Lê Vĩnh
Biểu tình là một khái niệm rất quen thuộc ở các nước tự do dân chủ. Nhưng dưới chế độ Cộng Sản Việt Nam thì chỉ có những cuộc biểu tình được nhà nước tổ chức để tung hô hay đả đảo những gì đảng CS muốn. Còn đối với người dân, biểu tình lại là một cái gì ghê gớm, ít ai dám nhắc đến, và những người dây dưa vào có thể mang họa vào thân. Bởi vậy, những cuộc biểu tình tự phát của thanh niên, sinh viên và đồng bào tại hai thành phố Hà Nội và Sài Gòn hôm chủ nhật, 5 tháng 6 vừa qua nhằm phản đối sự xâm lược của Trung Quốc là một biến cố vô cùng lớn lao và đặc biệt, nếu không muốn nói là “một cuộc cách mạng trong thái độ của quần chúng” — như một vài nhà dân báo mô tả.
Điểm lạ là đối với nhà nước Cộng Sản Việt Nam dường như những cuộc biểu tình trên không hề xẩy ra. Hơn 700 tờ báo, hàng chục đài phát thanh, truyền hình của nhà nước im lặng như tờ về việc này. Dù rằng sự kiện hàng ngàn người xuống đường hôm 5/6 đã được ghi nhận và liên tục phát tán trên mạng internet hàng giờ hàng phút qua vô số phim ảnh, âm thanh tường thuật; cũng như được các hãng thông tấn quốc tế loan tải rộng khắp.
Cho đến ngày hôm sau, thông tấn xã của nhà nước Cộng Sản Việt Nam mới đưa ra một bản tin ngắn tựa đề: “Về việc một số người tụ tập gần Đại sứ quán Trung Quốc” nói sơ qua sự kiện này. Đoạn đầu của bản tin này viết rằng : “Ngày 5/6, một số phương tiện truyền thông ở ngoài nước loan tin về việc đã xảy ra ’các cuộc biểu tình phản đối Trung Quốc’ trước cửa Đại sứ quán Trung Quốc ở Hà Nội và Tổng Lãnh sự quán Trung Quốc ở TP/HCM. Đó là thông tin sai sự thật.”
Tuy khẳng định “đó là thông tin sai sự thực”, nhưng ngay sau đó bản tin của Thông tấn xã Việt Nam lại viết tiếp rằng: “Trên thực tế, sáng 5/6, có một số ít người đã tự phát tụ tập, đi ngang qua Đại sứ quán Trung Quốc ở Hà Nội và Tổng Lãnh sự quán Trung Quốc ở Thành phố Hồ Chí Minh để thể hiện tinh thần yêu nước, ý thức bảo vệ chủ quyền lãnh thổ của Tổ quốc, bày tỏ thái độ phản đối việc các tàu hải giám của Trung Quốc cản trở hoạt động, cắt cáp thăm dò của tàu Bình Minh 02 khi tàu này đang hoạt động trong vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam.”
Tóm tắt đoạn vừa kể, Thông tấn xã Việt Nam bảo không có biểu tình mà chỉ có “một số ít người tự phát tụ tập để thể hiện tinh thần yêu nước” và cùng phản đối hành động gây hấn của Trung Quốc.
Thường ngày, ngôn ngữ Việt Nam rất giản dị, dễ hiểu. Tuy nhiên, đọc bản tin nêu trên của Việt Nam Thông tấn xã người ta lại phải tra tự điển về từ “biểu tình” mới may ra hiểu nổi. Tự điển Tiếng Việt của nhà xuất bản Tự Điển Bách Khoa định nghĩa: “Biểu tình(bt) là hội họp một nơi hoặc kéo đi để bày tỏ nguyện vọng chung hoặc phô trương lực lượng.” Tự Điển Tiếng Việt của nhà xuất bản Đà Nẵng định nghĩa biểu tình là: “đấu tranh bằng cách tụ họp đông đảo để bày tỏ ý chí, nguyện vọng và biểu dương lực lượng chung – như biểu tình tuần hành; xuống đường biểu tình; biểu tình ngồi”. Như vậy, với bất cứ ai biết đọc biết viết và không nhận tiền của Đảng, thì sự kiện một số người “tự phát tụ tập để thể hiện tinh thần yêu nước” (như sự mô tả của bản tin) là cuộc biểu tình chứ không thể gọi bằng từ ngữ nào khác.
Thế nhưng, đối với nhà nước CSVN thì sự tụ tập phải do nhà nước tổ chức và chỉ đạo thì mới được coi là biểu tình (1). Hơn thế nữa, đã có biểu tình tự phát thì phải bắt. Và đã bắt thì lại đầy “tù nhân chính trị” — thứ tù nhân mà nhà nước CSVN vẫn lắc đầu quầy quậy trước thế giới là không hề có tại Việt Nam. Do đó sẽ chẳng bao giờ có biểu tình hay bị bắt vì phản đối Trung Quốc xâm lược trên báo đài, mà chỉ có tin bị bắt vì “trốn thuế” như anh Điếu Cày; bị bắt vì “đi xe gian” như chị Như Quỳnh (Mẹ Nấm); hay tệ hơn nữa, bị bắt vì “dùng bao cao su” như Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ; v.v…
Bên cạnh đó, nhóm chữ “có một số ít người” trong bản tin cũng khiến người ta phải đặt nghi vấn về tình trạng mắt và óc của người viết. Không nhẽ cả 2 đều bị lòa cùng lúc mà vẫn được làm phóng viên? Nếu không ra hiện trường thì người viết vẫn có thể đếm người từ cả rừng hình ảnh trên Internet. Hiển nhiên ai cũng biết, căn bệnh “lòa theo đơn đặt hàng” này rất phổ biến trong làng báo đài lề phải và lây lan đến tận ông Đinh Thế Huynh, người đứng đầu Ban Tuyên giáo Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam. Trước sự tụ tập của hàng ngàn người, đặc biệt con số từ 7000 đến 10000 người tại Sài Gòn, mà lãnh đạo Đảng vẫn xem là “một số ít người”, thì người ta mới hiểu mấy trăm sinh mạng ngư dân Việt bị hải quân Trung Quốc giết hại trên biển Đông trong những năm qua chẳng có ý nghĩa gì đối với họ.
Bản tin của TTXVN cũng viết rằng: “Những người này tụ tập một cách trật tự, bày tỏ thái độ một cách ôn hòa, và sau khi được các đoàn thể, các cơ quan chức năng của Việt Nam giải thích, họ đã tự giải tán, ra về”; nhưng không nói là giải thích như thế nào, hay bằng cách nào mà đám đông “tự giải tán ra về”. Tuy nhiên người ta có thể kiểm chứng được để thấy tinh thần chư hầu và bán nước của cái gọi là các đoàn thể, các cơ quan chức năng làm nhiệm vụ giải thích đó, cũng như sự trưởng thành cùng những lý luận đanh thép của thanh niên sinh viên qua đoạn phim video quay cảnh đối thoại (trong cuộc biểu tình) giữa thanh niên sinh viên và Tiến sĩ Nguyễn Khắc Cảnh, Hiệu Phó Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn phụ trách Công tác chính trị và quản lý sinh viên (2) , hay đoạn phim “Chính nghĩa của nhân dân thuyết phục công an chế độ trong cuộc biểu tình” (3) cùng nhiều âm thanh, hình ảnh tương tự được liên tục đưa lên trang mạng YouTube. Trong một bản tin trên báo Người Việt, cảnh nực cười về việc “các cơ quan chức năng giải thích” đã được mô tả lại như sau : “Chừng 10 giờ sáng, chính quyền buộc phải bắc một chiếc loa to trước đoàn biểu tình để đưa người đại diện ra thương thuyết. Lúc này, người đại diện gồm các cụ người cao tuổi của thành phố Sài Gòn, một vài cán bộ ngành công an và sĩ quan ngành hải quân đứng ra thuyết trình, yêu cầu đoàn biểu tình đừng gây bạo động… Phía đoàn biểu tình đã cướp diễn đàn và hô to khẩu hiệu bằng chính chiếc loa của chính quyền.”(4)
Thực ra thì như người ta đã biết, nhà cầm quyền Hà Nội đã ra sức ngăn cản cuộc biều tình ngày 5/6 ngay từ khi những lời kêu gọi đầu tiên được đưa ra (5). Từ việc ra văn thư chính thức đe doạ sinh viên, đến việc cho công an đến nhiều nhà dân chúng đe dọa không được đi biểu tình, hay việc canh giữ các nhà dân chủ, bắt bớ những người mà nhà cầm quyền coi là có ảnh hưởng trong quần chúng,…. Tuy nhiên, với thế nước, lòng dân, nhà cầm quyền đã phải thúc thủ không thể ngăn cản hay ra tay đàn áp được, nên phải dùng các lực lượng an ninh dùng chiến thuật chia cắt đoàn người biểu tình và ngăn chặn không cho những đoàn người đến sau nhập cuộc, hầu xé lẻ lực lượng quần chúng. Và cuối cùng thì các cơ quan truyền thông của nhà nước vốn rất nhanh nhạy trong việc đưa những loại tin dâm ô, bạo lực, hoặc đề cao 16 chữ vàng, 4 tốt và văn hoá Trung Quốc,…. coi như không hề có những cuộc biểu tình trong ngày 5/6.
Thế nhưng tại sao sau đó TTXVN lại vớt vát bằng bản tin “Về việc một số người tụ tập gần Đại sứ quán Trung Quốc”? Chẳng có gì là lạ cả. Đây chỉ là một hình thức của đảng và nhà nước CSVN bẩm báo với thiên triều Bắc Kinh rằng họ vẫn đang kiểm soát được toàn bộ tình hình; họ đã không ngầm cho phép biểu tình; họ vẫn dư sức trấn áp khối quần chúng Việt yêu nước và uất ức trên cả đường phố lẫn trong lãnh vực thông tin…; rất đúng với các bài bản đối phó với đám đông mà giới cán bộ công an cao cấp đã được tu nghiệp hàng năm tại Trung Quốc.
Nói một cách ngắn gọn nhưng chính xác hơn, bản tin của TTXVN là một bước trong tiến trình “vừa lậy vừa lùi” của các lãnh đạo CSVN.
Chú thích:
(1) http://danluan.org/node/8959: Lan Phương – Chúng tôi không ngây thơ, TuànChauxalang (khách viếng thăm) gửi lúc 08:26, 06/06/2011 – mã số 34935 @:
“Biểu tình thì phải do nhà nước tổ chức chứ!” Vâng năm 1974 tại Hà Nội Thủ Đô Nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa đã có 1 cuộc mít tinh khi nghe tin VNCH phản đối ra quốc tế Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa “giải phóng” Hoàng Sa, họ được chỉ đạo của lãnh đạo VN hô vang ” Hoàng Sa là của Trung Quốc”, và giải thích cho cán bộ là TQ là đồng chí là anh em, Hoàng Sa về với TQ còn tốt hơn vạn lần trong tay kẻ thù. Điều này ai làm việc trong khối cơ quan ở HN đều biết. CSVN ươn hèn trước TQ đã thành chính sách.
<iframe width="400" height="300" src="http://www.youtube.com/embed/FJwZ-uaxoZs" frameborder="0" allowfullscreen></iframe>
Sinh Viên Biểu tinh chống Trung Quốc và hiệu trưởng ĐH KHXH&NV tp HCM 5/6/2011
<iframe width="400" height="300" src="http://www.youtube.com/embed/DEAGaRjZ1M4" frameborder="0" allowfullscreen></iframe>
Bài “Một cuộc cách mạng lớn” của tác giả Phương Ngạn, báo Người Việt
RFA “Cuộc biểu tình ôn hòa chống hành động ngang ngược của Trung Quốc đã được nhà cầm quyền chính thức không cho phép qua lời của ông Ngô Thanh Trung, công an Hà Nội, người trực tiếp liên lạc với các nhà đấu tranh dân chủ. Khi chúng tôi hỏi liệu chính phủ có cho phép người dân biểu tình ôn hòa chống TQ hay không, ông Trung nói:
Ông Ngô Thanh Trung: Cái gì đấy?
Mặc Lâm: A-lô! Thưa, có phải ông Ngô Thanh Trung không ạ?
Ông Ngô Thanh Trung: Ông ở đâu đấy?
Mặc Lâm: Dạ vâng. Xin hỏi ông là chúng tôi muốn …
Ông Ngô Thanh Trung: Xin lỗi ông ở đâu đấy?
Mặc Lâm: Dạ vâng. Tôi tên là Mặc Lâm muốn hỏi thăm ông là chính phủ có cho phép sinh viên học sinh biểu tình chống Trung Quốc vào ngày hôm nay không, thưa ông?
Ông Ngô Thanh Trung: Chính phủ và nhà nước mình không đồng ý. Nhà nước không đồng ý. Tôi báo luôn, tôi nói luôn là không đồng ý cho phép biểu tình, từ trước tới nay không có thông lệ đấy. Cái thứ hai là . . . thôi, cái đấy là cái mà trong phạm trù tôi không trả lời được đấy ạ.
Ông Ngô Thanh Trung: Cái gì đấy?
Mặc Lâm: A-lô! Thưa, có phải ông Ngô Thanh Trung không ạ?
Ông Ngô Thanh Trung: Ông ở đâu đấy?
Mặc Lâm: Dạ vâng. Xin hỏi ông là chúng tôi muốn …
Ông Ngô Thanh Trung: Xin lỗi ông ở đâu đấy?
Mặc Lâm: Dạ vâng. Tôi tên là Mặc Lâm muốn hỏi thăm ông là chính phủ có cho phép sinh viên học sinh biểu tình chống Trung Quốc vào ngày hôm nay không, thưa ông?
Ông Ngô Thanh Trung: Chính phủ và nhà nước mình không đồng ý. Nhà nước không đồng ý. Tôi báo luôn, tôi nói luôn là không đồng ý cho phép biểu tình, từ trước tới nay không có thông lệ đấy. Cái thứ hai là . . . thôi, cái đấy là cái mà trong phạm trù tôi không trả lời được đấy ạ.
Nguồn: Báo Tổ Quốc
.