Từ
khi Trung cộng hạ đặt giàn khoan HD 981 trong thềm lục địa VN thì như
một phản ứng tự vệ mang tính truyền thống người Việt đã gác chuyện làm
ăn, chuyện bóng đá, chuyện trên trời dưới biển lại để dành một chút quan
tâm đến “đại cục”.
Những cuộc biểu tình đã diễn ra ở Saigon – Hà nội và một số tỉnh
thành khác tuy cũng eo sèo như những buổi chợ chiều vẫn bị đàn áp dã man
vì nhà cầm quyền CSVN rất nhạy cảm với bất cứ một thách thức nào đối
với quyền lực tuyệt đối của họ. Như vậy là Ban tuyên giáo Trung ương đã
âm thầm vào cuộc “định hướng” lòng dân, và một “trào lưu” mới xuất hiện
nó mang tính thời sự và cả tính thời thượng nữa.
Giới gọi là “tinh hoa” của đất nước được đảng bí mật chỉ đạo tổ chức
Hội thảo về đề tài “Thoát Trung”…và mặc nhiên mọi người coi “Thoát
Trung” như là một giải pháp để cứu nguy đất nước hiện nay.
Giới tinh hoa được đảng nuôi dưỡng cố tình lèo lái dư luận, đặt vấn
đề “thoát Trung” dưới góc độ kinh tế và văn hóa nặng hơn góc độ chính
trị và quân sự.
Tôi không phải là thành phần được đảng CSVN xếp vào hạng “tinh hoa”
của đất nước, tôi biết mình chỉ là một người áo vải nặng lòng với quốc
gia dân tộc xin được đưa ra một vài nhận định.
Văn hóa Trung hoa trong đó có tư tưởng Khổng Nho có một đóng góp vô
cùng to lớn trong sự hình thành nên nền văn hóa của các nước như Việt
nam, Hàn quốc và Nhật bản và cái ảnh hưởng của nó không phải là tuyệt
đối xấu, không phải là nguyên nhân dẫn đến sự lệ thuộc của Việt nam với
Trung quốc hay nô lệ hóa tầng lớp lãnh đạo đảng CS hiện nay.
Chỉ cần thoáng nhìn qua lịch sử VN thì bất cứ ai cũng nhận ra điều
đó: những vị anh hùng dân tộc như Lê Lợi, Nguyễn Trãi, Nguyễn Huệ …v v..
đều sinh ra và trưởng thành trong môi trường Khổng Nho nhưng có ai
trong các vị đó chịu khom lưng làm nô lệ cho Trung quốc ?…không ai cả…
Bước
qua thế kỷ thứ 20 khi VN còn là thuộc địa của Pháp và cho đến khi nhà
nước Quốc gia Việt nam hình thành ở Miền nam thì những vị như Nguyễn
Thái Học, Lý Đông A, Nguyễn tường Tam đều xuất thân từ môi trường Khổng
Nho nhưng trong các vị ấy ai là kẻ vong thân , vong bản ?… Không ai cả…
Đến thời Công hòa, một số các nhà lãnh đạo đất nước như Cụ Ngô Đình
Diệm , Ngô Đình Nhu, Trần văn Hương, Phan khắc Sửu …đều ảnh hưởng sâu
đậm văn hóa Khổng Nho nhưng ai trong số họ phụ thuộc tư tưởng Trung hoa,
nô lệ Trung hoa?…không ai cả…!
Đặc biệt Tổng thống Ngô Đình Diệm là một nhân sĩ có phong thái của
một nhà Nho điển hình, xuất thân từ gia đình Nho giáo nhưng những điều
này đâu có ngăn cản cụ trở thành một nhà ái quốc vĩ đại ?
Điều này minh chứng văn hóa Khổng Nho không nhất thiết tạo nên những con người nô lệ về tư tưởng và độc tài trong chính trị.
Và ngược lại tại Trung quốc vào thập niên 60 thế kỷ 20, Mao trạch
Đông và đảng CS Trung quốc đã làm một cuộc “cách mạng” để loại bỏ tư
tưởng Khổng Nho ra khỏi đời sống và xã hội Trung hoa thời đó, nhưng sự
bài xich tư tưởng Khổng Nho của đảng CS Trung quốc không giúp hình thành
nên một nhà nước dân chủ.
Tại VN sau năm 1975 nhà nước CS cũng một thời bài xích văn hóa Khổng
Nho khốc liệt nhưng đến hôm nay CSVN cũng chỉ là một “cậu học trò nhỏ”
của Mao Trạch Đông và đảng CS Trung hoa.
Hiện nay Trung quốc hiện nguyên hình là một hiểm họa của các nước
trong khu vực và trong tương lai là của cả thế giới, nhưng hiểm họa này
không xuất phát từ “sức mạnh mềm” cho dù đảng CS Trung quốc có nhiều nổ
lực xuất cảng tư tưởng Khổng Nho ra khắp thế giới, mà nó đến từ “sức
mạnh cứng” , tức là sức mạnh hùng hậu của quân đội Trung cộng và khả
năng hủy diệt của nó.
Trong khu vực Đông nam Á, Philipine và Mã lai là hai nước bị Trung
cộng đe dọa ở mức độ khác nhau nhưng cả hai nước này không hề bị ảnh
hưởng văn hóa Khổng Nho trong lịch sử cũng như hiện tại.
Ngược lại Nhât bản và Hàn quốc là hai nước “đồng văn đồng chủng” với
Trung hoa nhưng họ không hề lệ thuộc Trung hoa về chính trị và giới lãnh
đạo của họ cũng không phải là nô lệ của Trung hoa như lãnh đạo VN.
Sự “đồng văn đồng chủng” với Trung hoa không ngăn cản Nhật bản và Hàn
quốc trở thành hai nhà nước dân chủ hiện đại bậc nhất khu vực Á châu…
và với họ không hề đặt ra vấn đề “thoát Trung”.
Cho nên để tìm ra một giải pháp cứu nguy đất nước vô cùng cấp bách
ngày hôm nay mà lại đặt ra vấn đề làm thế nào để “thoát Trung” thì thật
là ấu trĩ.. đây chỉ là một trò chơi của đảng CSVN mục đích là để đánh
lạc hướng dư luận hoặc để giảm nhiệt cho xã hội VN đầy bất mãn nhưng
chưa dám thể hiện, lòng dân như một hỏa diệm sơn đang âm ỉ chỉ chờ thời
cơ.
Người dân VN ngày hôm nay bị sự sợ hãi chế ngự đến mất cả bản năng tự
vệ, một số người khá lớn bị “thực vật hóa” lúc nào không hay biết. Hệ
lụy này không xuất phát từ nền văn hóa Khổng Nho mà là kết quả của một
thời gian quá dài bị khủng bố, đàn áp từ một chế độ độc tài tàn bạo nhất
trong lịch sử loài người và dân tộc.
Không chỉ người dân VN bị sự sợ hãi làm cho “mụ mẫm” mà chính người dân Trung hoa, Bắc Triều Tiên và Cu ba cũng đều như vậy.
Cho nên theo tôi để cứu nguy đất nước VN ngày hôm nay trước tham vọng
bá quyền đại Hán là vấn đề thuần túy mang tính quân sự, vì trong cuộc
đấu tranh để bảo vệ chủ quyền của các nước trong khu vực với một Trung
cộng hùng mạnh là sự đối đầu về tương quan lực lượng và kẻ yếu sẽ bị
thua bất chấp lẽ phải và chính nghĩa thuộc về họ. Chính nghĩa ngày hôm
nay và đối với Trung cộng không nhất thiết bảo vệ được các dân tộc nhược
tiểu.
Để bảo vệ đất nước trong cục diện này chúng ta phải thay đổi học
thuyết quốc phòng, từ bỏ chủ trương không liên kết đã trở thành không
tưởng để đứng trong một liên minh quân sự, trong trường hợp này là đứng
trong một liên minh quân sự do Mỹ lãnh đạo, biết khai dụng vị thế chiến
lược của VN trong ván bài tranh chấp quyền lực giữa các nước lớn.
Xét tương quan lực lượng giữa Việt nam và Trung cộng chênh lệch quá
lớn cho nên sẽ là khôi hài và ấu trĩ nếu CSVN chủ trương không liên kết
mà đơn độc đối đầu với Trung cộng để bảo vệ đất nước.
Câu hỏi đặt ra ở đây là với chủ trương không liên kết CSVN có thể thắng được TC và bảo vệ được đất nước không?
Ai cũng biết là không thể được, vậy CSVN chủ trương không liên kết với dụng ý gì?
Điều này buộc lòng chúng ta phải đặt nghi vấn về thái độ và cách hành
xử của CSVN, về khả năng VC đã âm thầm bán đứng đất nước này cho Trung
cộng để giữ được quyền lực , chấp nhận làm thân phận nô tài.
Còn để được đứng vào liên minh quân sự với Hoa kỳ bắt buộc VN phải
thay đổi hệ thống chính trị từ độc tài sang dân chủ vì Mỹ không có tiền
lệ liên minh quân sự với một nhà nước cộng sản, cho nên người VN hôm nay
cần phải nhận thức một cách rõ ràng rằng giải trừ chế độ cộng sản sẽ mở
ra cơ hội cho đất nước chúng ta tồn tại..cho nên nếu đặt ra vấn đề gọi
là “thoát Trung” thì phải được hiểu là thoát khỏi quỹ đạo của TC về
chính trị và quân sự,. Hủy bỏ ý thức hệ Cộng sản đã trói buộc đất nước
và một mối liên kết quân sự không chính thức với Trung cộng của nhà cầm
quyền CSVN.
Cục diện chính trị Đông Á giai đoạn này lên đến đỉnh điểm của sự gay
gắt, quyền lợi chiến lược của các nước lớn liên quan như Trung- Mỹ, Nhật
, Úc đứng trước nguy cơ va chạm mà khả năng thỏa hiệp không thể hình
thành. Đất nước chúng ta đang ở trong vòng xoáy tranh chấp đó, đây là
một nguy cơ cũng một một thời cơ tùy vào thái độ và cách lựa chọn của
chúng ta, nhưng thời cuộc không cho phép dân tộc chúng ta bình chân như
vại , không nắm lấy cơ hội hậu quả sẽ khó lường.
Việc xây dựng một chế độ dân chủ là một tiến trình cần nhiều thời
gian nhưng chỉ có thể thực hiện được nếu chúng ta bảo tồn được đất nước.
Chung quanh câu chuyện “thoát Trung” ngày hôm nay cũng có ý kiến là
kinh tế VN quá lệ thuộc vào kinh tế Trung cộng nên muốn thoát Trung cũng
không dể ! Đây là một lý do được đưa ra để biện hộ cho một chính sách
vừa nhu nhược vừa ngớ ngẫn của nhà cầm quyền CSVN.
Sự lệ thuộc của nền kinh tế VN “theo định hướng xã hội chủ nghĩa” là
một thực tế, nhưng đây chính là thủ đoạn của hai đảng CS Việt nam và
Trung hoa, lệ thuộc kinh tế chỉ là phần nổi của tảng băng, phần chìm
chính là lệ thuộc chính trị, bởi đảng CSVN đặt sự tồn tại của đảng và
chế độ lên trên mọi ưu tiên khác kể cả vận mệnh quốc gia. Với một não
trạng của nhà cầm quyền như vậy thì nói chuyện thoát Trung chỉ là viễn
vông.
Có ý kiến khác cho rằng nếu chúng ta quyết liệt và không “khôn khéo”
trong việc bảo vệ chủ quyền quốc gia và danh dự dân tộc sẽ dẫn đến một
cuộc chiến tranh với Trung cộng mà “nhân dân VN” thì đã quá chán ngán
chiến tranh rồi.
Điều này không loại trừ nhưng cúi đầu nhịn nhục như đảng CSVN đang
làm không phải là thượng sách vì có một thực tế là chúng ta không có đủ
lãnh thổ lãnh hải để nhường cho TC và làm cho họ vừa long.
Thủ tướng Anh Winston Churchill nói: “Một dân tộc tránh né chiến
tranh bằng cái giá của sự nhục nhã, cuối cùng sẽ nhận được cả nhục nhã
và chiến tranh”.
Nhưng chiến tranh là một việc vô cùng hệ trọng ở đó có một quy luật
lạnh lùng: mạnh được- yếu thua. Cho nên chúng ta phải tiến hành chiến
tranh nếu bị bắt buộc nhưng tiến hành chiến tranh trong sự khôn ngoan đó
là liên minh với các quốc gia dân chủ vì Trung cộng ngày hôm nay đã trở
thành hiểm họa của cả khu vực và thế giới.
Còn một khả năng nữa nếu chúng ta liên minh với các quốc gia dân chủ
để khép chặt “vòng kim cô” chung quanh Trung cộng cũng là một cách để
tránh chiến tranh vì khi bị bao vây TC sẽ ý thức được rằng khai chiến là
tự sát.
Kết luận: Vấn đề cấp bách mang tính sống còn của đất nước và dân tộc
VN ngày hôm nay không phải là vấn đề “thoát Trung” mà là vấn đề “thoát
cộng”. Thoát cộng để dân chủ hóa đất nước, để hội nhập cùng thế giới văn
minh phá thế cô lập , thoát Cộng để chuyển hướng triệt để học thuyết
quốc phòng và chính trị, “thoát cộng” thì sống, không thoát cộng thì
chết.
01/7/2014
© Huỳnh ngọc Tuấn
© Đàn Chim Việt
© Đàn Chim Việt