở Ðại học. Không có triết gia, chỉ có kinh tế gia (worldly philopsophers), trọng kỹ thuật thương mại. Không đặt nặng khoa bảng, không đặt Hàn Lâm Viện, tránh tạo lớp lang học phiệt. Thi cử ở Mỹ theo lối trắc nghiệm, rộng lượng với bằng cấp ngoại quốc, đại học gắn bó với thị trường kỹ nghệ.

Thứ Ba, 30 tháng 11, 2010

Wikileaks

Mấy hôm nay tin tức khắp nơi xầm xì chuyện Wikileaks sẽ tiết lộ thông tin phần lớn là tin mật của chính phủ Mỹ đối với các nước khác.  Nghe thì cũng bực mình sao cái tổ chức này chỉ chỉa mũi dùi vào nước Mỹ mà không là nước khác, có giỏi thì sao không chỉa mũi dùi vào các nước cộng sản hộ kẻo người dân nước ấy vẫn phải sống sau bức màn tre? Hay chỉ tại nước Mỹ tự do quá, dân chủ quá đâm ra bất lợi cho cả quốc phòng Mỹ.  Nếu ở xứ khác thì chắc là đi tù vì tội xâm phạm an ninh quốc gia chứ dễ gì mà ngồi mát "đâm thọc" đủ thứ chuyện vào "an ninh quốc gia". Ôi cứ cộng lại luật lệ của nước Mỹ và nước cộng sản hay độc tài nào đó chia đôi cho người dân khỏi phải đau đầu vì chuyện "xâm phạm an ninh" quốc gia. 

Bản Kiểm Điểm Của Một Công Dân Việt Nam

Ngày xưa miền Nam mất chính thể Cộng Hoà, sau này người dân ngồi than với nhau lỗi tại họ thờ ơ với chính thể Dân chủ còn phôi thai ngày ấy, lại "mơ mộng" nghe theo Mặt trận giải phóng Miền Nam.  
Ngày nay thì không biết thì họ đã than cái gì nhưng blogger Đinh Tấn Lực tự làm bản kiểm thảo.  Câu hỏi dành cho mọi người  chúng ta khi ngồi than vãn một chính thể mà chính bản thân mình thì cứ ngồi chép miệng "ôi thôi để mấy ổng lo, giờ tui lo cơm áo còn chưa xong , hay là miễn làm ăn kinh tế thoải mái là được rồi, ai làm chủ đất nước mà chả được" Thế đấy, người dân "hìền lành hay ngu muội"? 
Ông ĐTL viết:

"Rõ ràng bản thân tôi có lỗi cực lớn là đã thụ động ngồi yên để cho thế lực thù địch cài người hoặc khống chế được hàng nhân sự lãnh đạo trong đảng và nhà nước này. Khiến cả lũ chỉ lo tìm thế chống lưng, lo ô dù che chắn, lo đối phó nội bộ, lo tranh giành dự án, lo vơ vét đô la… bỏ mặc nhân dân cho công an đánh gục, cho cán bộ cưỡng hiếp, cho lũ lụt cuốn trôi, cho trí não tối ám, cho nhân tính thui chột, cho đói bệnh giết dần."


Thời ăn bánh vẽ đã xong

Như vậy, ta có thể thấy rằng căn nguyên mà Chủ nghĩa Marx - Lênin vào Việt nam là từ mong muốn Giải phóng dân tộc của Hồ Chí Minh (chứ không phải Xây dựng đất nước). Và để có thể huy động (vận động) toàn dân tham gia 2 cuộc kháng chiến thần thánh đó, thì cần phải có một hình ảnh cho xã hội tương lai – xã hội đó phải là một xã hội tốt đẹp hơn xã hội hiện tại (nếu không thì đi theo làm gì). Và như vậy, ngọn cờ độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội đã được giương cao. Thực tế, tại thời điểm đó, ngọn cờ này là một ngọn cờ đoàn kết được toàn dân, đem lại sức mạnh tinh thần cho toàn dân.

Xin thủ tướng từ chức ?

Thật khổ cho trí thức Việt Nam, họ cứ phải ráo riết năn nỉ ỉ ôi mấy ông làm lãnh đạo về hưu sớm cho dân nhờ, Hàn, Thái hay Nhật là các nước Á Châu không nhiều thì ít cũng bị ảnh hưởng văn hoá "sĩ diện", khi làm không được việc thì họ xấu hổ lui về, còn nước ta cũng có văn hoá ấy nhưng mà là "sĩ diện" có... định huớng, làm sai thì sửa sai, tự kiểm điểm, cố gắng phấn đấu để vươn lên. Phải làm gì chứ cứ năn nỉ ỉ ôi... thì cứ tha hồ tốn giấy mực.  Đến khổ!!!


Hà Văn Thịnh - Xem Thủ tướng trả lời Quốc hội


Xem, nghe, nhìn, đọc về việc Thủ tướng đăng đàn trả lời trước Quốc hội, cuối cùng tôi ngộ ra rằng từng ấy thứ vẫn chưa đủ cho cái sự nghĩ, vì quả thật, theo tôi, nếu tin vào cái đúng của lẽ đời, cái cần có của một người biết “thấu tình men lá rượu ngô trong” (thơ Trần Đăng Tuấn), cái dũng khí của lòng tự trọng, thì 4 trang báo Tuổi trẻ mà tôi có trên tay nên rút gọn thành hai từ thôi: từ chức!

Chủ Nhật, 28 tháng 11, 2010

Chuyện xưa chuyện nay

Mấy hôm nay bận, hôm nay mới đọc tin, ngán ngẫm 35 năm hoà bình, 20 năm đổi mới (cái chi đấy), mà có những câu chuyện bây giờ mới kể, càng đọc càng chán.
Dài quá nên copy vào đây để vài hôm nữa mới đọc hết được.



http://www.thongluan.org/vn/images/nhin.jpg

Thủ phạm của những mảnh đời rách nát

Huyền Trọng

Theo Tin tức hàng ngày

Trong chế độ cộng sản, tôi được học đại học và sau đại học, hiện đã tốt nghiệp thạc sĩ. Từng phục vụ trong các đơn vị lực lượng thanh niên xung phong, quân đội, và công an có thể nói là tôi ngẫu nhiên mà trở thành chứng nhân của nhiều chuyện khó tin nhưng có thật đã xảy ra trên quê hương mình. Chứng kiến bao nỗi đau thương của dân nghèo thấp cổ bé miệng, tôi nhận thấy có trách nhiệm phải nói lên những gì tôi đã trải qua, để gửi đến dư luận trong, ngoài nước và các tổ chức Bảo Vệ Nhân Quyền Quốc Tế. Nhất là phải có những biện pháp kịp thời can thiệp, cứu giúp những nạn nhân vô tội đang bị đọa đày, tuyệt vọng trong các nhà tù, các trại cải tạo tập trung của chế độ CS.

Thứ Tư, 24 tháng 11, 2010

Lá thư cô bé họ Đặng

Đọc lá thư của một cô bé họ Đặng, nghe cứ cùng chung một ông Tổ hay sao đấy, nên post lại từ Mẹ Nấm.  Bao nhiều đứa trẻ sinh sau đẻ muộn đã từng như cô bé này "mắng mỏ" cha anh mình qua sự giáo dục của nhà trường mà không biết cha anh mình phải nuốt nước mắt vào lòng. Nhà nước chủ trương hoà giải nhưng họ không nghĩ là họ đã đào tạo ra bao thế hệ mang lòng thù hận, để hận thù không thể giải. Và không thể chỉ giải bằng vài lời kêu gọi mà không thực hiện bằng hành động thiết thực như lòng người dân muốn.  Hãy thực sự trưng cầu ý kiến xem người dân họ muốn gì?


Nguồn : Facebook em Đặng Bình Diễm Chi

Khi người ta gọi bác của tôi, ba tôi và anh tôi là "giặc" !

Trước giờ vẫn nghe câu "Thắng làm vua, thua làm giặc" và "Kẻ thắng viết nên lịch sử", nhưng chưa từng thấm thía nó như lúc này!

Ngày còn cắp sách đến trường, mỗi thứ hai đứng chào dưới cờ tổ quốc, gào lên cùng lũ bạn "...cờ in máu chiến thắng" mà không biết rằng lá cờ ấy cũng có thấm máu của người thân mình, những dòng máu bị rẻ khinh, không được thừa nhận!

Khi người ta cố nhồi nhét hình ảnh về một đấng lãnh tụ vĩ đại, toàn năng vào đầu óc non trẻ của tôi, tôi đã không kháng cự, chỉ đôi lúc tự hỏi một cách lén lút "Thật là có con người như thánh sống thế ư?". Bởi vì đôi khi những gì họ nói trước sau bất nhất. Họ chẳng bảo "Không có gì tuyệt đối và toàn vẹn" đấy sao? Hay có ngoại lệ?

Ngày đó ngây thơ đến mức nằm trong phòng đọc bài học lịch sử oang oang, không ngừng mắng chửi "ngụy", "tay sai", mà không nhớ rằng ba mình từng khoác áo lính của Việt Nam Cộng Hòa!

Khi người ta dạy cho tôi phỉ báng những người lính "ngụy", coi khinh họ như nhưng kẻ không có lương tâm, những kẻ bán rẻ tổ quốc, những con người máu lạnh, giết người không gớm tay.

Thì tôi, đã thấy những người lính sa cơ ấy rất hiền lành, là những người cha, người chồng mẫu mực, những người nông dân không ngại vất vả ngoài đồng.

Thì tôi, thấy trong ánh mắt họ một nỗi đau bất lực vì không bảo vệ được tổ quốc của mình!

Thì tôi, thấy họ loay hoay tìm cho gia đình mình một con đường tươi sáng khác để đi. Họ không ngồi đó và khóc cho một quá khứ tươi đẹp đã mất, đã bị cướp mất!

Tôi đã thấy họ dạy con họ yêu tổ quốc, yêu cội nguồn, và trân trọng tình thân! (xin đừng đánh đồng như cái cách người ta đang giả vờ tự lừa dối nhau, tổ quốc không bao giờ nên hiểu là "người chiến thắng", và "người chiến thắng" cũng không phải là tổ quốc, nếu như hôm nay tôi nói tôi chẳng có chút cảm tình nào đối với "người chiến thắng" thì không có nghĩa là tôi không yêu đất nước của tôi).

Tôi đã thấy họ tìm được một cuộc sống tốt đẹp hơn nơi đất khách, nhưng cái nhìn của họ vẫn hướng về nơi này một cách khắc khoải. Bởi lẽ, hoặc trực tiếp hoặc gián tiếp họ đã bị đẩy đi xa quá xa nơi họ được sinh ra và lớn lên, nơi còn có những người thân còn ở lại! Họ có thể trở về, nhưng họ sẽ không trở về, tôi biết thế, không phải vì họ chê cố hương nghèo khó!

Khi người ta nói họ là những kẻ "vong quốc", tôi sẽ lắc đầu bảo rằng không phải, họ là những người "vọng quốc" (luôn luôn hoài vọng về tổ quốc của mình).

Khi người ta bảo rằng họ ở bên kia bờ biển đang tìm mọi cách phá hoại an ninh quốc gia, thì tôi lại tin rằng, họ đã bày tỏ một nỗi thất vọng khôn xiết về cách "trị quốc" của "kẻ thắng", họ đang bày tỏ niềm xót thương với những số phận đang ngày ngày tìm đến nhau trong niềm an ủi và hi vọng, dù là nhỏ nhoi. Họ đang cất lên tiếng nói giúp những những người mà họ nghĩ rằng "thấp cổ bé họng".

Không có triều đại nào vĩnh viễn, thì sao cứ mãi lừa mị nhau về cái gọi là "muôn năm"?

Khi người ta gọi bác tôi, ba tôi và anh tôi là "giặc" thì tôi vẫn cứ tự hào về họ, những người đàn ông Việt Nam đúng nghĩa!

Khi người ta gọi họ là "ngụy" thì tôi vẫn vô cùng kính trọng và yêu thương họ!

Bản chất không nằm ở tên gọi và lịch sử cũng không thuộc về kẻ chiến thắng!

Tôi sẽ ngẩng cao đầu vì là cháu, con và em của họ!

Nguồn : Facebook em Đặng Bình Diễm Chi

"Trâu bò" húc nhau, ai chết?

Vừa đọc tin ở Yahoo, Triều Tiên và Đại Hàn bắn nhau, thấy nguy hiểm quá, chả phải tôi lo gì tới chuyện thế giới, vì lo gì nổi mà lo :-), nhưng lại nghĩ kiểu này thì dân VN mình ... chết trước, không phải chết vì ...lạc đạn sang Đông Nam Á, mà là kiểu này vàng, đô lên giá ở VN rồi thì bọn đầu cơ hảng hoá sẽ làm dân VN khốn khổ.
Cho nên thế giới cứ phải có một nhóm nước lớn làm áp lực, giữ hoà bình cho thế giới là vậy.  Nhưng liệu kỳ này có dập tắt nổi cái tính hung hăng con bọ xít của ông Triều Tiên, mới mấy hôm trước tuyên bố đã xây dựng thêm lò tinh luyện Uranium mới, rồi nào là để củng cố cho ông vua con sắp lên ngôi, không khéo lần này ông cho nổ hoả tiễn tầm xa đe doạ cả thế giới. Nguy quá!!!

(đây chỉ là bình loạn của dân trong vài giây thôi đấy nhé, chả phải chính chị chính em, quan điểm này nọ gì đâu đấy)

Thứ Hai, 22 tháng 11, 2010

Bao giờ dân ta mới hết lạc hậu?

"Chúng ta khẳng định rẳng nhân dân ta từ xưa đến nay rất lạc hậu. Chính vì vậy mà khi dân tộc ta có kẻ thù là Pháp xâm lược, ĐCS với khẩu hiệu “Giải phóng dân tộc, đánh đuổi thực dân”. Nên đảng đã lợi dụng được lòng yêu nước của nhân dân ta. Rồi nhờ Trung Quốc, Liên Xô giúp đỡ về con người, vũ khí, tiền của nên ĐCS đã đánh đuổi được thực dân Pháp sau là quân đội Mỹ và rồi “giải phóng miền Nam”, thống nhất 2 miền. Còn nhân dân không hiểu được rằng ĐCS cai trị thì còn tàn ác hơn cả thực dân, phong kiến và đế quốc. Hiện nay thì ĐCS vẫn rêu rao khẩu hiệu “Tất cả vì mục tiêu dân giàu nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh”. Thế mà nước ta từ hàng ngũ trí thức, công an, bộ đội cho đến công nông dân chưa có thật nhiều hiểu rõ thế nào là dân chủ cả. (Thật đau lòng cho dân tộc Việt Nam)"

Đảng Cộng sản Việt Nam đang giẫy chết

Phạm Hồng Đức
Huyện Thanh Chương tỉnh Nghệ An

Theo: thongluan.org

Chúng ta biết rằng đảng cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) lúc đầu lấy tên gọi là đảng CS Đông Dương, ra đời ngày 3 tháng 2 năm 1930, đến nay đã 76 năm. Nhưng do các quan điểm sai lầm như “Đấu tranh giai cấp, chuyên chính vô sản, chính quyền nằm đầu họng súng, kinh tế chỉ huy bao cấp nhà nước và tập thể v.v…”. Nên ĐCSVN đã gây ra vô vàn tội ác đối với nhân dân như cuộc cải cách ruộng đất thời kỳ năm 1955-1956, cuộc đàn áp Nhân văn-Giai phẩm năm 1958, đến năm 1959-1960 thì lùa dân vào hợp tác xã, các công nông trường, xí nghiệp. Tết Mậu Thân 1968, thì ĐCSVN đã chôn sống hàng ngàn người vô tội ở Huế, sau năm 1975 thì ĐCSVN đã giết hoặc bắt đi tù cải tạo hàng triệu người ở các tỉnh phía Nam v.v.

Do nhận thức sai lầm, do tình hình thế giới thay đổi nên con đường của ĐCSVN đã phải thay đổi từng giai đoạn “Độc tài khép kín – Độc tài nhưng mở cửa kinh tế – Độc tài nhưng hội nhập kinh tế với thế giới”. Như thế là nhận thức của ĐCSVN đã thay đổi tiến bộ dần và nay đã đến đoạn cuối.

Chúng ta phải khẳng định chắc chắn rằng “Nền kinh tế thị trường không thể sống chung với chế độ đảng trị độc tài được”. Nền kinh tế thị trường phải vận hành theo các điều luật cạnh tranh công bằng của pháp lý quốc tế, vì vậy sự vận hành kinh tế của xã hội sẽ bóp chết nền chính trị độc tài.

Sau đây tôi xin phân tích các lý do để chứng minh cho mọi người thấy là ĐCSVN đang giãy chết.

I – Tư tưởng lập trường

Chúng ta biết rằng trong 76 năm ra đời và cầm quyền, ĐCSVN với bộ máy độc tài tuyên truyền khổng lồ hòng bắt cả dân tộc đi theo chủ thuyết vô thần Mác – Lênin. Nhưng trong quá khứ thì các tôn giáo, các thuần phong mỹ tục như cúng tổ tiên, ông bà hoặc đi đền, đi chùa vẫn tồn tại với nhân dân kể cả những người cộng sản. Còn kinh tế thì với quan điểm kinh tế chỉ huy bao cấp trên toàn quốc, nhưng kinh tế cá nhân, tư thương vẫn âm thầm tồn tại. Chính vì vậy sau năm 1986 ĐCSVN đổi mới, mở cửa thì nay các tôn giáo đã lớn mạnh hơn nhiều và các phong tục, các đền chùa, nhà thờ họ đã phát triển xây dựng lại rất nhiều trên khắp đất nước. Còn kinh tế thì kinh tế cá nhân đã lấn át kinh tế quốc doanh và kinh tế tập thể. Như thế là ĐCSVN đã thua và dân đã thắng. Hay nói đúng hơn là ĐCSVN đã theo đuôi dân.

Hiện nay dù ĐCSVN vẫn còn hô “Chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh”, nhưng chủ nghĩa Mác – Lênin thì làm gì có thần linh, có tâm linh, có kinh tế tư nhân? Nghĩa là ĐCSVN hô hào để tự lừa dối mình và lừa dân mà thôi. Như thế thì lập trường tư tưởng của ĐCSVN nay đã không còn là “Chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh” nữa rồi.

Hiện ĐCSVN vẫn muốn độc tài để được đặc quyền, đặc lợi, ĐCS cũng như những người lý luận của đảng hòng muốn xây dựng một xã hội độc tài đảng trị mà cộng sản không ra cộng sản, tư bản cũng không ra tư bản. Nói cho đúng thì ĐCSVN đang khủng hoảng về tư tưởng, lập trường và hướng đi trong tương lai.

II – Nội bộ ĐCSVN

Chúng ta biết rằng do chế độ độc tài đảng trị tuyệt đối nên ĐCSVN đã cướp đi mọi quyền làm người của nhân dân. Vì vậy, ĐCSVN muốn làm gì thì làm, muốn nói như thế nào thì nói. Chính những lý lẽ đó nên ĐCSVN là một đảng chuyên lừa dối nhân dân. Cho nên mọi cơ quan, tổ chức của đảng đều luôn luôn vẽ lên những thành tích để lừa dối đảng, lừa dối nhân dân mà thôi.Chính bởi sự lừa dối liên tục của đảng nên con người sống trong chế độ xã hội đảng trị thì những người thật thà sẽ bị đảng và xã hội loại bỏ hoặc tiêu diệt và những ai luôn biết nói dối theo đảng thì tồn tại và có thể được đảng đưa lên giữ những chức vụ quan trọng. Như thế là cả một xã hội phải lừa dối nhau để sinh tồn. Ngược lại trong chế độ dân chủ thì do nhân dân có mọi quyền làm người của mình, như ứng cử, bầu cử nói lên các sự thật, đình công, biểu tình, tự do báo chí, tự do ngôn luận. Nhờ những quyền ưu việt đó nên những ai dối trá thì đều bị xã hội lên án và khinh bỉ. Nhờ vậy con người sống với con người, từ chính phủ cho đến các tổ chức ban ngành, các cá nhân đều phải thật thà thì mới tồn tại và được xã hội tôn trọng. Như vậy thì con người trong hai chế độ độc tài và dân chủ nó hoàn toàn trái ngược nhau về tư cách, đạo đức và nhận thức về xã hội của mình.

ĐCSVN do tình hình thế giới, tình hình đất nước kinh tế kiệt quệ đảng từ độc tài khép kín buộc phải chuyển sang độc tài mở cửa . Rồi Việt Nam vào các khối ASEAN, APEC, nên những người lãnh đạo của đảng, của chính phủ đã được tiếp xúc với các chính phủ, các chính khách, cũng như các chuyên gia, các tổ chức quốc tế nhờ vậy nên kiến thức của những ông, bà cộng sản đã được mở mang, tiến bộ dần. Sau đó đến năm 1989 rồi 1991 thì thế giới CS Đông Âu và Liên Xô tan rã, nên trong năm 1991, bảy nhà lý luận hàng đầu của ĐCSVN gồm các ông Lê Hồng Hà, Dương Phú Hiệp, Lê Hồng Tâm, Vũ Hoàng Địch, Phạm Khiêm Ích, Phan Đình Diệu, Bàn Đăng Huy đã được đảng tổ chức “Nhóm nghiên cứu” để tham mưu cho đảng về đề tài “Dân chủ xã hội”. Mục đích cuộc nghiên cứu là “Để phê phán và đòi hỏi tiếp tục nghiên cứu có thể – phê phán sâu sắc hơn, nghiêm túc hơn, mạnh mẽ hơn”.

Đến năm 1995, thì đã có cuộc họp kín trong đó các ông Phạm Văn Đồng, Võ Văn Kiệt, Vũ Oanh, Nguyễn Mạnh Cầm đã đòi xóa chủ nghĩa cộng sản (CNCS) và tên đảng cộng sản. Còn các ông Lê Đức Anh, Đỗ Mười, Lê Khả Phiêu thì lại chủ trương vẫn giữ CNCS và tên ĐCS. Như thế là trên chóp bu nội bộ ĐCSVN đã thực sự bị chia rẽ và ý thức dân chủ đã có trong các vị lãnh đạo cao cấp nhất của ĐCSVN.

Khổng Tử có câu: “Đối với bọn tiểu nhân khi thịnh vượng thì tranh giành nhau mà sống, khi suy thoái thì tự bỏ nhau mà sống”.

ĐCSVN trong thực tế thì từ khi nắm dược chính quyền cho đến nay đã luôn bị chia rẽ, luôn bị các cuộc tranh giành quyền lực ngấm ngầm trong đảng. Cho nên ông Hồ Chí Minh cũng đã bị Lê Duẩn, Lê Đức Thọ mưu sát năm 1968. Đến năm 1986 đổi mới thì các cuộc nội sát trong ĐCSVN còn lớn hơn và nhiều hơn như các vụ Lê Trọng Tấn, Hoàng Văn Thái, vụ Tổng cục II, vụ T4 chẳng hạn. Theo tôi hiện nay thì trong ĐCSVN đang có nhiều phe cánh đang tranh giành quyết liệt về quyền lực. Như vậy tôi mong các đảng viên ĐCS có tư tưởng dân chủ cần biết, phân tích nắm tình hình và có phương pháp đấu tranh có hiệu quả.

Hiện ĐCS đang hô hào chống tham nhũng. Sự thực thì vì tệ nạn tham nhũng đã lan tràn khắp nước từ trung ương đến tận làng xã, đến mọi cấp mọi ngành nên đảng không thể chống được. ĐCSVN chống tham nhũng thật thì đảng sẽ chết. Đảng không chống được tham nhũng thì tệ nạn tham nhũng càng phát triển. Bởi vậy sự bất bình trong đảng, trong nhân dân ngày một lớn, nên đảng cũng phải chết.

Theo tôi trong thực tế hiện nay các phe cánh chỉ lợi dụng chống tham nhũng để loại trừ các ê kíp, các cá nhân mà thôi. Nó chẳng khác gì một tên kẻ cướp đi bắt một tên ăn trộm. Như vậy là trong nội bộ đảng do tình thế bức bách mà đảng đã phải tạo ra sự chia rẽ, kẻ thù giữa các phe cánh. Chính vì vậy mà nội bộ ĐCSVN hiện tại không bao giờ yên bình được cả.

Chúng ta biết rằng trong giai đoạn độc tài khép kín năm 1956 thì trong nội bộ đảng có các nhóm trí thức là “Nhân văn, Giai phẩm” đã đấu tranh với ĐCS đòi văn nghệ sĩ tự do, nhưng họ đã bị ĐCS đàn áp, bỏ tù. Trong đó có ông Nguyễn Hữu Đang là thứ trưởng Bộ thông tin tuyên truyền, trưởng ban tổ chức lễ tuyên ngôn độc lập mùng 2/9/1945, hay đại tá Trần Dần, các nhà thơ Lê Đạt, Hoàng Cầm v.v…

Trong giai đoạn độc tài mở cửa từ năm (1990-2000) thì đã có nhiều đảng viên ĐCS cũng như trí thức lên tiếng đòi dân chủ, đa nguyên, họ đều bị ĐCS quản chế hoặc bắt tù như ông Lê Hồng Hà, Hoàng Minh Chính, Nguyễn Trung Hiếu, Bùi Minh Quốc, Dương Thu Hương, trung tướng Trần Độ v.v…

Nhưng nay giai đoạn cuối của độc tài mở cửa thì các đảng, các tờ báo đối lập đã ra đời công khai đương đầu với ĐCSVN, nhưng đảng chỉ hăm dọa, theo dõi chứ không còn đàn áp khốc liệt như trước nữa.

Chúng ta biết rằng trước Đại hội X, đảng đã hoàn toàn phụ thuộc vào nhóm đại bảo thủ ngu dốt đầy quyền lực là Lê Đức Anh, Đỗ Mười, Trần Đức Lương, Trần Đình Hoan, Phạm Văn Trà, Nguyễn Khoa Điềm. Nhưng sau đại hội X thì ê kíp này đã hết thời và Lê Đức Anh kẻ ma giáo đầy quyền lực trước Hội nghị APEC đã phải trả thẻ đảng và đang bị mọi người khinh bỉ ở Sài Gòn và hiện các tay chân của Lê Đức Anh, Đỗ Mười đang bị chặt dần. Như vậy thì diễn biến thời cuộc đang có lợi cho các nhà tranh đấu dân chủ và thực tế hiện nay dù đất nước vẫn còn độc tài, còn kinh tế Maphia đảng, Maphia gia đình, nhưng dù chưa có dân chủ. Nhưng đảng đang đưa cả dân tộc đi theo chủ nghĩa tư bản văn minh và phải theo luật chơi quốc tế. Theo tình hình thời cuộc mới thì bắt buộc ĐCSVN phải nới dần tự do, dân chủ cho dân. Đó là xu thế mà đảng không thể cưỡng lại được.

III – Ngoại giao:
Trung Quốc

Năm 1974, Trung Quốc đã đưa quân chiếm quần đảo Hoàng Sa. Năm 1979, Trung Quốc lại xua quân đánh biên giới phía bắc và hiện quần đảo Trường Sa Trung Quốc đã chiếm một số đảo. Đến năm 2000, thì Việt Nam do yếu thế Trung Quốc đã ép Việt Nam nhường 720km2 đường biên giới và sau đó là 12000km2 bờ biển. Thực tế thì Trung Quốc là kẻ thù của dân tộc Việt Nam.

ĐSCVN do ngu dốt, do tham quyền cố vị muốn giữ lấy độc quyền lãnh đạo nên đã phải dựa vào Trung Quốc để có “Đồng minh, đồng chí”. ĐCS đã bất chấp quyền lợi dân tộc đã nhường đất, nhường biển mà không biết xấu hổ với lịch sử, với tổ tiên của mình. ĐCSVN đã bán nước thật sự, đó là nỗi nhục của nhân dân Việt Nam dưới thời cộng sản cai trị. Đó là sự thật! Theo tôi 2 đảng CS Trung Quốc và Việt Nam luôn rêu rao 16 chữ vàng, nhưng hiện tại thì cả hai đảng đều không tin nhau và luôn cảnh giác gằm ghè nhau. Sự thực thì ĐCS Trung Quốc đã lợi dụng cơ hội ĐCSVN suy yếu để Trung Quốc chiếm đất, chiếm biển và đô hộ theo kiểu mới nhân dân Việt Nam. Bởi vậy trong các chóp bu ĐCSVN cũng như những người CS chân chính yêu nước thừa biết rằng mối quan hệ thân thiện, phụ thuộc vào Trung Quốc là quan hệ với kẻ thù cướp nước. Chính vì vậy mà trong nhân đang truyền nhau câu “Đi phía tây mất đảng, đi phía đông mất nước”. Giữa mất đảng và mất nước thì bắt buộc ĐCS phải chọn mất đảng, chứ không thể chọn mất nước được.

Nước Mỹ

Chúng ta khẳng định chắc chắn rằng Trung Quốc rất muốn kéo nhân dân Việt Nam đi theo Trung Quốc để Trung Quốc dễ bề đô hộ, bành trướng. Đồng thời nước Mỹ cũng rất muốn kéo nhân dân Việt nam đi theo Mỹ để nước Việt Nam, nhân dân Việt Nam có chế độ chính trị tự do, dân chủ pháp quyền kiểu Mỹ.

Vậy nước Mỹ là nước như thế nào?

Nước Mỹ là một nước giàu mạnh về kinh tế, quân sự và nước Mỹ là một nước sen đầm quốc tế. Nhưng nước Mỹ chưa đô hộ, chưa chiếm đất, chiếm biển của nước nào cả. Nước Mỹ đổ tiền của sức người, con người ở trên thế giới mục đích giúp các nước trên thế giới xây dựng chế độ chính trị tự do, dân chủ, đa nguyên và pháp trị thật sự mà thôi và khi nước đó đã có chế độ dân chủ thì nước Mỹ không can thiệp vào nội bộ của nước đó nữa. Như vậy thì quan hệ đồng minh, thân thiện với Mỹ thì hoàn toàn có lợi cho các đất nước, các dân tộc chứ không có gì có hại cả.

Quan hệ với Mỹ thì nước Mỹ bảo vệ, bảo đảm độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ cho nước đó, đồng thời nước Mỹ có nhiều nhà khoa học tài ba, nổi tiếng, có nhiều tiền của, có nền khoa học kỹ thuật hiện đại, nước Mỹ sẽ giúp đào tạo con người, giúp khoa học kỹ thuật và đổ tiền của giúp đỡ các nước đồng minh của mình nhanh chóng phát triển trong chế độ dân chủ pháp trị thật sự.

Theo tôi hiện ĐCSVN vẫn đang ngả về Trung Quốc nhiều hơn, nhưng chắc chắn rồi đây các nhà lãnh đạo Việt Nam đã và đang nhìn ra sự hơn, thiệt giữa quan hệ với Trung Quốc, hoặc nước Mỹ, thì ĐCSVN sẽ phải ngả theo hướng có lợi cho dân tộc là điều tất yếu và tất nhiên khi ngả theo Mỹ thì đảng phải trả tự do, dân chủ cho nhân dân. Đó là xu hướng của thời đại và cũng là ước nguyền của nhân dân Việt Nam hiện nay.

IV – Nhân dân

Chúng ta khẳng định rẳng nhân dân ta từ xưa đến nay rất lạc hậu. Chính vì vậy mà khi dân tộc ta có kẻ thù là Pháp xâm lược, ĐCS với khẩu hiệu “Giải phóng dân tộc, đánh đuổi thực dân”. Nên đảng đã lợi dụng được lòng yêu nước của nhân dân ta. Rồi nhờ Trung Quốc, Liên Xô giúp đỡ về con người, vũ khí, tiền của nên ĐCS đã đánh đuổi được thực dân Pháp sau là quân đội Mỹ và rồi “giải phóng miền Nam”, thống nhất 2 miền. Còn nhân dân không hiểu được rằng ĐCS cai trị thì còn tàn ác hơn cả thực dân, phong kiến và đế quốc. Hiện nay thì ĐCS vẫn rêu rao khẩu hiệu “Tất cả vì mục tiêu dân giàu nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh”. Thế mà nước ta từ hàng ngũ trí thức, công an, bộ đội cho đến công nông dân chưa có thật nhiều hiểu rõ thế nào là dân chủ cả. (Thật đau lòng cho dân tộc Việt Nam)

Thật may mắn là nhờ thời đại khoa học kỹ thuật nhờ có Internet, nhờ có truyền hình cáp, nhờ có vệ tinh nên hiện nay thế giới đã được thu nhỏ trong một màn hình và mọi người có thể tìm hiểu và biết dễ dàng. Chính vì vậy mà ĐCSVN hiện nay không thể cấm đoán được nhân dân nữa. Cũng chính vì lẽ đó mà tư tưởng dân chủ ưu việt đang thấm dần từng ngày từ cán bộ đảng, chính phủ, cũng như mọi ban ngành, mọi doanh nghiệp và toàn thể nhân dân Việt Nam chúng ta. Chắc chắn rồi đây nhân dân ta sẽ hiểu biét và văn minh hơn và cũng thấy rõ bản chất, sự thật về CS, ĐCS độc tài dối trá.

Tôi xin khẳng định chắc chắn rằng “Nhân dân nghèo nàn lạc hậu thì ĐCS còn lừa được nhân dân. Còn nhân dân no ấm, văn minh lên thì ĐCS không thể lừa được nhân dân nữa, vì vậy ĐCSVN phải mất”.

V – Sự khủng hoảng của thế giới

Chúng ta khẳng định rằng: “Các chính phủ và nhân dân các nước dân chủ luôn ủng hộ các nhà tranh đấu dân chủ tại Việt Nam. Còn các chính phủ độc tài thì lại ủng hộ các chế độ độc tài, vì lẽ tự nhiên là “Đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu”. Còn nhân dân các nước độc tài thì với thời đại văn minh ngày nay chắc họ không ủng hộ các chế độ độc tài. Họ chỉ bị các chế độ độc tài lừa hoặc ép buộc mà thôi.

Như thế thì trên thế giới từ châu Âu, châu Mỹ đến châu Úc, châu Á thì đa số các chính phủ dân chủ, nhân dân các nước dân chủ đều ủng hộ các nhà đấu tranh cho dân chủ cả. Còn ủng hộ đảng độc tài Việt Nam thì chỉ có vài ba nước mà thôi. Hiện ĐCSVN vẫn luôn nói : “Làm bạn với tất cả các nước trên thế giới”. Nhưng sự thật thì chả có nước nào là bạn, là đồng minh với ĐCSVN cả. Dù về ngoại giao thì vẫn có sự đi lại giữa các nước, nhưng đó chỉ là mối quan hệ làm ăn thuần túy mà thôi, chứ không phải là quan hệ chiến lược thật sự. Hiện nay dù ĐCS đã đưa Việt Nam vào các khối ASEAN, APEC, WTO, nhưng ĐCSVN đang bị cô lập thực sự.Chính vì vậy mà những người đang đấu tranh cho dân chủ đang thắng, đang được thế giới và Việt kiều ủng hộ. Ngược lại ĐCSVN đang bị thế giới cũng như Việt Kiều lên án. Bằng chứng là Tòa Đại sứ Mỹ ở Hà Nội đã lên tiếng ủng hộ khối 8406và đã gọi những người 8406 là những người yêu nước. Còn ĐCS thì ngày 25-01-2006, Nghị viện liên hội châu Âu đã ra nghị quyết số 1481 tựa đề “Nhu cầu kết án quốc tế về những tội phạm của những chế độ CS toàn trị”, mà sau đó nhóm cầm quyền CSVN đã phản đối mạnh mẽ nghị quyết 1481. Hiện ĐCSVN đang run sợ bị thế giới, các nhà trí thức, các nhà sử học cũng như những người CSVN có lương tri và nhân dân phơi bày các tội ác, các sự thật cho toàn xã hội và thế giới biết và với thời đại khoa học kỹ thuật ngày nay thì chắc rằng đảng không còn có thể che dấu được ai nữa.

VI – Độc tài nhưng hội nhập cơ hội vàng cho dân tộc Việt Nam

Chúng ta biết rằng năm 1978, Trung Quốc đi vào kinh tế thị trường. Năm 1986, thì Việt Nam mở cửa học theo Trung Quốc. Đến năm 1989 thì khối Đông Âu tan rã. Đến năm 1991, đế quốc Liên Xô cũng tan nốt. Như thế là các định chế CS do ngu dốt tàn ác đã dần tự hủy diệt và chắc chắn rồi đây các nước còn lại sẽ phải đi vào thế giới dân chủ, đa nguyên, pháp trị là điều không thể tránh được.

Theo tôi ĐCSVN muốn tồn tại thì chỉ có một cách là độc tài khép kín. Còn khi đảng mở cửa, đổi mới là bắt đầu quá trình tự diệt của ĐCS. Còn hội nhập là quá trình dãy chết của ĐCS.

Nhờ mở cửa đổi mới nên nước Việt Nam từ một nước luôn bị thiếu đói trầm trọng (công nhân đồng lương chết đói, nông dân ngày công 2 lạng lúa). Thế mà nay đa số đã có đủ cơm ăn, áo mặc và còn xuất khẩu hàng triệu tấn lương thực nữa. Còn nếu không mở cửa vẫn theo kinh tế bao cấp của học thuyết Mác – Lênin, thì chắc rằng nhân dân Việt Nam nay đã chết đói gần hết rồi. Cũng nhờ mở cửa đổi mới nên tư tưởng dân chủ đã tràn vào trong ĐCS và nhân dân Việt Nam.

Chính vì vậy mà trong nội bộ ĐCS đã có nhiều người nhìn ra sự ngu dốt, độc tài, tàn ác của CNCS nên đã dũng cảm quay lưng trở thành những nhà tranh đấu cho dân chủ như Trung tướng Trần Độ, ông Lê Hồng Hà, ông Hoàng Minh Chính,Nguyễn Hộ, Nguyễn Văn Trấn, Phạm Quế Dương, bà Dương Thu Hương v.v… Và ngày nay trong nhân dân đã có đảng đối lập, các tờ báo đối lập ra công khai đấu tranh cho dân chủ.

Từ độc tài khép kín nhân dân luôn thiếu đói đến độc tài đổi mới mở cửa nhân dân no ấm phát triển hơn đã cho ĐCSVN một bài học là: “Nhân dân tự do hơn thì đất nước phát triển hơn”.

Chúng ta thấy rằng nhờ mở cửa, nên các nhà đầu tư nước ngoài đã có quyền làm ăn tại Việt Nam và Việt Nam luôn mong muốn có nhiều nhà đầu tư đổ vào, vì vậy luật pháp của họ đã thâm nhập vào Việt Nam, bắt buộc Việt Nam phải từng bước thay đổi luật lệ cho phù hợp hơn với luật pháp quốc tế.

Thời kỳ mở cửa đã như vậy thì giai đoạn hội nhập tất nhiên các nhà doanh nghiệp các nước Mỹ, châu Âu, Nhật Bản, Đài Loan v.v… sẽ đổ vào làm ăn ngày một nhiều ở Việt Nam. Để thích ứng bắt buộc nhà nước Việt Nam thay đổi luật pháp phải nhanh hơn thời mở cửa. Nói cho đúng thì dần dần luật pháp quốc tế sẽ tương đồng với luật pháp Việt Nam. Như thế là từ hội nhập dần dần Việt Nam sẽ đi đến hòa nhập và cũng chính vì thế cái thể chế độc tài, lề lối làm ăn tùy tiện, dối trá rồi sẽ mỗi ngày buộc phải thay đổi dần.

Từ xuất cảnh kinh tế, người nước ngoài cũng xuất cảnh vào Việt Nam tư tưởng tự do, dân chủ. Như vậy là tư tưởng dân chủ đã đi vào Việt Nam thời mở cửa thì nay hội nhập nó sẽ đi vào Việt Nam với tốc độ nhanh hơn. Nói cho đúng thì rồi đây nhân dân Việt Nam sẽ hiểu thế nào là độc tài đảng trị.

Thời khép kín đảng nhốt nhân dân vào trong rọ, thời mở cửa thì đảng đã đưa nhân dân vào ao tù. Còn thời hội nhập thì đảng đang từng bước thả nhân dân vào sông, vào biển.

Nền kinh tế hội nhập là sự vùng vẫy tự do của các hội (nghiệp đoàn tư doanh chủ độc lập – tư doanh độc lập, công nhân độc lập, nông dân độc lập) mà đảng không thể không cho phép họ có quyền lập hội và có quyền có tiếng nói riêng của mình. Nói cho đúng là đảng không thể áp đặt và lãnh đạo được họ nữa. Bởi kinh tế thị trường là cuộc cạnh tranh về tiền bạc thật sự. Nên để đảng lãnh đạo các hội đó thì kinh tế các hội đó sẽ chết. Vì làm kinh tế là kinh tế, nó không cần đảng và không cần chính trị, nó chỉ đòi hỏi sự cạnh tranh công bằng mà thôi.

Cuối năm 2006, Việt Nam thật sự trở thành thành viên thứ 150 của WTO. Đó là quá trình diễn tiến của thời kỳ mở cửa sang giai đoạn hội nhập. Hội nhập là cơ hội để phát triển tự do, dân chủ. Vì vậy tôi mong các nhà chức sắc tôn giáo dù không làm chính trị nhưng mình có quyền mở mang trí tuệ cho nhân dân. Bởi vậy tôi mong các vị hãy nói rõ thế nào là xã hội dân chủ, tự do, pháp trị để nhân dân hiểu. Đồng thời các nhà trí thức, các văn nghệ sỹ hãy lên tiếng đòi tự do, dân chủ mạnh hơn nữa với ĐCS. Chúng ta những người đấu tranh cho dân chủ và đòi dân chủ là lấy dân chủ xử sự với độc tài, lấy sự thật xử sự với dối trá, lấy cái thiện xử sự với cái ác. Như vậy chắc chắn chúng ta là chính nghĩa nên chúng ta không có gì phải sợ hãi cả và chắc chắn trong hội nhập thì ĐCSVN không thể bắt và bỏ tù dễ dàng được các nhà đấu tranh dân chủ.

Chúng ta biết rằng khi lập một đảng thì cần phải có các yếu tố sau:

1- Tài chính để đảng hoạt động và tồn tại.
2- Cương lĩnh của đảng như thế nào.
3- Tổ chức của đảng.
4- Con người của đảng.
5- Đường hướng và sách lược hoạt động.

Hội nhập là cơ hội của nhân dân trong nước nhưng cũng là cơ hội của những người Việt hải ngoại. Vì vậy tôi mong các tổ chức, các cá nhân yêu nước ở nước ngoài hãy giúp đỡ tài chính cũng như tinh thần cho những tổ chức, các cá nhân đang đấu tranh thật sự. Vì dân chủ, tự do ở trong nước để họ có điều kiện hoạt động và phát triển.

=============
Bác Phạm Hồng Đức không biết có đọc bài Chiến sĩ AN kể chuyện: Sinh Tử Lệnh là của ai? chưa ấy nhỉ, nếu đọc rồi bác có bảo là Đảng CSVN đang dẫy chết như sau không? :-) không khéo đảng đang chuẩn bị di cư ra ngoại quốc hết ấy chứ, thí dụ sang Bolsa thủ phủ của người Việt hải ngoại. Cứ thử hỏi có ông bà cán bộ cao cấp nào chả có con cái ở nước ngoài mua nhà cửa, kết hôn với con cái kiều bào chuẩn bị cho cái passport di cư bằng Boeing, Airbus. Họ đâu có khờ khạo như dân VN tin tưởng vào Mặt trận Giải phóng Miền Nam hồi xưa để rồi chạy trối chết ra biển.

Lưu trữ

Tự điển



Tự điển Việt Nam
đã được bổ sung những ý nghĩa "chính thức"