Thứ Năm, 17 tháng 9, 2009

Bé tập làm văn

Ai đó gửi vào hộp thư mẫu chuyện vui này, post lại đây cho bà con đọc xem có cười được không? Tôi không biết ai sao chứ, hồi về miền Tây, cứ nghe người ta nói "về thành phố" tôi chả hiểu họ nói gì cả, nghĩ ở đâu chả gọi là "thành phố", nghe quen mới biết là họ nói thành phố HCM, vì không được gọi Sàigòn, hay lớp trẻ không biết Saigon là thành phố nào, chỉ biết thành phố HCM, mà họ "ghét" hay không thích kêu cái tên dài dòng văn tự ấy nên họ rút ngắn lại chỉ còn hai chữ "thành phố" và ai cũng hiểu là nói đến cái thành phố HCM. Cứ như người miền Nam thế mà hay, ghét là không thèm nói, cũng là một cách phản kháng tự nhiên từ lòng con người "yêu ai thì nói là yêu" không có tơ lơ mơ rào đón chi hết.


Bé Việt hôm nay đi học về không được vui. Mẹ thấy thế hỏi bé bị cô la rầy hay bạn bè trêu chọc gì không. Bé trả lời


- Con nộp bài cô giáo trả lại . Bắt phải về làm lại. Nếu không, sẽ không được điểm .

- Thế con viết gì nào hở bé con của mẹ ?

- Thì con viết thế này này


Bà mẹ cầm tờ giấy đọc :

Chiều nay, bầu trời Sài Gòn đang nắng bỗng mây đen từ đâu kéo tới rồi mưa như trút nước xuống Sài Gòn . Người Sài Gòn hối hả tìm chổ trú mưa dưới những mái hiên nhà dọc hai bên đường .....


- Có gì sai hở con ?

- Ngay cả mẹ không biết sai gì ư ?

- Sai gì nào ?

-Thì đấy ... Cô bảo con phải thay thế tất cả các từ Sài Gòn là Hồ Chí Minh .

- Mẹ tưởng gì . Chỉ đơn giản vậy thôi à . Thì con cứ sửa lại cho đúng .


Đứa bé mặt mày tiu nghỉu ngồi viết bài lại ...


Sáng hôm sau, bé hớn hở, hân hoan chạy vào lớp . Khoe cô giáo bài viết đã được sửa . Cô giáo cầm đọc . Càng đọc, sắc mặt cô càng tím tái .....


Chiều nay, bầu trời Hồ Chí Minh đang nắng bỗng mây đen từ đâu kéo tới rồi mưa như trút nước xuống Hồ Chí Minh . Người Hồ Chí Minh hối hả tìm chổ trú mưa dưới những mái hiên nhà dọc hai bên đường .....


Chẳng bao lâu sau, Hồ Chí Minh bị ngập nước . Bộ mặt Hồ Chí Minh bây giờ trông thật thảm . Nước càng lúc càng nhiều, dâng cao, kéo theo nào là rác rưởi phủ đầy ngỏ ngách Hồ Chí Minh . Du khách nhìn Hồ Chí Minh ngao ngán .


Em ngồi nhìn Hồ Chí Minh mưa mà thấy chán . Vì cơn mưa có lẽ kéo dài đến tối . Không phải như mọi người thường nói " Sau cơn mưa trời lại sáng " Với Hồ Chí Minh, sau cơn mưa thường cúp điện . Cho nên Hồ Chí Minh tối thui tối thủi .. Và vậy là sẽ không được đi dạo chơi Hồ Tội nghiệp du khách đến chơi Hồ Chí Minh vào mùa mưa thì coi như bó chân không đi đâu được . Nhưng người ta vẫn đến vì tò mò, vì Hồ Chí Minh có đủ các món ăn chơi của ba miền gộp lại .
Em không thích Hồ Chí Minh nhưng em phải sống với Hồ Chí Minh vì mẹ em đã sống với Hồ Chí Minh mấy mươi năm nay . Mẹ bảo không thể bỏ đi vì Hồ Chí Minh là nơi chôn nhau cắt rún gì gì đó của mẹ .


Chiều nay, Hồ Chí Minh mưa to, em vẫn ngồi nhìn Hồ Chí Minh chẳng biết chơi gì ngoài hy vọng Hồ Chí Minh đừng mưa nữa .


Câu chuyện tới đây lại chấm dứt làm người đọc thất vọng quá, thắc mắc em bé được mấy điểm. Có bị chép lại, và chỉ dùng hai chữ "thành phố" không?

Lưu trữ

Tự điển



Tự điển Việt Nam
đã được bổ sung những ý nghĩa "chính thức"