Nhà tư bản bỏ tiền ra mua thiết bị, máy móc, nguyên vật liệu, thuê
công nhân … làm ra hàng hóa rồi bán đi thu về được một khoản lớn hơn vốn
bỏ ra ban đầu. Theo cụ Mác vĩ đại thì cái khoản dôi ra đó là do bóc lột
công nhân, còn gọi là giá trị thặng dư (gọi tắt là m) mà có.
Đây là điều sinh tử của chủ nghĩa tư bản. Tư bản sinh ra từ nó và
cũng sẽ chết đi vì nó. Thế nên mới có câu ví rất hay, lại mang theo màu
sắc tình ái lãng mạn về bọn tư bản “sống vì em (m), mà chết cũng vì em”.
Đương nhiên, chế độ xã hội chủ nghĩa tốt đẹp không có người bóc lột người, chỉ có những người làm chủ xã hội.
Cụ Mác nói thế không biết đúng sai thế nào, chỉ biết là hiện nay, xã
hội ta có rất nhiều người chưa có việc làm (nên nhớ không được gọi là
không có việc làm hay thất nghiệp) nên lâm vào cảnh thiếu thốn, muốn bị
bóc lột mà không ai bóc lột cho.
Hai vợ chồng đứa cháu gái mình đi học cao học bên nước Úc tư bản. Học
xong thạc sĩ, nó về nước, còn chồng nó ở lại học thêm lấy bằng tiến sĩ.
Nó cầm cái bằng thạc sĩ về, muốn đi xin việc nhưng nghe ngóng phải
mất trăm triệu này, trăm triệu khác nên hãi quá, nằm luôn ở nhà … Đẻ hai
đứa con rồi nhưng vẫn chưa xin được việc làm.
Hồi mới về, nó mang xẻng cuốc quang gánh ra chợ người chờ ai đó đến
bóc lột. Có lần họ gọi đến nó rồi nhưng lại đuổi vì phát hiện thấy tay
chân nó thư sinh quá, bảo ngữ mày thì làm được cái gì. Nó lủi thủi quay
về.
Có ai bóc lột tôi không nào. Ảnh: xã luận.com
Cũng may mà thằng chồng nó học tiến sĩ, chịu khó làm thuê làm mướn
(đi hái trái cây gì đó) gửi tiền về nuôi vợ. Thế là cháu mình tuy không
có việc làm nhưng vẫn sống được.
Kể cũng lạ, chồng tranh thủ làm thuê, bị bóc lột mà vẫn nuôi được vợ.
Còn vợ thì muốn bị bóc lột nhưng chẳng ai chịu bóc lột cho.
Cách đây 20 năm. Mình hay đi nhận thầu công trình (thi công toàn bằng
máy). Xong công trình, cánh thợ lái máy, đứa thì mua được ti vi, đứa
mua được xe máy (hồi ấy thường là cúp 81 bãi hoặc Sim son của Đức). Mình
bảo, cho chúng mày thế mà tao vẫn còn khối tiền. Chúng mày thấy đấy,
tao có làm gì đâu, tao bóc lột chúng mày đấy. Chúng nó bảo, thế à, nhưng
khi nào có công trình mới, anh nhớ gọi tụi em đến để cho anh bóc lột
nhá.
Mình cứ nghĩ mãi về chuyện sao ai cũng muốn bị người khác bóc lột,
nhiều người muốn bị bóc lột mà không được. Chẳng lẽ thiên tài như cụ
Các Mác mà còn nói sai. Nghĩ mãi, hóa ra cụ “quên” béng mất, không tính
đến lao động (trí óc) của nhà tư bản.