Thứ Bảy, 28 tháng 2, 2009

Slumdog - Những con chó bần cùng?

Tôi chưa xem phim Slumdog millionaire và cũng bỏ qua chương trình về giải thưởng Oscar vì đã mấy tuần lễ làm biếng bật TV. Nhưng đọc mấy bài báo tiếng Việt trong và ngoài nước, tôi không hiểu tại sao người ta dịch thành ra "Triệu phú ổ chó hoang". Người có sinh ra hay ở ổ chó đâu. Đọc tóm lược phim thì chỉ là câu chuyện của những đưá trẻ sống và lớn lên ở những nơi khốn cùng của xã hội. Báo trong nước cái thì dịch "Triệu phú ổ chuột". (Giời ạ, tưởng gì chứ triệu phú tới cả triệu con chuột cơ à). Dù sao có tờ ghi là "Triệu phú khu ổ chuột" còn đỡ.
Chữ slum từ trước tới giờ ám chỉ những nơi nghèo nàn, và khi ghép vào những chữ khác thì cũng mang ý nghĩa gắn liền với nghĩa tương tự như thế, như slumlord là người chủ những ngôi nhà tồi tàn chẳng hạn. Và cho dù có gán slumdog là những "con chó ở những nơi tồi tàn" chăng nữa, thì tôi tin chắc cái người ta đang nói đến nghĩa bóng của nó, những con người sinh sống ở những nơi tồi tàn, những người cùng khổ, chứ có phải là ổ chó đâu, cái ổ chó nhà nghèo hay nhà giàu đã khác nhau rồi, cho nên đâu có thể cứ dịch đổ đồng "slumdog" là ổ chó, mà dịch cho sát thì thành ra những con chó cùng khổ mới đúng, chả có cái chi là "ổ" cả. Cho nên ở đây phải hiểu nghĩa bóng là nói đến những con người sống khổ (như con chó) ở đâu đó chứ không phải trong cái ổ chó. Mấy con chó ở Mỹ mà hiểu được người ta gọi nơi nó ở là slumdog thì có khi phải nhờ chủ nó kiện không chừng. Tự điển Mỹ thì chắc chắn chưa có chữ này nhưng có khi tiếng Anh của India thì có (?)
Sao không dịch thoát là "Người triệu phú nơi cùng khổ" hay "Kẻ bần cùng triệu phú" hay chi đó, chứ dịch "Triệu phú ổ chó hoang" nghe nó làm sao, người không thông minh như tôi đọc xong tựa tiếng Việt cứ tưởng ai đó may mắn nhờ làm chủ một ổ (triệu con) chó hoang, nếu ở VN có khi lại đi lùng mua cả triệu con chó không chừng. Có thắc mắc thì lại nghĩ hay là người triệu phú này sinh ra (bị bỏ rơi) trong ổ chó hoang.
Chữ với nghĩa dịch như thế có làm khổ người ta suy nghĩ không cơ chứ.

Thứ Tư, 25 tháng 2, 2009

Xâm phạm lợi ích Nhà nước

Thiếu tướng Thanh bị khởi tố theo đề nghị của TAND TP Đà Nẵng.Trong phiên sơ thẩm xét xử vụ án "Lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân" Theo tin VNexpress

Đọc cái tin trên có ai không tự hỏi (?) những người con dân xứ Quảng là những người đi đầu trong việc tranh đấu cho dân chủ tự do? Hay là một vụ phim tập Chạy Án khác. Bởi vì rất nhiều người VN hiện nay vướng vào cái tội rất tơ lơ mơ "lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước (VNexpress viết hoa đó nhé), quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức (ý nói là đảng CS, vì VN làm gì có cái đảng nào nữa nhỉ), công dân (viết thường, và cũng không rõ công dân nào)".
Công an là những người hiểu rõ luật mà còn vướng vào đủ biết "luật cũng như tội" tơ lơ mơ thế nào.

Chủ Nhật, 22 tháng 2, 2009

Những cảnh đời

Em có là người Việt Nam

Nhạc của Nhạc sĩ Tuấn Khanh, trình diễn bởi Nhật Thanh, Đức Tiến và Quỳnh Như

Thứ Sáu, 20 tháng 2, 2009

Lịch sử bị bỏ quên

Khi người con trai trẻ tuổi trở lại VN lần đầu và nói với tôi, những người ở miền Bắc hay đúng hơn là ở Hànội họ rất giống người Trung Quốc, tôi chỉ biết trố mắt nhìn cho rằng cậu ta có cái nhìn méo mó thế nào đó, hay cậu có ấn tượng về những thành phố cậu đã đi qua ở Trung Quốc. Nhưng bây giờ thì đọc các bài báo sau đây về một cuộc chiến nổ ra cách đây 30 năm đúng ngày sinh nhật của em tôi, mà hầu hết người ở miền Nam không hay biết gì vào thời ấy. Thì tôi nghĩ có lẽ cậu ấy đã nhận xét không sai, hay ít ra cậu nhìn thấy điều mà tôi không thấy là miền Bắc (hay cả VN) đang biến thành một "province" của Trung Quốc.

Những tờ đơn

Người dân được khiếu kiện là điểm đáng mừng cho cả đôi bên, nhà nước và ngưòi dân, bây giờ chỉ còn xem kết quả ra sao, ở đó có những con người (chế độ) văn minh không ? :-)



Thứ Tư, 18 tháng 2, 2009

Nhạc và lời

Sau cơn mưa thì bạn làm gì nhỉ, nhất là sau cơn mưa đá, có còn kịp cho bạn quét những viên đá tròn. Buổi sáng gửi cho mấy ngưòi bạn cái clip Tip for better life, buổi chiều mấy người bạn (đúng ra là mấy ông bạn co-worker) hỏi "sao không thấy naked ladies đâu cả". Đấy trong mắt họ chỉ có thế mà thôi.

Cho nên không dám gửi cho ai, chỉ mời nghe một đoạn nhạc của Yani ở đây.

Thứ Hai, 16 tháng 2, 2009

Nghe mà phát tức

Sáng đọc cái thư, kể ai đăng những bải thơ của những người viết cũ trước 75 đều được "cấp trên" khuyến cáo bỏ xuống hay bỏ đi, những gì được đăng đều do họ cấp phép để cò mồi. Nghe mà phát nản cho những gì nhà nước VN kêu gọi hoà giải với hoà hợp. Một bài thơ của họ có làm gì nên tội chứ. Huống gì trăm ngàn sự việc khác. Chỉ thí dụ mới đây thôi lại một cuốn sách Online của ông Nguyễn Đình Chính con trai ông Nguyễn Đình Thi cũng bị cấm, bị cảnh cáo thu hồi.


Hỏi bạn đi làm thiện nguyện có phải cho họ "ăn" không? Dĩ nhiên, hoạt động với người trong nước, thì họ phải lo hết mấy chuyện đó cho mình. Nghe mà phát nản. Bao nhiêu phần trăm ấy dành được cho bao nhiều ngưới nghèo khó, nhà nước kia giúp cho dân nghèo tiền ăn Tết còn bị chận, thì tiền hải ngoai gửi về chắc là cũng đi vào túi họ với một cái dấu chấm hỏi. Và cứ phải quên cái dấu chấm hỏi thì mới làm được việc (?) Điều mà ai đã sống ở đất nước tự do dân chủ không thể nào chấp nhận làm một việc gì mà cứ đâm đầu nhắm mắt mà làm. Khó chịu lắm.

Thứ Bảy, 14 tháng 2, 2009

Thứ Sáu, 13 tháng 2, 2009

Thứ Sáu 13

Có đến mấy tuần lễ không bật TV để sáng thức nay bật ra nghe một tin buồn, 50 người đã mất tối qua trong chuyến bay ở Buffalo (cũng là con trâu). Cầu mong cho họ không có những giây phút cuối cùng trong đau đớn. Dân Mỹ rồi lại có một kỷ niệm buồn trong ngày sinh nhật của TT Lincoln Feb. 12.

Có còn một quê hương (?)

Cứ đọc những tin tức như thế này thì cũng đủ chán nản, chán đời, còn gì chán hơn không nhỉ. Lúc bé thì toàn học những trang sử oai hùng của tiền nhân, mà thử tưởng tượng những tấm hình cách đây 1 thế kỷ thôi, quân lính nhà Nguyễn còn đi chân đất, thì thử hỏi thời xưa tiền nhân đã làm gì để đánh đuổi quân Nguyên, nhà Hán. Thế mà bây giờ nào là Bauxite: Cả ngoại bang lẫn Mafia đang thao túng Việt Nam. Nào là Tây Nguyên Hán hoá đến chuyện có hay không có Hận Nam Quan, toàn những chuyện đang ồn ào trên trời dưới đất, muốn để thì giờ nghĩ tới những chuyện khác chẳng hạn như chuyện lễ Tình Nhân sắp tới chẳng hạn, nhưng đọc mãi những tin như thế thì sốt ruột lắm, mai đây tiếng mẹ đẻ của tôi sẽ là tiếng gì nếu chỉ vài năm nữa VN biến mất trên bản đồ thế giới nhỉ.
Dĩ nhiên mong đó chỉ là truyện tưởng tượng thôi.

Thứ Năm, 5 tháng 2, 2009

Tây Nguyên

Lâu nay nghe nói những chuyện thế này cứ tưởng nhà nước muốn có một công trình lớn tạo công ăn việc làm cho nhân dân những vùng nghèo khó.
Rồi cứ nghĩ người ta đấu đá chỉ vì cạnh tranh bởi tôi không hiểu công trình to lớn đến cỡ nào, vì rừng
Tây Nguyên thì đối với con mắt nhỏ bé thời thơ ấu của tôi thì nó đẹp lắm to lắm với rừng núi bạt ngàn, có làm gì chắc cũng không thấm.
Nhưng đọc mấy câu chuyện trên thì không phải chuyện tơ lơ mơ như tôi nghĩ khi mà hàng trăm
công nhân Trung Quốc tới đây làm việc, chứ nào có phải người dân Việt, và nỗi lo của những người quan tâm tới đất nước không phải là chuyện đùa. Cái đất nước hình chữ S bé tí mỏng manh viền bờ biển Thái Bình Dương ấy rồi đây có còn mang tên Việt Nam (?)

Thứ Tư, 4 tháng 2, 2009

Thực Hư

Không hiểu những người bắt đầu cái email kiểu như thế này, họ có hảo ý hay dụng tâm gì không? Làm cho người nhận thêm lo sợ hay mong ước một điều tốt lành? Hay là một hình thức để họ thâu tóm địa chỉ điện thư của người khác rồi mang bán cho những spammers. Lâu lâu tôi cũng nhận những email kiểu như thế này "đe dọa" là nếu tôi không gửi cho người khác ngay lập tức thì tôi sẽ gặp nguy hiểm . Điều trước tiên tôi làm chả thà tôi cứ "bị" còn hơn là làm cho thiên hạ sợ.
Cho nên tôi cứ bấm delete và sau đó tôi vẫn ngồi gõ blog ngày này qua tháng khác chả thấy cái gì cả.
Nhưng, (chữ nhưng quái ác) sau cái blog này mà bạn đọc không thấy tôi gõ nữa thì chắc là đúng, lúc ấy bạn đọc hãy nên gửi blog này đến cho người khác để khỏi gặp điều không may như...tôi nhé :-)

Thứ Ba, 3 tháng 2, 2009

Cổ văn

Dốt cổ văn nên thỉnh thoảng đọc thấy ai viết thì cũng tò mò xem, dù cho là phóng tác chăng nữa, đọc vẫn cứ ngậm ngùi như thường.

Đại Vệ chí dị

Nước Vệ năm ây mất mùa, kho tàng trống rỗng. Quan lại gia sức vơ vét ngân khố,nhũng nhiễu đòi hối lộ. Nạn cắt xén của công tràn lan. Trong triều người ta công khai mua bán quan chức. Kẻ mua được chức quan lại càng gắng vơ vét để thu hồi vốn. Cứ quanh quẩn như thế tiền công, tiền dân vào hết túi quan tham. Công khố cạn kiệt.
Ở giáp biên giới với nước Tề có chuyện về đất đai. Nước Vệ xưa là chư hầu của Tề. Sau thấy nước khác mạnh hơn quay sang mà bỏ triều cống với Tề. Mấy mươi năm sau, nước Tề hùng cường. Vua quan nước Vệ ríu rít dắt nhau sang chầu phục. Tề Bá Vương căm cái chuyện ngày xưa, ép vua tôi nước Vệ phải cắt đất làm lễ nhận chư hầu.
Vua quan nước Vệ cũng cắt đất thì để xin hòa hiếu. Quần thần nước Tề thấy lấy đất dễ dàng mới tâu với Tề Bá Vương.
- Bọn Vệ vốn giống phản phúc. Mà giống phản phúc thì bạc với người thân tất nhược với người ngoài. Nay chúng dâng đất dễ dàng như thế. Ắt là không còn chỗ bấu víu nữa rồi. Đại Vương nhân cơ hội này mà lấy nốt những đảo và biển của chúng nó. Để lâu giống đó gặp kẻ khác lại nương theo khó mà còn cơ hội.
Tề Bá Vương khen phải, liền triệu vua tôi nước Vệ sang nói.
- Xưa kia lúc tiên đế phải lo nhiều việc, có gửi các ngươi giữ hộ mấy hòn đảo và lãnh hải. Nay thấy các ngươi cũng đã tận tình, gắng giữ gìn. Thời gian lâu cũng mệt mỏi. Xét công lao coi giữ bây lâu có chút lễ vật ban cho các ngươi gọi là thưởng lòng thành. Còn việc trông giữ thì để nước Tề ta làm lại cho đúng phép.
Vệ vương và mấy bầy tôi ở dưới điện mặt mày ngơ ngác. Tề Bá Vương liếc mắt thấy vậy lớn tiếng hô.
- Những kẻ nước Vệ dưới điện kia đều là con cháu trung thần của nước Vệ khi xưa. Đều một lòng với nước Tề. Từ nay trở đi nếu nước Vệ có biến. Nước Tề ta nhất quyết sẽ bảo vệ ngôi vị cho các con cháu trung thần. Thề với trời cao, nếu nước Tề sai lời thì thái miếu không còn mảnh ngói.
Quần thần nước Tề lập tức quỳ xuống, đồng thanh hô lớn.
- Xin thề, xin thề
Tiếng hô vang xa, uy nghi, hùng tráng khiến vua quan nước Vệ xây xẩm mặt mày.Quan tháp tùng Vệ vương là Uông đỡ lấy vua, cáo lỗi khéo với Tề Vương mà dìu vua về quán dịch.
Ở quán dịch, nằm một lát thì Vệ vương tỉnh dậy. Gọi mưu thần đi theo vào hỏi kế sách. Mưu sĩ là Uông nói.
- Giờ thế nước Tề đang mạnh, nước Vệ thì suy. Chi bằng dâng nốt mấy cái đảo ấy cho xong giữ, lấy được thái miếu nước Vệ mà thờ.
Có tiếng quát.
- Hoang đường, sao có thể bầy kế như vậy. Đã nhường đất biến giới là quá lắm rồi.
Vệ Vương cùng mọi người nhìn lại. Thấy đó là đại thần Tấn người phương Nam mới được cất lên làm một trong tứ trụ đại thần, từng đánh trận nhiều năm. Vệ vương hắng giọng e hèm hỏi.
- Này thằng quân y, mày có kế gì hay hơn không ?
Tấn thấy Vệ vương nói vậy, biết trong lòng có bụng khác, đành nhũn mà hỏi cho qua chuyện.
- Nhưng dâng nốt biển như thế, liệu quân lính trong nước có cam chịu không ? Thần từng theo quân Vệ đi trận mạc, biết cái tráng trí của họ lắm. Lại còn cái khí hùng cường của dân Vệ nữa, bọn hủ nho nhân cớ này mà kích động làm loạn. Lắm cái phải lo lắm.
Vệ vương cười nhạt nói.
- Tấn à, triều đình nhớ cái ơn của cha ông mày mà mày có ngày nay. Tài cán gì mà bàn đại sự. Cho mày trông coi triều chính mấy năm mà vật giá tăng vọt, thất nghiệp tràn lan. Tết này người dân tha phương , cầu thực không có nổi cắc bạc để mua nắm hương về cúng gia tiên. Trong triều đã có những người lo hết cái mà mày nói rồi.
Đoạn Vệ Vương quay sang gọi quan thương thư bộ Lễ là Tôn Dưa.
- Dưa này, ngươi nói ta nghe về cái hùng cường của dân Vệ thế nào khi được tin về biển đảo.
Tô Dưa vòng tay đáp.
- Thưa đại vương anh minh , từ khi được chọn thần đã hết lòng , hết sức . Giờ dân Vệ chỉ quan tâm đến rượu ngon, gái đẹp, nhà, xe. Chuyện chính sự chỉ có mấy đứa gàn dở. Thần đã chỉ đạo cho chúng đứa sung quân đội, đứa thì vào viện tâm thần. Thằng thì bỏ nhà lao vì trốn thuế. Tin tức được kiểm soát ngặt. Dẫu có mất cả biển đi nữa dân cũng chả biết.
Vệ vương thở dài nói.
- Âu cũng vì muốn nước Vệ ổn định chính sự mà phải làm điều bất đắc dĩ ấy trong lúc này thôi. Tôn Dưa ngươi làm tốt lắm, xong đợt này ta cho ngươi làm đại thần.
Tấn trong lòng chưa yên, bèn hỏi .
- Thưa đại vương, thế còn quân lính họ nghĩ sao ?
Vệ Vương gọi thượng thư bô binh là Quảng hỏi.
- Thế tráng trí của quân đội nước ta thế nào ?
Quảng vốn to béo, bụng phệ. Loay hoay mãi mới vòng được đôi tay ôm lấy bụng mà tâu.
- Thưa lương bổng vẫn cấp phát đầy đủ, sung túc. Đời sống nâng cao, vợ đẹp, con ngoan . nhà cửa ai cũng có. Lại thêm thắt nguồn thu làm ăn kinh tế. Ai cũng muốn giữ yên ổn cuộc sống yên bình, ổn định thế này thôi. Họ còn thầm cám ơn triều đình đã sáng suốt chọn đường lối ngoại giao ôn hòa. Ngặt một điều mấy năm gần đây kinh tế sa sút nên thu nhập cũng kém đi, sợ kéo dài lâu ngày sinh biến.
Vệ vương quay sang hỏi Tấn.
- Ngươi trong coi ngân khố nước Vệ, sao để quân đội đói kém. Liệu có phải định đẩy họ tới chỗ làm loạn hay sao?
Tấn giờ bị hặc đúng tồi, mặt mày xám ngoét tâu.
- Dạ thưa năm nay mất mùa, làm ăn thất bát là cái khó chung của cả thiên hạ. Thần đã tận dụng hết mọi nguồn thu, loại thuế. Nhưng vẫn còn chưa đủ vì quân lính trong triều từ lâu đã quen hưởng lộc của triều mức cao. Với dân chúng họ còn hơn nhiều chứ ạ.
Vệ Vương đập bàn quát to.
- Láo toét, nước ra rừng vàng, biển bạc, đồng ruộng phì nhiêu mầu mỡ, tài nguyên khoáng sản vô tận. Nhân dân lao động cần cù. Chỉ tại ngươi mà ra nông nỗi này.
Tấn tâu.
- Thưa đại vương tài nguyên có dầu, than đã gán trừ nợ. Đồng ruộng cũng đã bán cho bọn khách thương nước ngoài làm thương điếm. Dân cần cù thì cũng đã tận dụng cho đi làm nô lệ nước ngoài thu ngân sách. Rừng đã đốn hết từ lâu, biển nay quân Tề cho thuyền án ngữ. Thần thấy bó tay rồi.
Vệ vương gắt
- Hết nạc thì vạc đến xương. Không có rừng thì đào đất rừng lên mà bán lấy cái chi dùng.
Quần thần đi theo nghe xong, ai cũng tấm tắc khen Vệ vương thông minh tuyệt đỉnh.
Hôm sau vua quan nước Vệ vào triều kiến Tề Bá Vương. Ra về ai cũng mặt mày nhẹ nhõm. Về đến nước gần năm sau thì ban bố
- Khai thác quặng trên rặng núi phía Tây cao nguyên. Ký kết xong hiệp định biên giới trên tinh thần hữu nghị, công bằng.
. Năm ấy quân lính ăn Tết đầy đủ , vui vẻ. ngoài hải đảo, biên giới bốn phương yên ổn, sóng lặng, gió dừng. Bổ nhiệm thêm quan đại thần nữa là Tôn Dưa coi sóc việc lễ trong thiên hạ, có trách nhiệm phổ biến cho nhân dân học tập đạo đức và lối sống của tiên hoàng.
Khắp nơi nhân dân hoa ca đón chào mùa xuân mới. Cờ hoa ca ngợi ơn đức triều đình rợp khắp phố phường.
Từ blog Người buôn Gió

Thứ Hai, 2 tháng 2, 2009

Nụ cười cuối ngày

Hôm nay có bạn nào ở Mỹ mà buồn vì đội banh chơi Super Bowl thua thì thôi xem mấy cái clip của Tommy Nguyễn này cho vui vậy.





Đặc biệt nghe cậu ta giảng chuyện Ngoại tình cứ y như mục sư vậy :-)


Chủ Nhật, 1 tháng 2, 2009

Dòng họ Lê

Tối qua ngồi nói chuyện về dòng họ, xem có ai bị bỏ sót chưa thăm hỏi ngày Tết. Em tôi nhắc tới ông anh họ rể họ Lê, người Thanh Hoá, anh rất tốt giúp cả dòng họ anh, ai cũng được di chuyển vào Nam và có công việc và giàu có cả, đặc biệt trong ngành Hàng Không. Ông anh là con cháu xa gần với cựu TBT Lê Khả Phiêu thì phải thế chứ. Dòng họ khác thì cứ chờ nhé.

Lưu trữ

Tự điển



Tự điển Việt Nam
đã được bổ sung những ý nghĩa "chính thức"