Cả quán cười ồ . Ai đó nói bâng quơ :
“ Giàu mà sao hẻo quá vậy…”
Mặc dầu tiếng nói rất khẽ nhưng cũng lọt tai bà tổ trưởng. Bà này vội vàng :
“ Chuyện này hoàn toàn tự nguyện, tuỳ hỉ ai đóng bao nhiêu đóng, Uỷ ban đã có chỉ thị không được ép buộc …”
Thằng Bảy xe ôm giơ tay :
“ Tôi xin ủng hộ năm chục ngàn, ngoài ra chở bà Năm đi đi về về miễn phí…”
Ong đại tá hưu chữa thẹn :
“ Thằng Bảy xe ôm góp vậy phải rồi, trước nay bà Năm vẫn thuê mày chở củ cải mà…”
Thàng Bảy nóng mặt :
“ Chú nói vầy đâu có được , tôi góp là do tấm lòng tôi chớ đâu phải bà Năm là mối mới góp…”
Cô Phượng ca ve từ nãy vẫn im lặng, giờ bật dậy :
“ Tôi xin giúp 1 triệu …đã mang tiếng giúp thì cho ra giúp, năm ba chục ăn thua mẹ gì …”
Ong đại tá chạm nọc :
“ Cái con này ăn nói ngược ngạo, người ta muốn giúp nhiêu thì giúp chớ. Dân chủ tự nguyện mà…”
Chị Gái hủ tiếu giơ tay :
“ Tôi cũng tự nguyện góp 500 ngàn nè…”
Bà Tổ trưởng cao giọng :
“ Tôi góp 100…”
Rút cuộc trơ ra mỗi ông đại tá hưu là hẻo nhất. Ong im thít, mặt cứ tái xạm , gỉ tai bà Tổ trưởng :
“ Mẹ cái con ca ve sao lắm tiền thế, tôi nghi nó bán “ngáo đá” quá, thỉnh thoảng vẫn có người ra vào nhà nó…”
Bà Tổ trưởng cười cười :
“ Nó bán “cái đó” đó, không phải “ngáo đá” đâu ông ơi. Hôm nào ông chán cơm thèm phở cứ trốn cô Ba sang nhà nó…”
Ông đại tá hưu trợn tròn mắt :
“ Chị nói giỡn vậy đến tai vợ tôi tan cửa nát nhà…”
Ông Tư Gà nướng càm ràm :
“ Quyên góp cho ngư dân người ta còn góp cả trăm triệu …góp cho bà Năm củ cải vài ba trăm nhằm nhò mẹ gì …”
Ông đại tá hưu đập bàn :
“ Ông Tư Gà nướng nói vậy đâu có được. Ngư dân bây giờ là lực lượng xung kích trên biển. Như đồng chí Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã nói : “Ngư dân còn bám biển, Tổ quốc còn chủ quyền”…”
Bà Tổ trưởng cũng hùa theo :
“ Đồng chí Chủ tịch còn nói :” Ngư dân là những cột mốc sống khẳng định chủ quyền…”
Cô Phượng cave thắc mắc :
“ Ngư dân đóng vai trò quan trọng vậy sao đảng không bảo vệ ngư dân hả chú Ba ?”
Ông đại tá hưu quắc mắt :
“ Ai bảo mày đảng không bảo vệ ngư dân..nào các đồng chí cảnh sát biển, nào các đồng chí kiểm ngư luôn sát cánh cũng ngư dân…”
Gã Ký Quèn cười hô hố :
“ Luôn sát cánh mà mới rồi Trung Quốc nó bắt cả tầu, lẫn 6 ngư dân ta mà chẳng thấy bóng dáng thằng cảnh sát biển, kiểm ngư đâu cả…”
Cô Phượng cave cười ré :
“ Vậy đã có ai báo cáo đồng chí Chủ tịch nước chưa hả ?”
Ông đại tá hưu sầm mặt :
“Mày muốn báo cáo cái gì ? Đã có các bộ phận chuyên môn, mắc mớ gì đến mày ?”
Cô Phượng cave vẫn cười :
“ Tôi muốn báo cáo đồng chí Chủ tịch nước 6 cột mốc sống khẳng định chủ quyền vừa mới bị…nhổ ạ…”
Cả quán cười ồ. Ông đại tá hưu mặt đỏ tía tai. Bà tổ trưởng ngoay ngoảy ra khỏi quán.
Nhật Tuấn 8-7-2013
“ Giàu mà sao hẻo quá vậy…”
Mặc dầu tiếng nói rất khẽ nhưng cũng lọt tai bà tổ trưởng. Bà này vội vàng :
“ Chuyện này hoàn toàn tự nguyện, tuỳ hỉ ai đóng bao nhiêu đóng, Uỷ ban đã có chỉ thị không được ép buộc …”
Thằng Bảy xe ôm giơ tay :
“ Tôi xin ủng hộ năm chục ngàn, ngoài ra chở bà Năm đi đi về về miễn phí…”
Ong đại tá hưu chữa thẹn :
“ Thằng Bảy xe ôm góp vậy phải rồi, trước nay bà Năm vẫn thuê mày chở củ cải mà…”
Thàng Bảy nóng mặt :
“ Chú nói vầy đâu có được , tôi góp là do tấm lòng tôi chớ đâu phải bà Năm là mối mới góp…”
Cô Phượng ca ve từ nãy vẫn im lặng, giờ bật dậy :
“ Tôi xin giúp 1 triệu …đã mang tiếng giúp thì cho ra giúp, năm ba chục ăn thua mẹ gì …”
Ong đại tá chạm nọc :
“ Cái con này ăn nói ngược ngạo, người ta muốn giúp nhiêu thì giúp chớ. Dân chủ tự nguyện mà…”
Chị Gái hủ tiếu giơ tay :
“ Tôi cũng tự nguyện góp 500 ngàn nè…”
Bà Tổ trưởng cao giọng :
“ Tôi góp 100…”
Rút cuộc trơ ra mỗi ông đại tá hưu là hẻo nhất. Ong im thít, mặt cứ tái xạm , gỉ tai bà Tổ trưởng :
“ Mẹ cái con ca ve sao lắm tiền thế, tôi nghi nó bán “ngáo đá” quá, thỉnh thoảng vẫn có người ra vào nhà nó…”
Bà Tổ trưởng cười cười :
“ Nó bán “cái đó” đó, không phải “ngáo đá” đâu ông ơi. Hôm nào ông chán cơm thèm phở cứ trốn cô Ba sang nhà nó…”
Ông đại tá hưu trợn tròn mắt :
“ Chị nói giỡn vậy đến tai vợ tôi tan cửa nát nhà…”
Ông Tư Gà nướng càm ràm :
“ Quyên góp cho ngư dân người ta còn góp cả trăm triệu …góp cho bà Năm củ cải vài ba trăm nhằm nhò mẹ gì …”
Ông đại tá hưu đập bàn :
“ Ông Tư Gà nướng nói vậy đâu có được. Ngư dân bây giờ là lực lượng xung kích trên biển. Như đồng chí Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã nói : “Ngư dân còn bám biển, Tổ quốc còn chủ quyền”…”
Bà Tổ trưởng cũng hùa theo :
“ Đồng chí Chủ tịch còn nói :” Ngư dân là những cột mốc sống khẳng định chủ quyền…”
Cô Phượng cave thắc mắc :
“ Ngư dân đóng vai trò quan trọng vậy sao đảng không bảo vệ ngư dân hả chú Ba ?”
Ông đại tá hưu quắc mắt :
“ Ai bảo mày đảng không bảo vệ ngư dân..nào các đồng chí cảnh sát biển, nào các đồng chí kiểm ngư luôn sát cánh cũng ngư dân…”
Gã Ký Quèn cười hô hố :
“ Luôn sát cánh mà mới rồi Trung Quốc nó bắt cả tầu, lẫn 6 ngư dân ta mà chẳng thấy bóng dáng thằng cảnh sát biển, kiểm ngư đâu cả…”
Cô Phượng cave cười ré :
“ Vậy đã có ai báo cáo đồng chí Chủ tịch nước chưa hả ?”
Ông đại tá hưu sầm mặt :
“Mày muốn báo cáo cái gì ? Đã có các bộ phận chuyên môn, mắc mớ gì đến mày ?”
Cô Phượng cave vẫn cười :
“ Tôi muốn báo cáo đồng chí Chủ tịch nước 6 cột mốc sống khẳng định chủ quyền vừa mới bị…nhổ ạ…”
Cả quán cười ồ. Ông đại tá hưu mặt đỏ tía tai. Bà tổ trưởng ngoay ngoảy ra khỏi quán.
Nhật Tuấn 8-7-2013