Mấy hôm trước đọc lá thư kiến nghị của các cụ "lão thành cách mạng", đọc xong bụng bảo dạ "chán bỏ xừ" , cứ như thời đại các cụ sắp ra đi thì các cụ mới nói lời thật vì sợ không vào cổng thiên đường hay sao đó, còn lúc sống thì mũ ni che tai cho con cháu nhờ ???. Hôm nay đọc bài này bê về để mọi người cùng suy nghĩ xem có đúng không nhé, họ chỉ bênh vực nhau để làm sạch đảng CS chứ chưa nghĩ tới dân. Nói đi cũng phải nói lại, có khi phải (vì dân) mà nói thế để tỏ lòng trung thành với đảng góp ý với đảng để khỏi mang tội ... khi quân. Vì đã có lời nói nhỏ, là chỉ nên góp ý với đảng không nên tung ra ngoài nội bộ, cho nên chỉ còn cách này cho các cụ. Mong là bây giờ các cụ nghĩ tới dân tới nước chứ không phải đảng.
Đinh Mạnh Vĩnh - Nguyễn Chí Vịnh và 38 vị lão thành cách mạng
Gần tháng nay, việc 38 vị lão thành cách mạng gởi thơ đến các vị trong Bộ Chính Trị ĐCSVN đã khuấy động mạnh đến đời sống chính trị tại Việt Nam, vốn mấy mươi năm nay èo uột và lệch bệch như nền kinh tế Việt Nam.
Nếu dự án đường sắt cao tốc bị Quốc hội tạm bác bỏ, mà người ta văn chương hóa bằng cụm từ "thổi một làn gió mới về dân chủ" vào trong nghị trường, thì việc gởi thơ của mấy mươi vị lão thành cách mạng lại là việc có vẻ vừa "dù gió có thổi cũng chẳng ăn thua gì cho lắm", vừa nửa vời và hình như Đảng CSVN đang ở thời giống như chế độ phong kiến suy tàn, mà tôi tạm gọi là thời "đảng mạt" (chúng ta đều biết thời "Lê mạt", thời mà không còn có được cốt cách thanh cao, hành vi nghĩa khí nữa, mà đa số chỉ còn là một bọn biết chữ vụ lợi, xu thời mà thôi). Dường như thời "Đảng mạt" cũng đang như vậy??!!
MẠT là gì thì ai cũng hiểu, nhưng cũng xin nói qua một chút về "mạt". Nhẹ nhàng nhất, khi một chế độ, một vương triều hay một số phận con người đã hết thời, hết vận may, hết cơ hội "làm lại cuộc đời", đang đi vào ngõ cụt, đang cố gắng níu kéo "một chút gì để nhớ, để lừa và để sống, để tồn tại được bao nhiêu hay bấy nhiêu" thì ta cứ tạm gọi là... mạt rồi!
Trong ngữ nghĩa của từ "mạt", chắc chúng ta đều cảm nhận cái vận, cái kiếp, kể cả cái "nhân - quả" trong cách sống (về con người), cách điều hành quản lý đất nước(về chế độ), kể cả cái mà người đời đôi lúc băn khoăn về việc có hay không có, đó là "cái số, cái hạn". Dù cho những ai không tin vào duy tâm, không tin vào tôn giáo, có lẽ trong những lúc thất bại (dù tạm thời hay vĩnh viễn một sự việc nào đó), có đôi khi cũng dùng đến từ "mạt"? Từ "mạt" cũng làm ta nghĩ tới yếu tố "truyền kiếp" mà dân gian hay dùng "mạt từ đường" nhằm ám chỉ một dòng tộc, một gia đình v.v... không tài nào khá nổi vì "ăn ở thất đức quá!". Đôi khi từ "mạt" cũng được dùng như một lời nguyền. Lời nguyền, tin hay không, có hay không cũng tùy vào suy nghĩ của mỗi người.
Quả thật! Đảng CSVN dường như đang tới hồi mạt vận!
Quay trở lại việc 38 vị lão thành cách mạng gởi thơ cho Đảng CSVN để phản đối các quyết định kỷ luật, khai trừ đảng, tước quân hàm của ông Trung tá Vũ Minh Trí, để nói lên vài suy nghĩ riêng tư của tôi về cái "vận mạt" của Đảng CSVN, cũng như rất mong các vị "lão thành cách mạng" đọc được bài này mà có phương thức nào đó khả dĩ hơn phương thức "dù gió có thổi", xem ra chẳng ăn thua mảy may nào, bất chấp các vị là tướng, là tá, là "lão thành", là cống hiến, là năm bảy chục năm tuổi Đảng và tám chín chục năm tuổi đời. Tôi cũng không có ý định công kích hay tỏ ra hỗn hào với các vị cao niên, nhưng kiềm chế không có nghĩa mắt lấp tai ngơ trước thực trạng Tổ Quốc Việt Nam đang đối mặt với an nguy lệ thuộc ngoại bang. Dù bài viết này khá "sốc", mong các vị hiểu cho, nó là những gì mà thường dân như tôi phải nói, phải nói và phải nói... nói cho đến khi nào tự do, dân chủ đến với chúng tôi - nhân dân Việt Nam.
* * *
Đọc đi đọc lại lá thơ này, bản thân tôi không thể nào không đặt ra vài câu hỏi, các vị "lão thành cách mạng":
1. Viết cho ai? Tất nhiên là cho Đảng CSVN.
2. Viết vì ai? (hình như) vì ông Vũ Minh Trí (đồng chí của các vị).
3. Viết với nội dung gì? Tố cáo Nguyễn Chí Vịnh qua hai kiến nghị cụ thể.
3.1 Kiến nghị thứ nhất "nghiêm túc xem xét và giải quyết khẩn trương, sòng phẳng, triệt để các vụ việc tiêu cực đã và đang xảy ra ở Tổng cục II...".
3.2 Kiến nghị thứ hai, nội dung tố cáo Nguyễn Chí Vịnh chèn ép, thao túng về nhân sự và tài sản quá nhiều mà lại bất minh cùng với "bản lý lịch bất hảo".
Từ đó, các vị yêu cầu "không thể để một con người xấu xa, thâm hiểm như vậy ngồi trên đầu trên cổ hàng ngàn hàng vạn tướng lĩnh sĩ quan Quân đội Việt Nam anh hùng và làm ô nhục danh dự đội ngũ tướng lĩnh Quân đội"
Sau rốt, các vị bày tỏ "xin chân thành cảm ơn và chờ đợi sự công tâm và tinh thần kiên quyết của các đồng chí" và mong muốn "Mong sao đừng để ung nhọt nói trên tiếp tục là một thách thức lớn đối với dự luận rộng rãi và chính đáng trong Đảng trong nhân dân, trong cán bộ chiến sĩ quân đội nhân dân Việt Nam" và... CHẤM HẾT(!!!)
Người ta chẳng tìm thấy ông Vũ Minh Trí ở đâu cả trong phần kiến nghị của 38 vị "lão thành cách mạng"(?), phải chăng các vị "mượn" ông Vũ Minh Trí làm "cái cớ" để lôi ông Nguyễn Chí Vịnh ra trước cái gọi là "ánh sáng"???
Trước hết và quan trọng nhất, nội dung ông Vũ Minh Trí tố cáo ông Nguyễn Chí Vịnh phải được nhìn nhận dưới (a) góc độ góp ý phê bình Đảng viên (về mặt Đảng) và (b) góc độ Pháp Luật. Trong phần kiến nghị cần nêu, trong khi chờ đợi mọi việc được điều tra làm rõ, ông Vũ Minh Trí phải được Đảng CSVN và Nhà Nước CHXHCNVN bảo vệ theo quy định của Điều lệ Đảng và "Luật tố cáo khiếu nại", mọi quyết định kỷ luật, khai trừ, tước quân hàm đối với ông Trí phải được hủy bỏ cho đến khi điều tra xong.
Tội ác, sai phạm, khả năng, kiến thức, tư cách, tài sản v.v... của ông Vịnh là việc không chỉ của riêng... Đảng CSVN. Trên hết, những thứ này đang góp phần tàn phá cả đất nước này, xin thưa các vị!!! Vì lẽ đó, đúng ra trong nội dung lá thơ, các vị phải đặt "DÂN", đặt "TỔ QUỐC" lên trên hết khi hài tội và đòi xử lý Nguyễn Chí Vịnh, lúc đó, người dân chúng tôi sẽ cảm kích và tri ân các vị vô cùng! Tiếc thay! Người dân chúng tôi không tìm thấy điều đó trong toàn bộ lá thơ của các vị!
Lá thơ của các vị hoàn toàn chỉ đứng ở góc độ nội bộ Đảng CSVN, các vị nêu bức xúc, nêu danh dự đang bị xói mòn, nêu nguy cơ cũng chỉ cho "Đảng CSVN của các vị", không phải cho nhân dân!!! Hãy đọc lại toàn bộ lá thơ mà xem, "người dân chúng tôi" rất nhạt nhòa. Các vị "dẫn chúng tôi vô trong cái lá thơ" của các vị như là tìm một nguồn đồng minh, (và xin lỗi) dùng chúng tôi như tạo một áp lực (mà chưa chắc có hiệu quả) lên Đảng CSVN!
Các vị chưa hề thể hiện tinh thần QUÂN NHÂN, đó là tinh thần "vì dân, vì nước", vì an nguy của bá tánh lầm than điêu linh, các vị chỉ "mượn" vụ việc của ông Vũ Minh Trí để hài tội Nguyễn Chí Vịnh, yêu cầu Đảng CSVN xử lý ông Vịnh vì không muốn ông Vịnh "ngồi trên đầu trên cổ hàng ngàn hàng vạn tướng lĩnh sĩ quan Quân đội Việt Nam anh hùng và làm ô nhục danh dự đội ngũ tướng lĩnh Quân đội" CỦA CÁC VỊ mà thôi! Tuy nhiên, nghĩ lại cũng đúng, mấy chục năm qua các vị đều thuộc khẩu hiệu: "Trung với Đảng, Hiếu với Dân" thay vì "Trung với Nước, Hiếu với Dân"(!!!).
Thưa các vị, các vị cũng đang mắc "căn bệnh nhân danh nhân dân" , tuy nhiên nhân dân chúng tôi cũng không chấp nê, miễn sao các vị "xài" chúng tôi để phục vụ cho chúng tôi, thì... cũng được!
Tuy nhiên, qua lá thơ này, tôi nhận thấy các vị cũng làm được cái việc "thổi một làn gió" (không biết độc hay lành) đối với "Đảng CSVN của các vị"! Chỉ tiếc, các vị duy mục đích là muốn "Đảng CSVN của các vị" trong sạch, thanh khiết trong mắt người dân chúng tôi, chứ các vị đâu có vì chúng tôi!?
Thử hỏi, phế truất, kỷ luật, hành tội v.v... Nguyễn Chí Vịnh theo góp ý (tạm cho là) chân thành của các vị là coi như xong chăng??? Ai đảm bảo một vị khác lên thay ông Vịnh sẽ không là một Nguyễn Chí Vịnh thứ hai?
Thử hỏi, thu hồi toàn bộ tài sản của Nguyễn Chí Vịnh, biến ông ta trở thành thường dân (như ý muốn của các vị) là coi như xong chăng??? Toàn bộ cái tàn sản vài chục triệu đô la Mỹ kia, người dân chúng tôi có được chút gì trong đó (giả dụ thu hồi được)???
Sao các vị mau quên "áo anh rách vai, quần tôi có hai miếng vá" với ông Nguyễn Chí Thanh đến thế! Các vị không sợ vong hồn ông Thanh (Nguyễn Chí) đau lòng, tủi hổ vì thằng con trai của mình làm điếm nhục gia phong hay sao? Các vị không lo vong hồn ông Thanh (Nguyễn Chí) đau đớn vì "cái tình đồng chí" mà các vị đang cư xử ở dương gian với con ông ta sao? Tất nhiên, các vị có thể nói: "Chúng tôi cũng đã nghĩ tình đồng chí với đ/c Nguyễn Chí Thanh lắm rồi! Đã chịu đựng cả mấy chục năm nay rồi! Đã cố gắng dạy dỗ, cải tạo, hướng thiện cho "nó" đừng lầm đường lạc lối rồi! Nhưng "nó" không hề tu tâm dưỡng tánh tốt hơn được! Chúng tôi cũng đau lòng lắm! cũng nát ruột tan gan dữ lắm nên mới làm vậy, chứ không phải chúng tôi cạn nghĩ thiếu tình" v.v và v.v...
Xin thứ lỗi cho tôi nói thật... DÓC!
Bao nhiêu năm nay các vị dạy dỗ, uốn nắn như thế nào để cho "con của người đồng chí" tốt hơn?
Hãy đọc qua sơ yếu lý lịch của ông Vịnh để thấy:
Nguyễn Chí Vịnh, sinh năm 1957 tại Hà Nội trong một gia đình cán bộ cách mạng; Quê quán: Thôn Niêm Phò, Huyện Quảng Điền, Tỉnh Thừa Thiên - Huế. Hiện nay là Trung tướng, Thứ trưởng Bộ Quốc phòng.
Năm 1964 đến 1974, Học sinh Trường Thiếu sinh quân Nguyễn Văn Trỗi, Trường Văn hóa Quân đội.
Năm 1974 đến 1979, Sinh viên Trường Đại học Kỹ thuật Quân sự, Trường Sĩ quan Thông tin. Tốt nghiệp Sĩ quan Thông tin.
Sau khi tốt nghiệp, Ông về công tác tại Cục Nghiên cứu Bộ Quốc phòng.
Tháng 2 năm 1995, được giao nhiệm vụ Phụ trách Cục 12 Tổng Cục 2 Bộ Quốc phòng.
Tháng 5 năm 1995, được bổ nhiệm Phó Cục trưởng Cục 12, rồi Cục trưởng Cục 12 và sau đó là Phó Tổng Cục trưởng Tổng Cục 2.
Năm 1999, được Thủ tướng Chính phủ phong Quân hàm Thiếu tướng Quân đội Nhân dân Việt Nam.
Năm 2002, được bổ nhiệm giữ chức Tổng Cục trưởng Tổng Cục 2 Bộ Quốc phòng. [1]
Năm 2003, bảo vệ thành công Luận án Tiến sỹ chuyên ngành Quan hệ Quốc tế.
Tháng 12 năm 2004, được Thủ tướng Chính phủ phong Quân hàm Trung tướng Quân đội Nhân dân Việt Nam.
Tháng 2 năm 2009, được Thủ tướng Chính phủ bổ nhiệm có thời hạn giữ chức Thứ trưởng Bộ Quốc phòng. [2]
Tháng 8 năm 2009, Ông thôi kiêm nhiệm Tổng Cục trưởng Tổng Cục 2.
Ngày 27 tháng 4 năm 2010, được Hội đồng Chức danh Giáo sư Nhà nước trao học hàm Phó Giáo sư chuyên ngành Quan hệ Quốc tế.
Toàn bộ cuộc đời của ông Vịnh chỉ là "học, tốt nghiệp, về công tác, được giao nhiệm vụ, được bổ nhiệm, kiêm nhiệm, bảo vệ luận án, được phong Thiếu tướng, Trung tướng, Phó giáo sư"...
Chưa cần nói sâu tới sự ngờ vực hiển hiện trong dân chúng về học vị "Tiến sĩ" và học hàm "Phó Giáo sư" (mà e rằng trở thành đề tài đàm tiếu không ngớt). Chỉ nhìn vào thời gian lấy "bằng tiến sĩ" và được phong "học hàm phó giáo sư" cũng làm người dân hoang mang về chất lượng của học hàm và học vị này, (nếu muốn việc xác minh danh vị này cũng chẳng hề khó!!!) mọi người cũng đã thấy, cuộc đời ông Vịnh - một cuộc đời hoàn toàn "nhung gấm lụa là"!
Ai đã tạo cho ông Vịnh???
Chính các vị đó! Chính Đảng CSVN đó!
Không phải do bất kỳ ưu ái nào của xã hội, mà sẽ có người nói ngay, dù sao ông Vịnh cũng là con của... ông Thanh (Nguyễn Chí). Ông Vịnh hưởng đặc quyền đặc lợi là lẽ... đương nhiên! Vâng, quá đúng! Cái mà ông Vịnh được hưởng đương nhiên như những bất công đầy rẫy đã diễn ra mấy chục năm nay dưới sự cai trị gọi là "công bằng" của "Đảng CSVN của các vị"!
Thử hỏi, đã bao giờ Vịnh nằm gai nếm mật, cầm súng xông lên nhằm thẳng quân thù mà bắn như các vị chưa?
Đã bao giờ, Vịnh rơi lệ trước đồng đội ngã xuống ngay trước mắt mình chưa?
Đã bao giờ, Vịnh đổ một giọt máu từ một vết thương nhỏ bé để bảo vệ đất nước này chưa?
Đã bao giờ, Vịnh tận mắt chứng kiến những thân hình thường dân, trẻ con chết không toàn thây ở biên giới phía Bắc (1979)chưa?
Đã bao giờ, Vịnh thấm thía những cơn sốt rét rừng, đói ăn vàng mắt chưa?
Đã bao giờ, Vịnh chứng kiến sự oan khiên đến tức tưởi vì bị cho là "phản đảng" như ông Nguyễn Hộ chưa?
... và còn nhiều thứ đói, khổ, hiểm nguy, oan khuất khác mà Nguyễn Chí Vịnh chưa bao giờ nếm trải...
Vì sao? Vì Vịnh là con ông Đại Tướng Nguyễn Chí Thanh! Vâng! một thường dân như tôi chỉ biết như thế, bỏ hết tất cả những gì râm ran hàng chục năm nay về một thế lực câu kết nào đó. Hẳn nhiên, có muốn câu và muốn kết thì người ta luôn phải lựa người như thế nào đó, tất nhiên người ta lựa kẻ có tóc, chẳng ai lựa kẻ trọc đầu(!)
Tại sao các vị cho rằng Nguyễn Chí Vịnh với "bản lý lịch bất hảo" của y mà đã leo nhanh, leo cao trong "Đảng CSVN của các vị" là sai lầm, thiếu sáng suốt mà vẫn tồn tại hàng bao năm qua?
Bản lý lịch trong sạch, rõ ràng, minh bạch và đẹp tuyệt vời như thế (mà chính các vị góp phần cho Vịnh có được như hôm nay) mà còn làm các vị tức tưởi và phẫn uất ư?
Bản lý lịch. Đẹp. Sạch. Tinh tươm. Hồng thắm như màu cờ tổ quốc.
Bản lý lịch như thế, hoàn toàn có QUYỀN "ngồi trên đầu trên cổ hàng ngàn, hàng vạn tướng lĩnh sĩ quan" là điều quá dễ hiểu, sao các vị thắc mắc?
Chính các vị đã góp phần "bắc thang" cho Vịnh leo lên đấy chứ!
Tại sao bao nhiêu năm qua, bao nhiêu dư luận đồn đãi về con người của Vịnh, mà Vịnh vẫn ngang nhiên ưỡn ngực đi lên một cách mạnh mẽ, chắc chắn và đầy tăm tiếng không những trong nước mà cả ở tầm quốc tế???!!!
Làm sao Vịnh có được "lý lịch đẹp như mơ" ở tuổi 53 của y? SỰ DUNG DƯỠNG của chính các vị và đồng chí của các vị, của chính "Đảng CSVN của các vị" là điều không thể chối cãi!
Các vị sai. Các vị không khách quan. Các vị lẩm cẩm chăng? Các vị vu khống và bôi nhọ Vịnh chăng? Thử tìm trong sơ yếu lý lịch của Vịnh có một vết nhơ nào không? Làm gì có! Các vị sai hoàn toàn. Tất cả chỉ là "ghen ăn ghét ở" chăng? Tài sản Vịnh nhiều quá chăng? Uy tín Vịnh ngày một lên cao quá chăng? Có thể lắm và nhiều thứ có thể khác nữa.
Cả một bộ máy khổng lồ được trang bị Chủ nghĩa Mác - Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh khoa học, sáng suốt, phù hợp thời đại và chân lý, chính nghĩa ngời sáng mà không cải tạo và cảm hóa một con người vốn dĩ mang dòng máu "anh hùng cách mạng, cốt cách thanh cao, hành vi nghĩa khí" từ người cha vĩ đại và nổi tiếng ư?
Các vị dường như đang bi quan và bế tắc?
Các vị định vùng vẫy, chòi đạp ra khỏi những khuôn khổ mà "Đảng CSVN của các vị" đã định sẵn hàng chục năm qua?
Các vị đã thấy tai hại của việc im lặng và dung dưỡng cho thói hư tật xấu?
Các vị đã thấy hiểm nguy của kiểu thăng quan tiến chức theo tiền lệ "con vua thì lại làm vua"?
Các vị đã thấm thía cái "vừa hồng vừa chuyên"?
Chính các vị và đồng chí của các vị, chính "Đảng CSVN của các vị" đã yêu chìu Vịnh đấy thôi!
Giống rồng lại nở ra rồng
Liu điu lại nở ra dòng liu điu. (ca đao Việt Nam)
Tất nhiên, Nguyễn Chí Vịnh là giống rồng! Các vị và đồng chí của các vị, "Đảng CSVN của các vị" yêu Vịnh như bà mẹ nghèo nàn phút chốc trúng số trở nên giàu sang và sợ con mình khổ như mình, nên đã dồn hết tất cả những gì gọi là sung sướng nhất cho đứa con mà không biết đang tự tay hãm hại nó!!!
Chính các vị và đồng chí của các vị vẫn chưa thoát ra khỏi tư duy "cha truyền con nối" và bây giờ cả Đảng CSVN và tất cả các đồng chí của các vị đều phải nhận lãnh hậu quả này đi chứ! Chỉ khốn khổ khốn nạn cho người dân lương thiện!
Đương nhiên, tôi vẫn đang nghĩ tốt về các vị. Các vị đang cố gắng hết sức để làm một điều gì sám hối với toàn thể dân tộc Việt Nam? Nên và đáng ủng hộ lắm.
Vậy thì các vị hãy làm đi. Sự hy sinh của các vị là có thật. Sai lầm của các vị cũng là có thật. Sự hy sinh của các vị đã được xã hội đền đáp (có thể là chẳng bao giờ đủ), vậy thì chúng tôi - những người dân bình thường chỉ dám đòi hỏi các vị có nhận thì có trả!
Điều quan trọng là các vị phải cho người dân chúng tôi thấy rõ các vị đang vì dân, vì nước trước hết. Phương thức đấu tranh của các vị phải là sử dụng lòng yêu nước, sức mạnh đoàn kết, vận động những đồng chí, những cấp dưới ngày xưa của các vị, ngoài ra cần sử dụng pháp luật, dư luận, báo chí, các vị cần phải đăng đàn, viết báo, trả lời báo chí như ông Nguyễn Văn An gần đây.
Tôi tin lá thơ là tâm huyết thật sự của các vị.
Xin hỏi các vị, khi các vị đương chức, đương quyền, đang "hét ra lửa và thở ra khói", sao các vị không cùng với ông Đại tướng họ Võ làm một cái gì cho người dân chúng tôi??? Phải chăng lúc ấy, "bổng lộc đeo mang, phận bầy tôi phải theo lệnh vua"? Rặt phong kiến và hoàn toàn lạc hậu, nhưng dễ thông cảm vì thoát thai từ xã hội phong kiến, cả miền bắc "tiến thẳng lên CNXH không qua giai đoạn phát triển TBCN" thì các vị mang tư tưởng Quân (Đảng) - Sư (Hồ Chí Minh) - Phụ là điều quá dễ hiểu. Người dân chúng tôi bỏ qua cái ngày xưa ấy, còn bây giờ? Xin các vị hãy thay tư duy THẦN DÂN hoặc BẦY TÔI của các vị bằng tư duy CÔNG DÂN đi!
Ông Võ đại tướng nghĩ gì và sẽ quyết làm gì sau khi đến 3 lá thơ phản ứng về bauxite mà chẳng ai thèm đếm xỉa đến ông?! Yếm thế và chủ bại đến thế chăng??? Trả lời thì mừng (vì ý kiến được lắng nghe), không trả lời thì thôi (vì viết hoài cũng vậy ư?). Không! tôi không tin đó là những suy nghĩ của những QUÂN NHÂN, lại là những tướng tá lẫy lừng một thời! Tôi không tin và mong rằng tôi sai.
Nhắc đến ông Đại tướng họ Võ này, tôi lại nhớ đến bài viết mới nhất của ông Nguyễn Trọng Vĩnh yêu cầu ông Trương Tấn Sang cho biết ý kiến tổ chức quốc tang khi ông Võ Đại tướng về với cụ Mác, cụ Lê, cụ Hồ của các vị, làm tôi thấy bần thần, phờ phạc cả người khi nhớ đến hàng trăm ngư dân bị cướp bóc, đánh đập, hàng ngàn dân oan mất đất kêu trời không thấu, hàng chục ngàn trẻ em vô tội bị lạm dụng sức lao động, lạm dụng tình dục, thất học, bị bạo lực từ học đường cho đến ngoài xã hội, hàng triệu công nhân nghèo rớt mồng tơi cứ tiếp tục đình công hết trận này tới trận khác trên toàn quốc chỉ vì yêu cầu cải thiện bữa ăn đáng giá có năm ngàn đồng bạc Việt Nam!!!
Vâng, tôi biết! Tôi biết, ông Võ Đại Tướng của các vị là "khai quốc công thần", "đặc đẳng công thần", "nhà quân sự lỗi lạc", "danh nhân thế giới"...
Sao các vị không hỏi thử ông Võ Đại tướng xem thử ông có muốn và cần tổ chức quốc tang không? Tôi tin chắc là ông sẽ nói không. Hình như căn bệnh "sùng bái cá nhân" của các vị dường như nặng quá!
Tôi không dám trách ông Giáp và càng không có tư cách gì để đánh giá về ông Giáp. Tôi trách các vị. Tôi biết, các vị muốn tổ chức quốc tang cho ông Giáp như là một hình thức ghi công cho "vị khai quốc công thần" của các vị. Người ta đang dẹp bỏ tượng đài của ông Stalin, chắc các vị có biết. Tôi không có ý so sánh ông Giáp và ông Stalin. Điều tôi muốn nói ở đây là xin đừng sùng bái cá nhân nữa! Tốn tiền, tốn của, tốn công của nhân dân lắm rồi! Hãy cho ông Giáp về bên kia thế giới yên ổn (khi đến lúc) là cách yêu thương ông ấy thiết thực.
Các vị làm tôi nhớ đến các đám tang nhà giàu, càng rình rang, càng lớn thì càng chứng tỏ... sự hiếu để của người sống! Vâng, họ tổ chức tang lễ để phục vụ cho người... sống, để người sống... nở mặt nở mày với thiên hạ!
Hy vọng, các vị và những ai muốn tổ chức quốc tang cho ông Giáp trả lời:
TỔ CHỨC QUỐC TANG CHO ÔNG GIÁP LÀ ĐỂ THỎA MÃN CHO AI?
Đinh Mạnh Vĩnh