Thứ Hai, 23 tháng 5, 2011

Sợ hãi hôm nay trả giá bằng Quốc nhục ngày mai

Nguyễn Ngọc Già 

ĐCSVN tiếp tục đi từ sai lầm này đến sai lầm khác, họ ngày càng lún sâu vào "vũng lầy bế tắc" qua vụ án TS Luật Cù Huy Hà Vũ.
Ai đó đã nói: "Tự tin là tối quan trọng nhưng tự tin quá sẽ dẫn đến sai lầm, sai lầm dẫn đến thất bại".
Khi vụ án Cù Huy Hà Vũ nổ ra một cách hết sức thô lậu, ĐCSVN được dự đoán có thể đối mặt với vụ án chính trị "có nguy cơ bế tắc, mất danh dự chính trị nhiều nhất trong vòng 20 năm trở lại đây". Tuy nhiên, lúc đó ĐCSVN lại tỏ ra quá tự tin khi tiến hành bắt giữ TS. Vũ, có vẻ họ nghĩ sự bắt bớ, đàn áp, kể cả hạ nhục thô bạo "công dân của mình" là hoàn toàn "sáng ngời chính nghĩa" (?!) Nghiệt ngã thay! Sự "chính nghĩa" đó đang lụi tàn và họ đang tự "cắn lưỡi"!


Khi Trang Bauxite khởi xướng việc ký thỉnh nguyện thư kiến nghị trả tự do cho TS. Vũ, nhiều người cũng đã dự đoán những ai ký vào đấy, có thể bị xách nhiễu, rúng ép, hù dọa. Quả không sai, khởi đầu là một bạn sinh viên của một trường đại học ở Đà Nẵng đã "được" ông thầy nào đó truy vấn, tiếp theo là Tiến sĩ Nguyễn Thị Từ Huy cũng được "chăm sóc và quan tâm" từ phía lực lượng công an thông qua nhà trường nơi bà đang công tác, mới nhất là một người dân bình thường đã gửi thư cho Trang bauxite để tỏ bày hoàn cảnh khó xử khi buộc phải nói lời không thực, kèm theo xin thứ lỗi khi không thể tiếp tục giữ chính kiến của mình lúc ký vào thỉnh nguyện thư. Trước đó, LS. Nguyễn Thị Dương Hà cũng loan tin loại bỏ tên của một vị ra khỏi danh sách thỉnh nguyện, vì lý do "không hề hay biết vụ TS. Vũ và bị ai đó sử dụng nhầm tên" để ký vào lá đơn.
Điểm lại, cho đến nay, khoảng bốn hay năm người đã "được hỏi thăm tình hình sức khỏe" có liên quan đến TS. Vũ.
***
Lại nói "về nỗi sợ hãi" mà GS. Ngô Bảo Châu đề cập trong bài viết ngắn của ông đã gây tranh cãi sôi nổi.
Nobel Hòa bình 1991, bà Aung San Suu Kyi có nói: "Không phải quyền lực làm cho tha hóa, mà chính là nỗi khiếp nhược. Nỗi sợ đánh mất quyền lực làm tha hóa những kẻ đang nắm trong tay quyền lực và nỗi sợ bị quyền lực trừng phạt làm tha hóa những người đang nằm dưới tay quyền lực".
ĐCSVN ngày càng bộc lộ rõ nỗi khiếp nhược của họ. Nực cười là, sao họ lại đi khiếp sợ chính nhân dân Việt Nam (?) nơi mà họ luôn cho rằng "trong quần... chúng" mà họ "đi ra"!
Họ tiếp tục "DẠY" cho người dân "bài học sợ hãi". Hình như bài học này là "bài học kinh điển" của họ trong việc cai trị? Nhìn lại thế giới từ Đông sang Tây, từ cổ chí kim để xem thử, có quốc gia nào phát triển và được bạn bè thế giới nể trọng khởi thủy nuôi dưỡng bằng "nỗi khiếp sợ"? Sao họ vụng nghĩ đến thế?! Làm người có cái phải biết sợ, tuy nhiên "cái giống gì" cũng sợ đó là sự hèn nhát! ĐCSVN muốn biến cả dân tộc Việt Nam thành những "thằng hèn", những "con hèn" như thế ư?!
Cứ giả sử, 1889 người ký vào thỉnh nguyện thư đều sợ hãi và rút lui, thậm chí vu cáo cho Trang Bauxite, thử hỏi ĐCSVN đạt được gì cho tương lai? Có chăng, những gì họ "gặt hái" được sẽ là sự ù lì, khép nép, co ro cúm rúm hơn từ phía người dân. Nếu đó là sự thật, thì liệu, có thể dùng từ ngữ gì khác hơn ngoài "sự xuẩn ngốc", trong khi giới truyền thông Trung Quốc tiếp tục bày tỏ tư tưởng "Đại Hán" qua bài dịch mới nhất của Nhà Cựu ngoại giao Dương Danh Dy.
Nhớ, Nông Đức Mạnh đã từng trả lời phỏng vấn báo chí rằng: "Ở Việt Nam ai cũng là con cháu Bác Hồ" !
Ôi trời! "con cháu bác Hồ" chỉ toàn là một lũ hèn nhát và sợ hãi thế chăng?!
Ôi trời! "Bài học sợ hãi" tiến hành song song với "cuộc vận động học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh" vừa được tiếp tục phát động mà trong đó "chú trọng khâu - Làm theo Bác"! Mỉa mai đến thế sao!
Chẳng người dân nào của bất kỳ quốc gia nào muốn chiến tranh, tuy nhiên điều đó không có nghĩa cổ vũ cho việc tiếp tục duy trì sự hèn nhát khiếp sợ, đặc biệt đối với ngoại bang, một khi họ cứ bày tỏ nỗi khao khát độc chiếm Biển Đông, nơi mà cha ông họ để lại những cứ liệu mơ hồ, chẳng thuyết phục được ai trong khu vực Asean, kể cả Thế giới.
Khi họ sử dụng tất cả các sức mạnh mềm, sức mạnh cứng để thôn tính cả khu vực, liệu những quốc gia vừa nghèo vừa hèn mà ĐCSVN đang "dạy dỗ" người dân sẽ làm gì khác, ngoài việc cúi đầu và dùng hai tay dâng hiến lợi ích dân tộc cho họ? Mỉa mai hơn, Nguyễn Tấn Dũng lại tiếp tục trâng mặt khi phát biểu: "Việt Nam vẫn là một nước nghèo" để tiếp tục xin thế giới hỗ trợ phát triển kinh tế!!! Nhục ơi là nhục!
Liệu khi một sự đối đầu mà không ai mong muốn, khi xảy ra, thì "quân tinh tướng nhuệ" của Việt Nam sẽ làm gì? Một: quay đầu bỏ chạy, hai: xốc tới quân thù. Vâng, trong trường hợp tốt nhất là xốc tới quân thù thì những quân nhân Việt Nam sẽ xông lên với tâm thức gì, tư thế nào khi mà ngày ngày họ được răn dạy:
- Hãy ngoan ngoãn, hãy biết sợ.
- Đừng lo có nhà nước lo rồi.
Dân tộc này sẽ vững tâm trước đội ngũ "quân nhân ngoan ngoãn & sợ hãi" thế chăng? Làm sao có thể tin rằng vào những lúc đó sẽ có những Anh hùng Việt Nam : Lê Đình Chinh, Trần Ngọc Sơn, Phan Đình Linh, Trần Trọng Thường, Hoàng Quý Nam, Nguyễn Nho Bông... và hàng ngàn chiến sĩ Việt Nam khác hy sinh trong trận chiến biên giới phía Bắc và biên giới Tây Nam cách đây trên 30 năm!
ĐCSVN sợ ĐCSTQ? Nếu có, đó là việc của họ. Nên nhớ đó chỉ là nỗi kiếp sợ của một đảng phái đối với một đảng phái và họ không có quyền dạy cho bất kỳ một người dân nào "nỗi khiếp sợ của riêng họ".
Chẳng lẽ ĐCSVN ngày một vong bản thế sao?!
Khốn nạn thay cho một dân tộc mang trên mình "4.000 năm văn hiến"(!!!)
Lịch sử là trí nhớ của con người, và nếu không có trí nhớ, con người thoái hóa thành con vật cấp thấp. (Malcolm X)
Lịch sử Việt Nam lẽ nào tiếp tục dành những trang ô nhục để viết về một lịch sử hiện đại có nhiều kẻ hèn nhát, bội phản nhân dân, chà đạp chính nghĩa?!
Không! Những kẻ nào đang chịu trách nhiệm trước Dân tộc Việt Nam không được phép để thế hệ con cháu mai này hổ thẹn trước bạn bè Thế giới vì những gì ông, cha chúng đã gây ra!
Nguyễn Ngọc Già

Lưu trữ

Tự điển



Tự điển Việt Nam
đã được bổ sung những ý nghĩa "chính thức"