Liên Mạng
Thứ Sáu, 31 tháng 10, 2008
Chữ nghĩa và trí thức
Sản phẩm cho "Lép"
Thứ Năm, 30 tháng 10, 2008
"Gió qua đời Lá"
Truyện cô kể có lẽ chỉ là một trong những hàng nghìn thảm cảnh mà phụ nữ VN vẫn phải đối mặt làm tôi nhớ tới cuốn phim "Sleeping with the enemy" chiếu ở Mỹ đã lâu. Nhưng có đọc lối văn viết của cô mới thấy sự bàng quan của xã hội.
Đọc mà thấy nặng lòng, tưởng như quá khứ của một thời đại chồng chuá vợ tôi đã đi qua, nhưng nó vẫn còn đó không hình thức này thì cũng hình thức khác, sự dã man tăng lên khi nó tồn tại đồng thời trong một xã hội văn minh.
*Số 95 chưa được đưa lên mạng, cho nên người đọc phải chờ thôi, nếu không thì phải mua tập san để đọc :-)
Thứ Ba, 28 tháng 10, 2008
Hỏi thăm
Văn hoá khác biệt ? Hay là chính vì cách suy nghĩ như thế nhà nước VN lại "cứ" ưu ái đòi lập toà tổng lãnh sự ở đấy để "đâm xầm vào đời tư" của những công dân không cần đến nhà nước VN, khiến đồng bào VN ở Houston phải biểu tình chống đối.
Thứ Hai, 27 tháng 10, 2008
Lá thư Mật
Có xem được lá thư trên mới thấy đảng CS chi phối tư duy của người dân VN như thế nào, thế mà cũng gọi là dân chủ, dùng quyền lực để bôi nhọ người khác. Thương thay cho người dân thấp cổ bé miệng.
Lá phiếu của tôi
Từ năm ngoái khi ông Obama bắt đầu sáng giá trong các cuộc diễn thuyết có tính thuyết phục với thái độ càng trầm tĩnh lịch sự, con trai tôi đã bắt đầu ủng hộ ông, hai đứa đều bảo, bầu cho Obama đi. Từ từ khi nghe rõ các chính sách thuế khoá của ông, tháng trước con tôi lại tuyên bố một câu xanh rờn biểu hiện sự thay đổi của nó khi đụng chạm vào đời sống của nó "Con không bầu cho ông ta (Obama) vì ông ta sẽ đánh thuế cao những người làm trên 250 ngàn" (I'm not going to vote for him, he is going to raise tax for peoples who are making over 250K). Nó nói thế, nhưng nó chả bảo là nó sẽ vote cho ai hay khuyên tôi nên bỏ cho ai.
Quả thực là nếu ông Obama thắng cử, ông sẽ thay đổi bộ mặt của Hoa Kỳ đối với thế giới , nhưng tôi vốn từ xưa đến nay không thích một chính đảng cầm quyền ở cả hai mặt Hành pháp và Lập pháp chỉ vì kinh nghiệm bản thân sống ở một quốc gia chỉ có một đảng đã làm tôi sợ. Cho nên lần nào bầu cử, ngoài việc nhìn vào ứng cử viên tôi còn nhìn luôn vào Quốc Hội để di chuyển lá phiếu của tôi. Tôi đã đọc xong các dự luật của tiểu bang xong tối qua, và hôm nay tôi sẽ bầu để mai tôi gửi lá phiếu của tôi đi, lá phiếu của tôi sẽ là lá phiếu để thực thi sự cân bằng cho hai đảng đúng như ông Ngô Nhân Dụng đã viết, thế thôi. Tôi luôn luôn làm như thế từ bao nhiêu năm nay. Quyền tự do bầu của tôi là trên hết, cho nên tôi không coi TV một tuần nay là vì thế.
Ai bảo tôi ba phải thì tôi chịu , nhưng Một Đảng là tôi không chịu.
Chủ Nhật, 26 tháng 10, 2008
Thư Tình
Bức thư tình (thầy-trò) đầu tiên
Bức thư tình (thầy - trò) thứ hai
Hay vì thế mà ngày nay trẻ em VN khỏi cần đi học nhiều, chúng đã được dậy ở "trường đời" (?)
Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2008
Trở lại trường xưa
Bình "loạn" báo trong nước
Tôi đành đọc những tin tức vịt trời cho vui vậy. Cứ như bà cụ này mà hay, 99 tuổi vẫn còn 'gin', nói một câu rất là yêu đời, "chẳng bao giờ muộn để yêu cả". Nhưng chắc phải sống lâu như cụ mới có can đảm để nói. Chứ còn trẻ thì còn "tơ lơ mơ" lắm. Đã có biết thế nào là yêu đâu.
Còn cái tin Lãng phí hàng tỉ đồng như thế này thì không hiểu những chương trình cứu trợ ở hải ngoại đào giếng cho người nghèo, sau này có bị những kết quả như thế này không? Hay người hải ngoại tự làm thì tốt mà nhà nước làm thì trôi theo dòng nước luôn.
Không hiểu nhà nước làm những công trình Đại kế hoạch thế này để làm gì trong khi công trình to lớn nhất là Trồng Người thì không biết có kề hoạch nào bề thế không? Trường vẫn cũ, vôi có lẽ từ hơn 30 năm trước, trẻ em thì càng ngày càng lang thang, hay là nhà nước đang lo bò trắng răng.
Có chút vui là giới trẻ ngày nay càng ngày càng có nhiều thông tin cho nên họ hiểu thế nào một chính phủ phục vụ cho nhân dân phải như thế nào.
Tù tội (dành) cho dân
Quan thì xử trắng án, chứ dân thì cứ tự nhiên được nhà nước "nuôi".
Thứ Sáu, 24 tháng 10, 2008
Thiện nguyện
Thứ Năm, 23 tháng 10, 2008
Tự Do và Quê nhà
Lấn đầu tôi hớn hở về, nghĩ là một ngày nào tôi sẽ trở về làm cô giáo làng cho những đứa bé ở nhà quê, ý muốn thui chột khi tôi bước lên máy bay trở về nhà tôi. Lần hai tôi nghĩ tôi sẽ trở về ở 6 tháng mỗi năm thôi. Rồi tình người đã nhạt dần khiến đến lần thứ ba trở về thì thấy tôi thấy tôi không thể trở về nữa như ai đó đã nói "You can't come home again". Không biết mai đây già rồi có thay đổi ý như các ông cụ thời nay không?
Chứ bây giờ cứ đọc cái tin dù là Tấm lòng của người xa xứ như thế này mà có mấy cái từ " Hội liên hiệp Phụ nữ" thì tôi cũng thấy ơn ớn thế nào. Thôi tôi cứ ở đây không "liên hiệp" với cái hội nào mà được điều khiển bởi bộ máy nào "từ xa", không ai trả giá cho hai chữ Tự Do để lại chui đầu vào rọ.
Aranjuez, mon amour
Mon amour
Mon amour
Où le vent les amène
Mon amour
Le soir tombé
On voit flotter
Des pétales de roses
Mon amour
Et les murs se gercent
Mon amour
Au soleil, au vent, à l'averse
Et aux années qui vont passant
Depuis le matin de mai qu'ils sont venus
Et quand chantant, soudain ils ont écrit
Sur les murs, du bout de leur fusil
De bien étranges choses
Mon amour
Le rosier suit les traces
Mon amour
Sur le mur et enlace
Mon amour
Leurs noms gravés
Et chaque été
D'un beau rouge sont les roses
Mon amour
Sèchent les fontaines
Mon amour
Au soleil, au vent de la plaine
Et aux années qui vont passant
Depuis le matin de mai qu'ils sont venus
La fleur au cœur, les pieds nus
Le pas lent et les yeux éclairés d'un étrange sourire
Et sur ce mur, lorsque le soir descend
On croirait voir des taches de sang
Ce ne sont que des roses
Aranjuez, mon amour
Thứ Tư, 22 tháng 10, 2008
Muà bầu cử
Nói chuyện bầu, hôm qua tò mò đọc phần "commentary" , 14 cái comments , thì hết 6 cái nghiêng về phiá ông Obama, còn lại nghiêng về phiá ông McCain, nhưng mà ở xứ "Democrate" như Cali thì mấy ông bà nghiêng về ông McCain có vớt nổi lá phiếu của mình không nhỉ. Tuần này tôi phaỉ lo gửi ballot đi thôi kẻo cứ bị nhắc nhớ hoài, mệt quá. Thấy message cứ tưởng bở "ai đó gọi cho mình".
Đi đâu
Thứ Ba, 21 tháng 10, 2008
Kinh nghìệm vào Đảng
Đối thoại?
Thứ Sáu, 17 tháng 10, 2008
Những tấm hình đặc biệt
Khi chính trị gia tự diễu
Nhưng nói gì thì nói, tôi vẫn thích cuộc đối đầu tối thứ Năm khi hai đối thủ cùng dự buổi tiệc tối của The Alfred E. Smith Charity. Cả hai có 15 phút làm hề, họ xử dụng ngôn ngữ hài hước để trêu ghẹo nhau, cả hai có những thư thái và cười thoải mái trước tấn công của đối thủ, ông McCain đã khen ngợi ông Obama đã đi một bước xa trong lịch sử, ông không chúc ông Obama được may mắn nhưng..."well". Xem ra ông McCain đã làm cho ông Obama cười rất nhiều, cả bà Hillary Clinton cũng bật cười khi ông nói. Người Mỹ biết cười dù đang tranh đấu sát ván, họ mang một tinh thần thể thao trong chính trị, còn ngươì Việt mình thì sao nhỉ? Cũng là dân tộc hay cười đó chứ, kể cả không hiểu gì cũng cười luôn. Nhưng khi đối mặt trong chính trị thì đằng đằng sát khí, như chỉ muốn ăn tươi nhau thì phải, nếu không chắc cũng mướn xã hội đen thủ tiêu đối thủ của mình, cứ nhìn trong lịch sử thì rõ. Người Cộng Sản đã thủ tiêu bao nhiêu người đảng phái khác mà họ gọi là Việt Minh để gọi là dành lấy chính quyền cách mạng.
Ngày nào người Việt Nam trong mọi môi trường biết "hùng biện" với một tinh thần thể thao thì chắc mới khá được phải không?
Cúi xuống hôn.
Hỏi người, người là ai?
Ta là nguồn năng lượng
Mang hơi ấm cho đời
Cúi xuống hôn đám mây
Hỏi người, người là ai?
Ta là nguồn sự sống
Đem ban phát cho đời
Cúi xuống hôn con người
Hỏi người, người là ai?
Ta chỉ là hạt bụi
Chợt đến rồi chợt đi…
PHP
10/15/08
Thứ Năm, 16 tháng 10, 2008
Đọc Blog
Thứ Tư, 15 tháng 10, 2008
Những sự thực
Có thế chứ không lẽ thanh niên trẻ của VN ngủ hết.
Thứ Ba, 14 tháng 10, 2008
Cell làm khổ người
Nguyễn Hoàng Hải
"Trong số 335.140 euro bị Hải quan kiểm tra phát hiện có 140 euro là tiền của Hải. Hành vi sai phạm của Nguyễn Hoàng Hải rất nghiêm trọng, cần phải được xử lý trước pháp luật."
Ai quyết định câu trên, hải quan hay nhà báo, tôi đọc mà chẳng hiểu gì cả, báo chí bây giờ có quyền hạn to thế sao.
Trong khi tin không thấy nói gì tới ông đại gia Hùng, công an VN có làm việc với Interpol, hay liên lạc với ông ta để làm việc gì hay không, hay là chỉ anh chàng Hải vào tù, còn ông đại gia và ông nào đó nhận tiền ở VN thì không thấy nói sai phạm gì.
Chuyện dân biểu tình hay cầu nguyện thì công an "làm việc" rất nhanh với nhiều người, còn việc như thế này thì hình như đã làm xong án, chỉ một người. (?)
Chủ Nhật, 12 tháng 10, 2008
Đây đâu có phải chỗ của chúng ta
Chỉ nhìn thấy người là lòng ta đau uất nghẹn
Dân tộc ta đã trải bốn ngàn năm văn hiến
Máu hào hùng chảy trong từng huyết quản của con dân
Chúng ta đây sống kiếp đời lưu lạc
Nhìn về quê hương như đau xé ruột gan
Một lũ giặc đang hoành hành ngang dọc
Làm nhân dân điêu đứng lầm than
Bao nhiêu gia đình phải tan cửa nát nhà
Mồ mả ông bà chúng cày lên tơi tả
Nhà thờ, chùa chiền chúng phá không thương tiếc
Để làm công viên, làm sân golf kiếm tiền
Mặc nhân dân phải than khóc kêu gào
Chúng vẫn bắt bớ, giam cầm và đàn áp
Hỡi hồn thiêng các bậc anh hùng dân tộc
Hãy phù trợ quê hương thóat khỏi cảnh điêu tàn
Lũ quỷ đỏ mau đến ngày tận diệt
Đất nước thanh bình hát tiếng hoan ca.
PHP
10/08/08
Thứ Bảy, 11 tháng 10, 2008
Nhà anh Nhà em
Có khi nước Mỹ sẽ phải học cách làm nhà giản đơn như thế, đỡ tốn tiền tax trả nợ của dân, và gọn nhẹ cho người muốn chuyển đến địa chỉ khác.
Thứ Sáu, 10 tháng 10, 2008
Bức tâm thư gởi Đảng
Hy vọng các cô sẽ giữ mãi tinh thần tôn trọng sự thật và bất khuất đó khi trở về VN sau khi hoàn thành học tập. Tương lai đất nước sẽ ở trong tay cô, vì các cô sẽ là người "đào tạo" ra thế hệ can cường khác trong tương lai, phải không?
Giống như ai đó đã nói, thời đại này là thời đại của phụ nữ, phải thế không?
Nói thế không khéo sẽ có cuộc biểu tình đi bộ của đàn ông nay mai ,rồi lại phải đi lo nước cho mấy ông uống. Mệt.
Chiều
Năm năm rồi thoáng chốc
Thương người mái đầu xanh
Lỡ cùng ta mơ mộng
Rớm máu bàn chân không
Dốc người dao xốc ngược
Níu kéo đời long đong
Tay thánh thần cũng mỏi
Năm năm rồi thoáng chốc
Hồn buồn theo cây thông
Máu đi về chốn khác
Tình đau trong tim thầm
Lá vui nghèo sân gió
Mắt mù cơn mưa giông
Năm năm rồi thóang chốc
Thương người môi thanh tân
Tóc nồng hương trẻ dại
Ngực trầm hương ấu thơ
Theo ta đời lở dở
Ngậm tăm trong mộ sầu
Năm năm rồi thoáng chốc
Thương người nhánh hoa non
Nụ đời chưa kịp nở
Mộng đầu đã héo hon
Tình ta như biển rộng
Có đủ ru hồn người
Ðến cuối đời khốn khổ
Dian
Có gì mà nhục đâu
Thứ Tư, 8 tháng 10, 2008
Vote cho ai bây giờ
Vì thế ngồi xem cuộc tranh luận của hai ông ứng cử viên TT Obama và McCain, tôi cũng không thể nào quyết định được, ông Obama rõ ràng có khả năng thuyết phục, ông lúc nào cũng I will, làm tôi nhớ bà director trong sở, còn trẻ nhưng bà có khả năng nói nên bà lên chức vù vù, trong khi những người làm việc cho bà thì "stress out" cứ lần lượt xin nghỉ việc và các design thì luôn có vấn đề vì bà muốn cắt thời gian để làm cái điều cho bà được lên chức cho mau (ai chết mặc ai). Còn ông McCain thì lúc nào cũng I have, I had. Thế thì tôi cũng không biết ông sẽ làm gì trong tương lai khi nước Mỹ đang đối mặt với những vấn nạn chưa từng xảy một cách tệ hại như thế. Và lần này thì ông cũng tấn công ông Obama sát nút đó chứ.
Còn một tháng nữa, tôi tự nhiên biến thành independent vote giống như đa số dân Mỹ hiện nay. Nếu lúc đó còn tơ lơ mơ chắc là tôi phải nhờ vào con kiến. Biết đâu "con kiến" ở xa thì nó khách quan, sáng suốt hơn.
Thắc mắc
Lại đọc bài Cám Ơn Tim. Cô làm được mà tại sao chính phủ VN bao nhiêu năm nay nhận bao nhiêu tiền của World bank đã không làm được. Hay là cô cũng cần mở lớp dậy bổ túc cho lãnh đạo VN, làm thế nào giúp đỡ cho những đưá trẻ bất hạnh có hiệu quả hơn?
Pablo Neruda
Nhưng đẹp nhất là cách chuyển dịch cái tựa của bài thơ ở đây khi dùng "biến tấu" cho chữ Variation. Nghe có nhạc trong thơ của bài thơ Những biến tấu của từ Ngủ
More of Pablo Neruda, Ông trở thành người Cộng Sản (1945) cùng thời gian mà phong trào Cộng Sản đang phát triển mạnh trên thế giới (?), không biết cuối đời ông, ông có còn là người cộng sản hay không? Tiểu sử không thấy nói.
Thứ Ba, 7 tháng 10, 2008
Phụ nữ xưa và nay
Tuy nhiên các cô gái ở VN ngày nay có nhiều cơ hội chọn lựa hơn, nhưng các cô vẫn phải hướng ngoại, vì sao? Vì tâm thái của đàn ông VN còn đi sau vài thế hệ? Hay vì các cô tham lam vật chất hoặc chỉ nhìn thấy bề ngoài của một sự tương quan? Hy vọng không phải là như vậy, và cũng hy vọng may mắn đến với tất cả phụ nữ VN, chứ không chỉ riêng những cô gái trẻ đẹp, giỏi, cao ngạo như trong những lá thư, vì xấu cũng là người, họ cũng có những suy nghĩ, chỉ là họ không có cơ hội nhiều như những người đẹp để dễ dàng chọn lựa, phải không?
Thứ Hai, 6 tháng 10, 2008
Tấm lòng rộng mở
Quản lý Blog
Đúng là không có gì (tức-cười) không thể xảy ra ở XHCNVN!!!
Nhớ người CS
Thế là ngọn đèn tinh ranh hiện ra trong trí những người cộng sản. Họ chỉ việc cho tiến hành sở hữu hoá những mảnh đất ấy thành đất công ích một cách nhanh chóng, rồi sang năm lại ra nghị quyết quy hoạch những nơi ấy cho công việc kinh doanh. Thế thì ai còn đòi hỏi gì nữa nào. Mấy chục năm nay chỉ có triều đình đảng CS mới làm được điều đó.
Tự nhiên chảy dòng lệ thương người dân VN hay là nhớ mấy ông "tướng" Cộng Sản đây không biết.
Thơ ở X-Cafe
Mấy công đất để hoang lâu quá
Công ty gì xin hóa giá nhanh
Bà con công giáo đấu tranh
Công an rào lại biến thành công viên
Nghe chua chát biết bao
Chủ Nhật, 5 tháng 10, 2008
Thứ Bảy, 4 tháng 10, 2008
Made in China
Hôm qua tào lao với nhau chuyện thực phẩm nhiễm độc TQ, tôi nói không dám ăn cái gỉ của TQ, ngay cả gia vị, hay đi nhà hàng TQ, họ nấu gia vị TQ, mà nó làm bằng cái chất gì thì ai mà biết. Hắn nói thì mua cái gì sản xuất từ Mỹ thôi, tôi hỏi từ Industry City đó hả, eo ơi nó cũng nhập nguyên liệu từ TQ rồi chế biến bao bì Made in USA. Tôi nói luôn biết đâu quần áo tôi mặc nó nhuộm cái thuốc gì mặc lâu ngày ung thư thì sao. Hắn cười cho là tôi lo bò trắng răng, và tôi cũng nghĩ tôi hơi phóng đại một tí đó thôi. Ai dè đọc cái tin này sáng nay thì kể ra có lo bò trắng răng cũng nên lắm, tôi mà đưa cái tin này cho hắn xem thì hắn phải phục tôi xét nghiệm chất độc còn hơn các nhà khoa học. Chỉ cần nhìn nhãn mà phán khỏi cần vào lab. Không lẽ bây giờ trồng rau, nuôi gà lấy mà ăn, chứ cái gì mà có hơi tí Á Châu một tí là đáng khả nghi có ông Trung Quốc dính vào. Tương lai TQ mà thống trị toàn cầu như mộng của Tần Thuỷ Hoàng thì chỉ có mà... chết hết. Họ không cần đi bộ và cũng không cần bắn viên đạn nào hết.
Tư bản định hướng
Tôi không ưa điều gì cực tả hay cực hữu, cho nên trong chuyện này tôi ủng hộ sự điều khiển của chính phủ đối với các tập đoàn tư doanh nắm phần huyết mạch tài chính của Quốc gia. Ô hô tôi lại nói cái chuyện Tư bản chủ nghĩa có định hướng hay sao đây. Không khéo mấy ông bà kinh tế kinh tế thị trường có định hướng của XHCNVN lại một phen lên lớp cho Mỹ thì chí nguy.
Lúc ấy rồi biết chạy đi đâu đây. Thôi đi ngủ kẻo bị mắng, dốt mà nói leo.
Thứ Sáu, 3 tháng 10, 2008
Thứ Sáu đọc thơ
Từ Thức ngày nay
Thứ Sáu đọc email của ông học trò PCT mà rưng rưng, sao mấy ông bạn này họ nhiều cảm xúc thế nhỉ, chỉ một câu thơ đã làm ông khó ngủ, chỉ một hàng cây làm cho ông khóc oà. Còn mấy ông bạn tôi thì lúc nào cũng "Có một niềm riêng", không biết ông có khóc không thì tôi không rõ nhưng trông hình ông, thì lúc nào cũng vui vẻ, bia rượu tràn ly. Hay là ông say để quên nỗi buồn (?).
Du lịch ở Mỹ
Sự lầm lẫn
Về nhà xem lại thì ra là đoạn văn dịch Quyền lực cuả Không quyền lực của Vaclav Have.
Hùng biện của phó tổng thống Mỹ
Ba câu đầu tôi thấy bà Palin không có vẻ gì là bà lúng túng khi trả lời được những câu hỏi. Những câu chuyện hùng biện của các chính trị gia đối với trình độ tơ lơ mơ của tôi thì chả có gì để tin tưởng, ai cũng nói hay ho mà có làm được hay không thì có Trời biết.
Dù sao tôi thấy cả hai đều lịch sự, bà Palin như đóa hoa làm tươi cho màn hình thay vì nhìn hai ông đàn ông "xạo sự" trên TV. Ông Biden hẳn là biết đang đứng cạnh tấm hình bà trên TV nên ông cứ bận bịu cười với camera, trông ông lại trở nên buồn cười hơn.
Tóm lại hai người cũng chả nói gì khác hơn là củng cố chính sách tương lai của hai ông ứng cử viên Tổng Thống. Cho nên nghe đi nghe lại tôi vẫn chẳng biết họ nói cái gì. Có điều cả hai đều biết ... nói cũng như biết cách né câu hỏi và tôn trọng đối thủ.
That's beauty of politics isn't it?
Bao giờ thì ở VN, người dân được thấy được như thế, hay bây gìờ mới thực tập ở xã rồi ầm ĩ lên là đất nước đã có dân chủ (ở xã) , hay là trình độ của người dân ở huyện xã cao hơn thủ đô, phải chăng?
Tiếng nói phụ nữ (thời @)
Truyện tình
Thứ Năm, 2 tháng 10, 2008
Người đàn ông năm nào
Công lý
Nhưng đọc những câu chuyện Nữ thần Công Lý như thế này thì làm sao ai quên được những cảnh tình thời bao cấp đánh tư sản của nhà nước, chưa kể xa hơn là thời cải cách ruộng đất mà cha ông đã trải qua. Ai có gan thì cứ, chứ nhát gan như tôi thì cứ sống ở nước người xem mấy đảng tranh nhau quyền phục vụ dân. Lần này nếu họ không bầu bì giải quyết chuyện mấy ngân hàng sập tiệm cho tử tế, thì cứ ghi tên họ rồi bầu cho họ ... ra khỏi cửa. Không như ở VN, tức thì tức mà bầu có được đâu. Nhất là đoạn văn sau trong tập 3, hào khí đất nước chạy hết cả ra nước ngoài rồi sao?
Thứ Tư, 1 tháng 10, 2008
Học trò Phan Châu Trinh (làm thơ)
[Gởi Nguyễn Xuân Hiệp]
về mi - Từ Thức về trần
[mẹ cha] Đà Nẵng đổi gần lột da
về mi - Từ Thức rồi ra
muốn ngủ lại với quê nhà trong mơ ./.
nna
30/9/08
Bài thơ không tên
1.
Phải rồi, phải rồi em
Trong trường hợp nào, thì, chúng ta cũng không thể xa nhau.
Khi rắn điạ đàng đã can gián nàng đừng hái lầm trái cấm.
Nàng khăng khăng đưa tay.
Ngắt lấy cho mình
Trái hạnh phúc chín
Nàng đã chọn địa ngục
Vì đó chính là nơi để sống
Nàng đã chọn bóng đêm
Vì đó là nơi để chúng ta trở về
Sau những hành trình mơ ước tan hoang
Vì không còn cách nào khác hơn.
Khi chúng ta còn chưa soi thấy mặt mình
Trong những làn lệ ứa.
2.
Phải rồi, phải rồi em
Trong trường hợp nào, thì, chúng ta cũng không thể xa nhau.
Khi trái tim mách bảo với chàng rằng
Chính tình yêu mới là lẽ sống
Mặc dù khu vườn ta
Ðã bắt đầu mọc lên những hàng cây thảng thốt.
Rễ nhẫn nhục vươn dàị
Cắm sâu lòng đất cũ.
3.
Phải rồi, phải rồi em
Trong trường hợp nào, thì, chúng ta cũng không thể xa nhau.
Nếu thánh Moise không thấy được đất hứa
Chỉ vì một lần lầm lỡ không tin nơi quyền phép thiêng liêng của Chúa
Thì anh và em
Nếu có vì yêu nhau
Mà phải cắn môi mình bật máu
Cũng đến thế mà thôi
Có sá gì đất hưá
Khi sự sống ngập hơi
Em phải thấy
Mỗi hoàn cảnh khắt khe
Là một chiếc lò rèn
Nung trái tim ta thành sắt
Luyện tình yêu ta thành ngọc
(1 khối ngọc u buồn
và khi không đêm đêm nhỏ lệ)
Nguyện hạnh phúc thắp sáng nàng
Trong tình yêu tôi đau đớn
4.
Phải rồi, phải rồi em
Trong trường hợp nào, thì, chúng ta cũng không thể xa nhau.
Khi con sông quanh co cuối cùng rôì cũng tìm đường ra biển.
Nên cay cực bao nhiêu
Cũng không thể phạt ngã được tình yêu ta chất ngất.
Nguyện tình yêu nàng như rắn cắn quanh cổ tôi.
Dian
Trái chi (?)
Lưu trữ
-
▼
2008
(207)
-
▼
tháng 10
(57)
- Chữ nghĩa và trí thức
- Sản phẩm cho "Lép"
- Saigon xưa
- "Gió qua đời Lá"
- Hỏi thăm
- Lá thư Mật
- Lá phiếu của tôi
- Thư Tình
- Bao Công thời nay
- Trở lại trường xưa
- Bình "loạn" báo trong nước
- Tù tội (dành) cho dân
- Hỉnh ảnh một buổi chiều
- Thiện nguyện
- Tự Do và Quê nhà
- Aranjuez, mon amour
- Muà bầu cử
- A letter
- Đi đâu
- Kinh nghìệm vào Đảng
- Đối thoại?
- Những tấm hình đặc biệt
- Khi chính trị gia tự diễu
- Cúi xuống hôn.
- Đọc Blog
- Những sự thực
- Cell làm khổ người
- Nguyễn Hoàng Hải
- Đây đâu có phải chỗ của chúng ta
- Nhà anh Nhà em
- Thư giãn cuối tuần
- Bức tâm thư gởi Đảng
- Chiều
- Có gì mà nhục đâu
- Vote cho ai bây giờ
- Thắc mắc
- Pablo Neruda
- Phụ nữ xưa và nay
- Tấm lòng rộng mở
- Quản lý Blog
- Thần thánh (tân) thời CS
- Nhớ người CS
- Một góc trường PCT - Đà Nẵng ngày nay
- Made in China
- Tư bản định hướng
- Thứ Sáu đọc thơ
- Từ Thức ngày nay
- Du lịch ở Mỹ
- Sự lầm lẫn
- Hùng biện của phó tổng thống Mỹ
- Tiếng nói phụ nữ (thời @)
- Truyện tình
- Người đàn ông năm nào
- Công lý
- Học trò Phan Châu Trinh (làm thơ)
- Bài thơ không tên
- Trái chi (?)
-
▼
tháng 10
(57)