Nguyễn Chính Kết
Trước việc Trung Cộng ngang nhiên đặt
giàn khoan dầu ngay trong vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, nhiều
người dân nhận thấy Trung Cộng đang dần dần xâm chiếm đất nước ta từng
bước một. Sở dĩ Trung cộng làm được điều này là nhờ Đảng và nhà nước
CSVN tiếp tay đồng loã.
Thời nay, Trung cộng không thể xâm chiếm
đất nước ta bằng cách tràn quân qua biên giới để tiến sâu vào nội địa
Việt Nam như thời nhà Nguyên, nhà Minh ngày xưa đã từng làm. Thế giới
hiện nay được tổ chức lại một cách có quy củ và trật tự hơn, việc xâm
lăng như thế sẽ bị thế giới kết án và sau đó là tẩy chay, chế tài. Vì
thế, để thực hiện mộng bành trướng, Trung cộng xâm chiếm các nước nhỏ
theo một hình thức mới, vừa an toàn, vừa hữu hiệu, lại vừa tránh được sự
kết án của thế giới.
Đó là xâm chiếm một cách tiệm tiến theo
kiểu “tằm ăn dâu”, hay theo kiểu “luộc ếch chậm”. Phương cách này lợi
hại ở chỗ nó làm cho dân tộc bị xâm chiếm không cảm thấy nguy hiểm quá
đột ngột khiến dân tộc ấy phải phản ứng chống lại ngay. Ngược lại, nó
làm cho dân tộc ấy nếu không chống lại ngay được thì sẽ tự thích ứng
tình trạng hiện tại, cứ thích ứng như thế cho tới khi “con tằm ăn hết lá
dâu” hay “con ếch bị luộc chín trong nồi nước sôi” ([1]), hay tới khi Việt Nam chính thức trở thành một tỉnh của Trung cộng.
Muốn thực hiện thành công phương cách xâm
chiếm này, Trung cộng rất cần sự tiếp tay đồng lõa của thế lực cầm
quyền đang điều hành bộ máy nhà nước của dân tộc ấy. Thiếu sự tiếp tay
đồng lõa này thì việc xâm chiếm không thể thực hiện được.
Để thực hiện việc xâm chiếm Việt Nam,
Trung cộng đã phải chuẩn bị nhiều thập niên trước để có được một bộ máy
nhà nước nội gián, làm công cụ, sẵn sàng tiếp tay đồng lõa với Trung
cộng như nhà nước CSVN hiện nay. Và tới nay, họ đã thành công. Bằng
chiến thuật đơn giản và cổ điển là “cây gậy và củ cà-rốt”, hay nói cụ
thể hơn là “thưởng và phạt”, họ đã biến đảng CSVN thành một tập đoàn tay
sai, giúp họ thực hiện mộng thôn tính toàn Việt Nam theo kế hoạch “tằm
ăn dâu” như đã nói trên.
Đảng CSVN sở dĩ chấp nhận một việc ngu
xuẩn và bán nước như vậy chính vì tham vọng muốn nắm quyền độc tôn
trường trị dân tộc Việt Nam, không chấp nhận nhường quyền cai trị cho
bất cứ một đảng hay một thế lực nào khác cho dù có xứng đáng hơn mình
gấp trăm lần hay có thể làm đất nước tiến bộ, giàu mạnh trên thế giới
hơn mình. Nỗi sợ lớn nhất của đảng CSVN là bị mất quyền cai trị, nên với
bất cứ giá nào, cho dù phải hy sinh cả dân tộc này, họ phải giữ cho
bằng được “cái ghế quyền lực” mà họ đang ngồi trên đó. Trung cộng nắm
được tham vọng cũng như nỗi sợ đó, nên tha hồ đe dọa lẫn dụ dỗ, mua
chuộc cũng như lũng đoạn cả bộ máy cai trị của CSVN.
Kế hoạch xâm chiếm Việt Nam theo kiểu
“tằm ăn dâu” này là gì? Để hiểu rõ kế hoạch này, chúng ta cần xét việc
làm của hai phía: Trung cộng và CSVN.
1) Phía Trung cộng
Trung cộng chủ trương thực hiện việc xâm
chiếm dần dần từng bước lãnh thổ và lãnh hải Việt Nam theo đủ mọi cách,
và dưới nhiều hình thức khác nhau. Khi thì ký mật ước xác định lại các
mốc ranh giới phía bắc Việt Nam khiến Việt Nam mất đi hàng ngàn cây số
vuông dọc theo biên giới phía bắc. Khi thì ký Hiệp định Phân định Vịnh
Bắc Bộ khiến Việt Nam mất đi hàng chục ngàn cây số vuông biển. Khi thì
ký hợp đồng với CSVN để lập những khu công nghệ ngay trên lãnh thổ Việt
Nam như khai thác bauxit ở Tây Nguyên (một vùng có tầm chiến lược hết
sức quan trọng cho sự tồn vong của Việt Nam), thuê rừng đầu nguồn để
khai thác một nguồn lợi nào đó. Khi thì chấp nhận cho dân của Trung cộng
được tự do nhập cư vào Việt Nam không cần visa, từ đó phát sinh những
China town, những trung tâm du lịch của Tầu ở rải rắc khắp nơi tại Việt
Nam... Khi thì đòi CSVN phải chấp nhận cho những khu China town kia được
tự trị. Khi thì dùng sức mạnh quân sự đánh chiếm một số hải đảo của
Việt Nam như đảo Gạc Ma, đảo Len Đao, đảo Chữ Thập, v.v... Còn nhiều sự
việc khác không tiện kể dài dòng ở đây.
Trung cộng thì cứ việc từ từ lấn tới,
chiếm dần lãnh thổ và lãnh hải Việt Nam cũng như dần dần điều khiển bộ
máy lãnh đạo của đảng và nhà nước CSVN. Hiện nay tuy mới chỉ chiếm được
một số lãnh thổ và lãnh hải, nhưng rõ ràng là Trung cộng đã nắm trong
tay bộ Chính trị, Quốc hội CSVN nên Việt Nam cứ càng ngày càng bị mất
đất mất biển dần dần vào tay Trung cộng.
2) Về phía Việt Nam
Công việc mà Trung cộng đòi buộc bọn tay
sai CSVN phải làm được là làm sao giúp Trung cộng giữ được, bảo vệ được
những thành quả đã đạt được, nghĩa là Trung cộng chiếm được bất kỳ phần
đất hay phần biển nào của Việt Nam, thì CSVN phải làm sao tiếp tay để
Trung cộng giữ được hay bảo vệ được nguyên trạng vừa mới thành hình.
Để thực hiện được nhiệm vụ này, trước hết
CSVN phải che dấu để người dân không nhìn thấy được bản chất của mình
là bán nước, là đang tiếp tay giúp Trung cộng xâm lược tổ quốc mình theo
kiểu “tằm ăn dâu”. Kế đến, CSVN phải hoàn toàn kiểm soát được phản ứng
của người dân trong nước đối với việc Trung cộng chiếm đất hay chiếm
biển của Việt Nam, không được để dân chúng phản ứng quá mạnh.
● Để che dấu trước người dân bản chất bán nước và hành động tiếp tay giúp Trung cộng xâm lược,
CSVN phải giả bộ phản đối Trung cộng mỗi khi Trung cộng chiếm được một
phần đất hay phần biển, hoặc mỗi khi Trung cộng xâm phạm chủ quyền Việt
Nam một cách nghiêm trọng như trường hợp cắt cáp tàu Bình Minh hay cắm
dàn khoan khổng lồ HD-981 và giàn khoan NH-9 ngay trong thềm lục địa
thuộc vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam.
Trung cộng cho phép CSVN được đóng kịch,
nghĩa là được phép phản đối Trung cộng trong mức độ vừa phải, miễn sao
không đến nỗi buộc Trung cộng phải rút lui hay lùi một bước so với những
gì đã đạt được. Nếu không giả bộ phản đối trước những hành vi xâm phạm
quá trắng trợn và nghiêm trọng của Trung cộng, thì người dân sẽ thấy quá
rõ ràng và có thể xác định được chắc chắn bản chất đồng lõa tiếp tay
của CSVN. Điều này khiến người dân quá phẫn nộ, có thể nổi dậy lật đổ
đảng CSVN; điều này sẽ gây bất lợi cho cả Trung cộng (vì không còn tay
sai để tiếp tay Trung cộng xâm lược Việt Nam nữa).
Thật vậy, có những lúc CSVN mua vũ khí,
tàu ngầm, máy bay như thể đang chuẩn bị chống lại Trung cộng, hay tổ
chức những buổi hội thảo về chủ quyền của Việt Nam trên hai quần đảo
Hoàng-Trường Sa, hay có lúc CSVN phản đối Trung cộng khá mạnh mẽ đến nỗi
nhiều người dân “mừng húm”, những tưởng CSVN đã thay đổi, đã từ bỏ hẳn
lập trường thân Trung cộng mà trở thành chống đối. Nhưng sau đó thì
dường như tình hình chẳng có chuyện gì thay đổi cả. Tất cả chỉ là đóng
kịch để lòe bịp dân chúng, để dân chúng nghĩ rằng CSVN cũng chống lại
Trung cộng, chứ đâu có tiếp tay cho giặc.
● Để hoàn toàn kiểm soát được phản ứng của người dân trong nước đối với việc Trung cộng chiếm đất hay chiếm biển của Việt Nam,
CSVN đành phải chấp nhận cho người dân biểu tình phản đối Trung cộng
trong mức độ mà họ có thể kiểm soát được. Sự cho phép này có thể đánh
lừa người dân thơ ngây cho rằng CSVN cũng thực tình muốn chống Trung
cộng. Tuy nhiên, nếu cuộc biểu tình có nguy cơ lớn mạnh hơn, vuột khỏi
mức độ kiểm soát được của CSVN, hoặc biến thành biểu tình chống lại chế
độ, thì họ sẵn sàng thẳng tay đàn áp không nhân nhượng.
Nếu hiểu được phương pháp xâm chiếm Việt
Nam của Trung cộng được sự tiếp tục đồng lõa của CSVN thì chúng ta sẽ
không bị CSVN lừa dối. Chúng ta sẽ không “mừng húm” khi thấy CSVN đóng
kịch giả phản đối Trung cộng cách mạnh mẽ, giả bộ bắt tay với Hoa Kỳ để
nhờ Hoa Kỳ chống lại Trung cộng, giả bộ lên tiếng sẽ kiện Trung cộng ra
trước tòa án quốc tế, v.v... Chắc chắn còn nhiều trò giả bộ, đóng kịch
khác…
CSVN nhiều lần cho vài ba chiếc tàu hải
giám bằng gỗ hay bằng sắt nhỏ gấp nhiều lần tàu của Trung cộng ra vùng
giàn khoan HD-981 để mang danh giám sát việc làm của Trung cộng. Thế rồi
cả hàng chục chiếc tàu sắt lớn của Trung cộng ra xông ra nghênh chiến,
phun vòi rồng và đâm vào tàu Việt Nam khiến tàu Việt Nam bị hư hại nặng
nề, thậm chí phía Việt Nam có người bị thiệt mạng hoặc bị trọng thương.
Chắc chắn đây chỉ là trò đóng kịch lố lăng của CSVN, vừa tốn tiền thuế
của dân (do những chiếc tàu Việt Nam bị hư hại), vừa hy sinh nhân mạng
người Việt cách phí phạn. CSVN làm như thế chỉ là để cho người dân thấy
rằng CSVN cũng tìm cách… giám sát, phản đối, đối phó Trung cộng chứ đâu
phải không làm gì.
Nhưng việc cần làm hơn và ích lợi hơn gấp
bội là chính Quốc hội CSVN, trên danh nghĩa là cơ quan quyền lực cao
nhất của Việt Nam, phải ra một nghị quyết phản đối Trung cộng, thì CSVN
lại không chịu làm. Điều này chứng tỏ Quốc hội CSVN hoàn toàn vô trách
nhiệm trước nguy cơ mất nước của cả dân tộc. Nếu Quốc hội không làm thì
Chủ tịch nước hay Bí thư đảng phải lên tiếng phản đối chính thức bằng
văn bản. Hay việc cần làm gấp là kiện cáo Trung cộng về vụ Hoàng Sa và
Trường Sa ra trước tòa án Quốc tế, vì mình đã đầy đủ bằng chứng thuyết
phục để có thể thắng kiện. Những việc hết sức cần thiết phải làm, tại
sao đến giờ này CSVN vẫn chưa chịu làm?
Việc thật sự cần làm thì không làm, khiến cho những việc không cần làm kia chỉ lộ ra tính “đóng kịch” của chúng mà thôi.
Sau khi Trung cộng cắm giàn khoan HD-981
vào hải phận Việt Nam, với sự phản đối chiếu lệ và đóng kịch của CSVN,
thì Trung cộng chẳng những không dời HD-981 đi mà còn tiến hành bước kế
tiếp là đưa thêm giàn khoan NH-9 vào nữa. Nếu CSVN cứ tiếp tục phản đối
cách yếu sìu như thế thì Trung cộng sẽ còn tiếp tục cắm nhiều giàn khoan
khác nữa, sẽ còn nhiều màn lấn tới nữa... Cuối cùng Việt Nam sẽ ra sao?
Điều quan trọng là người Việt trong và
ngoài nước nhận thức được ác tâm của Trung cộng quyết xâm lấn Việt Nam
theo kiểu “tằm ăn dâu” và dã tâm của CSVN muốn tiếp tay giúp Trung cộng
thực hiện việc xâm lấn ấy bằng cách phản đối một cách chiếu lệ, hầu tạo
điều kiện thuận lợi cho Trung cộng tiến hành bước xâm lấn kế tiếp.
Nhận thức được như thế, chẳng lẽ chúng ta
lại chấp nhận thích ứng với tình trạng hiện tại như kiểu con ếch trong
thí nghiệm “luộc ếch chậm”, nó sẵn sàng thích ứng với nước đang nóng lên
rất từ từ, cho tới khi không chịu được mới quyết định nhảy ra, thì lúc
ấy... đã quá muộn! Năng lực cần thiết để có thể nhảy ra thì đã tiêu thụ
hết trong việc thích ứng với nhiệt độ nóng dần rồi, nên cuối cùng đành
chấp nhận bị luộc chín! Không hành động kịp thời, e rằng khi thấy mất
nước tới nơi mới hành động thì… đã quá muộn!!!
Houston, ngày 30-6-2014
Nguyễn Chính Kết
[1]
Trong một trang facebook nọ có kể về một thí nghiệm thật ý nghĩa và
thích hợp để minh họa cho kế hoạch tiệm tiến của Trung cộng trong việc
xâm chiếm Việt Nam.
Khởi đầu, người ta bỏ một con ếch vào một nồi nước nóng khoảng 70 độ C.
Con ếch lập tức nhẩy phóng ra ngoài liền, nhờ phóng ra mà nó tiếp tục
sống. Sau đó, người ta bỏ con ếch đó vào một nồi nước lạnh, con ếch thấy
không có gì nguy hiểm nên ngồi yên trong đó. Người ta bắt đầu đun từ từ
cho nước nóng lên thật chậm. Khả năng thích nghi với môi trường của
loài ếch rất cao, nên khi nước nóng lên từ từ nó vận dụng khả năng thích
ứng đó và cảm không thấy có gì nguy hiểm đến nỗi phải nhẩy ra khỏi nồi
nước cả. Đến khi nước nóng tới độ không chịu được nữa nó mới quyết định
nhảy ra. Nhưng lúc này nó nhảy ra không nổi vì năng lực của nó đã cạn
kiệt do tiêu hao quá nhiều vào việc thích ứng với nhiệt độ tăng dần của
môi trường. Chú ếch đành ở lại trong nồi để rồi cuối cùng bị luộc chín.